Chương 2: Bài tập nghỉ hè và phu thê phế phiến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vốn là thấy trong nhà sạch sẽ gọn gàng, cô đã tưởng rằng đây là thời điểm cô mới chuyển đến nhà mới. Hóa ra lại là kì nghỉ hè trước năm ba.

(năm ba sơ trung: lớp chín)

"Đừng ngẩn người! Ta cùng ba ngươi đi ra ngoài ngươi cũng đừng nghĩ hồ nháo!" Thấy nữ nhi lại như đi vào cõi thần tiên, mẹ Hàn giận tím người.

"Con hiểu rồi, con cũng đã bao nhiêu tuổi." Hàn Nghi Ninh một linh hồn 23 tuổi thề với trời, cô đã ổn trọng đến không thể ổn trọng hơn.

"Chúng ta nếu 3, 4 giờ chiều còn chưa quay lại, nhớ ra ban công thu chăn lại, biết không?"

"Đã biết, ba mẹ yên tâm đi, yên tâm đi."

"Quan trọng nhất một chuyện, Tu Ninh về sau liền sống luôn cùng chúng ta. Ngươi phải đối xử với đệ đệ tốt một chút, đừng có ngày nào cũng làm ầm ĩ!"

"Con hiểu rồi."

Hàn Nghi Ninh trong ánh mắt cất giấu ý cười nhè nhẹ. Tương lai ba mẹ cô sẽ biết, có một loại phản ứng hóa học gọi là Hàn Nghi Ninh + Hàn Tu Ninh, gặp ở đâu liền loạn ở đó, chính là trời sinh khí tràng không hợp a!!

"Mẹ và ba đi rồi. Ở nhà tự chăm sóc mình."

"Tạm biệt a. ヾ (* ^ ▽ ^ *) ノ"

Nghi Ninh nhìn theo ba mẹ ra cửa, nháy mắt ngã xuống ghế sofa. Cô luôn cảm thấy rằng chính mình sau khi trọng sinh, dường như rất ngây thơ... Hàn Nghi Ninh có chút thẹn thùng, linh hồn đều đã 23, chính mình làm sao có thể trẻ con như vậy. Sẽ không phải là vì trọng sinh đi? Trọng sinh còn có thể làm cho tâm hồn trẻ lại sao?

Không thèm nghĩ nhiều nữa! Dù sao... cô cũng đã thực sự quay ngược thời gian!

Nghi Ninh vui vẻ ôm gối mềm lăn tròn trên ghế sofa, lại suy nghĩ hiện tại cái gì là quan trọng nhất nhỉ.

------ Quan trọng nhất chính là, học tập a! Học tập! Hàn Nghi Ninh không cho rằng cô hiện tại trong đầu còn tồn tại kiến thức sơ trung. Cô nhớ rằng bài kiểm tra cuối cùng của mình cuối năm hai là một điểm số ổn. Nếu qua một tháng sau khai giảng, bài thi trắc nghiệm cô nộp giấy trắng, mẹ Hàn có thể tức giận đến đỉnh đầu bốc khói đi, sau đó dùng sức lấy chổi lông gà đánh cô. Chỉ cần nghĩ về nó, Hàn Nghi Ninh đã rùng mình. 

(năm hai sơ trung: lớp tám)

Điều này không bao giờ có thể xảy ra!

Bất quá, ngữ văn, tiếng Anh, chính trị, lịch sử, những môn này tìm hiểu nhiều một chút hẳn là vấn đề không lớn. Việc sử dụng kiến ​​thức sơ trung trong toán học không phải là một việc khó khăn. Vậy là phải dồn khí lực vào hoá học vật lý nha! Nghi Ninh nhớ được cô ở sơ trung học vật lý ổn thỏa nhưng hóa học lại là một thiếu sót. Hiện tại trong đầu cô kiến thức vật hóa chính là trống rỗng. Đột nhiên cô có chút lúng túng, bây giờ cô năm ba. Nếu cô có khả năng học lại những môn này, cô sẽ vượt qua sơ trung ở kiếp trước. (° a ° ')

Kiếp trước Nghi Ninh đầu tháng ba bắt đầu mê luyến ngồi xem tiểu thuyết internet, thành tích lần đầu thi vào cao trung có đại biến, nhưng với nền tảng trước đó và cũng coi như có chút thông minh nên vẫn là thi được vào cao trung Tây Khê xếp thứ nhất trường trọng điểm trung học.

Kiếp trước, điểm thi trung khảo của Nghi Ninh khá tốt, nhưng vẫn còn một chút khoảng cách so với thực nghiệm ban trong trường. Nhưng nó là một trong những điều đáng hối tiếc nhất. Kiếp trước Nghi Ninh ở phổ thông ban nước chảy bèo trôi, xem tiểu thuyết, chơi game, tham gia xã đoàn, nên chơi đều chơi, đến năm ba thì hăng hái học tập. Ở Tây Khê, thực nghiệm ban cùng phổ thông ban có bất đồng rất lớn. Thực nghiệm ban cạnh tranh ý thức cùng học tập bầu không khí đều so với phổ thông ban mạnh hơn nhiều.

(trung khảo: cũng như thi vào cấp 3 bên mình, thực nghiệm ban: giống như lớp chọn) 

Cô quyết định mục tiêu nhỏ đầu tiên được đặt ra là học tập tốt, được nhận vào thực nghiệm ban của trường!

Đối với những hối tiếc trong ký ức, hãy từ từ bù đắp. Nước đến đất ngăn, binh đến tướng chặn. Nghi Ninh thở dài, bản thân mười lăm tuổi có rất nhiều việc phải làm!

Nhân tiện, mình có phải đã quên việc gì đó rồi không ?!?!?

--------

Bài tập nghỉ hè!!!!!

Bài tập về nhà vào kỳ nghỉ hè là cơn ác mộng tột cùng đối với tất cả trẻ em, đối với Nghi Ninh cũng áp lực không ít. Cô cũng không quá yêu thích bài tập a! Khóe miệng của Nghi Ninh co giật một chút, bây giờ để cô làm bài tập nghỉ hè sơ trung... Cô vẫn còn có thể làm được sao?

Nghĩ đến cô chạy nhanh vào phòng.

Nghi Ninh tìm thấy bài tập nghỉ hè được sắp xếp gọn gàng trong ngăn kéo đầu tiên dưới bàn học của mình. Bài tập kỳ nghỉ hè bình thường có hai loại phổ biến. Loại đầu tiên là sách bài tập mùa hè, được xuất bản bởi Nhà xuất bản Dịch Lâm. Là một cuốn sách tổng hợp nhiều môn học với số lượng trang cực lớn. Nghi Ninh lật lật trang sách, về cơ bản nội dung cô đều nhớ được, ngoại trừ vật lý. Vừa nãy cô nhìn vào lịch trong phòng khách. Hôm nay mới là ngày 26 tháng 7, và cô gần như đã viết xong. Lúc này, cô vẫn còn là một học sinh giỏi. Xem xét thói quen gấp rút làm bài tập về nhà hai ngày trước khi bắt đầu đi học mỗi lần ở kiếp trước, cô không hiểu sao có chút chột dạ.

Loại thứ hai là bài tập về nhà được giáo viên giao. Trong trường hợp bình thường thì chính là viết văn và phiên âm từ đơn tiếng Anh. Nghi Ninh đã kiểm lại mục hồng giấy kiểm kê với các bài tập về nhà mùa hè và phát hiện chính mình đã viết hai bài luận. Ngoài ra còn có năm bài đọc hiểu, bảy bài tiểu luận và phiên âm từ đơn tiếng Anh cô còn chưa viết. Chắc chắn, cả Nghi Ninh, 15 hay 23, đều không thích công việc cứng nhắc này.

(mục hồng giấy kiểm kê: tờ giấy màu hồng đậm có các mục bài tập cần hoàn thành để soát lại)

Hàn Nghi Ninh có chút chán nản khi làm bài tập về nhà. Cô quyết định ăn chút đồ lạnh để bình tĩnh lại. Bắt đầu từ khi cô học tiểu học, mẹ Hàn theo quầy bán đồ ăn vặt mỗi năm mua sỉ 2 thùng kem que. Một loại "Tiểu pudding", Nghi Ninh sau trung học cũng rất hiếm được gặp, chỉ còn nhớ là có vị bánh pudding sữa đậm. Một loại khác được gọi là "Lục sắc tâm tình", hương vị đậu xanh. Nghi Ninh thích nhất là kem này, sàn sạt và mềm mại, hương vị đậu xanh mạnh mẽ nhưng không béo ngậy. Cho đến khi Nghi Ninh được trọng sinh, cô hàng năm đều mua và giữ chúng trong tủ lạnh.

Nghi Ninh dễ dàng ở tủ lạnh tầng thứ hai tìm được nó. Trong tủ lạnh còn có rất nhiều, đủ ăn thật lâu, sợ nóng như Nghi Ninh thập phần thỏa mãn.

Cô mút kem que trở về phòng ngủ.

Kể từ khi chuyển đến ngôi nhà này, đồ đạc trong phòng ngủ của Nghi Ninh không thay đổi. Các bức tường được sơn màu hồng, rèm cửa phấn hồng ren. Kiếp trước bất cứ khi nào bạn bè nhìn thấy căn phòng của cô, cô luôn nhận được một đôi mắt kinh ngạc và khiếp sợ. Ban đầu, cô luôn giải thích với họ rằng việc trang trí phòng được một tay mẹ Hàn xử lí. Sau đó, tập mãi thành thói quen, Nghi Ninh da mặt riết cũng dày.

Mẹ Hàn đặc biệt có tâm tình thiếu nữ, luôn muốn tạo ra một căn phòng toàn màu hồng. Để ý đến cảm xúc của ba Hàn, mẹ cô tiết chế không biến căn phòng đến mức sặc mùi thiếu nữ. Tuy nhiên, phòng của Nghi Ninh thì bị nghiền nát hoàn toàn.

Giường cùng tủ đầu giường là một bộ màu hồng trắng, màu trắng là màu chủ đạo, thoạt nhìn trông có vẻ đỡ hơn một chút. Tủ quần áo là mẹ cô tìm một người thợ mộc già thiết kế, bên ngoài được sơn bằng sơn màu trắng còn vẽ một số bông hoa màu hồng cánh sen.

Góc gần cửa sổ cũng là một cái tủ gỗ. Thoạt nhìn chỉ hận không thể vào bar uống một trận thật say mãi không tỉnh lại. Bên cạnh cửa sổ là bàn học, góc tường dựng lên một tủ sách. Bên cạnh là máy tính bàn.

Phải, bố mẹ cô yên tâm đặt máy tính vào phòng ngủ của cô. Từ ngày đầu tiên, Nghi Ninh đối máy tính hứng thú cũng không nhiều. Thỉnh thoảng, cô sẽ lướt diễn đàn và xem một số phim truyền hình, anime. Ba mẹ thấy Nghi Ninh không giống với những đứa nhỏ khác trầm mê máy tính, lúc chuyển nhà liền trực tiếp đem máy tính đặt ở phòng cô.

Chỉ là họ không bao giờ nghĩ rằng Nghi Ninh sẽ trở nên điên rồ khi bị ám ảnh bởi tiểu thuyết internet năm ba sơ trung. Và vẫn tiếp tục đọc tiểu thuyết cho đến khi tốt nghiệp.

Nghi Ninh cảm thấy có chút bất đắc dĩ khi nghĩ về một loạt những điều lố bịch mà cô đã làm để đọc tiểu thuyết. 

---------

Về sách điện tử, lúc đó cô và mẹ Hàn vì những sản phẩm điện tử này hết sức căng thẳng. Sau đó mẹ và cô tranh cãi ầm ĩ một trận, mẹ cô liền đem sản phẩm điện tử tất cả đều tịch thu, máy tính cũng sớm chuyển đi. Lại sau đó, thảm họa sảy ra, mẹ Hàn nháy mắt già đi mười tuổi. Mẹ luôn luôn vì chuyện cô đọc tiểu thuyết mà đau lòng, đối với việc này cô cũng có trách nhiệm.

Nghi Ninh thập phần xấu hổ. Đời này, cô sẽ không làm mẹ Hàn buồn nữa.

Hiện tại, nhiệm vụ của cô là hoàn thành bài tập nghỉ hè, làm quen với kiến ​​thức của từng môn học từng chút một trong sách giáo khoa ở sơ trung. Sẽ có một bài kiểm tra khảo sát vào đầu tháng 9, cô không thể bỏ cuộc.

Nghi Ninh lật cuốn sách bài tập nghỉ hè của mình, cô vẫn chưa viết xong bài vật lý. Tuy nhiên, vật lý sơ trung tương đối thực tể hẳn sẽ không phải là mấy cái lý thuyết trên trời đi?

[Câu hỏi 12: Các em học sinh chắc hẳn đã nghe nói qua Cocktail, Cocktail được làm từ nhiều loại rượu có màu sắc khác nhau. Sau khi điều chế, sẽ xuất hiện một loại rượu vang rõ ràng rất đẹp. Đây là hiện tượng vật lý nào? Ý nghĩa của nó?]

Hàn Nghi Ninh chỉ cảm thấy mặt đau, xem xong câu hỏi thứ nhất cô chỉ biết ngẩng đầu nhìn trời. Vẫn là lấy sách giáo khoa vật lý ra, vừa ôn tập vừa làm đề đi. Xót xa thay, Hàn Nghi Ninh, người vừa nhận bằng tốt nghiệp đại học, chỉ có thể chính thức tuyên bố thất bại trước một đề vật lý ở sơ trung.

Thực sự tập trung xem tài liệu, trên thực tế, thời gian trôi qua rất nhanh.

Mẹ Hàn vẫn không yên tâm. Lúc 10:45 thì gọi điện về chỉ sợ rằng Nghi Ninh sẽ quên ăn trưa. Hàn Nghi Ninh thực sự quên bỏ đồ ăn ra làm nóng lại, bất quá, là làm đề mục đến mê mẩn. Hàn Nghi Ninh xem xét lại sự tiến bộ của mình, hơn một chục trang trong hai giờ. Đề không khó, nhưng một số điểm kiến ​​thức thực sự bị lãng quên thật sự cần hảo hảo đọc lại sách.

Đã lâu không ngồi ở bàn học đến hơn hai tiếng, cô dần cảm thấy eo mỏi lưng đau. Hàn Nghi Ninh quyết định đi xuống cầu thang để mua một món ngon, cấp thêm một món ăn cho mình vào buổi trưa!

Nhưng là... nên ăn gì bây giờ? ._.

Phu thê phế phiến! Cô nhớ, phu thê phế phiến trọng tiệm đồ lạnh "Vợ chồng phế phiến" ở đầu tiểu khu của cô ăn ngon nhất, thơm cay mà mềm, thịt bò thái mỏng, chủ tiệm còn tự chế hạt tiêu, tương trộn thập phần mĩ vị. Cô thích ăn đồ cay, hoàn toàn không thể chống cự loại này dụ hoặc này.

Vào bữa trưa, công việc bên trong cửa hàng càng bận rộn đến nỗi có một hàng dài ở cửa. Nghi Ninh đứng sau hàng giữ tờ tiền mười nhân dân tệ. Mặt trời rất nóng vào tháng Bảy và tháng Tám. Trước kia, cô đã từng không có ý thức về việc ăn mặc, thậm cự tuyệt chăm sóc da. Tuy nhiên, bây giờ có lẽ cô nên cân nhắc mua một lọ kem chống nắng.

Lần đầu tiên, cô nhận ra tầm quan trọng của kem chống nắng, đó là khóa huấn luyện quân sự ở trường đại học. Vào thời điểm đó, cô đã bị rám nắng phơi đen một tầng. Phải mất cả năm để dưỡng trắng trở lại.

Bất quá làm thế nào mới có thể yêu cầu mẹ Hàn cho số tiền này? Kem chống nắng tốt hơn một chút nên có giá hàng trăm đô la, nhưng cô không chắc chắn giá của nó là bao nhiêu vào thời điểm này. Làm tiểu hài tử vẫn là có chút khó. Hàng trăm đô la lấy không ra!

Lại nhìn khoảng cách rất xa cửa tiệm, Nghi Ninh thở dài. 

(Kem tiểu pudding)

(Kem lục sắc tâm tình)

(Phu thê phế phiến: được làm từ thịt bò thái mỏng hoặc thịt bò nội tạng. Trước đây dùng phổi lợn để làm)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro