Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi nhớ hội thi việt dã mùa đông năm đó.

Chỉ là mấy ngày đó tôi vừa đúng lúc bị cảm không đi xem được.

Ở lại phòng học nằm ngủ.

Đường Giai nói quán quân lần này thế mà lại là A1.

Trong cơn nửa mơ nửa tỉnh vẫn có thể nghe thấy tiếng mọi người thảo luận, bọn họ nói sao lại có người vừa học giỏi thể thao giỏi lại đẹp trai thế.

Tôi lúc đó vẫn còn nghĩ, làm gì có người như thế, đùa gì kì.

Đùa nửa ngày, lại là Lê Kha.

Cậu ấy vẫn luôn dùng cách thức nhỏ của mình để tăng thêm ấn tượng trong tôi.

Vị ngọt sau vị chua, khiến tôi có chút thất thố.

Tôi trì hoãn một lúc, mới tiếp tục lật trang tiếp theo nhật ký.

「Ngày 2 tháng 12 năm 2019——Nắng——Thứ hai」

Đi tham gia trại đông rồi.

Cậu ở trường phải giữ sức khoẻ đấy.

Dậy muộn cũng phải nhớ ăn sáng.

Chiều đừng ngồi ở lớp học không ăn cơm.

......

Mà, viết nhiều hơn nữa.

Cậu cũng không thấy.

「Ngày 25 tháng 12 năm 2019——Tuyết nhỏ——Thứ tư

Bạn học chăn bông.

Giáng sinh vui vẻ!

Hi vọng có ngày tớ có thể trực tiếp nói với cậu.

「Ngày 23 tháng 1 năm 2020——Nắng——Thứ năm」

Đột nhiên tỉnh giấc.

Cả nước khắp nơi đều xuất hiện ca bệnh rồi.

Tỉnh chúng ta cũng có ca bệnh nghi ngờ.

Tin tức trên mạng ùn ùn kéo đến.

Có vài người nói không phải chuyện gì lớn không truyền nhiễm.

Tớ cảm thấy rất giống bệnh SARS.

Có thể sẽ còn nghiêm trọng hơn.

Cậu phải cẩn thận một chút.

「Ngày 24 tháng 1 năm 2020——Nắng——Thứ sáu」

Hôm này là đêm giao thừa.

Nhà nhà đều đeo khẩu trang chạy ra ngoài tích trữ lương thực.

Tớ ở siêu thị đợi rất lâu.

Không thấy cậu.

Không sao, giờ phút quan trọng này ở nhà là tốt nhất.

「Ngày 25 tháng 1 năm 2020——Nắng——Thứ bảy」

Tuy rằng năm mới năm nay đột nhiên phát sinh ra chuyện này.

Vẫn phải vui vẻ nhé.

Đừng nửa đêm suy sụp.

Bạn học chăn bông.

Năm mới vui vẻ!

——

Tôi nhìn chằm chằm vào quyển sổ, trở lại vào năm thời gian dịch bệnh bùng phát.

Lúc mới đầu có rất nhiều người coi là chuyện nhỏ, thật ra đầu tháng một đã có thể lướt thấy vài video trên mạng rồi, sau này khi dịch bệnh bùng phát quy mô lớn, mọi người mới bắt đầu hoảng hốt.

Những ngày tháng đó nhớ lại giống như chiến tranh loạn lạc vậy.

Không ai biết ngày mai sẽ xảy đến cái gì.

Mỗi ngày đều sợ hãi mở bản đồ dịch bệnh ra.

Sáng sớm ngày 23 tháng 1 năm 2020 —— Vũ Hán đóng cửa thành phố.

Cứ thế mà đến, chính sách toàn dân ở nhà trên cả nước.

Chúng tôi đoàn kết một lòng, đều ngoan ngoãn ở im trong nhà.

Phối hợp với đất nước công việc phòng dịch.

Cả nước như bị ấn nút tạm dừng.

Nhưng trong những ngày dịch bệnh, tình nghĩa và sự ấm áp đều được xuất hiện mỗi ngày, chúng tôi ôm nhau sưởi ấm, cùng mong chờ ngày dịch bệnh kết thúc.

Bây giờ nhớ lại, như đã cách mấy đời.

Hoá ra thời gian đã trôi qua lâu như thế rồi.

「Ngày 3 tháng 2 năm 2020——Nắng——Thứ hai」

Bởi vì dịch bệnh.

Vốn định hôm nay là bắt đầu học lại bị hoãn lại rồi.

Sau đó nhà trường quyết định học qua mạng.

Môn Văn và Anh cả khối cùng học.

Tớ ở tìm thấy tên cậu trong hơn nghìn người.

Có lúc cũng thật buồn chán.

Tại sao không cùng lớp với cậu chứ.

Ít nhất thì học qua mạng.

Còn có thể học cùng cậu.

Thời gian học qua mạng như thể trôi qua rất lâu rất lâu.

Cậu có thể sẽ quên mất hình dáng tớ hay không?

「Ngày 13 tháng 3 năm 2020——Nhiều mây——Thứ sáu」

Bạn học chăn bông.

Sinh nhật tuổi 17 vui vẻ.

「Ngày 20 tháng 3 năm 2020——Nhiều mây——Thứ năm」

Dịch bệnh đỡ hơn rất nhiều.

Hôm nay đi lên phố mua ít tài liệu.

Gặp được cậu ở nhà sách đó.

Không gian rất chật chội.

Có ba giá sách.

Hai lối đi.

Chúng ta đối diện nhau qua một giá sách.

Trong kẽ hở những cuốn sách.

Có thể liếc thấy khuôn mặt cậu.

Cậu đang chọn đề thi.

Hình như có chút do dự.

Tớ chọn được một quyển hợp với cậu.

Không biết phải nói với cậu thế nào.

Rút cuốn sách đó ra trước mặt cậu, chạy đi thanh toán.

Cậu thấy tớ mua quyển này cũng mua theo.

Yên tâm rồi.

Quyển này phù hợp nhất với cậu ở giai đoạn này.

Mua sách xong lại nhìn cậu đi càng ngày càng xa tớ.

Hình như rất nhiều lần, đều là như này.

Yêu thích đúng là một đoạn đường dài.

「Ngày 5 tháng 5 năm 2020——Nhiều mây——Thứ ba」

Buổi tự học tối nay giáo viên chủ nhiệm bật phim trong lớp.

Tớ đứng ở hành lang, dựa vào lan can, góc độ này, vừa hay nhìn thấy cậu ngồi khóc đỏ mũi ở ban công.

Ai bắt nạt cậu rồi?

Không làm được đề Toán?

Có lúc cảm thấy đoán suy nghĩ của cậu.

Còn khó hơn câu cuối cùng của bài toán cuối cùng đề Toán.

Đề này không có cách giải.

Quấy rầy quấy rầy, loạn tâm trí.

Tớ gấp tờ giấy nháp trong tay thành máy bay giấy, phi thẳng về phía cậu.

Tớ trở về lớp học, không dám nhìn, sợ gió không thổi tình cảm của tớ tới trước cậu.

Bạn học chăn bông, có thể cậu nhặt được máy bay rồi, phải không!

Nhặt được rồi, bạn học Lê, máy bay giấy bay tới đã được tới bắt chặt trong tay rồi.

Cậu xem, tớ bắt được tình cảm của cậu.

Quyển sổ nhật ký cũ nát, từ ngữ đơn giản, miêu tả hết lần này đến lần khác nhớ tôi, gọi tôi, thích tôi.

「Ngày 1 tháng 6 năm 2020——Nắng——Thứ hai」

Bạn nhỏ Cố Tiểu Bối.

Tết Thiếu nhi vui vẻ!

「Ngày 7 tháng 6 năm 2020——Nhiều mây——Chủ nhật」

Bởi vì dịch bệnh mà kì thi bị hoãn lại tới tháng 7.

Không biết bao giờ thì dịch bệnh kết thúc.

Tiết thể dục trong kì này hai lớp chúng tôi học cùng một tiết.

Tớ thường có thể thấy cậu nằm trên bãi cỏ ngủ.

Lúc đánh bóng cũng sẽ nhìn.

Bọn họ nói tớ không tập trung.

Chiều hôm nay chơi bóng ở sân.

Nhìn thấy cậu đi lang thang ngoài sân bóng.

Không biết cậu có nhìn thấy tớ không.

Tuy có nhiều người chơi bóng rổ như vậy.

Nhìn thấy cậu đến đây rồi.

Tớ liền không dám nhìn cậu nữa.

Bóng vào rổ liền bất giác tìm cậu.

Không thấy cậu.

Thật ra có chút thất vọng.

「Ngày 30 tháng 6 năm 2020——Nắng——Thứ ba」

Các anh chị khoá trên đang mở chợ đồ cũ.

Người ở sân trường nhiều như sông như nước.

Tớ không xuống xem.

Nhưng tớ ở ban công nhìn thấy cậu.

Mỗi lần nào đông người.

Đều vô thức tìm kiếm bóng hình cậu.

Có lúc tớ cũng cảm thấy tớ điên rồi.

Người đi ngang qua xung quanh đều sẽ ngạc nhiên nhìn tớ hai cái.

Sau đó lại từ từ quay đầu đi xa.

Có thể bọn họ cũng không hiểu.

Tại sao đêm kết thúc kì thi này.

Đêm nay là đêm mà tất cả mọi người đều đang ăn mừng vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro