Chương 21: Sinh hoạt lớp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

               Chương 21

                -Tất cả các lớp trật tự chút đi! – Cô Tiên, hiệu phó của trường nói vào chiếc microphone. – Thế là đã bước qua tháng mười một. Như đã quy định, hôm nay là hạn chót để nuôi heo đất gây quỹ cho Miền Trung lũ lụt. Sau buổi chào cờ hôm nay, cô mời tất cả khối mười hai tập họp giữa sân trường theo từng tập thể lớp. Chúng ta sẽ cùng đập heo, đếm tiền, và công bố kết quả lớp được hưởng chuyến dã ngoại kì này. Trong tuần vừa qua...

                Khi buổi chào cờ kết thúc, lớp nào lớp nấy hô hào nhau đóng góp lần cuối cùng cho con heo đất của lớp.

                -Có tiền trong người lột ra hết nuôi heo đi. Nó sắp bị làm thịt rồi nè.

                -Mọi người cho nó ăn một bữa no nê cuối cùng đi mà.

                Nào là lớp trưởng, lớp phó, và bí thư của các lớp đi vòng quanh năn nỉ các thành viên trong lớp trút ra hết những tờ giấy bạc cuối cùng để bỏ vào heo. Ai nấy đều nhốn nháo cứ như một cái chợ vỡ.

                -Các em trật tự! Ai đang cầm con heo đất đưa hết lại cho lớp trưởng lớp mình. – Cô Tiên nói, - Không ai được bỏ thêm tiền vào nữa, bằng không là lớp ấy sẽ bị loại ngay lập tức. Lớp trưởng và lớp phó các lớp bước lên phía trên cho cô.

                Hai người của mỗi lớp đã tiến lên phía trên của lớp mình vài bước theo như lời cô Tiên nói.

                -Các em còn chần chừ gì nữa? Đập heo đếm tiền đi chứ.

                Bốp, bốp, bốp...Hàng loạt tiếng động như tiếng súng vang lên ngay sau đó. Ở trên, các lớp trưởng và lớp phó lượm tiền trong đống gốm nát bắt đầu đếm thì ở dưới, lớp nào lớp nấy cũng xôn xao nóng lòng chờ đợi.

                -Lớp nào đếm xong mang lên đây báo cáo và nộp tiền lại cho cô.

                Lần lượt các lớp trưởng của từng lớp mang tiền lên đóng cho cô Tiên.

                -Minh và Bình làm gì lâu zậy? Các lớp khác xong hết rồi kìa. – Một bạn của lớp 12A1 nóng ruột lên tiếng.

                -Chắc tại lớp mình nhiều tiền quá nên đếm hơi lâu. Bình tĩnh đi.

                -Trời đất ơi, mày có đang nghĩ điều tao đang nghĩ không Bình? – Minh thì thầm với cậu bạn và nhìn thấy nỗi ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt bạn mình.

                -Phen này lớp tụi mình thua là cái chắc rồi mày ơi. – Bình đáp lại Minh bằng một giọng rất thiểu não.

                Hai cậu bạn thất thiểu bước lên nộp tiền cho cô Tiên và lại càng rầu hơn nữa khi cô thông báo kết quả và lớp được tận hưởng chuyến dã ngoại lần này không ai khác là lớp 12A2. Tập thể lớp 12A1 đều thất vọng kéo nhau về lớp trước các tia nhìn chảnh chọe của lớp kế bên.

                -Thấy mà ghét! Hứ!

                -Thôi bỏ đi bà, dù gì thì mình cũng đã góp phần vào việc gây quỹ lần này để giúp các nạn nhân lũ lụt rồi. Hơi đâu đi ghen với tụi kia chi?

                -Ừm, haiz.

                -Nè các bạn ơi, - Tố Nhi đứng trên bục giảng một khi cả lớp đã ổn định chỗ ngồi – Đừng buồn nữa, không được dịp này thì còn dịp khác mà. Nhi có tin này báo cho các bạn hào hứng trở lại nè. Thế Vận Hội Mùa Thu sẽ diễn ra giữa tháng mười một này. Nhi mới nhận được giấy đăng ký cho lớp mình. Ai muốn tham gia môn gì thì lên ghi tên vào đây nhé. – Nhi cầm tờ giấy trên tay hươ hươ.

                -Trò gì nữa zậy Vân?

                -Ờ heng, Lan không biết. Trường ta rất nổi tiếng về các Thế Vận Hội. Đó là... – Vân bắt đầu giải thích về hoạt động này ở trường cho Lan và Di cũng gia nhập bình luận khi thấy Vân và Lan đang đứng “tám” với nhau.

                -Ê, mày không đăng ký chơi môn nào hết hả Hy? – Lâm chạy qua hỏi Hy.

                -Có bao giờ tao tham gia mấy cái Thế Vận Hội này đâu mảy. Mày chơi một mình đi.

                -Năm nay cuối cấp rồi, tham gia cho vui đi. Tao biết mày chạy điền kinh giỏi lắm. Trong các giờ thể dục mày vẫn là người chạy nhanh nhất mà. Thi giành huy chương vàng cho lớp mình đi thằng kia.

                -Ờ...

                -“Ờ” gì nữa, tao lên ghi tên mày ở trển đó nha, hehe.

                -Ok. Mày chơi gì hả Lâm?

                -Bát-két-bo. – Lâm ngọng nghịu phát âm từng chữ.

                -Basketball? Mày biết chơi sao? Tao thấy mày chơi dở ẹc.

                -Kệ tao mày. Lớp mình đang cần người để làm thành một đội. Tao đăng ký luôn.

                Nói xong, Lâm chạy tót lên phía trước lớp ghi tên mình và Hy vào tờ giấy Tố Nhi đã ghim lên bảng.

****

                -Buổi sinh hoạt lớp hôm nay Kiên xin nói về vấn để đang hot nhất hiện nay, nhất là vào lứa tuổi của các bạn, “Tình Yêu Tuổi Học Trò”. Như các bạn đã biết...

                Thế là xong, các cô cậu lớp 12A1đang bị thầy Kiên khuyên răn về “đề tài muôn thủơ” rồi. Chắc tại vì là thầy giáo trẻ, thầy Kiên nói về vấn đề này hết sức thoải mái và có phần thông cảm cho lũ học trò cuối cấp. Những lời khuyên như: phải lo học hành đừng để tình yêu trai gái làm sa sút việc học, học hành là trên hết đừng nên lơ là, nên biết việc nào quan trọng hơn và phải chia thời gian ra, và còn những lời tương tự như thế đã được các cô cậu học trò bỏ hết ra ngoài tai, giờ lại được nhắc lại với một lối nói chuyện dí dỏm của thầy giáo trẻ. Thầy Kiên cũng đã nêu lên ví dụ của chính mình làm cho học trò của mình hứng thú nghe mình nói và phần nào cũng bị thuyết phục. Y như thạc sĩ Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu, thầy Kiên cũng chẳng bôi bác gì việc yêu đương của bọn học trò.

                -Cảm xúc chẳng thể nào kiềm chế được nhưng có yêu thì phải có học vì học vấn và tương lai vẫn phải đặt lên hàng đầu. Kiên nghĩ là các bạn đã đủ lớn để hiếu những gì Kiên nói.

                Khi thầy đã ra khỏi lớp, các anh chị học sinh lại nhao nhao bàn tán.

                -Woah, thầy nói thầy cũng đã có những mối tình đẹp ở thời còn cắp sách đến trường. Lãng mạn ghê!

                -Tao thấy thầy nói phải lắm mày ơi, ở xã hội này mà không có cái bằng học vấn thì coi như là phế thải.

                -Mày nói quá. Tao thấy cả đống người ra trường với những cái bằng lỉnh kỉnh kia kìa nhưng cũng có xin được việc làm đâu. Haiz, nhưng cũng phải học để cho có cái bằng này bằng nọ với người ta không thôi bị coi thường lắm mày.

                -Tui ái mộ thầy quá bà ơi!

                -E hèm, nghe chưa Di? Lo mà học hành đi, yêu với chả đương. – Vân chạy lại chọc Di.

                -Tui yêu nhưng tui học vẫn đâu vào đó là okay mà. “Cảm xúc chẳng thể nào kiềm chế được”. – Di lập lại lời nói vừa rồi của thầy Kiên làm Vân và Lan chỉ cười đáp lại.

                Buổi học hôm đó bỗng trở nên ý nghĩa quá chừng. Các cô cậu học trò cũng suy nghĩ xa hơn về tương lai học vấn của mình như lời thầy Kiên đã nói. Bên cạnh đó, cái chủ đề tình yêu học trò vẫn còn mãi vang vảng trong đầu các cô cậu học sinh ấy và sẽ không mất đi “sức hút” của nó. Tình cảm học trò sao mà hấp dẫn quá đỗi. Thấy đứa bạn cặp kè, lũ học trò cũng đã sôi nổi hóng chuyện rồi hỏi thăm này nọ làm như là theo dõi tin tức của những người nổi tiếng vậy đó. Đây là cái tuổi đang bị “tò mò” mà. Dù có bị gia đình cấm cản hay cho phép, một khi trái tim giao động, kể cả một người mạnh mẽ và kì lạ nhất cũng phải khuất phục cho cái thứ gọi là tình yêu.

                Dù có bị động bởi mọi thứ chung quanh trong cuộc sống, khi đến một thời điểm nào đó, trái tim cũng sẽ rung lên vì một người khác phái. Bởi thế, yêu đương ở lứa tuổi mười bảy mười tám này là chuyện hết sức bình thường. Nhưng! Nhưng không vì thế mà bê tha những trách nhiệm khác trong cuộc sống. Hôm nay thầy Kiên đã lại lập lại những điều đó cho các học trò của mình. Và tất nhiên, một lần nữa, đây lại là một ngày thú vị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro