Chương 20 : Kuroko mê man

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kuroko hôn mê bất tỉnh

Akashi: Phim ảnh quả nhiên đều là gạt người......

=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=

Mưa đêm.

Nhà Akashi, bên ngoài cổng.

Xe hơi màu đen sang trọng gào thét đi qua, để lại phía sau bọt nước bắn tung tóe.

Người lái xe lướt ngang qua cổng lớn xinh đẹp, đối với ông bác trung niên đứng trước cửa miễn cưỡng chào hỏi.

"Yo, Ishii-kun ~ Nghe nói thiếu gia Akashi bị bệnh, thật là trăm năm khó gặp a ~ So với mưa sao băng còn đáng xem hơn ~"

Quản gia Ishii quăng ra một cái nhìn lạnh nhạt, vẻ mặt bình tĩnh, cũng không nhìn đến hành vi kì dị của người nảo đó.

"Bác sĩ Matsumoto, hiện tại cũng không phải lúc đùa giỡn, nếu không muốn cả nhà cùng chết, xin mời nhanh theo tôi lên lầu đi."

"Eh? Chẳng lẽ thiếu gia Akashi thật sự bệnh nặng? Không thể nào ~ tên kia không phải liệu sự như thần sao?" Matsumoto vẻ mặt nghi ngờ lấy ra đồ đạc từ trong cốp xe, "Lại nói ~ Làm bác sĩ riêng của thiếu gia Akashi thật sự là siêu cấp nhàn hạ thoải mái ~ làm cho tôi hoài nghi ngài ấy rốt cục có phải người hay không ~"

"Không phải thiếu gia, mà là bạn của ngài ấy." Ishii xoay người dẫn đường.

"Hả!? Bạn của thiếu gia Akashi? Thiếu gia Murasakibara sao..........?" Matsumoto khoa trương lui về phía sau ba bước dài, "Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Thể chất quái vật của Murasakibara thiếu gia đã làm cho cả giới y học phải xấu hổ vì đã tồn tại trên đời! Nhất là hệ tiêu hóa phi thường đó, cho dù là Trái Đất bị diệt vong, ngài ấy tuyệt đối cũng sẽ không có một chút triệu chứng khó tiêu ~!"

"Đến rồi."

"Eh? Kỳ tích xảy ra rồi sao ~ Thiếu gia Akashi cư nhiên để người khác ở trong phòng ngủ của mình ~"

Ishii bình tĩnh xoay người, từ trên xuống dưới cẩn thận đánh giá Matsumoto, ngữ khí lạnh nhạt nói —

"Cởi quần áo."

"A?! H-hả...ha ha......." Matsumoto gượng gạo cười cười.

"Ishii quản gia đại nhân........ Mị lực hơn người không phải là lỗi của tôi, người trung niên cũng không phải khẩu vị của tôi, đóa hoa nhỏ bé non nớt mới là kiểu tôi thích nhất......... Khụ khụ, ách, ý tôi muốn nói, kỳ thực, tôi đây mới ba mươi tuổi xuân xanh, đối với ông bác ngài đây hoàn toàn không có hứng thú...... Ha ha......"

Ishii biểu tình càng lúc càng lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén có thể so với tia laser chậm rãi đem người nào đó hồ ngôn loạn ngữ cắt xé thành trăm mảnh ~ Bác sĩ Matsumoto ủy khuất cun cút chạy đi cởi quần áo.....

"Tôi là nam nhân đứng đắn nha, quân tử thà chịu nhục cũng không chịu chết ~"[thế tức là, ngươi đang chờ mong bị 'nhục' phải không?]

Ishii sắc mặt giống như bị ruồi bâu.

"Cậu muốn hai chúng ta cả người ướt đẫm đem vi khuẩn gây bệnh tới gần thiếu gia sao? Theo báo cáo của tài xế, thiếu gia đã dầm mưa đúng 5 phút 37 giây 43. Vì sức khỏe của thiếu gia cùng mạng sống cả nhà cậu, làm ơn mang trang phục cùng đồ dùng dơ bẩn của mình thay hết đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro