𝔣𝔦𝔳𝔢

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mau lên! Lấy quả cầu sức mạnh đó ngay!"

Solar dịch chuyển đến quả cầu năng lượng, nhanh chóng giữ chặt nó trong tay trước khi quay trở lại với các nguyên tố khác.

"Arghh! Chúng đông quá!" Duri hét lên khi sử dụng sức mạnh, cố gắng bảo vệ bản thân khỏi bị tấn công bởi những sinh vật giống cappybara.

"Đưa cho ta quả cầu, hoặc ta sẽ triệu tập thêm đám vật cưng để tấn công tất cả các ngươi!" Kẻ thủ ranh mãnh vừa nói vừa đứng trên bục đá lớn ở trên cùng.

Giống sinh vật cappybaras rất hoang dã vì chúng có mắt đỏ, móng vuốt và răng sắc nhọn. Đám đấy chạy đến chỗ các nguyên tố, cố gắng cắn và cào họ nhưng các nguyên tố đã chặn các cuộc tấn công bằng sức mạnh của mình.

"Tanah pencengkam!" Gempa đấm tay xuống, mặt đặt sắc nhọn xuất hiện và siết chặt một bầy cappybaras. Chúng cố gắng trốn thoát nhưng cuối cùng lại tự làm mình bị thương nhiều hơn.

"Akar pengikat!" Duri triệu hồi cây nho đầy gai, nhằm thời cơ bọn chúng lao về mình thì nhanh chóng tấn công và trói cả bầy lại. Duri nắm chặt tay để siết những con cappybaras mà cậu bắt được khiến chúng kêu lên đau đớn. Duri nhăn nhó mặt mày.

"Xin lỗi mấy đứa nha, nhưng tui cần phải cứu mình và các bạn." Biểu hiện áy náy dệt lên mặt cậu.

"Serangan bebola api!" Rất nhiều quả cầu lửa được ném vào cappybaras khiến chúng rít lên khi bị đập vào người. Blaze tiếp tục ném những quả cầu về phía đối thủ khi cậu phát hiện ra, một số con bị thiêu đốt, dẫn tới mấy con cappybaras khác bỏ chạy khỏi các cuộc tấn công từ Blaze.

"Tembakan solar!" Solar bắn tia sức mạnh vào những con cappybaras đang chạy về phía mình. Một trong số chúng bị trúng đạn của cậu, ngay lập tức bốc khói và biến mất tăm.

"Ais pembeku!" Ais hạ bàn tay trái lạnh giá xuống đất, khiến mặt đất ngay tức khắc hóa thành băng và đóng cứng lũ cappybaras lại.

"Tetakan halilintar!" Halilintar chém mọi cappybaras thành một nửa bằng thanh kiếm sấm sét khi chúng lọt vào tầm nhìn của cậu. Với tốc độ nhanh chóng, chỉ trong vài giây, cậu đã hạ gục mọi cappybaras trên khu vực đang đứng.

"Pusaran taufan!" Taufan đẩy lốc xoáy đến cappybaras. Chúng không thể phản kháng lại, dẫn đến bị hút vào cơn bão và ném đi không thương tiếc.

"Chậc, tụi này giai như đỉa! Chúng ta cần tấn công kẻ cầm đầu để kết thúc chuyện này!" Taufan nói giữa trận chiến.

"Nhưng bằng cách nào? Những con cappybaras này đã chặn đường của chúng ta! Tụi mình thậm chí không có chỗ để đứng!" Solar bắn tia năng lượng mặt trời vào đám lau nhau, mồ hôi chảy dài trên trán cậu.

"Chúng ta không thể mang quả cầu sức mạnh lên tàu, chừng nào những con cappybaras này vẫn tiếp tục lao tới chúng ta." Ais phân tích tình hình hiện tại. Cậu có thể cảm thấy năng lượng cơ thể đang dần cạn kiệt khi họ đã chiến đấu với những sinh vật này hàng giờ liền.

"Tớ muốn kết thúc chuyện này! Tớ không thể đứng nhìn những sinh vật dễ thương bị sức mạnh của tớ đè bẹp thêm nữa." Duri triệu hồi một tấm lưới gai, bẫy những con cappybaras vào trong đó với khuôn mặt buồn bã.

"Dễ thương? Duri, tụi này là những sinh vật nguy hiểm! Sao cậu có thể thấy chúng dễ thương được vậy? Ugh, tớ thề là tớ sẽ không bao giờ để mình thấy loài nào giống như vậy khi về trái đất nữa!" Blaze vung nắm đấm lửa tới những con cappybaras đang lao vào.

"Việc chiến đấu trong thời gian dài như vậy là một điều vô nghĩa. Chúng ta cần lên kế hoạch khác, hoặc là cả bọn sẽ chiến như thế cho đến cuối đời." Halilintar vung chân vào con cappybaras bằng cú đá sấm sét, nhíu mày khó chịu.

"Ừ, chúng ta cần một kế hoạch mới. Nhanh lên!" Gempa triệu hồi sức mạnh đất và bước chân lên cappybaras.

"Wargh!" Taufan hét toáng khi những sinh vật bất ngờ tấn công nó từ phía sau làm cậu trai té uỵch xuống đất.

Chúng nhân cơ hội nhanh chóng nhảy lên người Taufan, sẵn sàng cắn và cào nó bất kỳ lúc nào. "Ugh! Thật ngột ngạt!" Taufan đẩy tất cả chúng ra khỏi nó bằng sức gió. Cả bầy mau lẹ bị ném đi mất dạng.

Taufan ngồi xuống đất, ổn định lại nhịp thở. Nó nhìn xung quanh, thấy các nguyên tố khác đang bận chiến đấu để giành lấy mạng sống của họ với các sinh vật. Sau đó, nó chuyển mắt sang tên cầm đầu, đứng nhởn nhơ và cười nhếch mép khi quan sát toàn bộ diễn biến hiện tại.

Nó nắm chặt tay, cắn lấy môi dưới. 'Không thể tha thứ được!' Nó đứng dậy và nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu trước khi thở ra.

Taufan mở to mắt, sự quyết tâm phản ánh trong đồng tử xanh thẫm. "Sức mạnh nguyên tố! Boboiboy Beliung!" Trong nháy mắt, nó hoàn toàn thay đổi diện mạo.

Với nụ cười rạng rỡ hiện lên khuôn mặt, nó bay lơ lửng trên không trung và triệu hồi một cơn bão. Các nguyên tố khác ngừng chiến đấu, bị sốc với sức gió mạnh đột ngột đang kéo đám quái thú kia đi. Bầy sinh vật cố bám lấy những thứ gần đó để không bị hút vào.

"Tới đây, nhanh lên!" Gempa vẫy tay với mọi người. Họ nhanh chóng chạy đến chỗ cậu, hơi chật vật vì sức gió mạnh đến từ cơn bão của Beliung.

Gempa nhẩm đếm từng khuôn mặt, đảm bảo rằng tất cả họ đều ở đây. "Tanah pelindung!" Tường thành đất xuất hiện từ mặt đất và bao phủ tất cả các nguyên tố.

Trong khi đó, đám cappybaras không thể tự cứu mình và bị cuốn vào cơn bão. "Vật cưng của ta!!! Không!!! Thả chúng ra ngay!!!" Kẻ cầm đầu vừa gào lên, vừa bám vào bức tường đá bên cạnh.

"Câm miệng nào, nhanh chóng chịu thua đi~" Beliung cười lớn một tiếng, mau lẹ xông về phía đối thủ.

Kẻ thủ hét toáng lên, định co giò bỏ chạy nhưng không may bị cuốn vào cơn bão. Beliung vung tay liên tục khi cơn bão di chuyển theo chuyển động của tay nó.

Sau khi đùa giỡn thỏa mãn xong, nó đưa tay khiến cơn bão hất tung kẻ cầm đầu lên một cách mạnh mẽ. Gã hét một cách bất lực trên không trung. Tiếng la càng lúc càng to hơn khi gã có thể cảm nhận được lực hấp dẫn kéo cả người trở lại mặt đất.

Cùng với đó, mắt gã bị bao phủ bởi một màu đen, sau cùng thì rơi xuống đất. Beliung thu hồi lại cơn bão dần tan biến. Bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh. Gempa ngần ngại tách từng lớp đất ra, quan sát tình hình xung quanh.

"Kết thúc rồi sao?" Gempa cẩn thận hỏi, mắt ngó nghiêng để đảm bảo mọi thứ hoàn toàn ổn.

Khi Gempa hạ bức tường đất xuống hoàn toàn, lúc này cả bọn mới thấy hết quang cảnh hiện tại. Nơi từng có rất nhiều cappybaras giờ đã trống rỗng, chỉ còn lại kẻ thủ nằm sõng soài trên mặt đất, với khuôn mặt bất tỉnh nhân sự.

Beliung bay xuống. Ngay khi chân chạm đất, nó lập tức đổi thành Taufan. "Ughh..." Taufan cảm thấy đầu mình quay cuồng. Nó quỳ bằng đầu gối, tay ôm đầu không ngừng rên rỉ.

Tất cả sững sờ, nhanh chóng chạy đến chỗ cậu trai nguyên tố gió. "Cậu ổn chứ, Taufan?" Duri lo lắng hỏi.

"Ừ, tớ không sao. Chỉ hơi mệt thôi. Ý tớ là, tất cả các cậu đều vậy. Hôm nay chúng ta đã chiến đấu rất lâu đấy." Taufan nhíu mày, cố gắng kìm nén cơn đau không ngừng càn quấy, nở một nụ cười trấn an.

"Ngốc ạ. Trước tiên, cậu nên nói với chúng tớ rằng cậu sẽ sử dụng sức mạnh đó. Chúng tớ đã rất sốc và khó hiểu khi không có cơn bão từ đâu ập đến." Halilintar đấm nhẹ vào vai Taufan khi nó cười bẽn lẽn.

"Xin lỗi nha. Chỉ là tớ lo lắng khi thấy các cậu trông rất mệt mỏi. Tớ chỉ muốn kết thúc nó thật nhanh." Taufan vòng tay qua vai Duri, ráng đứng dậy dưới sự giúp đỡ của cậu bạn gai.

"Không sao đâu Taufan. Sẽ hơi nguy hiểm nếu cậu không nói với tụi tớ trước, nhưng giờ mọi chuyện kết thúc rồi. Tớ hy vọng cậu sẽ nói với chúng tớ mỗi khi cậu sử dụng sức mạnh đó sau chuyện này." Gempa giật mũ của Taufan, khiến mũ của nó tụt ngược ra sau đầu, để lộ nhiều tóc hơn.

"Bây giờ chúng ta hãy mang quả cầu sức mạnh lên tàu, và nhốt tên kia lại." Solar cho cả đám thấy quả cầu sức mạnh nằm an toàn trong tay, mắt cậu híp lại hướng về phía kẻ ác đã bất tỉnh.

"Ôi trời, tớ mệt đứ đừ luôn! Tớ cảm thấy mình có thể ngủ nghìn thu!" Blaze duỗi tay, ngáp dài chảy cả nước mắt.

"Cậu thúi quá." Ais chốt hạ bằng một câu. Ngay lập tức, Blaze hướng ánh nhìn hừng hực lửa về phía cậu bạn băng.

"Cậu nói gì đó?"

"Bị điếc hay gì mà không nghe? Tớ vừa dứt lời chưa được bao lâu."

"Ais! Cái tên này-" Blaze bắt đầu đuổi theo đối phương.

Và đây là lần đầu tiên các nguyên tố thấy Ais vắt chân lên cổ mà chạy, cố gắng cứu mạng chính mình khỏi rắc rối mà cậu vừa gây ra.

-

"Cậu có chắc là cậu ấy ổn không? Cậu ấy nghỉ ngơi trong phòng hai ngày rồi." Duri hỏi Halilintar khi tất cả mọi người, ngoại trừ Taufan, đang ăn trưa tại quán cà phê TAPOPS.

"Cậu ấy trông rất mệt mỏi, đó là lý do tại sao tụi mình nên để cậu ấy nghỉ ngơi." Halilintar chỉ trả lời đơn giản, nhưng Duri không hài lòng với câu trả lời từ cậu.

"Nếu là vì trận chiến hai ngày trước, thì tất cả chúng ta đều mệt mỏi. Tụi mình chỉ cần ngủ một giấc là đã hồi phục khỏe re." Duri bĩu môi.

"Ừ, và Taufan không phải kiểu người cần thời gian dài để hồi phục. Không giống như Ais." Blaze giả vờ ho khi Ais lườm cậu chàng.

Solar lấy ngón tay xoa xoa cằm. "Đây không phải là lần đầu tiên, đúng chứ? Nhưng nó đã xảy ra gần đây, sau khi cậu ấy mất đi ý thức. Mỗi khi sử dụng sức mạnh, cậu ấy lại thêm mệt mỏi và cần nhiều ngày mới hồi phục được."

Toàn bộ ánh nhìn hướng về cậu chàng. "Ý cậu là gì?" Blaze hỏi, bên mày trái nhướng lên.

"Ý của tớ là, Beliung tiêu hao rất nhiều năng lượng để khống chế. Có lẽ vì vậy mà Taufan cần nghỉ ngơi nhiều hơn chúng ta, đặc biệt là sau mỗi lần sử dụng hình dạng ấy." Solar giải thích.

"Như vậy, chẳng lẽ, Beliung lại không phải là một sức mạnh tốt sao?" Duri nhìn mọi người với ánh mắt lo lắng.

"Có lẽ là bởi vì cậu ấy không quen, cho nên sức mạnh này tiêu hao rất nhiều năng lượng. Tớ nghĩ cơ thể cần thời gian thích ứng, hơn nữa cậu ấy cần tập trung khống chế nó trước, mới có thể chuyên tâm vào chuyện khác."

"Sức mạnh của cậu ấy. Từng bước một, cậu ấy có được nó cũng không dễ dàng, cho nên để cậu thêm thời gian tìm hiểu về Beliung được không?" Gempa nhẹ nhàng nói, cố gắng trấn an mọi người đang tỏ vẻ lo lắng với Taufan.

"Tội nghiệp Taufan. Có sức mạnh cấp ba trông thật mệt mỏi." Duri nghịch ngón tay trong khi bĩu môi.

"Nếu vậy thì tớ không muốn có sức mạnh cấp ba của mình đâu." Blaze thốt lên khi khoanh tay, cau mày.

"Trông có vẻ mệt mỏi nhưng Taufan thực sự đã làm việc chăm chỉ, cố gắng học cách kiểm soát Beliung. Nếu tớ là cậu ấy, tớ sẽ bỏ cuộc vì không thể chịu được nhiều căng thẳng và áp lực như vậy." Ais cho thức ăn vào miệng, nhàn nhạt buông một câu.

"Hãy ủng hộ và ở bên cậu ấy bất cứ khi nào cậu ấy cần, được chứ? Cậu ấy thực sự cần chúng ta, để cậu ấy có thể mạnh mẽ hơn và không bỏ cuộc." Gempa đặt tay phải lên vai Halilintar, tay trái lên vai Blaze vì cậu ngồi giữa cả hai người.

Tiếng cửa căn tin trượt mở khiến cả bọn quay đầu về hướng phát ra tiếng động. Taufan xoa xoa gáy, nhắm mắt đi đến tủ lạnh. Nó lấy một cốc nước khoáng và tu một hơi cho đến khi không còn một giọt. Sau đó, cậu trai quay lại nhìn thấy tụi bạn đang trao ánh nhìn lặng lẽ về mình.

"Ồ, chào các cậu! Mọi người ăn trưa hết rồi sao?" Taufan vui vẻ giơ tay chào và tiến về phía họ. Nó ngồi xuống bên cạnh Duri, còn người nọ chỉ nhìn chằm chằm vào nó.

Taufan nhận thấy ánh mắt gay gắt của cậu chàng, khó hiểu quay đầu về phía nguyên tố thiên nhiên. "Sao á, Duri? Cậu có điều gì muốn nói với tớ hả?" Taufan nghiêng đầu, nụ cười không rời khuôn mặt.

"Cậu không sao chứ, Taufan?" Duri hỏi với giọng lo lắng.

"Chưa bao giờ khỏe tới như vậy! Tớ đã được nghỉ ngơi thoải mái, nên giờ tớ có thể làm hàng đống thứ luôn." Taufan ríu rít.

"Ooh, chúng ta hãy chơi cùng nhau đi! Lâu lắm rồi đó!" Blaze hào hứng nói.

Đôi mắt của Taufan tỏa sáng rực rỡ. "Oki! Nghe quá tuyệt luôn! Cậu có muốn tham gia không, Duri?"

Duri ngay lập tức gật đầu như một chú cún con. "Tất nhiên rồi!"

Ba người cười khúc khích khi lên kế hoạch cho những gì sẽ chơi. "Ăn trưa trước đi, Taufan. Sau đó, cậu có thể đi chơi với họ." Gempa nói, khẽ lắc đầu sau khi nhìn thấy bộ dạng quen thuộc của ba đứa bạn gây rối.

"Okie dokie!"

-

"Vậy, chúng ta sẽ chơi gì đây?" Taufan hỏi hai người còn lại khi đang đi trên hành lang.

"Hay là chơi đuổi bắt đi!" Duri nhảy cẫng lên vì phấn khích.

"Oke luôn!" Taufan gật đầu đồng ý. Nó cảm thấy sự phấn khích dâng trào trong người.

Blaze cũng gật đầu, không phản đối đề nghị này. Sau đó, một ý tưởng nảy ra trong đầu cậu. "Hay thay đổi cách chơi một chút ha."

"Như nào á?" Taufan nghiêng đầu ngạc nhiên nhìn Blaze.

"Nếu đến phiên cậu đuổi theo chúng tớ, hãy sử dụng sức mạnh Beliung của cậu" Blaze nhe răng cười.

"Blaze! Cậu ấy không thể làm thế!" Duri tức giận nói.

"Hả? Sao tớ không thể được?" Taufan quay đầu sang Duri.

Duri nắm lấy cánh tay của Blaze, thì thầm vào tai cậu. "Cậu đã quên rằng năng lượng của Taufan sẽ tiêu hao rất nhiều nếu cậu ấy sử dụng sức mạnh đó sao?"

"Nhưng tớ chỉ muốn xem, liệu cậu có thể kiểm soát sức mạnh khi chơi với tụi mình hay không." Blaze nhíu mày.

Taufan nhướng mày khi thấy hai nguyên tố trước mặt to nhỏ với nhau. "Nếu cậu lo lắng rằng tớ có thể mất kiểm soát và làm tổn thương các cậu, thì hai cậu không cần phải làm thế đâu. Bản thân tớ có thể chắc chắn rằng tớ hoàn toàn có thể điều khiển được nó, ngay cả Maripos và công chúa cũng đã xác nhận điều này!" Taufan giơ nắm đấm lên, trên mặt nở một nụ cười tự hào.

Duri kinh hãi nhìn nó. 'Tớ lo lắng cho cậu đấy, đồ ngốc!'

Blaze vỗ lưng Duri. "Không sao đâu, Duri. Không phải lúc nào chúng ta cũng được chơi với Beliung." Duri cố gắng trợn mắt nhìn Blaze trước khi cậu đầu hàng với ý tưởng điên rồ của Blaze.

"Hãy chơi oẳn tù tì. Ai thua sẽ là kẻ đuổi bắt." Lời đề nghị của Blaze khiến Taufan rên rỉ.

"Urghh, cậu biết tớ thực sự tệ trong trò chơi này như thế nào mà." Taufan lườm Blaze một cách tinh nghịch.

Người nọ lè lưỡi. "Lỡ lần này cậu gặp may mắn thì sao?"

Ai chứ không phải nó.

Taufan thua trò chơi ngay màn đầu tiên, nên nó sẽ trở thành kẻ đuổi bắt. "Hãy nhớ luật chơi nha, Taufan." Blaze nhắc nhở.

Taufan gật đầu. "Sức mạnh nguyên tố! Boboiboy Beliung!" Một cơn gió bất ngờ xuất hiện khi Taufan thay đổi hình dạng. Blaze và Duri bám lấy nhau để không bị cơn lốc thổi bay đi.

Khi Taufan đã hoàn toàn chuyển sang Beliung, gió chậm dần và biến mất, để lộ Taufan trong bộ trang phục màu trắng.

"Hãy chơi nào~" Nó cười toe toét.

"Bá cháy!" Đôi mắt Blaze sáng lên khi Duri lo lắng nhìn Beliung.

"Tớ sẽ đếm và cả hai người trốn trước~" Beliung xoay người vào tường và lấy tay che mắt khi bắt đầu đếm ngược từ 10.

Cả hai nhanh chóng tìm chỗ trốn và chỉ sau vài giây, họ đã tìm được một chỗ khá đẹp ẩn nấp.

"... hai, một~! Tớ bắt đầu tìm kiếm hai cậu nha. Hãy đảm bảo là chỗ trốn đủ hoàn hảo vì một khi tớ tìm thấy, các cậu sẽ không chạy thoát được đâu~" Beliung nói bằng giọng lảnh lót như hát.

Nó từ từ đi đến những nơi có thể để trốn. Trong tủ quần áo, gầm bàn, sau rèm cửa, trong phòng, nhưng không thành công. Nó nhướng mày. "Huh, họ trốn ở đâu rồi~?" Cậu trai gãi đầu.

Khi Beliung tiếp tục tiến về trước, nó đột nhiên nhìn thấy một vệt đỏ nơi khóe mắt mình. Nó quay lại và thấy Blaze đi ra từ nơi ẩn náu của cậu, có lẽ đang cố gắng chạy trốn khỏi Beliung khi cậu trai đi ngang qua chỗ ẩn nấp của mình.

Blaze bẽn lẽn. "Ờ, chào."

Beliung cười tươi roi rói, bắt đầu đuổi theo Blaze. Người kia nhanh chóng co giò bỏ chạy. Sử dụng năng lượng gió của mình để tăng tốc độ truy đuổi, giờ đây nó chỉ cách Blaze vài centimet.

"Cái gì?" Blaze nhận thấy bàn tay của Beliung gần như với tới cậu. Cậu chàng tăng tốc độ chạy khi thoát khỏi ngón tay của Beliung gần gang tấc.

Cậu rẽ sang trái nhưng cậu có thể cảm thấy mặt mình tái nhợt khi nơi đó là ngõ cụt. Blaze quay lại và thấy Beliung đang đứng đó, cười toe toét.

"Được rồi~" Beliung từ từ tiến về phía Blaze. Người nọ cười ngượng nghịu với nó trong khi lùi lại một số bước, cho đến lúc lưng chạm vào tường.

"Ờ ồ." Blaze nuốt nước bọt khi nhìn Beliung trong nỗi kinh hoàng. Beliung nhướng mày bên trái và cười khẩy.

"Thấy rồi nha."

"Nổi lửa lên nào~!"

Bên trong TAPOPS yên bình và tĩnh lặng bị phá vỡ bởi tiếng la cùng tiếng cười của ai đó.

Beliung đã tấn công Blaze bằng màn cù lét từ chiếc khăn quàng cổ có nhận thức riêng. "Được, được! Tiếp theo tớ sẽ là người đuổi!" Blaze nói khó khăn giữa những tiếng cười khúc khích. Chiếc khăn quàng tự rời ra và treo lỏng lẻo trên cổ chủ nhân.

Blaze lau nước mắt. "Tớ không biết rằng cái khăn của cậu nó có sự 'sống' đấy, Tau- Ý tớ là, Beliung."

Beliung nhún vai và xoay người. "Bây giờ, tìm Duri nào~"

Nó dạo bước trên hành lang với Blaze đi bên cạnh. Đôi mắt nhìn quanh để tìm kiếm cậu trai màu xanh lục. "Cậu có biết Duri đã trốn ở đâu không~?"

Blaze lắc đầu. "Chúng tớ đã tách ra để tìm kiếm nơi ẩn náu của riêng mình."

"Vậy, cậu có biết chỗ nào mà cậu có thể trốn được không~?"

"Có thể, vườn hoa chăng? Nhưng ở đó có chỗ trốn sao?"

"Ai mà biết được~? Duri khá sáng tạo với việc ẩn mình đấy~" Nói xong, họ đi đến khu vườn nhỏ.

"Cậu ấy không có ở đây." Blaze vò đầu bứt tai sau khi hai đứa nhìn quanh khu vườn và kiểm tra mọi nơi có thể để trốn.

Beliung dấy lên một chút lo lắng. Nếu Duri trốn ở một nơi nguy hiểm thì sao? Cả 2 định bước ra khỏi khu vườn nhỏ nhưng đột nhiên, một âm thanh từ phía trên thu hút sự chú ý của họ.

"Tiếng gì vậy?" Blaze thận trọng nhìn lên.

Âm thanh phát ra từ lỗ thông hơi phía trên đầu họ. "Nếu có kẻ thù lẻn vào thì sao?" Nắm đấm của Blaze tạo thành ngọn lửa, sẵn sàng tấn công.

Âm thanh sau đó vang xa hơn khi họ liếc nhìn nhau. "Hãy đi theo âm thanh~" Beliung nhanh chóng đuổi theo, mắt không rời lỗ thông hơi một giây.

Âm thanh dẫn họ đến phòng nghỉ. Cả hai vẫn đi theo tiếng động cho đến khi nó kết thúc. Bỗng ai đó đẩy cái nắp lưới từ bên trong làm nó rơi xuống đất, tạo ra một tiếng kêu lớn vang vọng khắp phòng nghỉ yên tĩnh.

Blaze và Beliung bịt tai lại, co rúm người vì thanh âm chói tai. Một cái đầu sau đó lộ ra từ lỗ thông hơi. "Duri?"

"Ồ, mọi người! Uh, hình như các cậu tìm thấy tớ rồi. Đợi tớ xuống trước rồi các cậu đuổi theo tớ nhé."

"Đợi đã, Duri~! Nguy hiểm lắm~!" Beliung nói to. Không thể đùa được với độ cao từ lỗ thông hơi so với mặt đất. "Ở yên đó, tớ sẽ đưa cậu xuống ngay~" Beliung nói vội khi nhìn Duri một cách lo lắng.

"Nhưng khi cậu chạm vào tớ, điều đó có nghĩa là cậu đã bắt được tớ."

"Không sao đâu, Blaze sẽ là người đuổi tiếp theo~ Tớ có chạm vào cậu hay không cũng chẳng quan trọng, sự an toàn của cậu quan trọng hơn~"

"Ờ được rồi!" Duri vui vẻ ríu rít.

Nhưng sau đó họ nghe thấy một âm thanh khác. Một âm thanh như thứ gì đó sắp rơi xuống. Beliung tập trung lắng nghe trong khi nhìn Duri, mắt nó nheo lại. Sau đó, mắt nó mở to khi nhận ra lỗ thông hơi mà Duri đang nằm sấp sắp đang dần lung lay.

"Duri, cẩn thận~!" Nó gào lên khi lỗ thông hơi bắt đầu sụp đổ.

Duri hét toáng khi cậu thấy cơ thể mất đi trọng lực, nhận thấy cả người ngày càng gần mặt đất. Cậu nhắm mắt lại, chuẩn bị tinh thần cho việc sẽ bị thương sau khi chạm đất. Duri chỉ hy vọng rằng cậu sẽ không bị gãy xương, mà thay vào đó là một vết thương nhẹ.

Cậu chàng sẵn sàng đón nhận cơn va chạm. Cậu cảm thấy thật kỳ lạ vì đáng lẽ bây giờ, Duri ở trên mặt đất mới phải. Bộ cậu chết rồi à? Duri hốt hoảng vội mở mắt ra.

Thứ đầu tiên cậu nhìn thấy là một cơn lốc màu xám khi cơ thể của cậu trôi nổi bên trong. Một cái đầu bật lên từ sau. "Cậu có sao không, Duri~?"

"Beliung!" Duri thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra rằng Beliung đã cứu cậu khỏi cú rơi.

Duri không biết rằng cơn bão không thể đủ sức để giết hại một ai đó. Lúc nào cậu cũng nghĩ sức mạnh này rất nguy hiểm, nó sẽ lấy đi mạng sống của một người khi họ bị hút vào. Bây giờ Duri tin rằng Beliung cuối cùng cũng có thể kiểm soát sức mạnh của mình. Duri rất tự hào về công việc khó khăn này.

Beliung nhấc Duri lên bằng chiếc khăn quàng cổ trong khi huơ tay xua tan cơn bão. Sau đó, nó bay xuống đất, nhẹ nhàng quấn chiếc khăn quanh eo Duri và đặt cậu xuống một cách an toàn.

"Cậu có sao không?" Blaze chạy đến chỗ họ, hỏi vội Duri.

"Tớ không sao! Cảm ơn Beliung, nếu cậu ấy không đỡ tớ kịp thời, chắc xương tớ gãy vài cái mất." Duri cười toe toét.

"Tại sao cậu lại trốn ở đó? Nguy hiểm lắm đấy biết không!" Blaze xoay người Duri để kiểm tra xem cậu bạn có vết thương nào không.

"Uh, ha ha. Tớ chỉ muốn Beliung vất vả tìm tớ thôi." Duri gãi má xấu hổ.

Beliung đổi dạng thành Taufan. Nó thấy hai người vẫn nói chuyện với nhau, nhưng một khắc, tầm nhìn của nó đang dần mờ đi. Cơ thể nó lắc lư sang trái và phải khi nó lạch bạch chạy đến chỗ họ. Và rồi, cả cơ thể nó buông xuôi. Thứ duy nhất nó nhớ là đầu nó đập rất mạnh xuống sàn. Và cậu trai bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro