30.12.2010

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi refesh lại trí nhớ mong tìm ra một lời giải thích ngẫu nhiên cho tình trạng hiện tại. Ẫm ờ với tất thảy cảm xúc chạy qua não bộ. Nhợt nhạt cái suy nghĩ về bản thân. Lại quắp người trên chiếc giường hẹp. Mớ bận bịu khiến tôi không còn đủ thời gian rung động nữa.

Tôi muốn được rả rích cắn thứ kiêu hãnh ngọt ngào đó.

Mơ ước buông thõng tay thả lỏng người và dựa hoàn toàn vào một cái lưng to thật quá xa xỉ ở thời điểm hiện tại.

Đông.

Không còn lạnh.

Nghe tiếng nắng.

Đêm trắng. Không còn dài.

Ngày full. Không cảm xúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro