Shadow - Chương Một (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ĐÂU ĐÓ TẠI HOA KỲ

Los Angeles, 23 giờ 26 phút.

Giữa một căn phòng màu đỏ thẫm - gần như màu gan sống - có một người phụ nữ cao ráo mặc chiếc quần đùi bằng lụa bó chẽn một cách ngớ ngẩn, bộ ngực cô được kéo lên và đẩy về phía trước bằng chiếc áo cánh màu vàng thắt lại bên dưới. Mái tóc đen của cô được buộc cao và búi gọn gàng trên đỉnh đầu. Đứng cạnh cô là một người đàn ông thấp dáng, mặc chiếc áo thun màu xanh ô-liu và chiếc quần jean xanh đắt tiền. Hắn ta, bên tay phải, cầm một chiếc ví và một chiếc điện thoại Nokia phối màu xanh-đỏ-trắng.

Bên trong căn phòng đỏ có một chiếc giường, phía trên bọc giường kiểu satin màu trắng và phủ lên đó là tấm khăn trải giường màu đỏ sậm như máu bò. Dưới chân giường có một chiếc bàn gỗ nhỏ, bên trên có một bức tượng nhỏ bằng đá tạc một người phụ nữ với cặp hông đẫy đà, và một chân nến.

Người phụ nữ trao cho người đàn ông một cây nến đỏ. "Đây," cô nói. "Thắp nó lên đi."

"Tôi sao?"

"Đúng vậy," cô nói, "Nếu anh muốn có được tôi."

"Lẽ ra tôi nên để cô thổi kèn trong xe thôi mới phải."

"Biết đâu được," cô nói. "Anh không muốn tôi sao?" Tay cô vuốt ve khắp cơ thể từ cặp đùi lên bộ ngực, một cử chỉ của sự phô bày, như thể cô đang giới thiệu một món hàng mới. Tấm khăn lụa đỏ phủ trên chiếc đèn bàn trong góc phòng khiến màu đèn hóa đỏ.

Người đàn ông nhìn cô đầy thèm muốn, hắn lấy cây nến từ tay cô rồi nhấn nó vào chân nến. "Cô có bật lửa chứ?"

Cô đưa hắn một hộp diêm. Hắn lấy vội một que rồi đốt bấc nến: nó chập chờn, sau đó cháy lên với ánh lửa đều đều, thứ đem lại chút ảo ảnh chuyển động cho bức tượng vô danh bên cạnh, cho cả phần hông và bộ ngực nó.

"Đặt tiền bên dưới bức tượng đi."

"Năm mươi đô-la."

"Đúng vậy," cô nói. "Giờ, hãy đến và yêu em đi"

Hắn cởi khóa quần jean và cởi luôn chiếc áo thun màu xanh ô-liu. Cô xoa nắn đôi vai trắng trẻo của hắn bằng những ngón tay màu nâu của mình; rồi cô xoay hắn lại và bắt đầu làm tình với hắn bằng bàn tay, bằng ngón tay, và bằng lưỡi.

Với hắn, ánh đèn trong phòng có vẻ đã mờ đi, và ánh sáng duy nhất đến từ cây nến kia, thứ đang cháy ngọn lửa sáng bừng.

"Cô tên gì?" hắn hỏi.

"Bilquis," cô trả lời, ngẩng cao đầu. "Với một chữ Q."

"Một chữ gì cơ?"

"Thôi bỏ đi."

Hắn giờ đang thở hổn hển. "Hãy để tôi đụ cô," hắn nói. "Tôi phải đụ cô."

"Được thôi, cục cưng," cô nói. "Chúng ta sẽ làm chuyện đó. Nhưng anh phải làm cho em một chuyện nữa, trong lúc anh làm chuyện đó?"

"Này," hắn nói, đột nhiên nổi giận, "Tôi trả tiền cho cô rồi mà."

Cô dạng chân hắn ra, bằng một chuyển động uyển chuyển, thì thầm, "Em biết, cục cưng, em biết chứ, anh đã trả tiền cho em, nhưng ý em là, nhìn anh đi, em nên trả tiền cho anh mới phải, em thật may mắn..."

Hắn mím môi, cố thể hiện rằng những lời mồi chài đó không có tác dụng với hắn, hắn không thể bị chiếm hữu; cô là một ả điếm đứng đường, vì Chúa, trong khi hắn trên thực tế là một nhà sản xuất, và hắn biết tất cả những trò lừa đảo vào phút chót của bọn gái điếm, nhưng cô không đòi tiền hắn. Ngược lại cô còn nói, "Cục cưng, trong khi anh cho em điều đó, trong khi anh nhấp dương vật to lớn cương cứng của anh vào trong em, anh sẽ tôn thờ em chứ?

"Tôi sẽ gì cơ?"

Cô di chuyển tới lui trên người hắn: đầu dương vật cương cứng của hắn đang cọ sát vào cặp môi âm hộ ẩm ướt của cô.

"Anh sẽ gọi em là nữ thần chứ? Anh sẽ khấn cầu cho em chứ? Anh sẽ thờ phụng em với cả thể xác của mình chứ?"

Hắn cười. Đó là tất cả những gì ả ta muốn sao? Đúng là vào cuối ngày, ai cũng đều lập dị theo cách riêng của mình. Cô đưa tay tới vùng giữa hai chân và nhét cái đó của hắn vào sâu trong cô.

"Sướng lắm phải không, nữ thần?" hắn hỏi, thở gấp.

"Tôn thờ em đi, cục cưng," Bilquis, ả điếm, nói.

"Được," hắn nói. "Ta tôn thờ bộ ngực, mái tóc và âm hộ nàng. Ta tôn thờ cặp đùi, đôi mắt và đôi môi đỏ mọng của nàng..."

"Đúng rồi..." cô ngâm nga khe khẽ trong lúc cưỡi trên người hắn.

"Ta tôn thờ nhũ hoa của nàng, từ đó mà chảy ra dòng sữa cuộc đời. Nụ hôn của nàng là mật ngọt, cái chạm của nàng thiêu đốt như lửa nóng, và ta tôn thờ chúng." Lời lẽ của hắn càng lúc càng nhịp nhàng, giữ tốc độ cùng hai cơ thể đang hòa quyện vào nhau. "Đem cho ta ham muốn của nàng vào mỗi sáng, đem cho ta khuây khỏa và phước lành của nàng vào mỗi đêm. Hãy cho ta bước đi trong tăm tối mà bình yên vô sự, hãy cho ta bước đi cùng nàng thêm một lần nữa, ngủ cạnh nàng và làm tình với nàng thêm một lần nữa. Ta tôn thờ nàng với mọi thứ trong ta, và mọi thứ trong tâm trí ta, với mọi nơi ta đã từng tới và những giấc mơ của ta và..." hắn nghỉ giữa chừng, gắng sức lấy hơi. "Cô đang làm gì vậy? Cảm giác tuyệt vời quá. Rất tuyệt vời..." hắn nhìn xuống hông mình, tại nơi hai người đang hòa vào làm một, nhưng ngón trỏ cô chạm vào cằm hắn và nâng đầu hắn lên, nên hắn chỉ nhìn thấy mỗi gương mặt cô và một lần nữa là mỗi cái trần nhà.

"Tiếp tục nói đi, cục cưng," cô nói. "Đừng dừng lại. Sướng lắm phải không?"

"Sướng hơn bất kỳ thứ gì tôi từng biết," hắn nói, thật lòng hắn có ý như vậy. "Mắt nàng là những vì sao, cháy trên, má, bầu trời, và môi nàng là những cơn sóng êm dịu liếm vào bờ cát, và ta tôn thờ chúng," giờ hắn đang nhấp càng lúc càng sâu hơn trong cô: hắn thấy đầy phấn khích, như thể toàn bộ phần thân dưới của hắn đã bị kích thích tình dục: dương vật cương cứng và sung sướng.

"Đem cho ta món quà của nàng," hắn lẩm bẩm, không còn ý thức được mình đang nói gì, "món quà đích thực duy nhất của nàng, và khiến ta luôn luôn... luôn luôn... Ta tôn thờ... Ta..."

Và rồi cơn khoái cảm đạt đến cực đỉnh, làm nổ tung tâm trí hắn thành hư vô, đầu óc, bản thân hắn và toàn bộ mọi thứ trở nên hoàn toàn trống rỗng khi hắn nhấp sâu vào trong cô và sâu hơn nữa...

Mắt nhắm, co thắt, hắn đắm chìm vào thực tại; và khi hắn cảm thấy tròng trành, như thể hắn đang bị treo, đầu gục xuống, mặc dù cơn khoái cảm vẫn tiếp diễn.

Hắn mở mắt ra.

Hắn đăm chiêu, cố níu kéo suy nghĩ và lý trí lại lần nữa, về sự khởi đầu, và tự hỏi, không một chút kinh sợ, trong khoảnh khắc của sự thông suốt hoàn mỹ sau khi làm tình, dù những gì hắn thấy cứ như một dạng ảo ảnh nào đó.

Đây là những gì hắn thấy: Hắn đang ở trong cô tới phần ngực, và hắn đang nhìn chằm chằm vào đó với hoài nghi và băn khoăn, cô đặt hai tay mình lên vai hắn và đẩy cơ thể hắn nhẹ nhàng vào trong.

Hắn trượt sâu hơn vào bên trong cô.

"Cô làm điều này với tôi như thế nào?" hắn hỏi, hoặc hắn nghĩ rằng hắn hỏi, nhưng có lẽ câu hỏi đó chỉ nằm trong đầu hắn.

"Anh làm điều đó đấy, cục cưng," cô thì thầm. Hắn cảm thấy hai môi âm hộ cô thắt chặt quanh ngực và lưng mình, co thắt và bao bọc hắn. Hắn tự hỏi người khác sẽ thấy điều này như thế nào. hắn tự hỏi vì sao mình không thấy sợ hãi. Và rồi hắn ngộ ra.

"Ta thờ phụng nàng với cả thể xác mình," hắn thì thầm trong lúc cô đẩy hắn vào trong. Môi dưới của cô kéo trơn tru gương mặt hắn vào, và đôi mắt hắn chìm vào bóng tối.

Cô duỗi người trên giường, trông như một con mèo lớn, và rồi cô ngáp dài. "Đúng vậy," cô nói. "Ngươi đã làm."

Con Nokia reo lên bản "Ode to Joy" được viết lại với tông cao, điện tử. Cô cầm nó lên, nhấn một nhút, rồi đặt nó lên tai.

Bụng cô phẳng, môi âm hộ cô nhỏ và khép kín. Một lớp mồ hôi mỏng lấm tấm trên trán và môi trên.

"Vâng?" cô nói. Và rồi cô nói tiếp, "Không, cục cưng, anh ấy không có đây. Anh ấy biến mất rồi." Cô tắt điện thoại trước khi ngã xuống giường trong căn phòng đỏ thẫm, duỗi người ra thêm một lần nữa, nhắm mắt lại, rồi cô ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro