Chương 317

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chịu cược chịu thua, sáng hôm sau lão Chu liền đi lên núi bắt dê, Tiếu Thụ Lâm cũng đi cùng anh, chủ yếu là dê nhà bọn anh bị nuôi tới có chút hoang dã, ban ngày đi lên núi bắt dê, chỉ bằng lão Chu cái bản lĩnh đó, sợ là có chút khó khăn.Dê của nhà lão Chu bộ dạng tốt, giá tiền tự nhiên cũng không thấp được, bỗng dưng thua một con dê này, đau lòng thì đau lòng, nhưng anh cũng coi như là nhìn thoáng rồi, thi thoảng chịu thiệt một lần, khiến nhóm ông lão vui vẻ một chút, thật cũng không có hại gì.Bất quá lão Chu cũng không đau lòng lâu lắm, chiều cùng ngày, Trần Cương trồng bấm bên làng Thượng Thủy liền tới Ngưu Vương trang rồi, mang tới mấy đóa ngân nhĩ lớn bằng miệng chén cho lão Chu, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thử trồng ngân nhĩ, chọn dùng cách trồng trên khúc gỗ.ngân nhĩ còn gọi là mộc nhĩ trắngHiên tại, ngân nhĩ có hai cách trồng phổ biến nhất, một loại là trồng trên khúc gỗ, cây gỗ chặt về xẻ thành khúc, tại sau khi trải qua một đoạn thời gian chất đống ủ phân xanh, lại trồng ngân nhĩ lên. Một loại khác chính là trồng trong túi, cách trồng tương tự như bên làng Thượng Thủy bọn họ trồng nấm.Ngoại từ hai cách trồng ngân nhĩ nhân tạo này ra, ngược lại còn tồn tại cực ít ngân nhĩ hoang dại, chẳng qua ngân nhĩ như vậy, cơ hội mua được trên thị trường cơ bản bằng 0.Ngân nhĩ dù sao cũng là vật dùng dưỡng sinh, trồng ra cũng không phải làm đồ ăn ăn, vì thế lúc này lão Chu dứt khoát cũng liền không cho mở rộng trồng trong túi, về phần trồng trên cây sống, lão Chu trái lại nghĩ muốn, nhưng không có tính khả thi, ngân nhĩ là thuộc loại khuẩn ăn rỗng, không thể giống nấm hương trồng trên cây sống như vậy, nó chỉ có thể sinh tồn ở trên gỗ mục.Ngân nhĩ trồng ra từ khúc gỗ, giá trị dinh dưỡng tự nhiên phải càng cao một chút so với trồng trong túi, nhưng mà phương diện sản lượng liền kém xa rồi, hơn nữa vì nâng cao chất lượng, đám ngân nhĩ cũng không phải trồng bên trong lán nấm ra, mà là chọn dùng trồng ngoài trời, chu kỳ sinh trưởng cũng trái lại phải dài rất nhiều."Bộ dạng không được đẹp lắm". Lão Chu vẻ mặt cao hứng lật xem đám ngân nhĩ tươi còn chưa trải qua phơi nắng, sau khi thu hoạch lứa ngân nhĩ này, lại mang về một khoản thu nhập không nhỏ cho anh."Nếu trồng bên trong lán lớn, đảm bảo bộ dạng vừa trắng lại lớn". Trần Cương cười nói."Vẫn là đừng, cứ như vậy đi". Lão Chu cũng nói."Lứa ngân nhĩ này, là bán tươi hay là phơi khô bán?". Trần Cương hỏi."Lần này bán tươi trước đi, lứa tiếp theo trồng nhiều chút, tới khi đó nói sau". Đồ bán tươi đều có thể bán hết sạch, cần gì phải phơi khô phiền phức như vậy.Tối nay lúc ăn cơm, lão Chu liền tuyên bố với mọi người, bên làng Thượng Thủy có một đám ngân nhĩ trồng trên khúc gỗ lập tức sẽ thu hoạch, nhóm nhân công ngắn hạn dài hạn trên Ngưu Vương trang, mỗi người hạn mức mua hai đóa ngân nhĩ tươi, giá tiền là ba mươi tệ một đóa.Rất nhiều người đều là biết đến ngân nhĩ trồng trên khúc gỗ, giá tiền trên thị trường vốn liền không rẻ, lấy giá tiền của nông sản phẩm Ngưu Vương trang mà nói, một bụi ngân nhĩ trồng trên khúc gỗ mới bán ba mươi tệ một đóa mà nói, quả thực chính là giá có tâm, mọi người dự đoán cũng liền lần này rẻ một chút, tương lai tám phần cũng phải tăng giá, nhớ hồi đó, dưa hấu của nhà lão Chu bán giá vừa túi tiền, lại nhìn giá dưa của hiện tại đi."Nhưng tôi nghe nói ngân nhĩ tươi không thể ăn nha". Trong căn tin liền có người nói như vậy."Vậy nếu anh không yên tâm, mua về phơi nắng một hai lần hẵng ăn". Ngân nhĩ tươi không thể ăn gì đó, dù sao La Mông là không tin cách nói này, người trong làng bọn anh cũng không phải không từng hái mộc nhĩ hoang dại trong núi lớn phụ cận à, đều là trực tiếp xào ăn, cho tới bây giờ không phát sinh qua sự kiện trúng độc gì.mộc nhĩ"Tôi có một người họ hàng chính là trồng mộc nhĩ, nhà bọn họ đều ăn tươi, sấy khô rồi mùi vị kém, thành phần dinh dưỡng cũng sẽ có trôi mất". Ngoài ra cũng có người nói như vậy."Tôi nghe nói ngân nhĩ tươi ăn ngon, hầm sơ sơ liền đặc biệt mềm"."Ài, ăn hải sản còn có dị ứng mà"."Thật sự không yên tâm, tự anh mua về phơi nắng một chút, dù sao tôi khẳng định muốn mua tươi"."Ngân nhĩ trồng trên khúc gỗ này, nghe nói còn rất bổ"."Chính là một người hai đóa quá ít"."Lão Chu! Con nít có được tính không?"."Tính"."Ôi, lần này tôi coi như vừa khéo"."Lão Chu! Trong bụng có được tính không?"."Tính"."Này quá tốt rồi"."Lão Chu! Kim Tử nhà tôi có được tính không?"."Nó cũng ăn ngân nhĩ hả?"."......"Sáng sớm hôm sau, một đám ngân nhĩ thu hoạch lứa đầu từ bên làng Thượng Thủy chở qua đây, cơ hồ tất cả nhân công ngắn hạn dài hạn trên Ngưu Vương trang đều bỏ tiền mua, tuy rằng lão Chu cũng nói rồi, người tạm thời không định rời đi, nhưng trước đừng gấp, đợi tới lúc rời đi lại mua mang về nhà, nhưng mà mọi người đều lo lắng tới khi đó không có hàng, cho nên mỗi người đều quyết định mua đồ vào trong tay trước rồi nói sau.Ngân nhĩ trồng trên khúc gỗ của bên làng Thượng Thủy sản xuất kích cỡ nho nhỏ, cũng liền lớn hơn một chút so với nắm tay của người nam trường thành, màu sắc thoạt nhìn cũng không sạch sẽ như vậy, đây đều là do trồng ngoài trời, mùi trái lại đặc biệt tốt, ngửi lên có một cỗ mùi thơm ngát của thiên nhiên.Tối cùng ngày sau khi ăn cơm tối xong, liền có rất nhiều người hấp cách thủy ngân nhĩ trong viện tử, nồi lớn bếp lớn, một nồi có thể đặt rất nhiều cái chung hấp, ngân nhĩ hái xuống trong ngày đặc biệt tươi mới, xé nát thêm chút nước giếng bỏ vào trong chung hấp, lại thêm một miếng đường phèn mấy hạt cẩu kỷ, đặt ở trong chung hấp cách thủy, chưa tới nửa liền cũng đủ mềm dính rồi.chung hấpngân nhĩ chưng đường phèn"Ài, cẩn thận một chút cẩn thận một chút, đừng lật". Đợi tới lúc nước sủi tăm, mọi người liền nhao nhao bao vây đi tới lấy cái phần của chính mình.Nồi lớn trong tứ hợp viện trên cơ bản đều là đáy nhọn, mọi người để thêm cái vỉ trong nồi, sau đó lại đổ nước ngập qua vỉ, lại đặt chung hấp lên trên cái vỉ, cứ như vậy, mỗi nồi đều có thể đặt không ít chung hấp, nhưng lại tránh cho chung hấp trực tiếp tiếp xúc cùng đáy nồi, là hấp cách thủy chân chính, chính là lúc lấy ra phải đặc biệt cẩn thận, phải chú ý cân bằng, nếu cải vỉ hơi nghiêng một cái, ngân nhĩ bên trên liền gặp nạn rồi.Màn đêm buông xuống, mọi người đều bưng một phần ngân nhĩ của chính mình tới bên hành lang dài ăn, ngân nhĩ của nhà lão Chu hấp ra ngọt lành mùi thơm ngát, non trơn mềm mịn, có một số người nhân lúc nóng ăn, có một số người đặt ở nước giếng làm lạnh một chút mới ăn.Có người chạy tới trong ký túc xá của mình lấy ra chậu rửa mặt của mình, múc một chậu nước giếng đặt ở trên hành lang dài, liền thả chung ngân nhĩ kia vào trong, sau đó ngồi bên cạnh vừa tám chuyện cùng người khác vừa chờ, còn có người nóng vội, thường thường sẽ cầm thìa múc một muỗng ăn, không đợi tới phần ngân nhĩ hoàn toàn lạnh, cũng đã ăn được bảy tám phần rồi.Còn có một số người ỷ vào chung hấp của mình lớn, đựng lại không đầy lắm, thả vào trong mương nước bên cạnh làm lạnh, mương nước của trên Ngưu Vương trang đều bị ngăn nước thành từng cái từng cái ao nước nhỏ, trong ao còn nuôi ốc xoắn và cá bỗng các loại, dòng nước trong mương luôn không vội không chậm chảy.Bọn họ sau khi thả chung hấp của mình vào, sau đó liền ngồi xổm bên bờ mương, nhìn cái chung hấp đó chìm nổi trong nước nhẹ nhàng lay động nhẹ nhàng di chuyển, có một số người thấy hình ảnh này rất đẹp, liền lấy di động chụp cái tấm hình."Thả chung in ít thôi, đừng làm cá chết nóng". Lúc này lão Chu cũng đang cầm cái chung hấp của anh thả đi tới bờ mương, giơ tay thử độ nóng của nước, tàm tạm, coi như khá lạnh."Lão Chu, không thì lúc nào đó chúng ta làm cái hoạt động thả hoa đăng đi". Một cô gái trẻ đề nghị nói.thả hoa đăng"Các cô tới trấn trên thả đi, muốn thả bao nhiêu thì thả bấy nhiêu". Đám người trấn trên đều thích náo nhiệt, nếu thật có người chạy tới thả hoa đăng, bọn họ nhất định vui vẻ, Ngưu Vương trang liền cho qua thôi, trong mương nước nhà anh đều nuôi các thứ mà, tới khi đó vừa là đèn cầy (nến) lại đèn giấy, tới khi đó quét dọn cũng cực kỳ phiền phức.Lại nói tiếp, mấy ngày nữa là tết Đoan Ngọ, mặt nước con suối nhỏ bên trấn Thủy Ngưu bọn anh rộng lại cạn, thi đấu thuyền rồng gì đó không cần nghĩ, thả hoa đăng trái lại không tồi.Tới khi đó bọn anh còn có thể dắt Bé Khỉ xem hoa đăng, trẻ con hình như đều rất thích cảnh tượng náo nhiệt mới lạ này, không biết Tiếu Thụ Lâm có thể thích hay không?Buổi tối sau khi trở lại nhà nhỏ của mình, La Mông liền nói chuyện thả hoa đăng cùng Tiếu Thụ Lâm và Bé Khỉ."Thả hoa đăng?". Bé Khỉ không biết thả hoa đăng là có nghĩa gì.La Mông lên mạng tìm một ít hình ảnh đẹp cho bé xem, Bé Khỉ mắt chớp chớp, quả thật là đích rất thích."Cậu muốn tổ chức hoạt động này?". Tiếu Thụ Lâm hỏi. Tuy rằng thả hoa đăng không tồi, nhưng mà La Mông nếu định dẫn đầu tổ chức hoạt động này, vậy cũng không dễ dàng."Tớ không tổ chức, tớ liền phụ trách ra giải thưởng là được". Nếu Bé Khỉ thích, lão Chu liền hy vọng hoạt động này có thể làm tới náo nhiệt chút, vì cổ vũ mọi người làm nhiều hoa đăng đẹp một chút, giải thưởng khẳng định không thiếu được không thiếu được, về phần công tác tổ chức, việc này hoàn toàn có thể giao cho người khác đi làm.Việc này muốn làm cũng dễ dàng, lão Chu đầu tiên là nói một chút ý tưởng của mình cùng mấy người Hồ Đàn Phong, sau đó đám người Hồ Đàn Phong lại nói ra chủ ý này cùng mấy người quen bên trong chính quyền trấn.Không bao lâu sau đó, phía chính quyền trấn liền đăng thông báo, tết Đoan Ngọ năm nay, trấn trên bọn họ muốn tổ chức hoạt động thả hoa đăng, thời gian hoạt động là sáu giờ tới chín giờ tối, khuyến khích mọi người của trấn trên hăng hái tham gia, tới khi đó bọn họ trao giải thưởng cho người nào làm ra hoa đăng đẹp nhất, giải thưởng do bên Ngưu Vương trang tài trợ, còn nhấn mạnh mấy vấn đề phương diện an toàn.Thông báo này vừa thả ra, nhóm người lớn trẻ con của trấn Thủy Ngưu bắt đầu làm hoa đăng, trên Ngưu Vương trang cũng là không khí tương tự vậy, buổi tối lúc mọi người hóng mát ở trong sân hoặc là trên hành lang dài, rất nhiều người đều cầm nan tre dây kẽm giấy các loại, tại một chỗ mân mê hoa đăng của chính mình, có tự một mình vùi đầu khổ làm, cũng có ba năm người kết nhóm.Vì làm ra hoa đăng đẹp, những người này đều động não không ít, đủ loại ý tưởng chả có gì mới, chẳng qua ở trong mắt lão Chu, hoa đăng của đám người bọn họ làm đều không có đẹp như của Tiếu Thụ Lâm làm.Hoa đăng của Tiếu Thụ Lâm cũng không được gọi là đặc biệt sáng tạo gì, chính là dùng giấy gói kẹo sắc màu rực rỡ làm thành một cái đèn hình hoa sen, cái đèn này thoạt nhìn không bắt mắt lắm, kỳ thật gấp rất tỉ mỉ, phải dùng sợi kẽm mảnh cuộn dọc viền mép giấy gói kẹo, cuộn ra hình dáng của mỗi một cánh hoa, màu sắc của giấy gói kẹo tươi sáng, sau khi trời tới cắm nến vào giữa thắp lên, lại thả đèn hoa sen này vào trong nước, ánh nước ánh nến, đẹp miễn chê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy