Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió mát ào ào thổi qua, tiếng chim ríu rít trong viện.

Bạch Ngọc Đường tựa bên cửa sổ dõi mắt trông về phía xa, mạch tâm tư lại không hề có chút như đang hưởng thụ cảnh xuân trong viện. Hắn hiện tại tâm loạn cực kỳ, trong tay nắm chặt một thư hàm. Thư này là do bồ câu chuyển đến, chỉ có vài dòng nhưng cũng đủ để nhiễu loạn tâm tình Bạch Ngọc Đường rồi.

Ngoài cửa phòng, thanh âm của Lô phu nhân từ xa truyền đến, "Mặt trời đã cao quá ngọn rồi, lão Ngũ, ngươi không phải vẫn còn nằm trên giường đấy chứ?"

Bạch Ngọc Đường nghe tiếng lập tức mở cửa phòng, "Đại tẩu ~"

Mẫn Tú Tú lách mình vào cửa, cầm hòm thuốc đưa cho Bạch Ngọc Đường, giật mình nói: "Đã sớm tỉnh dậy rồi sao còn đóng cửa?"

"Miêu nhi hãy còn đang nghỉ." Bạch Ngọc Đường dừng lại trong chốc lát, "Đại tẩu, nương đã xảy ra chuyện!"

Mẫn Tú Tú ngạc nhiên nhìn Bạch Ngọc Đường, vội vàng hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi?"

Bạch Ngọc Đường cau mày lại, đưa thư hàm cho đại tẩu. Mẫn Tú Tú cúi đầu nhìn, văn từ đơn giản nhưng ý thì cực kỳ nghiêm trọng: "Gửi Ngũ gia: Bạch Phúc bị giết, lão phu nhân bị bắt cóc, mau chóng trở về. Bạch Hưng"

Mẫn Tú Tú ngẩng đầu vội hỏi: "Lão ngũ, ngươi có biết là ai làm không?"

"Không rõ ràng lắm. Đại tẩu, ta phải tự mình chạy về Giang Trữ phủ đi tìm hiểu một chút." Bạch Ngọc Đường phiền muộn, lo lắng nắm tay thật chặt lại, "Nhờ người lo giùm cho Miêu nhi."

"Lão ngũ, ngươi muốn đi bao lâu?"

"Tối đa ba ngày."

"Vậy bao giờ khởi hành?"

"Ngay bây giờ."

"Sự tình sao lại khó khăn như vậy chứ! Các ca ca ngươi, bọn họ đều đang ở Khai Phong phủ xa xôi, lập tức muốn tìm một người để giúp đỡ cũng không có." Mẫn Tú Tú một bên cước bộ chậm rãi, một bên lo lắng mà cảm thán. "Triển tiểu miêu lâm bồn khéo sẽ vào mấy ngày tới. Lão ngũ, ngươi tốt nhất là đi sớm về sớm!" Biết là việc này không nên chậm trễ, Mẫn Tú Tú cũng không nói gì nhiều hơn, vội vàng giục Bạch Ngọc Đường xuất môn.

Bạch Ngọc Đường cũng không chờ Triển Chiêu tỉnh lại, vội vàng phi thân lên ngựa, cáo biệt đại tẩu cùng chư vị trưởng bối, thẳng tiến đến Giang Trữ phủ. Lại không biết, lần đi này lại là nam viên bắc triệt [1], bắt đầu một đợt sóng lớn san bằng đất phẳng. . . . . .

Đương nhiên đó là chuyện về sau.

.

[1]: "Nam Viên Bắc Triệt" chỉ xe vốn đi về phía nam song lại đi về phía bắc. Ở TQ, người ta dùng thành ngữ này ví hành động thực tế trái ngược với mục tiêu dự định. Thành ngữ này đồng nghĩa với câu "Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược" hoặc "Nói một đằng, làm một nẻo" của Việt Nam.
Thành ngữ bắt nguồn từ câu chuyện đại thần Ngụy Quốc là Quý Lương khuyên can vua: link

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ