Chương 19 : Lạc lối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ lúc bại dưới tay Touou, sĩ khí của Seirin nhanh chóng xuống dốc, tồi tề nhất là họa vô đơn chí mất đi vương bài Kagami.

Ngay cả vương bài tàng hình Kuroko cũng giống như xuất hồn, Seirin bại hai trận liên tiếp...... Coi như xong.

Gần đây công lực tàng hình của Kuroko càng ngày càng mạnh, điện thoại không tiếp, nói ít, huấn luyện club cũng không tích cực, chỉ giống như một cái bóng trong suốt, tựa hồ trừ bỏ gương mặt vĩnh viễn bình thản không gợn sóng, cái gì cũng không còn giống như trước kia....

Nhưng nếu muốn nói cụ thể có chỗ nào không giống, mọi người cũng không nói ra được....

Chỉ là cảm thấy, xung quanh Kuroko luôn luôn vờn quanh một loại khí tức nồng đậm lạnh nhạt cùng xa cách......

Thậm chí ngay cả Nigou thích nhất là lăn lộn trong lòng Kuroko làm nũng cũng phản ánh vấn đề vô cùng chân thực.

Mỗi ngày mỗi ngày, Nigou đều cụp tai cụp đuôi, ủ rũ ba ba đi theo Kuroko ra ra vào vào, một bước cũng không rời.

Bộ dáng im lặng đáng thương hề hề, giống như Kuroko giờ phút này đem bản thân vây hãm trong mê man......... không tìm ra phương hướng.

Như bình thường.

Kuroko vô hồn kết thúc một ngày học tập cùng huấn luyện. Sắp xếp đồ đạc, không nói chuyện, cũng không chào hỏi, một người im lặng dẫn Nigou rời khỏi sân bóng.

Huấn luyện viên Aida Riko có chút lo lắng nhìn theo bóng Kuroko: "Kuroko hiện tại biến thành cái dạng này, thật sự không có vấn đề gì sao......."

"Sao có thể không chứ........" Hyuga chen vào.

"So với Kagami ngu ngốc cái gì cũng viết trên mặt, Kuroko ngược lại luôn luôn thản nhiên trầm tĩnh lại càng làm cho người ta lo lắng......"

"Đúng vậy. Nếu là vực dậy tinh thần Kagami, tôi còn cảm thấy có chút hi vọng. Nhưng Kuroko..............." Riko cắn môi, có chút không xác định nói ra cảm giác của mình.

"Kuroko-kun tuy rằng tính tình hiền hòa lại tốt bụng, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác không thể chạm tới, cho dù là huấn luyện hay là cái gì cũng vậy....... Kuroko Tetsuya, kỳ thực, giống như là luôn phong tỏa thế giới của chính mình, những người ở bên ngoài, căn bản là không thể ảnh hưởng đến thế giới đó. Nhưng, nếu nó thật sự chấp thuận hòa cùng với biến hóa bên ngoài....... có lẽ, thế giới của cậu ấy sẽ sụp đổ..........."

Aida Riko lo lắng nhíu mày, cắn móng tay: Vậy, cái gì đã làm tổn thương thế giới của Kuroko nhiều đến vậy..........

——– Là Aomine Daiki sao........

_____________________

Mình gần đây làm sao vậy, lúc nào cũng cảm thấy thật mệt mỏi......

Kuroko cúi đầu lặng lẽ bước đi trên đường phố nhộn nhịp.

Tuy rằng đã quả quyết muốn đánh bại Aomine-kun, tuy rằng trong lòng đã vững chắc tin tưởng sẽ đánh bại Aomine-kun, nhưng..........

Không nhanhchóng lấy lại tinh thần là không được a, làm sao có thể giống như con chó bị bỏ rơi chán nản, căn bản cái gì cũng giải quyết không được...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro