Đông Cung - Phỉ Ngã Tư Tồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có con cáo nhỏ cô đơn,

Ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình

Cơ mà đâu phải ngắm trăng,

Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê

Có con cáo nhỏ bơ vơ,

Ngồi trên cồn cát thẩn thơ một mình

Nào đâu cáo muốn sưởi mình,

Cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua.

...

Hóa ra cứ mãi đợi, mãi chờ, con cáo ấy lại chẳng thể đợi được người mà nó muốn.

* Tiểu Phong

+ "Gầm trời bao la này, hỏi có chốn nào cho mình dung thân.

A Độ ơi, A Độ ơi, ngươi ở nơi nao? Chúng ta về Tây Lương đi thôi, ta nhớ Tây Lương rồi"

+"Nếu mà tôi tận đường sống sót khó bề trở về, liệu chăng hắn sẽ đôi chút buồn đau,...có điều không rõ nỗi buồn sẽ giữ chân được mấy chốc

+ "Tôi quên chàng, chàng cũng quên tôi, đôi ta không còn vướng bận tiền duyên. Thế nhưng tại sao sau khi đã quên được rồi, mà trái tim tôi lại vẫn còn yêu chàng ?"

+ "Nước sông Quên, đặng quên tình... Sông Quên thần kỳ cho ta ba năm quên lãng, nhưng không để ta một đời được quên"

+ "Muôn đời muôn kiếp, rồi mãi mãi về sau, thiếp sẽ quên được chàng"

+ "Tôi thấy mình ngồi trên cồn cát, ngắm ông mặt trời lẩn khuất dần, thấy trái tim mình, từ từ rồi cũng rũ héo, mãi đến khi ánh tà dương vuột khỏi tầm mắt, nắng tắt ở phía đồi cát đằng xa. Màn đêm chụp phủ lên trời đất trăm mối ngổn ngang, tia sáng cuối cùng lụi tàn, không còn thấy đâu nữa"

+ "Vậy chàng gom đủ 100 con đom đóm cho ta, ta mới bằng lòng lấy chàng"

+ "Trước kia chàng đối xử với tôi tệ bạc, song tôi không ngăn được mình thích chàng. 3 năm chúng tôi không chỉ một lần đẩy nhau ra thật xa, cớ gì lại đến bước đường ngày hôm nay ? Thánh thần đã từng nghe lời khẩn cầu của tôi, để tôi được quên đi những khổ đau những sầu muộn chàng chất chồng trên thân mình. Thế mà ngày hôm nay, thánh thần lại đang trừng phạt tôi chăng ? Người khiến tôi nhớ lại tất cả, còn tạo trớ trêu xoay vần đưa đẩy tôi lại lần nữa yêu chàng"

+ "Cố Tiểu Ngũ tốt hơn chàng gấp ngàn lần vạn lần, chẳng đời nào chàng bì được với chàng ấy. Chàng tưởng cưỡng bức được ta thế này là ta sẽ cam chịu theo chàng hả ? Thế này thì có gì là ghê gớm, cũng chỉ như bị chó cắn mà thôi"

+ "Trái tim Lý Thừa Ngân hẳn được đẽo từ đá mà ra. Tôi tưởng rằng thời gian ba năm, sự đời rồi sẽ biến đổi, thế nhưng kẻ duy nhất không hề thay đổi chính là chàng"

+ "Giờ chàng ôm tôi trong lòng, nói những lời đắm say, thế nhưng thảy những thứ ấy không phải điều tôi ao ước"

+ "Nếu một ngày nào đó, thiếp là mối nguy hoạ đe doạ ngôi vua của chàng, giang sơn của chàng, xã tắc của chàng, liệu chăng chàng sẽ giết cả thiếp ?"

+ "Chàng sẽ không nhảy xuống sông Quên với tôi lần nữa đâu. Cố Tiểu Ngũ trong lòng tôi đã ra đi như thế thật rồi"

+ "Con không khổ, con chỉ thấy kiệt quệ vì mỏi mệt, không sao vùng vẫy được nữa. Con như một con cá đang bên bờ hấp hối, lại giống một bông hoa đang đến độ héo tàn"

+ "Lý Thừa Ngân và Đông cung là thứ gông cùm nặng nề nhất trên đời này, con không cõng nổi nó nữa"

+ "Cũng may, thà rằng chàng mãi mãi đừng nhớ"

+ "Cứ quên được như chàng thì tốt biết mấy"

+ "Lần này thì ta sẽ quên được chàng thật sự"

+ "Ta phải quên được chàng Cố Tiểu Ngũ"

+ "Chúng ta cãi vã đã ba năm, vậy mà vẫn phải lòng nhau. Đây là sự trừng phạt của thánh thần dành cho những kẻ đã từng uống nước con sông Quên, đáng lẽ ra đôi ta nên mãi mãi chia xa, mãi mãi không được phép nhớ về nhau"

* Cố Tiểu Ngũ / Thừa Ngân

+ "Bẩm Đại Thiền Vu, ngài đã ban cho tiểu nhân thứ quý giá nhất rồi ạ. Trần đời này, còn gì quý báu hơn tiểu công chúa của Ngài ?"

+ "Nếu như ngươi dám làm tổn thương thê tử của ta, dù chỉ một mảy may thôi, cả đời ta Lý Thừa Ngân này thế nào cũng phải nghiền bằng được ngươi ra thành từng mảnh, khiến ngươi chết không toàn thây mới thôi"

+ "Nàng theo ta về, ta sẽ bỏ qua tất cả, chẳng những thế, ta sẽ yêu thương nàng nhiều hơn. Dù nàng còn nhớ nhung gã Cố Tiểu Ngũ kia hay không, chỉ cần nàng theo ta về, ta hứa sẽ không bao giờ nói đến chuyện này nữa"

+ "Ta và nàng cùng quên"

+ "Là ta...Tiểu Phong ơi...ta là Cố Tiểu Ngũ..."

+ "Bùi Chiếu ơi, ngươi thừa biết nàng ấy về Tây Lương. Nàng ấy lừa chúng ta, ngay cả người thông minh như ngươi mà cũng bị lừa"

+ "Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, ngắm nhìn ánh trăng. Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng mà đang đợi cô nương chăn cừu trở về...Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên còn cát, sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua...

Thì ra con cáo nhỏ ấy đã không đợi được người con gái nó mong hoài bấy lâu"

* Cố Kiếm

+ "Thực chất trong lòng ta khinh bỉ chính mình hơn bao giờ hết, ta làm tất cả chuyện này, hà cớ gì...Ta biết hắn giết vua sói hòng đi gặp nàng. Ta giúp hắn, chính ta đã đẩy nàng vào lòng hắn..."

* Bùi Chiếu

+ "Ba mươi năm về trước, nàng ấy đã chết rồi. Ngũ Lang à, ngươi tỉnh lại đi, nàng ấy đã chết lâu rồi"

+ "Thái tử phi qua đời đã ba mươi năm nay rồi, mười mấy năm trước thần có đi viếng, cỏ đã xanh um phủ màu trên mộ rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro