Chương 2: Tia nắng ban mai 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không lâu, Trương Lỵ bị Trương mẫu gả cho Hà Hữu Chí, một người đàn ông đã bốn mươi tuổi lại là một kẻ say rượu mê cờ bạc và có thêm một đứa con trai tên Hà Hi năm nay 12 tuổi.

Lúc mới cưới Hà Hữu Chí còn nhịn tật xấu mà đối xử tốt với Trương Lỵ nhưng độ khoảng một tháng sau chơi đủ hắn lộ bản chất. trước kia có nằm mơ hắn cũng muốn có Trương Lỵ lại không nghĩ tới ở trrn giường Trương Lỵ không khác gì một xác chết.

Hà Hữu Chí lại bắt đầu say rượu rượu đánh bạc, về nhà tâm tình không tốt liền đối Trương Lỵ thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Quý Hựu Đồng mới hơn ba tuổi, thấy mẹ bị đánh liền khóc, Hà Hữu Chí bị nàng khóc phiền, ngay cả nàng cũng đánh. Lúc này, Hà Hi sẽ tiến lên đem em gái cứu ra. Có lẽ ngay cả Hà Hi đều không chịu nổi cuộc sống như vậy, lúc Quý Hựu Đồng năm tuổi liền nói với nàng: " Em gái, anh trai dẫn em đi."

Quý Hựu Đồng lắc lắc đầu, cô không dám đi, cũng không muốn bỏ lại mẹ. Trương Lỵ nhu nhược bất lực, đã khắc sâu vào đầu óc của Quý Hựu Đồng, hơn nữa cùng là máu mủ cô cũng giống mẹ, nhìn thấy bộ dạng Hà Hữu Chí say rượu chỉ biết trốn tránh.

Hà Hi đi, nói có một ngày anh sẽ trở lại đón cô.

Lúc Quý Hựu Đồng mười sáu tuổi, Hà Hi như cũ không có tới đón cô. Cô lớn lên so với mẹ ngày trướ lại càng xinh đẹp hơn khiến Hà Hữu Chí không còn đánh chửi cô nữa mà cứ nhìn chằm chằm với ánh mắt thèm thuồng. quý Hựu Đồng hết sức sợ hãi lén nói với mẹ nhưng chỉ nhận được câu trả lời lạnh lùng.

Trương Lỵ đã hoàn toàn chết lặng, dù cho tận mắt nhìn thấy Hà Hữu Chí xâm phạm con gái nhưng cũng chỉ là mắt lạnh nhìn, càng sợ bị Hà Hữu Chí đánh. Quý Hựu Đồng đem chuyện tâm sự với người bạn thân Trần Tư Kiều nhưng không nghĩ tới vì muốn nịnh nọt Qúy Na Na mà đem chuyện của mình nói ra. Rất nhanh, chuyện cũng đén tai Qúy Vân Thanh, Qúy gia vì mặt mũi mà nói với bên ngoài Qúy Hựu Đồng không phải người nhà Qúy gia mà là con của Trương Lỵ với người đàn ông khác

Trương Lỵ bắt đầu trách mắng cô, nói cô không biết xấu hổ câu dẫn cha ghẻ, làm người mẹ này mất mặt. Cha ghẻ càng thêm không kiêng nể gì cả xâm phạm cô, rất nhanh, Qúy Hựu Đồng phát hiện mình mang thai.

Chờ mãi không thấy Hà Hi quay trở lại đón cô, về sau nghe nói Hà Hi bên ngoài việc buôn bán thất bại bị đòi nợ tự sát. Hy vọng cuối cùng cũng bị dập tắt, trong đêm đông rét lạnh Qúy Hựu Đồng bụng bầu nhảy sông tự tử.

Nguyện vọng lúc ấy của Quý Hựu Đồng là, nếu lúc ấy đi theo Hà Hi, rời xa cha ghẻ cùng mẹ. ở bên cạnh anh trai hi vọng có thể sống tốt hơn.

"Tên cô ấy giống ta." Quý Hựu Đồng cảm giác là lạ , cô cũng rất cảm thông cho những việc mà " Qúy Hựu Đồng" kia trải qua.

Hệ thống thanh âm lạnh như băng vang lên, "Tất cả ký chủ tên đều giống ngài để ngài dễ dàng thích ứng hơn. Tốt lắm, sau khi ngài tiến vào thế giớ của ký chủ hệ thống không thể liên lạc được với ngài, vì vậy ngài chỉ có thể dựa vào chính mình. Nhiệm vụ thành công thì ngài mới có thể trở về. Nếu không, ngài sẽ trải qua một đời của ký chủ và không thể quay trở về

Quý Hựu Đồng rùng mình một cái, kiếp trước tuy có bệnh tim bẩm sinh bệnh, ít nhất còn được cha mẹ yêu thương, cuộc sống cũng không quá lo lắng. Kiên định hơn, cô nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

Mở mắt ra, lúc này Quý Hựu Đồng mới ba tuổi, đúng thời điểm Quý Vân Thanh muốn đuổi mẹ con Trương Lỵ đi. Trương Lỵ khóc ký chữ, cầm hai ngàn đồng tiền dắt tay Đồng Đồng rời đi.

Giống với nội dung chuyện rất nhanh Trương Lỵ được gả cho Hà Hữu Chí. Hà Hữu Chí măt mũi toàn râu ria lởm chởm, lần đầu tiên nhìn thấy Qúy Hựu Đồng liền muốn ôm cô lên yêu thương. Nhưng Qúy Hựu Đồng thực sự sợ hãi, ngầm thoát ra, chạy vội tới sau lưng Hà Hi.

"Sau này con chính là con gái ta, sợ cái gì?" Hà Hữu Chí cười rộ lên, một ngụm răng vàng, khắp người hương vị khó ngửi.

Hà Hi buồn bực xem đứa em gái mới ba tuổi, chạy đến phía sau kéo vạt áo, một đôi mắt làm cho người ta trìu mến. Hà Hi cũng thật chán ghét người cha này của mình chỉ muosn thật nhanh rời đi nhưng nhìn thấy đứa em gái này tâm liền tan ra, rốt cuộc anh không thể bỏ được. Chờ em gái lớn hơn một chút liền cùng nhau rơi đi

"Anh trai " Quý Hựu Đồng trốn sau lưng hắn, "Chúng ta ra ngoài."

Hà Hi xoay người ôm lấy cô "Được, chúng ta ra ngoài."

Thân thể của Quý Hựu Đồng rất mềm mại lại có hương thơm nữa. anh thật sự rất thích.

Hai người ngồi ở trên bậc cửa, bên trong là Hà Hữu Chí và Trương Lỵ phát ra âm thanh ái muội. "Anh trai dẫn Đồng Đồng đi chơi chơi nhé?"

Quý Hựu Đồng gật gật đầu.

Từ đây, lúc nào Quý Hựu Đồng cũng dính bên người Hà Hi. Còn đối Hà Hữu Chí hết sức phản cảm, buổi đầu tiên ngủ cùng Hà Hữu Chí cùng Trương Lỵ làm nàng chạy trối chết. chạy sang phòng Hà Hi chui vào chăn anh nằm.

"Đồng Đồng, không sợ." Hà Hi vỗ lưng cô, ghé vào bên tai Đồng Đồng nhẹ nói, "Chúng ta về sau có thể rời đi nơi này, đi xa xa ."

Quý Hựu Đồng không chần chờ chút nào, hỏi hắn, "Chúng ta khi nào thì đi?"

Hà Hi ngơ ngẩn, không nghĩ tới cô sẽ nói dứt khoát như vậy: "Đồng Đồng, không cần mẹ nữa sao?"

"Chỉ cần có anh hai là được." Trương Lỵ quá mềm yếu, nếu như đi theo Trương Lỵ, cô sớm muộn cũng giống như Qúy Hựu Đồng trước kia.

Hà Hi đem cô ôm vào trong ngực, "Anh hai sẽ cố gắng nuôi Đồng Đồng, nhường Đồng Đồng đi học, sau này lên đại học, có văn hóa, Đồng Đồng có thể đi thành phố lớn."

"Tương lai anh hai đi chỗ nào, thì Đồng Đồng đi chỗ đó." Quý Hựu Đồng bắt đầu ngáp, trẻ con ba tuổi thời gian ngủ dài, rất nhanh cô liền chống đỡ không nổi.

Hà Hi đang học trung học cơ sở, thành tích cũng rất tốt nhưng lại không có lấy bạn bè toàn bị các bận cười nhạo vì anh không có mẹ. không phải là anh không có mẹ mà là mẹ anh sau khi sinh anh xong không chịu nổi sự hành hạ của Hà Hữu Chí liền bỏ anh đi mất. ai bảo anh mang nửa dòng máu của Hà Hữu Chí.

Hà Hi cũng hận, anh hận mẹ mình đã nhẫn tâm vứt bỏ mình, lại hận Hà Hữu Chí, hắn không xứng làm một người chồng, một người cha. Anh nghĩ mình nên lớn nhanh một chút rời khỏi nơi này nhưng cũng sợ mình lớn quá nhanh mà bị Hà Hữu Chí tiêm nhiễm những thói hư tật xấu. Vì điều này mà anh bắt đầu đọc sách, sách gì cũng đọc, từ trong sach anh biết thế nào là quân tử, như thế nào là chính trực. Hà Hi còn biết luyện chữ, anh biết dùng bút đen, bút đỏ cùng bút bi rất tốt.

Cho nên, Hà Hi ngày thường liền giúp người khác chép bài tập, đôi khi còn làm bài tập cho những đứa lười có đồng ra đồng vào.

"Đồng Đồng, em còn nhỏ, không biết chữ, " thấy Quý Hựu Đồng vẫn nhìn chằm chằm vào sách bài tập mình, anh ôm cô lên "Ngày mai anh hai dạy Đồng Đồng luyện chữ nhé?"

"Được."

Thấy Quý Hựu Đồng rất nghe lời tâm Hà Hi tan chảy, nói: "Đồng Đồng, nếu như chúng ta về sau đi, em thấy có ổn không?"

"Anh hai muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó, có thể cùng anh hai cùng một chỗ là được." Quý Hựu Đồng ngồi vào bên cạnh anh, đời trước Quý Hựu Đồng tâm nguyện như thế, nếu được ở bên cạnh anh trai có thể cô đã hạnh phúc.

Trương Lỵ trên người hiện ra nhiều vết sẹo mới, kêu Quý Hựu Đồng lại gần.

Quý Hựu Đồng đi tới, còn nửa bước nữa thì dừng lại, lúc này Hà Hữu Chí đang nằm ngủ bên cạnh cong Trương Lỵ quần áo chưa chỉnh tề thấp thoáng còn nhìn thấy cảnh xuân trước ngực. Cô nhẹ giọng:" Mẹ".

"Con gái ngoan." Trương Lỵ nước mắt rớt xuống, nức nở không dám phát ra quá lớn "Bảo bối đến bên cạnh mẹ được không?"

Quý Hựu Đồng nghĩ rồi lắc đầu, cô thật sự chán ghét mùi trên người Hà Hữu Chí, thử khuyên giải Trương Lỵ:" Mẹ, mẹ đừng như vậy nữa

Trương Lỵ duỗi ra tay ngưng ở giữa không trung, cẩn thận nhìn Quý Hựu Đồng. Từ nhỏ Đồng Đồng thường hay khóc lá gan cũng nhỏ, Qúy Vân Thanh làm mình đau con bé cũng chỉ biết rụt cổ bổ nhào vào ngực mình, tnhs tình cũng y hệt mình nhu nhược. Nhưng từ sau khi ra khỏi nhà Qúy gia con bé chưa bao giờ khóc, chỉ thích đi theo Hà Hi.

"Ngươi không phải là con gái của ta..." Trương Lỵ lầm bầm, hai hàng nước mắt rớt xuống.

Quý Hựu Đồng tiến lên giúp lau nước mắt, "Con là con của mẹ, là Đồng Đồng."

"Không, ngươi không phải là, Đồng Đồng sẽ không dùng loại này ánh mắt nhìn ta." Trương Lỵ đẩy cô ra, "Ngươi không phải là..."

Hà Hữu Chí bị đánh thức, tối hôm qua uống linh đinh say mèm, trời tờ mờ sáng mới trở về, lại cùng Trương Lỵ triền miên sau mới ngủ. Không ngủ bao lâu bị đánh thức, cơn tức một cái đi lên, mở mắt thấy Trương Lỵ khóc sướt mướt, bên cạnh là Quý Hựu Đồng, cơn tức hướng não hướng về Trương Lỵ cho một cái tát, chỉ Quý Hựu Đồng mắng, "Tiểu tạp chủng, cút ra ngoài!"

Hà Hi về nhà, gặp Quý Hựu Đồng ngồi ở ngoài phòng trên bậc thang, đi lên trước lôi cô đứng lên, "Bị mắng?"

Quý Hựu Đồng lắc đầu, cô chỉ muốn ra ngoài để thoát khỏi căn phòng đầy mùi vị hoan ái kia.

"Đồng Đồng ăn cơm chưa?"

Quý Hựu Đồng lại lắc đầu, Trương Lỵ lúc ở Quý gia, làm việc nhà còn hết sức cần cù, sau khi đến Hà gia, cả ngày tóc tai bù xù, không làm cơm cũng không giặt quần áo, toàn bộ nhà cửa vô cùng bẩn thỉu. Chén bát tối qua cũng còn chưa rẳ, bếp lò thì quá cao Qúy Hựu Đồng khồn với tới được chỉ đành chờ Hà Hi về làm.

Hà Hi mắt khép hờ, rất nhanh lại cười nói: "Đồng Đồng, anh hai dẫn em ra ngoài ăn."

Hai người cơm tối ở ven đường ăn cơm với trứng gà kho, Hà Hi đem trứng gà đều cho vào chén Quý Hựu Đồng "Đồng Đồng, ăn nhiều một trứng gà một chút, nhanh lớn lên."

Quý Hựu Đồng cười rộ lên, "Anh hai mới phải nhanh lên một chút lớn lên, mới có thể mang Đồng Đồng rời đi a."

"Đồng Đồng, thực vô cùng muốn đi sao?" Hà Hi hỏi rất nghiêm túc.

Quý Hựu Đồng đem sợi mì hít vào trong miệng, cô gật đầu, "Đồng Đồng chỉ muốn ở cùng anh hai".

Hà Hi đôi mắt nhuyễn xuống, anh hầu như khong có bạn bè, ở trường luôn bị các bạn chế nhạo, về nhà phải thu dọn đống lộn xộn của Hà Hữu Chí, cuộc sống không khác gì địa ngục. Nhưng rồi có một ngày, ông tròi cũng nhìn thấu nỗi khổ của anh mà ban tặng một cô em gái thật ngây thơ, thuần khiết, nho nhỏ, mềm mại, như thiên sứ.

Anh thực sự thích cô em gái này, cũng không bỏ được cô. Rất lâu anh đều cảm thấy cuộc sống không có ý nghĩa, đời này nhanh lên qua hết đi đầu thai, kiếp sau có thể đừng gặp phải Hà Hữu Chí. Có thể tưởng tượng đến anh còn có mẹ ghẻ và thêm một cô em gái đáng yêu, cho nên đã không còn ý niệm ấy nữa. Anh cần phải có trách nhiệm hơn vớ gia đình này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro