Chương 9 : Tình cảm của Kuroko

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc sống gần đây thật đúng là rối ren a ~

Kuroko-chan vung vẩy mười đầu ngón tay, ý đồ dùng thành tích toán học vừa mức trung bình của mình tính toán các bất hạnh gần đây gặp phải.

Chẳng qua, đếm đến ngón thứ mười, mới phát hiện số lượng ngón tay không đủ dùng...

Dại ra ~ Dại ra ~~~

Cho nến nói, quả nhiên không phải ảo giác, cậu gần đây thật sự rất xui xẻo, vô cùng xui xẻo, cực kì xui xẻo. Xui xẻo xui xẻo xui xẻo... (+10086 lần)

Những lúc thế này, nếu Midorima-kun có ở đây thì tốt rồi. Đối với vấn đề vận số gì gì đó, cậu ta luôn luôn rất am hiểu...

"Ah..." Quả nhiên ban ngày không thể nói người, ban đêm càng không thể nói quỷ sao?

Cuối tuần trước, vừa mới nhắc tới Murasakibara-kun, Murasakibara-kun liền xuất hiện, cậu còn tưởng do chính mình gần đây đã xếp bọn họ vào vùng quên lãng.

Nhưng hiện tại vừa nghĩ tới Midorima-kun, Midorima-kun liền từ trên trời giáng xuống... Quả nhiên là vì cậu đã quên hết nhân phẩm tuyệt vời của bọn họ rồi !!

.

.

Thời gian: Sau huấn luyện buổi tối.

Địa điểm: Trên đường về nhà Kuroko-kun

Nhân vật: Kuroko-kun ngây thơ ngơ ngác + Midorima-kun lạnh lùng kiêu ngạo.

Sự kiện: Mặt đối mặt, hai nhân bất động......

Một lúc lâu sau, Kuroko chậm rãi vươn móng vuốt, đến bên má Midorima, nhẹ nhàng hạ xuống —– bốp bốp bốp —————————–

"Hey! Làm cái gì vậy!" Midorima-kun vốn đang rối rắm không biết làm thế nào mở miệng, hiện tại không phụ lòng mong đợi của mọi người nháy mắt xù lông.

Kuroko-chan bình tĩnh sờ sờ móng vuốt không ngoài ý muốn bị nắm đến đỏ lên...

"Không có, bởi vì gặp nhau lúc chạng vạng thế này, nên tớ có chút tò mò không biết Midorima-kun rốt cuộc là người hay quỷ."

"Hả? Lại còn nói!"

Midorima nội tâm OS: Tuy rằng đánh đỏ tay Kuroko có chút áy náy, nhưng Midorima ta luôn luôn "thẳng thắn thành thật" tuyệt đối sẽ không xin lỗi."

"Tôi căn bản không hiểu cậu đang nói cái gì, quả nhiên tính tình của chúng ta hoàn toàn không hợp nhau."

Midorima nội tâm OS: Ta thật sự là một tên ngu ngốc, trong trường hợp này lẽ ra nên xin lỗi mới phải! Nói ra những cái này nhất định sẽ lại bị Kuroko chán ghét.........

"Nghe nói cậu đã thắng Kise ngu ngốc đó. Đừng tự cho mình là giỏi, tôi nhất định sẽ đánh bại cậu!"

Midorima nội tâm OS: Ngu ngốc! Ngu ngốc! Ngu ngốc! Rõ ràng không phải như thế! Cái miệng chết tiệt sao lại không nghe đại não chỉ huy a a a! Ah... Bất quá, chiêm ngưỡng bộ dáng mê man mờ mịt của Kuroko thế này, thật quá đáng yêu ~

"Midorima-kun..." Kuroko dùng vẻ mặt "Tôi đã hiểu, thì ra là vậy" nhìn Midorima vẫn đang khẩn trương đổ mồ hôi.

Midorima nội tâm OS: Ô ô ô ô ~ Xong rồi xong rồi ~ Lại bị Kuroko chán ghét rồi ~

Page 2 of 2
"Thì ra quan hệ của Midorima-kun và Kise-kun tốt như vậy ~" Ngữ khí kinh hỉ, gương mặt biểu lộ ra bất ngờ cực độ.

Midorima nội tâm OS: Hả?!... Kuroko cậu rốt cuộc đang hiểu lầm nghiêm trọng cái gì!

"Tớ hiểu rồi, Midorima-kun kỳ thực hẳn là muốn thay Kise-kun báo thù." Kuroko vẻ mặt hiểu rõ [= ̄ω ̄=]

Midorima nội tâm OS: Không phải! Thực sự không phải! Ai muốn thay tên ngu ngốc kia báo thù chứ a a a!

Chỉ tiếc, Kuroko về phương diện tình cảm so với cảm giác tồn tại còn muốn thấp hơn, hiển nhiên không hiểu được trong nội tâm Midorima-kun đang ưu thương rít gào.

Cậu nghiêm mặt, mở to đôi mắt màu băng lam thuần khiết nhìn Midorima bị đánh trúng chỗ hiểm liên tục đổ mồ hôi.

"Midorima-kun, tớ hiểu rồi. Xin cứ yên tâm, tớ sẽ không đem chuyện này nói với Kise-kun."

Kuroko vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, lại còn thật sự cam đoan.

Midorima:"............... Kur-Kuroko..."

Midorima nội tâm OS: Kuroko! Đừng đem chân tướng sự việc hiểu lầm thành cái loại tình huống khủng bố như vậy!

"Nhưng mà, thật là xin lỗi." Kuroko gia giáo lễ phép theo tiêu chuẩn chín mươi độ cúi đầu. "Tâm ý muốn thay người trong lòng báo thù của Midorima-kun rất đáng tán dương, nhưng tớ nghĩ Kise-kun sẽ không thích như vậy."

Kuroko hào phóng đưa vanilla milkshake còn chưa đụng đến trong tay đưa cho Midorima đang giận dữ + xấu hổ muốn chết.

"Cho dù là hai người thực sự yêu nhau, cũng nên tôn trọng ý nguyện của đối phương, không phải sao?"

"Tớ tin tưởng, Kise-kun nhất định càng hy vọng có thể dựa vào chính mình báo thù."

Kuroko cố gắng kiễng mũi chân, vỗ vỗ bả vai Midorima-kun đang hóa đá. "Cố lên Midorima-kun, tớ sẽ cổ vũ cho cậu."

"Đúng rồi, thuận tiện nói một chút, vật may mắn của cậu hôm nay – con ếch màu lục đó... Thật sự rất hợp với cậu."

Cộp cộp cộp ~ Kuroko-kun đi xa......

Midorima-kun lệ rơi đầy mặt. Có vẻ như tôi với cậu vĩnh viễn cũng không thể hiểu nhau.

"Rột rột ~~" Kuroko rõ ràng là con trai, tại sao lại thích vanilla milkshake như con gái vậy......

"Rột rột ~~ rột rột ~" Bất quá...... Hương vị cũng không tệ lắm......

———- ta là [ tiểu Kise trúng đạn đáng thương ] phân cách tuyến ———-

Bởi vì đã đem vanilla milkshake của mình cho kẻ thất tình Midorima, Kuroko quyết định đi đường vòng để mua một ly khác.

Mang theo ly vanilla milkshake thứ hai, Kuroko tâm tình thực không yên...

Để tránh cho lại phát sinh chuyện gì đó không tốt, vẫn là nên uống ngay và luôn đi ~

"Tetsu-kun ~~~~~~~~~~~~~~"

"Phốc ~ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ ~~"

Kuroko không nhịn được trán nổi gân xanh. Cậu gần đây quả nhiên thực xui xẻo...

.

.

Thời gian: Kuroko thiếu chút nữa bị đột kích mà tử điệu

Địa điểm: MAJI

Nhân vật: Kuroko mua ly vanilla milkshake thứ ba + Momoi bong bóng màu hồng bay phấp phới

Sự kiện: Hẹn hò! (theo ý của Momoi)

"Vậy, Momoi-san sao lại ở đây? Không đi cùng Aomine-kun sao?"

Đã lâu, Aomine-kun......

Trước đay, mỗi ngày đều dính với nhau... Cùng đi học, cùng ăn trưa, cùng chơi bóng, cùng nói chuyện... A~ Thật nhớ...

"Oa nha~ Tetsu-kun nhớ Dai-chan sao ~ thật tốt quá ~" Momoi hai mắt hiện lên quang mang rực rỡ vui vẻ.

"Dai-chan cũng rất nhớ Tetsu-kun ~ nhưng mà tên ngốc đó đánh chết cũng không chịu thừa nhận ~" Momoi vẻ mặt bất đắc dĩ nhún nhún vai.

"Tetsu-kun có rảnh thì cùng đến chỗ chúng ta chơi bóng hồi trước đi ~ Dai-chan thường xuyên trốn tập, một mình ngồi tàu điện đến chỗ đó." Thở dài một hơi.

"Thôi ~ Quên đi ~ Toàn những chuyện không vui ~"

Momoi cười tủm tỉm . Tetsu-kun là một nam nhân rất ôn nhu, nhất định sẽ chạy tới hỏi thăm tên ngốc vụng về thô lỗ đó.

La la la ~ Tetsu-kun cùng Dai-chan hội ngộ vui vẻ, có thể hay không trực tiếp bị ăn a~~~ Momoi nuốt nuốt nước miếng.

Nha ~~~~~ thật là mong đợi ~~~~~~~~~~~~~

"Cái kia, Momoi-san... Nước miếng của cậu..." sắp rơi xuống rồi...

Cuối cùng cũng xuất hiện! Momoi-san mỗi lần thấy cậu và Aomine-kun ở cùng một chỗ, trên đầu đều toát ra mấy mảng phấn hồng, hoa lá rực rỡ bay loạn... Có cái gì thần kỳ sao?

"Ahaha ~ Thật là, quá vô ý ~~~ Ahahaha"

Ô ô ô ô ~ Hình tượng tri tâm tỷ tỷ của ta trong lòng Tetsu-kun có thể sẽ bị hủy hoại nghiêm trọng a~

[Làm ơn đi... Tri tâm tỷ tỷ cái gì, trước giờ hình tượng vốn đã tồn tại...]

"Kỳ thực, Dai-chan vì nghe nói cậu bị Kise ngu ngốc khi dễ, cho nên đặc biệt từ xa tới giáo huấn cậu ta một chút ~"

Kuroko: o[╯□╰]o"Giáo huấn một chút?......" Midorima-kun, nếu như Aomine-kun thực sự xuống tay...

"Kise-kun cùng Aomine-kun, sẽ không ở trên sân bóng one on one đến đẫm máu..." Khi còn ở Teiko đã có vài lần như vậy...

"Đừng lo lắng ~ Dai-chan sẽ không giết chết Ki-chan đâu ~" Satsuki cười tủm tỉm khoát tay.

"Lúc sáng nay, nghe nói Murasakibara-kun cũng muốn tham gia ~~~"

"............" Nếu như là Murasakibara-kun, vậy sau đó...

Aomine-kun đi tới, hẳn cũng sẽ nhớ tình đồng đội khi xưa mà hỗ trợ công đoạn nhặt xác...

Kise-kun đáng thương, lần sau nếu có xoay người phất tay nhất định phải cẩn thận...

Chẳng qua là ngộ thương một chút...... Hậu quả thật sự quá mức đáng sợ rồi......

Lại nói, nếu Kise-kun chết đi, Midorima-kun phải làm sao bây giờ?

Như vậy, có thể coi là tiểu thiếu niên góa phụ, hoặc là góa phu ~

______________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:[= ̄ω ̄=] tiểu Kuroko a tình thương của ngươi không khỏi cũng quá thấp đi! Tuyệt đối so với của ngươi tồn tại càng thấp vạn vạn lần!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro