Chương 2: Sau khi bỏ trốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NHẤT NIỆM THÀNH MA
QUYỂN THỨ NHẤT: GẶP NHAU GIỮA NHÂN GIAN MÊNH MÔNG
Chương 2: Sau khi bỏ trốn
Edit + Beta: Hoa Mạch

Thiên đế tức giận đến thiếu chút nữa thì ngất xỉu ngay tại Lăng Tiêu điện, vung tay một cái phá nát Cửu Long ngự tọa, chúng thần sợ tới mức không một ai dám lên tiếng cầu tình cho Bách Hoa thần nữ. Ngay cả sắc mặt của Thiên hậu – người được biết đến là luôn bao che khuyết điểm cũng rất khó coi, bảo trì trầm mặc.
Lúc đó, Hiểu Nguyệt thần nữ Nguyệt Hồn đang đứng trước Thiên giới Thần Thụ, hơi thở dài.
Vừa mới nở hoa nên linh khí ở Thần Thụ có hơi loãng một chút, nhưng vẫn xanh biếc sừng sững như cũ. Thủ hộ Thần Thụ là Thiên đế Nhị công chúa Thanh Hi, giờ phút này ngồi ở giữa tán cây, trong tay cầm một phiến lá hóa thành tấm gương, hơi gật đầu chào Nguyệt thần rồi nói: "Ngươi tới chậm, tỷ tỷ đã đi rồi."
"Quả nhiên vẫn là là Thanh Ca ư?" Nguyệt thần khẽ thở dài, trong đôi mắt lộ ra ngoài mạng che mặt nhiều hơn vài phần lo lắng, "Vết thương từ lần trước truy bắt Phượng Khư Thần Quân ở hoàng tuyền không phải còn chưa dưỡng tốt hay sao?"
"Như vậy thì sao chứ?" Không giống với các tỷ muội khác, Thanh Hi là một thần nữ ôn hòa nhã nhặn. Nàng trước sau vẫn duy trì nụ cười thanh nhã, thế nhưng ánh mắt lại sâu không thấy đáy, mang theo một chút ưu tư. Chậm rãi cười nói: "Trảm ma thần nữ Thanh Ca tuy là thần nữ, nhưng cũng là Thiên giới thần tướng. Nay sự việc liên quan tới Bách Hoa thần nữ Hoa Mạch cùng Ma tôn, Thiên đế phái tỷ tỷ đi giải quyết, âu cũng là nằm trong dự kiến."
Nằm trong dự kiến sao?
Nguyệt Hồn nhìn lên Thần Thụ, giống như có thể thấy bạn tốt đang nằm giữa tán cây yên lặng nghỉ ngơi, ánh mắt lộ ra vài phần mê ly: "Ma tôn Vân Ly sát phạt quyết đoán, cũng không phải hạng người dễ dàng..."
"Trảm ma thần nữ là thanh kiếm lợi hại nhất, nghe lời nhất, dễ dùng nhất trong tay Thiên đế. Chuôi lợi kiếm này đã ra khỏi vỏ, sao chỉ để đối phó với hạng người dễ dàng thôi chứ?" Giọng nói của Thanh Hi từ tán cây thong thả truyền ra, mang theo vài phần hư ảo tùy ý.
Thanh kiếm lợi hại nhất, nghe lời nhất, dễ dùng nhất trong tay Thiên đế sao...
Không ai biết thần sắc dưới mạng che mặt của Nguyệt thần là như thế nào, chỉ biết thần nữ tuyệt thế phong nhã nổi tiếng lục giới bỗng nhiên trở nên trầm mặc.
Thanh Hi không để ý tới nàng, nâng tay chạm nhẹ lên mặt kính trong tay. Giống như chạm vào mặt nước, mặt kính gợn sóng một chút, sau đó hiện ra thân ảnh một thần nữ y phục rực rỡ đứng trên mây. Quanh thân nàng được bao phủ bởi những cánh hoa màu hồng, không có nửa phần sợ hãi nhìn tầng tầng lớp lớp thiên binh thiên tướng vây quanh. Thế nhưng mới cúi xuống nhìn vài lần, nàng lại chợt ngẩng đầu lên cười nói: "Ngày thường nơi hẻo lánh này của ta ngay cả một con chim cũng lười đến, hôm nay trái lại thực náo nhiệt!"
Nguyệt thần nghe vậy nhìn theo hướng mắt Thanh Hi, liền thấy một đạo ngân quang từ phía tây bay vụt tới. Nàng chợt ngừng, mạng che trên mặt lay động, nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng.
Ngân quang nhanh như chớp đã đến trước mặt. Ánh sáng tán đi, hiện ra thần hình anh vũ bất phàm của Khước Tà thần tướng Cửu Kỳ. Hắn nhìn thấy Nguyệt thần cũng ở đây liền ngẩn ra, thần sắc có chút xấu hổ. Nguyệt Hồn thấy hắn phản ứng như vậy càng không vui, nhịn không được hừ nói: "Đây không phải Cửu Kỳ thần tướng sao? Ngươi không đuổi theo Bách Hoa thần nữ mà lại chạy tới nơi này quấy nhiễu Nhị công chúa thanh tĩnh làm chi?"
Nàng quay sang, hai mắt híp lại liếc qua Cửu Kỳ: "Chẳng lẽ là bị Ma tôn đánh cho sợ rồi?"
Cửu Kỳ đình trệ, miệng mở ra nhưng lại không tìm được lời nào để phản kích, cuối cùng chỉ có thể yên lặng mà ngậm miệng. Giống như nhìn thấu sự quẫn bách của hắn, giữa tán lá trùng hợp truyền đến tiếng Thanh Hi cười khẽ, "Cửu Kỳ tướng quân mang theo thương tích đến đây, là do Thiên đế có ý chỉ gì cần truyền ư?"
Thiên đế truyền chỉ thường dùng bạch phượng ngũ sắc.
Hiểu rằng Thanh Hi đã biết rõ còn cố ý hỏi vậy là để giải vây cho hắn, Cửu Kỳ vô cùng biết ơn. Hắn ôm quyền thi lễ với Thanh Hi rồi nói: "Chắc hẳn Nhị công chúa đã biết chuyện Bách Hoa thần nữ chạy trốn ra khỏi Thiên giới. Thiên giới kết giới, không phải Bách Hoa thần nữ có thể bằng thực lực bản thân mà phá vỡ, ở ngoài kết giới cũng không có dấu hiệu trợ giúp của Ma tôn. Chỉ có duy nhất một điểm đặc biệt, ngày ấy là ngày Thần Thụ nở hoa."

Hoa Mạch Thư Các

Cửu Kỳ khéo léo nói vòng, thế nhưng hai người trước mắt đều là hạng thông minh, sao lại không biết hắn đang ám chỉ gì cơ chứ. Thanh Hi còn chưa mở miệng, Nguyệt thần đã lạnh lùng nói: "Theo ý của Khước Tà thần tướng, chẳng lẽ hoài nghi Nhị công chúa nhân lúc Thần Thụ nở hoa âm thầm trợ giúp Tam công chúa bỏ trốn?" Khí chất của nàng vốn thanh lãnh nay càng lạnh thêm vài phần.
"Nhị công chúa đừng hiểu lầm." Khí lạnh từ Nguyệt thần không ngừng áp bách đến, Cửu Kỳ nhất thời im lặng, cuối cùng đổi một loại cách nói khác, "Thiên giới kết giới có ảnh hưởng rất quan trọng. Nếu không tra rõ vì sao Tam công chúa có thể phá vỡ kết giới, đối với Thiên giới mà nói là một tai họa ngầm rất lớn."
"Chắc Thiên đế suy diễn việc này có liên quan đến Thần Thụ hoa, mới để ngươi đến đây đi." Thanh Hi mở miệng, chỉ thấy tay áo nàng phiêu động, nhẹ nhàng bay xuống trước mặt Cửu Kỳ, thần sắc trên mặt vẫn nhu hòa như trước."Ta thủ hộ Thần Thụ mấy vạn năm, cũng không thể khống chế Thần Thụ nửa phần, huống chi là Hoa Mạch!"
"Thế nhưng, Hoa Mạch có danh hiệu "Bách Hoa" thần, trời sinh khống chế các loại hoa. Thần Thụ hoa chung quy cũng là hoa, mặc dù không chịu hoa thần khống chế, nhưng so với người khác, lại hơn vài phần thân thiết trời sinh. Có lẽ Hoa Mạch dựa vào phần thân thiết này mà được Thần Thụ hoa trợ giúp."
Cửu Kỳ sắc mặt hơi biến, nhịn không được hỏi: "Nếu vậy, chẳng phải Tam công chúa có thể khống chế Thần Thụ hoa hay sao. Nay nàng cùng một chỗ với Ma tôn, đợi lần tiếp theo Thần Thụ nở hoa, nếu bị Ma tôn xúi giục dị tâm..."
Thiên giới cùng Ma giới kết thù vạn năm, cả hai đều không đếm được đã bao nhiêu thần ma ngã xuống trong tay đối phương. Vì thế lo lắng của hắn không phải không có lý.
Thế nhưng nhìn vào đại thụ che kín một vùng trời trước mắt, Thanh Hi lại không quá lo lắng: "Thần Thụ tự có ý thức, sao có thể dễ dàng khống chế như vậy. Thần Thụ hoa chẳng qua có thiện cảm với Hoa Mạch, mới cho nàng mượn một chút lực lượng. Lần tới cũng không nhất định lại gặp vận may như thế."
Một chút lực lượng?
Cửu Kỳ nhịn nửa ngày mới không giật giật khóe miệng. Nguyệt thần đứng bên cạnh lại nhịn không được, nghe xong liền hỏi một câu: "Một chút lực lượng liền có thể phá vỡ kết giới? Chẳng lẽ thần lực của Bách Hoa thần nữ còn mạnh mẽ hơn so với những gì chúng ta biết?"
"Không phải thần lực quá mạnh mẽ, mà là nàng dùng kế." Nói xong câu này Thanh Hi liền im lặng, một lúc lâu sau bỗng nhiên cúi đầu thở dài: "... Hoa Mạch rất thông minh, thêm cả Ma tôn Vân Ly, nếu nổi lòng xấu, tỷ tỷ phải làm thế nào..." Nàng nói tiếp với Thần Thụ, chỉ thấy môi mấp máy nhưng không phát ra thanh âm.
Nguyệt thần đến gần, loáng thoáng nghe được nửa câu nhưng lo lắng trong mắt càng sâu thêm mấy phần. Cửu Kỳ cách khá xa, hầu như không nghe rõ, chỉ có thể hỏi: "Dùng kế?"
Thanh Hi gật đầu, cũng không giải thích, chỉ nói: "Ngươi trở về hồi bẩm Thiên đế, chỉ cần nói với Người: Thần Thụ hoa, không nhìn thấy Thiên giới kết giới. Thiên đế tự nhiên minh bạch."
Cửu Kỳ thật thà nhưng không ngu dốt, suy nghĩ một lát chợt bừng tỉnh. Hăn ôm quyền thi lễ với Thanh Hi: "Đa tạ Nhị công chúa chỉ điểm, Cửu Kỳ tức khắc hồi bẩm Thiên đế." Sau đó quay sang ôm quyền chào Nguyệt thần, thân hình liền hóa thành một đạo lưu quang mà đi.
Nguyệt thần nhìn Cửu Kỳ biến thành lưu quang, thần sắc trong mắt biến ảo. Giống như hạ quyết tâm, nàng không ngoảnh lại chào Thanh Hi một câu, thân thể xoay một cái hóa thành một đạo ánh trăng đuổi theo Cửu Kỳ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro