Nhớ về cô gái lạnh lùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những ngày trôi qua, Ryan vẫn giữ mãi hình ảnh của Emma trong tâm trí, người cô gái mạnh mẽ và lạnh lùng mà anh gặp. Kí ức về Emma giống như những bức tranh nghệ thuật tinh tế mà anh không thể quên. 

Ryan:

- "Cô gái ấy... Có đôi mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa nhiều điều bí mật. Mỗi lần tôi nhớ đến cô ấy, lại luôn có cảm thấy có điều gì đó đặc biệt."

 Người bạn:

"Cô ấy thế nào rồi? Anh có liên lạc với cô ấy chưa?"

Ryan:

- "Không, cô ấy vẫn giữ kín bí mật về cuộc sống của mình. Tôi thậm chí không biết cô ấy là ai đến giờ. Nhưng mỗi nghĩ đến cô ấy, tôi cảm thấy như đang nhìn thấy một phần nào đó của tâm hồn tôi."

Người bạn:

- "Sao anh không thử liên lạc với cô ấy xem sao?"

Ryan:

- "Tôi rất muốn, nhưng Emma vẫn giữ kín bí mật. Mỗi lần tôi nghĩ đến cô ấy, tôi cảm thấy có một chút hối tiếc, nhưng cũng có sự kích thích về điều chưa biết."

Người bạn:

- "Có lẽ cô ấy đang chờ đến một thời điểm nào đó để mở lòng. Tôi nghĩ vậy. Đôi khi, sự chờ đợi có thể đem lại những điều tuyệt vời nhất."

Ryan:

- " Tôi biết. Tôi hy vọng sau một khoảng thời gian có thể gặp lại cô ấy thêm lần nữa. Lúc ấy tôi sẽ bất chấp theo đuổi cô ấy đến cùng."

Kí ức về Emma trở thành một nguồn động viên và sự kích thích cho Ryan, đẩy anh đi tìm kiếm sự hiểu biết sâu sắc hơn về cô gái lạnh lùng kia và những bí mật ẩn sau bức tranh tinh tế của cô.

Đêm ấy, Ryan đã vô  tình mơ thấy Emma. Cô đã nhìn anh cùng với đôi mắt sau thẳm. Dù là mơ nhưng anh vẫn nhìn rõ được sự sâu sắc, lạnh lẽo trong đôi mắt ấy. Anh bàng hoàng tỉnh dậy sau cơn mơ về cô. Trong lòng vô cùng bức bối anh đã đi ra ngay quán nhậu để mượn chút men quên đi nỗi buồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro