Chap 6 ^_^

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reeeeeenggg!!! Tiếng chuông báo giờ vào lớp.
Ngồi trong giờ học mà đầu Bomi cứ nghĩ đi đâu. Chán nản ko biết làm gì, cô liền gục đầu xuống bàn ngủ 1 giấc. Trong mơ, cô thấy 1 con bé đang chơi đùa rất vui vẻ cùng thằng nhóc. rồi con bé chèo lên cây và bị ngã bị chảy máu ở tay rất nhiều. Thằng bé liền đưa con bé về 1 căn biệt thự sang trọng và nhờ người băng bó giúp. Mặc dù thằng bé rất lo lắng cho con nhóc nhưng ngoài mặt thì luôn tỏ ra lạnh lùng.

Reeeeenggg!!! Tiếng chuông báo hiệu hết tiết làm Bomi sực tỉnh. Cô cảm thấy giấc mơ vừa rồi rất quen thuộc. Quen thuộc tới mức cô nghĩ rằng mình là con bé đấy. Nhưng nếu cô là con bé đó thì thằng nhóc đấy là ai??? Nghĩ đến đây bỗng dưng đầu cô cảm thấy đau nhói. Bomi ôm đầu ngồi khụy xuống. Thấy cô có gì đó ko ổn Beak lại gần hỏi:
-Cô ko sao chứ???
-.......................................................
- Này cô có nghe tôi nói gì ko vậy. Cô ko sao chứ???
-.......................................................
Thấy Bomi ko trả lời anh liền ngồi lại gần và vén tóc cô lên thì thấy mặt cô rất xanh xao.
- Này cô ko sao chứ???- Anh vỗ nhẹ vào má nó nói.
- Đ...đau...đau...đầu quá.- Bomi thều thào trả lời.
- Ừkm vậy tôi đưa cô về nhà nhé.
- Ừm! -Cô mệt mỏi trả lời.
Beak dìu Bomi ra để xe khiến cho ai cũng phải nhìn. Ai cũng thắc mắc ko biết cô là gì của Beak mà anh lại quan tâm đến như thế. Trước đây anh chưa từng quan tâm tới người con gái nào như vậy ( ngoại trừ chị Chorong) . Nhưng từ khi có Bomi dường như anh đã thay đổi. Beak ko còn lạnh lùng như trước nữa, anh đã biết quan tâm đến người khác, và anh cũng đã cười nhiều hơn. Dường như chính anh cũng ko nhận ra bản thân mình đang thay đổi vì cô.
Bomi đứng đợi Beak mà cảm giác đầu đau như búa bổ. Ko hiểu vì sao cô hay mơ những giấc mơ kì lạ mà quen thuộc đến vậy. Khi cô cố nhớ xem thằng nhỏ đó là ai thì đầu cô lại đau 1 cách lạ kì.
- Cô còn đứng đấy là gì. Sao còn chưa lên xe nữa???
Bomi đành nghe theo và ngồi sau anh
- Cô bám chặt vào đấy.
Vừa nói dứt lời Beak đã phóng vụt đi, cô sợ quá liền vòng tay ôm eo hắn. Ôm anh cô cảm thấy thật an toàn. Bất chợt cơn buồn ngủ từ đâu ùa về, cô liền nhắm mắt và đánh 1 giấc ngon lành trên lưng Beak ( Au: Người này thật là biết cách lợi dụng mà😂😂😂 ). Còn về phần Beak thì khi thấy Bomi vòng tay qua ôm mình làm anh ngượng đỏ mặt. Anh định quay lại hỏi xem nhà cô ở đâu thì đã thấy cô ngủ mất rồi. Nhìn mặt Bomi lúc ngủ trông thật dễ thương. Bỗng dưng tim Beak lại đập mạnh, ko lẽ anh đã thích cô. Beak liền lắc đầu và xua tan ý nghĩ đó ngay tức khắc.
Về đến nhà, Beak bế Bomi lên phòng. Đặt cô xuống giường, anh ngồi cạnh cô mà ko ngừng suy nghĩ . Beak ko biết cô có phải là Bomi Cheo, con nhóc mà khi xưa anh thường chơi cùng, ko biết cô có phải là con nhóc luôn mồm gọi tên anh, không biết cô có phải là cô bé luôn nghick ngợm và khiến anh phải lo lắng... ko biết... ko biết... Bây giờ trong đầu anh hiện lên muôn vàn từ ko biết. Đang suy nghĩ miên man thì bỗng bụng anh đánh trông liên hồi. Beak liền nhẹ nhàng ra ngoài và khép cửa lại để cho cô ngủ. Beak xuống bếp chuẩn bị bữa tối cho mình và cho cả cô ( do anh mất mẹ từ nhỏ, ba anh mặc dù rất yêu thương con nhưng ông lại luôn bận rộn vs công việc, anh lại thích sống tự lập nên những việc như này anh đều biết làm và hơn nữa còn làm rất giỏi).
~~~~~~~~~~~~~~Hết chap~~~~~~~~~~~~
Nhớ bình luận nha ( đọc chùa không tốt đâu😈😈😈) giỡn thôi
Bye bye bye❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro