Tập thể dục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vốn tưởng nguy hiểm đã qua đi nhưng mãi đến khi nhạc thể dục vang lên thì mọi người mới bắt đầu ý thức được vấn đề - không ai trong số người chơi biết động tác thể dục.

Thảo Ngọc Tuyết đảo mắt nhanh quanh sân một lượt, những động tác thể dục của từng người trên sân trường lại khác lệch so với người khác chút ít. Cậu so sánh qua trật tự sắp xếp của các lớp một chút rồi bắt đầu tập theo. 5 người chơi cùng lớp đang lóng ngóng không biết nên tập như thế nào cũng bắt chước tập theo cậu. Thảo Ngọc Tuyết liếc mắt thấy bóng dáng của một số cán bộ đang dần đi đến thì hơi nghiêng đầu ra sau nhắc nhở: " Trong 5 người ai tối qua kiểm tra trả lời lần đầu đúng luôn thì tập theo lớp trưởng lớp bên, cứ thế thứ tự lùi dần về các lớp sau. "

5 người kia vẫn đang ngơ ngác không hiểu sao cậu lại nói vậy thì tiếng kêu thất thanh của một người lớp khác vang lên thu hút sự chú ý của họ. Người nọ bị một nhóm cán bộ cưỡng ép rời khỏi hàng ngũ. Mắt thấy thêm những nhóm cán bộ khác đang đến gần thì họ cũng lờ mờ hiểu ra mà tập theo lời hướng dẫn của cậu.

Động tác tập của mỗi người không giống nhau, tất cả trường chia ra làm 5 bài tập tùy theo mức độ hoàn thiện mà bài kiểm tra tối hôm trước họ đạt được. Một lượng rất ít, chỉ trên dưới 10 người hoàn thiện mức độ hoàn hảo, trả lời đúng liên tiếp 10 câu trở lên nằm rải rác trên sân trường - mức độ Thảo Ngọc Tuyết được xếp vào. Tối qua trong lúc kiểm tra miệng các học sinh, trừ cậu bị liên tiếp hơn 50 câu hỏi ra thì có tầm hơn 10 người bị hỏi hơn 10 câu hỏi và trong số đó chỉ có 1 người chơi duy nhất - Vũ Tố Phụng. 4 mức độ còn lại lần lượt được tập mẫu bởi 4 lớp trưởng của 4 lớp kế ngay sau 12A1.

Chỉ sau phút đầu, một lượng lớn người chơi mà đếm sơ qua đã hơn 20 người dần bị từng nhóm cán bộ cưỡng ép đưa đi. Thảo Ngọc Tuyết cũng không thể vừa nhìn theo NPC tập vừa giúp được đám người kia nên đành tặc lưỡi bỏ qua những người chơi xấu số đấy. Sau 15 phút tập thể dục, khi số lượng người chơi còn trên sân đã giảm bớt trộng thấy, nhạc thể dục mới dần tắt đi.

Ngay sau đó, giọng nói khàn khàn của một người phụ nữ đứng tuổi vang lên trên loa: " Từ hôm nay, chuỗi ngày ôn tập cho thi học kì của các trò bắt đầu. Mỗi buổi sáng chúng ta sẽ thức dậy và tập thể dục buổi sáng như hôm nay. Lịch học và những nội quy cần lưu ý cũng đã được giáo viên chủ nhiệm của các trò đặc biệt nhắc nhở. Tôi chúc các trò hoàn thành tốt kì thi và ra trường đúng hạn còn giờ mời các lớp theo thứ tự về lớp. "

Thảo Ngọc Tuyết nhìn lướt qua vị hiệu trưởng trên sân khấu một lượt rồi dẫn đầu lớp quay trở về phòng học.

Tại phòng học, một số học sinh của lớp ban nãy bị đưa đi đã có mặt và ngồi ngay ngắn trong lớp không rõ từ bao giờ. Thảo Ngọc Tuyết đảo mắt nhìn họ một lượt đồng thời liếc qua chủ nhiệm Hoa đang đứng trên bục giảng rồi quay trở về vị trí. Những học sinh bị đưa đi ban nãy quả thực đều đã quay trở về lớp nhưng bầu không khí họ tạo ra lại có chút kì quái. Đôi mắt những người học sinh kia nhìn cậu ngoại trừ một mảng mơ hồ, thất thần ra thì hoàn toàn không thấy bất kì một điều gì khác. So với ánh mắt chăm chú theo dõi từng cử chỉ, hành động của mình từ người chơi hay ánh mắt tò mò nhưng vẫn tránh né của NPC bình thường thì đám học sinh này không biểu lộ bất kì cảm xúc nào kể cả khi nhìn thấy cậu.

Bầu không khí cùng cảm xúc kì lạ trong lớp khiến Thảo Ngọc Tuyết có chút cảm thấy khó hiểu nhưng cậu vẫn phải nhanh chóng sắp xếp lại những dữ liệu mình thu thập được rồi rời sự tập trung lên chủ nhiệm Hoa. Vẫn như hôm trước, công việc dành cho buổi sáng của học sinh vẫn là hoàn thành tập phiếu bài tập đã được chuẩn bị sẵn trên mặt bàn.

Đợi đến khi chủ nhiệm Hoa rời khỏi phòng học thì Thảo Ngọc Tuyết mới bắt đầu động tay đến tập bài tập. Nội dung ôn tập hôm nay khác hoàn toàn so với hôm trước, kiến thức cũng chú trọng vào mảng y khoa và giải phẫu cơ thể sâu hơn so với hôm qua và cả mảng nội quy trường học cũng xuất hiện những mốc thời gian kì quái hơn.

Thảo Ngọc Tuyết tua lại một lượt kí ức những quyển sách mà mình đã lướt qua ở thư viện cùng phòng lưu giữ hồ sơ vào hôm qua, xác nhận nội dung câu hỏi hoàn toàn được đề cập tới trong thư viện rồi mới bắt đầu làm bài.

Khoảng 5 phút sau khi Thảo Ngọc Tuyết đặt bút làm bài, những tiếng xì xào lại bắt đầu vang lên. Cậu khó hiểu dừng bút mà ngước lên nhìn. Khung cảnh xung quanh không biết từ lúc nào đã biến đổi thành trong phòng thi, tờ đề ôn tập trên bàn cũng đã bị đổi thành tờ giấy thi. Thảo Ngọc Tuyết nhìn lên đồng hồ - còn 15 phút làm bài. Ngoại trừ cậu ra thì những người xung quanh đều đang cắm cúi làm bài. Thảo Ngọc Tuyết đọc lướt qua đề bài một lượt rồi cầm bút lên nhanh chóng hoàn thành đề thi. Cậu mất 10 phút để hoàn thành nội dung bài thi rồi đặt bút xuống suy nghĩ. So với nội dung ôn tập thì bài thi này có độ khó và chiều sâu hơn hẳn, nếu không phải bởi hầu hết những quyển sách trong thư viện đã được cậu lướt qua hết một lượt thì cũng khó có thể hoàn thành bài thi này. Thảo Ngọc Tuyết nhớ lại những gì mình đọc được trong căn phòng bị khóa kia rồi khẽ thở dài. Bài thi bất chợt này quả nhiên là để sàng lọc học sinh.

Sau khi hết thời gian làm bài, căn phòng lại trở lại như dáng vẻ vốn có. Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là một số học sinh đang nằm lăn ra đất ôm đầu gào thét mà trong số đấy có đến tận 2 người chơi cậu vừa gặp hôm trước. Không kịp để cậu phản ứng gì, cả những người chơi lẫn học sinh bình thường đang ôm đầu đều đồng loạt phình to ra rồi nổ tung. Điều này đã dễ dàng làm khinh hãi đến những người khác trong lớp. 3 người chơi còn lại trong lớp cũng không nhịn được mà bụp miệng nôn ọe và 1 cô gái trong số đấy đã bắt đầu khóc nấc lên.

Rất nhanh chóng, một đoàn người đã xuất hiện trong lớp và bắt đầu dọn dẹp những cái xác be bét máu. Chủ nhiệm Hoa cũng vào ngay sau đó và trên tay cầm theo một tập giấy mà nói lớn: " Những em học sinh có tên sau đây đứng lên đi theo tôi. Thảo Ngọc Tuyết, Trâm Quỳnh Thi, Hồ La Dục, Đào Tử Hạ. "

Thảo Ngọc Tuyết xếp sách vở đứng lên đi đến phía sau chủ nhiệm Hoa rồi liếc mắt nhìn một lượt qua 3 người được gọi tên khác. Ngoại trừ cậu ra thì cả 3 đều có một số điểm chung khá dễ nhận thấy: mang nhiều sách vở, chỉn chu, gọn gàng - nhìn qua liền có thể thấy khí chất của một học bá. Thảo Ngọc Tuyết nhớ lại bài kiểm tra ban nãy mình vừa làm xác nhận suy đoán một lần nữa rồi lặng lẽ đi theo chủ nhiệm Hoa ra khỏi lớp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro