2 - 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyền thuyết anh hùng chương thứ tám: tiếng kêu gọi, anh hùng nghe thấy khẩn cầu

Ca ca, hôm nay em nhớ đến chuyện trước kia, chuyện buồn.

Chẳng qua, em cũng đột nhiên phát hiện, so với trước kia, bây giờ em có ca ca, có papa, có Charles, có chú Tencha, có Jingji, có tiểu Yu... rất nhiều rất nhiều!

Đột nhiên phát hiện, so với trước kia, em bây giờ có nhiều, nhiều như thế đây!

¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤

Thiếu gia giật mình nói: "Tên bắt cóc chính là cái người bạn nhờ ngươi giúp tìm người kia sao?"

"Phải, tên của anh ta là Yi Alkus, cũng là vampire giống như tôi, chúng tôi đã quen biết gần một trăm năm rồi. Có một thời gian, anh ta từng là chủ thuê của cha tôi."

Ta một năm một mười nói với thiếu gia chuyện của Alkus. Dù sao, ta căn bản không biết Alkus xảy ra chuyện gì, càng không biết nên giúp từ đâu, nếu có thiếu gia giúp suy nghĩ, hẳn là có ích hơn nhiều.

Thiếu gia nhíu mày nói: "Vậy theo nhận thức của ngươi đối với anh ta, anh ta là vampire sẽ tùy tiện hại người sao?"

"Tuyệt đối không phải." Ta vô cùng kiên quyết nói: "Alkus so với tôi còn không thích giết người, mặc dù anh ta ngoài miệng luôn nói không để ý sống chết của loài người, nhưng tôi trước giờ chưa từng nhìn thấy qua anh ta giết bất cứ loài người nào."

"Mặc kệ làm sao, tốt hơn vẫn là qua xem xem." Thiếu gia lo lắng nói: "Ta cũng có chút lo cho Lạc Sơ ca, người săn giết anh hùng hình như là nhằm vào anh ấy. Ta bây giờ sẽ trực tiếp bay qua, Charles, ngươi lái DSII tới đi!"

Sau khi ta gật đầu, thiếu gia liền cấp tốc vọt ra khỏi phòng làm việc, ta thì đi một nơi trong phòng làm việc, ở đó có cái ghế dài, phía trên trên một hàng phục sức, xem ra hẳn là dùng để cho người mẫu thay. Ta tiện tay chọn lấy một bộ màu đen và một cái mặt nạ ca kịch màu đen, sau khi đội lên hết, mới xuống lầu tìm DSII.

Ta có loại dự cảm mình có lẽ sẽ bị bức ra tay, nhưng, lại tuyệt đối không hi vọng dáng vẻ ra tay của mình lộ qua truyền thông, khiến cho toàn thế giới đều có thể nhìn thấy...Vậy ta sợ rằng sẽ không còn có thể đi chợ mua đồ ăn nữa rồi.

Khi ta nhảy lên DSII, chỉ nói với nó một câu: "Hết tốc lực tiến lên!"

"... Charles, anh hỏng hóc rồi sao? Có cần gọi An Đặc Khiết sửa cho anh một chút?"

"Tôi không có hỏng hóc. Phiền hết tốc lực tiến lên."

"Hết tốc lực của tôi vượt quá 500km/h đấy?"

"Xin lỗi, xin nửa tốc lực tiến lên là được..."

◊◊◊◊

Khi DSII dùng nửa tốc lực tiến lên, điện thoại trên người ta lại vang lên, ta có chút khó khăn tiếp điện thoại, trong điện thoại lập tức truyền tới tiếng nghiêm khắc của Melody: "Charles! Anh nói với thiếu gia, tên của Vampire đó là Yi Alkus... thật chính là hắn sao?"

"Phải."

Melody dùng giọng khó có thể tin nói: "Yi Alkus? Thật không ngờ vampire ngoan ngoãn như anh lại biết loại gã nguy hiểm đó... Yi Alkus thế nhưng là "tử địch" của giáo hội! Giáo hội truy bắt hắn ta ít nhất cũng có một ngàn năm rồi!"

"Tôi biết, cho nên, Alkus anh ta không có lý do tạo thành sự kiện lớn như thế, Giáo Hội có lẽ bất cứ lúc nào cũng có thể đi bắt anh ta, anh ta nhất định đã xảy ra chuyện..."

"Xảy ra chuyện gì cũng không phải việc anh có thể giải quyết!" Melody gào lớn: "Anh đi mang thiếu gia trở lại, đừng đi đụng vào loại chuyện này, Yi Alkus thế nhưng là đại vampire ít nhất có một ngàn tuổi, đó không phải chuyện anh có thể dây vào, cũng đừng để cho thiếu gia dây vào, nếu như thiếu gia xảy ra chuyện, vậy nên làm sao đây? Lão gia sẽ khiến cho chúng ta toàn bộ biến thành tro bụi!"

Ta có chút không biết làm sao, chỉ có nói: "Thiếu gia sợ rằng sẽ không về nhà, người bị bắt là bạn học của cậu ấy..."

"Chết tiệt!" Melody mắng ra tiếng, sau đó liền cúp điện thoại.

Ta nhìn điện thoại, trong lòng càng hoảng hốt. Ta biết Yi Alkus là kẻ địch của "giáo hội".

Lúc đầu anh ta chính là vì để né tránh giáo hội, mới tự mình một người vội vàng rời khỏi, thậm chí không kịp giải tán người làm thuê trong lâu đài, cuối cùng, là phụ thân đại nhân mắt thấy chủ nhân sợ rằng sẽ không trở về nữa, mới quyết định bán đi một số đồ cổ không quan trọng trong lâu đài, sau đó phát phí thôi việc cho tất cả người làm thuê, sau đó phong tỏa toàn diện lâu đài lại, chỉ mướn một người đáng tin trông cửa, mỗi năm định kỳ thuê công ty vệ sinh quét dọn một lần.

Về sau, ta cũng từng gặp qua Yi Alkus mấy lần, anh ta sau khi nghe nói cách làm của phụ thân đại nhân, hết sức hài lòng, cuối cùng, thậm chí đem tòa lâu đài cổ đó kể cả mọi thứ bên trong đều đưa cho ta.

Cho nên, hành động của anh ta kỳ quái như thế, nhất định là đã xảy ra chuyện gì, bảo ta làm sao có thể không đi gặp anh ta đây?

"Charles, con phố tiếp theo là đến rồi đó! Anh muốn tôi trực tiếp chở anh đến phía dưới cao ốc, hay là anh muốn len lén đi qua?"

"Dừng xe chỗ này là được rồi."

DSII ngừng lại, ta cũng xuống xe, nhìn cao ốc mục tiêu, mặc dù dự cảm xấu trong lòng càng ngày càng dày đặc, nhưng, ta lại chỉ có thể tiến lên mà thôi...

Sau lưng truyền đến tiếng gọi của DSII: "Charles!"

Chẳng lẽ thiếu gia đã truyền đến tin tức? Ta ngừng lại bước chân, mang theo tâm tình nặng nề quay người lại, hỏi: "Chuyện gì?"

"Nếu như Long An có đến, phải nhớ giúp tôi xin ký tên đó!"

"... Tôi sẽ cố hết sức."

◊◊◊◊

Sau khi bay vọt lên mặt tường, ta cố sức để cho mình hòa nhập vào trong bóng đêm, vô thanh vô tức mà nhảy qua từng tòa cao ốc, sau khi tìm được tòa cao ốc mục tiêu, ta một mạch chạy như bay qua, nhảy lên tầng thượng, sau đó cứ thế đứng ở bên mép cao ốc không động đậy. Ta rất rõ ràng mà biết đây là cực hạn rồi, gần thêm một bước, nhất định sẽ bị Alkus phát giác, vậy anh ta có lẽ sẽ không ngần ngại mà giết Ingrid và Yuri, sau đó bắt con tin mới.

Trên tầng thượng, hai cô gái ngã trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh. Tên bắt cóc thì đứng ở mép cao ốc cách ta xa nhất, áo choàng trên người bị gió đêm thổi bay phần phật ở không trung, nhưng mặc dù có áo choàng che lấp phần lớn hình dáng của anh ta, ta lại vẫn nhận ra anh ta.

Ta thở nhẹ một hơi, nói: "Đúng là anh, Alkus."

Đối phương sửng sốt, quay người lại, đồng thời, móng tay dài đã kê ở trên cổ một cô gái trong đó, Ingrid.

Thấy thế, ta lập tưc lấy mặt nạ xuống, để cho anh ta nhìn thấy rõ mặt ta.

Alkus thoạt nhìn như là thở phào một hơi, buông lỏng móng tay dài, nói: "Thì ra là cậu, Endless."

"Alkus... anh vì sao muốn làm loại chuyện này?"

Alkus trầm mặc một hồi, mới nói: "Ta đang tìm Cornell."

"Tôi biết." Ta có chút buồn bực, đây và bắt hai cô gái có liên quan gì?

"Có người biết tung tích của Cornell, nhưng muốn ta giúp chút chuyện nhỏ, hắn mới chịu nói cho ta."

"Hắn rốt cuộc muốn anh giúp cái gì?" Ta có chút buồn bực hỏi: "Muốn anh giúp bắt giữ hai cô gái?"

Alkus nhàn nhạt nói: "Không phải, là muốn ta giết Sơ Phong."

Thiếu gia lại nói đúng rồi, săn giết gần đây là nhằm vào Sơ Phong! Ta có chút ngạc nhiên hỏi: "Vậy anh thật sự muốn giết Sơ Phong?"

Biểu tình của Alkus đột nhiên hung dữ lên, anh ta lộ ra thần sắc điên cuồng rít lên với ta: "Ta thật sự muốn giết là Cornell! Trên đường sẽ chết người nào đã không quan tâm nữa, Endless, cậu có thể giúp ta, cũng có thể lặng lẽ rời khỏi, nhưng nếu như cậu muốn cản trở ta, ta sẽ ngay cả cậu cũng giết!"

"Alkus?!" Ta có chút khó có thể tìn gào lại.

Alkus là vampire đầu tiên ta tiếp xúc đến, vận dụng huyết năng ta biết cũng gần như là của anh ta dạy, anh ta đơn giản giống như người cha thứ hai hoặc như là người anh của ta... mà người thế này lại có thể muốn giết ta?

Nghe thấy tiếng gào của ta, thần sắc của Alkus dần dần bình tĩnh lại, anh ta xin lỗi rất dứt khoát: "Xin lỗi, dọa đến cậu rồi sao? Ta thật sự là có chút nóng lòng rồi, ta tìm Cornell đã rất lâu rất lâu rồi..."

Sau khi thấy tâm tình của anh ta không còn kích động như thế nữa, ta cũng rất nhanh bình phục lại, không ngừng hỏi: "Anh tìm Cornell, nhưng là muốn giết hắn? Hắn là kẻ thù của anh?"

Alkus gật đầu, sau đó lại bổ sung: "Thâm thù đại hận!"

Vấn đề của ta thật quá nhiều, nhưng ngay lúc này sợ rằng không phải thời gian tốt để hỏi, ta hình như nghe thấy phía dưới truyền đến tiếng kêu Sơ Phong, tiếng người nghe lên hết sức sôi sục, có lẽ Sơ Phong đã đến rồi.

Ta đành chọn vấn đề quan trọng nhất hỏi: "Ngoại trừ Sơ Phong, anh sẽ không giết người nào chứ?"

Alkus có lẽ đã nghe thấy dị trạng dưới cao ốc, anh ta nhíu mày, vội vã nói: "Nếu như không cản trở ta."

Nghe thấy trả lời thế này, ta cũng nhíu mày theo, đành lần nữa lên tiếng thỉnh cầu: "Xin đừng giết Huyền Nhật, dù như thế nào cũng đừng giết cậu ấy."

Alkus tỏ ra có chút nhạ dị, anh ta nhìn ta, biểu tình trong bất tri bất giác dịu lại, dò hỏi: "Hắn là chủ thuê của cậu?"

"Phải." Chuyện đến nước này, ta cũng không thể không thừa nhận.

Alkus cười, vừa lại hỏi: "Vậy thì, hắn có phải chủ nhân tốt không?"

Cuối cùng cũng nhìn thấy tươi cười quen thuộc, ta cũng cười, trả lời: "Phải, cậu ấy là một chủ nhân tốt."

"Chúc mừng cậu." Alkus nhàn nhạt cười nói: "Lúc đó, ta thật không ôm chút kỳ vọng đối với công việc quản gia của cậu, không ngờ, cậu thật sự có thể tìm được một chủ nhân tốt."

"Tôi biết, anh luôn là khuyên tôi đổi nghề." Ta cười nói. Dùng cái chữ "khuyên" này thật đúng là quá mềm mỏng rồi, trên cơ bản, Alkus là vừa đánh vừa chửi "làm cái vampire vui chơi nhàn rỗi cũng mạnh hơn so với làm cái quản gia", dùng cái phương pháp thế này để "khuyên" ta đừng làm quản gia.

Alkus đột nhiên nói: "Nhưng có lẽ giết hắn đi, đối với cậu cũng có lợi, chủ nhân tốt duy nhất nếu như chết rồi, cậu liền đối với cái nghề quản gia này mất hết hi vọng đi?"

Nghe vậy, ta giật mình, nhìn thẳng tắp vào Alkus, nhưng lại nhìn không ra anh ta chỉ là đang nói đùa, hay là nói thật... có lẽ là thật! Alkus luôn luôn không hay nói đùa, hơn nữa anh ta cho dù là nói chuyện hay làm việc, đều luôn luôn thẳng thừng.

"Xin đừng giết cậu ấy." Ta thử dò xét đưa ra yêu cầu.

Alkus lại một chút phản ứng cũng không có, chỉ là cười nhìn ta, đây khiến cho ta càng thêm kinh hãi, anh ta có lẽ thật sự sẽ ra tay với thiếu gia!

Ta vươn ra móng tay dài, hơi hơi lộ ra răng nanh trắng, như cảnh cáo gầm lên: "Yi Alkus, tôi cảnh cáo anh, tuyệt đối không được giết chết thiếu gia!"

Alkus lại lộ ra tươi cười càng lớn, tiếp đến, lại dùng giọng điệu khen ngợi nói: "Đây mới có chút coi được."

Nghe vậy, ta thật là có chút bất đắc dĩ. Alkus luôn luôn cảm thấy ta quá mềm yếu, luôn là nghĩ một số biện pháp thử chọc giận ta, mỗi lần ta bị chọc giận đến nỗi ra tay với anh ta, anh ta trái lại rất thích thú.

Lúc này, anh ta đột nhiên hơi hơi nghiêng đầu qua, chú ý tình huống phía dưới, sau đó nói với ta: "Endless, mang mặt nạ của cậu lên, yên lặng đứng ở bên cạnh, cho dù thế nào cũng không được ra tay... ta sẽ cố hết khả năng không làm hại đến Huyền Nhật."

Nhận được lời hứa, ta mới thở phào nhẹ nhõm, Alkus trước giờ vô cùng tuân thủ lời hứa, nếu anh ta đã nói như thế, vậy thì, anh ta sẽ không giết hại thiếu gia.

Ta mang mặt nạ lên, đi đến phía dưới bệ tháp nước, lại quấn chặt áo khoác lớn màu đen, lợi dụng bóng tối để che đậy bóng dáng của mình. Vừa mới trốn xong, cửa của tầng thượng liền bị đẩy ra, cửa sắt rỉ phát ra tiếng ma sát khó nghe, sau đó đập lên tường.

Một bóng người đi vào giữa tầm mắt của ta, anh ta cũng mặc tây trang kiểu cổ, nhưng lại là tây trang màu trắng, cùng Alkus ở đối diện anh ta vừa vặn thành một cái đối lập, phục sức tương tự, thậm chí là thân hình tương tự, lại phát ra hai loại khí chất tuyệt nhiên không giống nhau, cứ giống như ban ngày và ban đêm.

Mặc dù đối phương vừa vặn lưng đối vào ta, ta không thể nhìn thấy mặt của anh ta, nhưng ngoại trừ Sơ Phong, ta thực sự cũng không biết còn có ai sẽ ở thời khắc này mặc tây trang kiểu cổ màu trắng mà đến loại nơi này.

Sơ Phong đi đến chỗ cách Alkus khoảng năm mét, người sau cũng lui mấy bước, đi đến bên cạnh hai cô gái bất tỉnh. Thấy vậy, anh ta lập tức dừng lại bước chân không đi nữa, chỉ cao giọng quát: "Ta tới rồi, thả bọn họ đi."

Alkus nhàn nhạt nhìn anh ta mấy lần, như là đang xác nhận anh ta có phải Sơ Phong không, cuối cùng ước chừng là cảm thấy không có vấn đề, mới nói: "Chờ ngươi chết rồi, ta mới thả bọn chúng đi."

Nghe vậy, Sơ Phong hình như do dự một chút mới nói: "Ngươi công kích ta, ta sẽ ra tay, bất kể ngươi có lấy mạng hai cô gái kia uy hiếp ta hay không."

"Vậy cứ ra tay, ta không ngại, bọn chúng chỉ là dùng để dụ ngươi ra cộng với đảm bảo ngươi sẽ không chạy trốn mà thôi." Alkus sảng khoái nói: "Trừ khi ngươi bỏ chạy, nếu không hai người bọn chúng sẽ không chết."

Nghe vậy, Sơ Phong sửng sốt, hỏi: "Ngươi cùng nhóm người trước là không có quan hệ sao?"

"Hẳn là có quan hệ, ta xem như là bọn chúng thuê tới." Alkus đi về phía trước vài bước, hình như không kiên nhẫn dây dưa trên vấn đề vô nghĩa, giọng nói anh ta chuyển sang lạnh lẽo, nói: "Đừng hỏi nữa. Ta sắp ra tay rồi, nếu như ngươi không phản kháng, ta sẽ cho ngươi một cái chết không có đau khổ, nếu như ngươi phản kháng..."

"Phản kháng thì thế nào?" Sơ Phong lạnh lùng ngắt lời anh ta.

Alkus lại cười, trả lời: "Ta sẽ cho ngươi sự tôn trọng đáng có, khiến ngươi chết như một anh hùng, hơn nữa ta sẽ thả hai cô gái đó."

"Tốt lắm." Sơ Phong quát khẽ một tiếng, nói: "Vậy thì, ta cũng đồng ý, tuyệt đối sẽ để cho ngươi tiếp nhận phán xét công bằng."

Alkus cúi đầu nở nụ cười, càng cười càng lớn tiếng, cuối cùng biến thành cười lớn ha ha, anh ta cười nói: "Thật thú vị, lâu lắm không nghe thấy loài người dùng loại giọng điệu ngạo mạn như thế nói với ta, thấy ngươi nhỏ hơn ta khoảng chừng một ngàn tuổi, ta cũng sẽ không bắt nạt ngươi, trước hết để cho ngươi rút vũ khí đi!"

Sơ Phong rút ra thứ giống như là chuôi kiếm, vung một cái, bên cạnh anh ta xuất hiện một đường sáng màu lam, linh hoạt vung chuyển ở không trung, giống như con rắn sáng màu lam có sinh mệnh đang thích thú mình có thể ra ngoài vui chơi.

"Roi năng lượng? Đây thật đúng là ít thấy." Alkus nhàn nhạt nói.

Thoạt nhìn, Alkus cũng không có đem vũ khí này coi ở trong mắt, đây khiến cho ta cảm thấy có chút không tốt lắm, sợ rằng anh ta sẽ vì thế chịu một số đau đớn... nhưng mà, đây lại có lẽ là tốt. Cho dù roi năng lượng đối với vampire rất bất lợi, Alkus thân là vampire ngàn tuổi, sợ rằng cũng sẽ không thua.

Nhưng, sự coi thường của anh ta hẳn là có thể để cho Sơ Phong sống lâu thêm một chút, mà tiếp đến... Ta đột nhiên cảm giác bất an, tiếp đến thì làm sao đây?

Thiếu gia hẳn là sắp đến rồi. Cậu ấy là bay qua, lẽ ra so với ta còn phải nhanh hơn mới đúng, làm sao đến bây giờ vẫn còn chưa thấy cậu ấy đây? Nhưng mà, thiếu gia đến rồi thì lại có thể làm sao đây? Cho dù là thiếu gia, cũng không thể đánh thắng Alkus.

Sơ Phong nhất định sẽ chết, mà cho dù là hai cô gái hay thiếu gia tiếp đến sẽ chạy tới, bọn họ đều sẽ không hi sinh, đây là lời hứa của Alkus, anh ta nhất định sẽ tuân thủ.

Cho nên, Sơ Phong một mình chết đi, chính là tổn hại ít nhất rồi.

Nhưng vì sao, kết thúc tốt nhất này, lại khiến cho người cảm thấy xót xa như thế đây?

Thiếu gia, ngài có phương pháp gì tốt hơn không? Cho dù có hay không, đều xin tới nhanh đi! Nếu không, sự việc sẽ kết thúc... Sơ Phong sẽ chết!

Lúc này, Alkus chuyển động, tốc độ của anh ta rất nhanh, ngay cả ta thân là vampire cũng chỉ có thể nắm bắt được một vệt bóng, anh ta rất trực tiếp công kích từ chính diện, xem ra, anh ta định dùng công kích trực tiếp để quán triệt lời hứa "sẽ để cho Sơ Phong chết như anh hùng".

Sơ Phong lui về sau một bước, sau đó, giơ lên cánh tay trái đã cải tạo, bắt đầu rất nhanh vung múa roi năng lượng, xung quanh anh ta giống như bao phủ lên một tấm lưới ánh sáng màu lam. Lúc này, Alkus đã phóng đến trước mặt anh ta, lưới ánh sáng màu lam chẳng những bao phủ Sơ Phong, cũng đồng thời bảo vệ anh ta.

Bóng dáng của Alkus khựng lại, sau đó dưới chân bước một bước, trong chớp mắt trượt về chỗ cũ. Bước chân mới vững lại, áo choàng của anh ta bị gió thổi bay lên, sau đó bắt đầu tan thành từng mảnh, nhìn kỹ, mới phát hiện, ở mép những mảnh đó toàn là dấu vết bị đốt.

Alkus liếc những mảnh vụn tản ra đó, tầm mắt lại trở về người Sơ Phong, cười nói: "Thì ra như thế, xem ra là ta quá coi thường ngươi rồi."

Lần đầu giao chiến mặc dù là áo choàng của Alkus bị hủy hoàn toàn, Sơ Phong thoạt nhìn lại rất cứng ngắc, căn bản không có vì chiếm được ưu thế mà vui mừng, hơn nữa, anh ta cũng không có thừa dịp công kích.

Ta nghĩ, Sơ Phong phần lớn là hiểu, mình không thể ở trước mặt tốc độ nhanh như thế chiếm được lợi thế.

Alkus lặng lẽ đáng giá Sơ Phong... chớp mắt, anh ta đột nhiên biến mất.

Tốc độ của Sơ Phong cũng rất nhanh, gần như là ở trong chớp mắt Alkus biến mất, anh ta cũng đồng thời vung lên roi năng lượng, dùng lưới ánh sáng bao phủ mình.

Alkus ngừng lại một cách đột ngột ở mép lưới ánh sáng, cự ly đó có lẽ chỉ có mấy cm mà thôi. Sau đó, anh ta nhảy vọt về sau một bước lớn, một bước đạp ở tháp nước phía trên ta, phát ra một tiếng kim loại va chạm khó chịu, rồi anh ta lợi dụng xung lực từ một cái góc độ khác phóng đi, hướng phóng đi chính là sau lưng Sơ Phong!

Lưới roi của Sơ Phong mặc dù dày đặc, nhưng từ góc độ của ta xem ra, lại có thể nhìn thấy hết sức rõ ràng, sau lưng anh ta rốt cuộc cũng là phần phòng thủ khá yếu mỏng, có lẽ ngay cả ta cũng có thể đột phá, huống chi là Alkus.

Alkus vươn ra móng tay dài, tay thành dạng mũi khoan, thẳng tắp đâm về phía sau Sơ Phong, cái đâm này nếu trúng rồi, sợ rằng ở ngực Sơ Phong sẽ đâm ra một cái lỗ thủng.

Nhưng ở lúc Alkus sắp đắc thủ, So Phong cũng chuyển động, anh ta làm ra một cái động tác chuyển về sau không thể tiêu chuẩn hơn, nơi phòng thủ yếu mỏng tức thì biến thành nơi phòng thủ mạnh nhất. Mặc dù động tác chuyển về sau này hết sức đơn giản, nhưng thời cơ Sơ Phong nắm bắt cực kỳ tốt, ta cũng không khỏi ở trong lòng tán thán.

Chậm hơn một bước, anh ta sẽ chết; nhanh thêm một giây, Alkus liền có thể kịp thời né tránh.

Nhưng Sơ Phong nắm bắt được vừa đúng lúc, Alkus vừa mới vọt vào trong phạm vi lưới ánh sáng màu lam, anh ta liền xoay người lại, buộc Alkus không thể không lập tức dùng hai tay che mặt, sau đó lại là một cái dịch chuyển phía sau.

Lúc này, vị trí đứng của Alkus và Sơ Phong vừa vặn đổi lại cho nhau, Alkus đứng ngay ở trước mặt ta, lưng đối vào ta. Sơ Phong thì ở góc xa hơn. Cho dù Sơ Phong mang mặt nạ nửa mặt, ta cũng có thể nhìn ra anh ta là ở dưới tình huống cảnh giới cao độ.

Alkus ôm hai tay gào lên mấy tiếng, lúc này mới khiến ta chú ý đến, tay áo của hai tay anh ta đã rách nát không chịu nổi rồi, mặc dù máu không có chảy ra, nhưng ta đích xác ngửi thấy mùi máu tanh, hơn nữa là máu có mùi rỉ sắt đặc biệt nồng đặc thù của vampire.

Sơ Phong vậy mà có thể khiến cho Alkus bị thương, Alkus thế nhưng là vampire ngàn tuổi!

Thấy vậy, ta đột nhiên có loại cảm giác may mắn. Lúc trước, ta cũng từng cùng Sơ Phong giao thủ, mặc dù năng lực chiến đấu của ta so với Alkus thấp hơn rất nhiều, nhưng lại không có bị thương tổn gì, đây đúng là may nhờ chuyên đề báo cáo vũ khí năng lượng của thiếu gia viết... Không! Nếu thật muốn nói lên, người thật sự nên cảm tạ là giáo sư của thiếu gia, dù sao cũng là nhờ ông ta ra phần bài tập này.

Cảm tạ giáo sư đại nhân, ta sau này nhất định sẽ nghiêm túc xem hết mỗi phần bài tập của thiếu gia viết.

Chiến đấu xem đến bây giờ, thực lực của Sơ Phong quả thật rất kinh người, mặc dù anh ta được lợi thế ở chủng loại vũ khí... hmm, không nên nói như thế, có thể đem loại vũ khí này vận dụng thành thạo, sợ rằng công sức của Sơ Phong bỏ ra nhiều đến người bình thường không thể tưởng đi?

Lúc này, ta đột nhiên liếc thấy thân thể của Alkus cứng đờ, đồng thời, ta cũng hiểu nguyên nhân anh ta cứng đờ.

Ở sau lưng Sơ Phong, rìa cao ốc, một đôi cánh khổng lồ đột nhiên bao phủ nửa bầu trời. Đó là...

Huyền Nhật!

Cuối cùng cũng tới rồi!

Cậu ấy không có hạ xuống, chỉ là bay vút qua cao ốc, nhưng ta đã nhìn thấy, ở sau khi vút qua cao ốc, trên tay cậu ấy liền nhiều thêm hai cô gái, Ingrid và Yuri!

Ta âm thầm ca ngợi. Sợ rằng, thiếu gia thực ra sớm đã đến rồi, chỉ là vẫn luôn ẩn nấp, đợi suốt cho đến lúc Alkus và Sơ Phong giao thủ, đúng lúc thay đổi vị trí, Alkus cách hai cô gái đủ xa, không thể đả thương đến bọn họ, cậu ấy mới thừa dịp ra tay cứu người.

Alkus sửng sốt, không khỏi thốt lên: "Làm sao lại có cánh?"

... Xem ra, Alkus nhất định không làm sao coi tin tức. Từ sau khi thiếu gia cứu Jingji và Cô Điệp lần trước, sợ rằng toàn thế giới đều biết Huyền Nhật có cánh, là một anh hùng biết bay.

Nhưng, thiếu gia vì sao không cùng mang Sơ Phong đi?

Ta cẩn thận suy nghĩ, loáng thoáng mà đoán ra, sợ rằng là bởi vì quá nặng rồi đi? Lần trước, sau khi cậu ấy cứu xong Cô Điệp và Jingji, vừa lại đi cứu hai cảnh sát, lúc đó hình như có chút miễn cưỡng, lúc hạ xuống, thậm chí phát ra tiếng vang lớn.

Mà cánh tay trái của Sơ Phong còn là cải tạo, sợ rằng anh ta so với đàn ông bình thường còn nặng hơn rất nhiều.

Lúc này, Alkus nhàn nhạt nói với Sơ Phong: "Vốn muốn để cho ngươi chết như anh hùng, xem ra, lời hứa này phải làm cái chiết khấu rồi."

Làm chiết khấu? Lời của Alkus khiến ta cảm giác phi thường bất an, anh ta hẳn sẽ không muốn sử dụng huyết năng... chắc là không đâu! Vũ khí của Sơ Phong vừa vặn là loại hình có thể gây hao tổn rất lớn đối với huyết năng, lấy năng lực của Alkus, hẳn không cần thiết phải sử dụng huyết năng, cũng có thể đủ đánh bại Sơ Phong, chỉ là vấn đề thời gian.

Lúc ta còn chưa nghĩ rõ ràng, Alkus đã giải đáp rồi, cả người anh ta bốc ra huyết khí nhè nhẹ, quả nhiên là muốn sử dụng huyết năng, mà huyết năng của anh ta... dày đặc gần như là màu đen!

Sơ Phong kinh ngạc hơi hơi hé miệng, nhưng là, ta nghĩ biểu tình của ta hẳn cũng không khác anh ta lắm. Huyết năng dày đặc thế này, ta chưa từng thấy qua!

Có lẽ, Alkus căn bản không ngại hao tổn huyết năng, dù sao huyết năng của anh ta thực tại quá, quá kinh người, so với huyết năng của Alkus, huyết năng của mọi vampire đều hình như là bị pha loãng qua rồi.

Huyết năng trong chớp mắt bao phủ Sơ Phong!

Alkus thật sự căn bản không ngại hao tổn huyết năng. Vũ khí năng lượng là vũ khí có thể đem huyết năng triệt để bốc hơi mất, anh ta lại trực tiếp như thế dùng huyết năng bao phủ bộ phận phát quang màu lam của roi năng lượng, đây đối với vampire mà nói, là một loại tiêu hao huyết năng kinh khủng, vampire số đời xa một chút thậm chí có thể bởi vì huyết năng đột ngột giảm thiểu mà trực tiếp ngất xỉu.

Sơ Phong phát ra tiếng gào đau đớn, anh ta càng nỗ lực vung roi năng lượng, thậm chí chạy nhanh về, muốn vùng khỏi huyết năng, nhưng huyết năng lại như hình với bóng mà theo anh ta.

Nghe thấy tiếng gào của anh ta, nhìn thấy bộ dạng anh ta đau đớn vùng vẫy, khiến cho ta không khỏi nghĩ tới, người này là Quý Lạc Sơ, là nhiếp ảnh sư vừa mới cười giúp thiếu gia chụp ảnh, cũng là anh trai của Lạc Luân...

Về phương diện khác, roi năng lượng liên tục bốc hơi lượng lớn huyết năng, phát ra mùi cháy khét vô cùng khó ngửi, cho dù là Alkus, cũng không thể hoàn toàn không có dao động.

Lúc này, Alkus lưng đối vào ta, hơn nữa cách ta chỉ có mấy bước. Anh ta đang toàn tâm sử dụng huyết năng công kích Sơ Phong, còn phải ngăn cản Sơ Phong tới gần mình... nếu như, ta toàn lực công kích phần cổ của Alkus, có lẽ anh ta sẽ từ đấy bất tỉnh, mà sự tình đã có thể tạm thời kết thúc.

Cách nghĩ này thực sự rất cám dỗ người, ta không nhịn được bước ra một bước...

"Đừng động! Endless." Người trước mặt lại lạnh lùng phát ra cảnh cáo: "Cậu còn bước một bước, ta sẽ ngay cả cậu cũng công kích."

Ta không khỏi do dự.

Lúc này, Sơ Phong uể oải ngã quỵ xuống đất, đau đớn rên rỉ không ngừng, nhưng anh ta hình như đã không còn lực vùng vẫy, mặc dù, lượng lớn huyết năng bao phủ anh ta, nhưng, ta vẫn thấp thoáng ngửi thấy mùi máu của loài người, sợ rằng, anh ta đã mất lượng lớn máu, cách cái chết không còn xa nữa... thiếu gia, ngài vì sao còn chưa lên?

Thiếu gia!

Ta nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn kết cục của Sơ Phong, nhưng vừa nhắm mắt, lại nghe thấy tiếng xé gió, giống như... tiếng cánh của Huyền Nhật vút qua bầu trời!

Ta mở mắt, liếc một cái liền thấy Huyền Nhật đã phóng lên, cậu ấy tạm dừng ở không trung một chút, sau khi cúi đầu nhìn, liền lập tức lao xuống dưới, hướng lao xuống chính là vị trí đứng của Alkus.

Thiếu gia hẳn sẽ không là muốn...

Rầm!

Alkus ngã ngửa xuống đất, lực va chạm rất lớn, ngay cả nền nhà cũng nứt rồi. Huyền Nhật thì tay năm tay mười, từng quyền một vung về phía mặt Alkus, ta thậm chí có thể nghe thấy tiếng đánh của nắm tay đấm trúng mặt.

Lợi dùng sức lực lao xuống đụng ngã Alkus, lại thừa dịp lúc Alkus bị đụng choáng váng, không ngừng vung quyền đánh mạnh vào đầu của anh ta. Đây đúng là cách chiến đấu khá có trí tuệ, chẳng qua...

Dáng vẻ của Huyền Nhật ngồi ở trên bụng của Alkus bạt mạng vung đấm, thực sự rất giống hai tên côn đồ đang đánh lộn...

Thiếu gia à! Ngài không thể đánh một cách "anh hùng" hơn một chút sao?

Mặc dù nghĩ như thế, nhưng là, ta lại phát hiện, mình không nhịn được mỉm cười... A! Bây giờ thế nhưng không phải lúc cười, mặc dù Huyền Nhật đến cứu viện rồi, nhưng Sơ Phong rất có khả năng sẽ tự mình chảy máu mà chết.

Ta vội vàng chạy ra khỏi tháp nước, chạy đến bên cạnh Sơ Phong, đỡ anh ta dậy. Dưới quan sát, thương thế anh ta chịu quả nhiên hết sức nghiêm trọng, ngực là một cái lỗ thủng rất lớn, nhưng trừ cái đó ra, trên người anh ta không có vết thương khác.

Alkus vẫn là tuân thủ lời hứa của anh ta, để cho Sơ Phong chết như một anh hùng, mà không phải một đống xác vụn.

Nhưng, vết thương lớn như thế cho dù ta dùng vải cuốn lại, sợ rằng cũng không làm được gì... Đột nhiên, ta bị bóng mờ bao phủ, quay đầu nhìn, ta thốt lên: "Thiếu gia!"

Huyền Nhật lại không có trả lời ta, mà là ở cánh tay của cậu ấy tạo ra một vết thương lớn, dưới ánh mắt kinh ngạc của ta, cậu ấy giơ cánh tay đến trước ngực Sơ Phong, để cho lượng lớn máu của cậu ấy nhỏ xuống lỗ thủng đó.

Lúc này, cậu ấy mới giải thích với ta: "Máu của ta có hiệu quả cầm máu rất mạnh, có thể giúp anh ta cầm máu."

"Vậy thì dùng thêm nhiều một chút đi!"

Tùy theo lời nói lạnh lùng vang lên, ta cũng nhìn thấy người sau lưng của Huyền Nhật, la hoảng: "Alkus!"

Một tiếng đánh vang lên, đồng thời Huyền Nhật cũng phun ra một ngụm máu, nhưng sau đó, cậu ấy lập tức triển khai phản kích, dùng khuỷu tay trọng kích phần mặt của Alkus, đánh lui người sau mấy bước, thậm chí còn phải bạt mạng lắc lắc đầu, thoạt nhìn hình như bị cú này đánh đến gần như muốn ngất đi.

Huyền Nhật ngay sau đó tiến lên đạp một cước, vị trí nhắm vào là phần bụng của Alkus, nhưng, người sau đã nhảy vọt tránh về sau, đồng thời dùng huyết năng vững vàng bảo vệ mình.

Alkus lắc lắc đầu, nhìn Huyền Nhật, hoài nghi hỏi: "Con người cũng không có sức mạnh lớn như thế, tay của người là từng cải tạo?"

Huyền Nhật lại không có trả lời anh ta, cậu ấy vươn ra móng tay thật dài, móng tay còn thấp thoáng hiện lên màu xám bạc đặc thù của sắt thép, thậm chí so với móng tay dài của vampire còn có lực đe dọa hơn... Có lẽ đây cũng là một cách trả lời.

Thấy vậy, Alkus lộ ta biểu tình ngạc nhiên, thốt lên: "Ngươi cũng là vampire?"

Alkus có lẽ là bị đánh đến đầu óc có chút mù mờ rồi đi? Cho dù là vampire, cũng sẽ không có một bộ móng tay thép.

Huyền Nhật cuối cùng cũng mở miệng: "Không, ta là người."

Alkus ngậm miệng không nói gì, nhưng ta có thể lý giải tâm tình của anh ta, sau lưng một loài người lại mọc ra cánh, mặc dù bây giờ đã thu lại rồi, nhưng tin rằng anh ta vừa rồi đã nhìn thấy rất rõ ràng, sau đó, người có cánh này lại có thể còn có một bộ móng tay dài của vampire... Huyền Nhật so với một cái vampire càng không giống loài người!

Thấy Huyền Nhật lộ ra "vũ khí", huyết khí trên người Alkus cũng chuyển sang dày đặc, anh ta cảnh cáo nói: "Người ta muốn đối phó chỉ có Sơ Phong mà thôi, nếu như ngươi lui ra, sẽ không có người khác bị thương."

Trả lời của Huyền Nhật cho anh ta là giơ lên móng thép, sau đó vọt đến trước mặt anh ta, không chút khách khí triển khai công kích.

Alkus tự nhiên sẽ không khoanh tay chịu chết, anh ta dùng huyết năng bao vây Huyền Nhật, huyết năng chẳng những có thể ngăn công kích của Huyền Nhật, thậm chí còn có thể gia tăng phản kích, mà loài người rất khó có biện pháp ngăn chặn công kích của huyết năng.

Ta cúi đầu nhìn thương thế nghiêm trọng của Sơ Phong, do dự một chút, vẫn là không có tiến lên ngăn cản. Ta nghĩ, Alkus sẽ tuân thủ lời hứa của mình, sẽ không để cho Huyền Nhật bị trọng thương.

Lúc này, Alkus đột nhiên rít lên một tiếng, sau đó đột nhiên lùi ra sau một khoảng cách lớn.

Thấy thế, ta thực sự không rõ đã xảy ra chuyện gì, Alkus rõ ràng đã dùng huyết năng bao vây Huyền Nhật, vì sao, lại là Alkus phát ra tiếng gào đau đớn, hơn nữa còn chủ động lùi về rồi?

Ta khó hiểu mà nhìn vể hướng Huyền Nhật, nhưng lại phát hiện tóc ngắn màu bạc vốn ngắn đến chỉ có thể bao phủ đầu, giờ phút này lại khoảng chừng dài đến thắt lưng, hơn nữa còn tung bay ở không trung, phát ra ánh sáng bạc mãnh liệt... đây tuyệt đối không phải tia sáng của mặt trăng phản xạ ra.

Tóc của Huyền Nhật là thật sự đang phát quang, cứ như, cứ như... mắt của ta không tự giác liếc về phía roi năng lượng rớt trên mặt đất của Sơ Phong, cái roi lúc này đã khôi phục đến trạng thái chuôi kiếm rồi.

Nhìn roi năng lượng trên mặt đất, ta không tự chủ hồi tưởng lại, thiếu gia có đầu tóc khá dài có thể chạm đến vai, tóc của Huyền Nhật lại ngắn đến chỉ có thể bao trùm đầu, tóc không thể nhuộm, tóc biết phát quang... chẳng lẽ, tóc của Huyền Nhật thì ra là một loại vũ khí năng lượng sao?!

Như vậy, cậu ấy vừa rồi là dùng vũ khí năng lượng công kích Alkus sao?

Ta nhìn tóc của Huyền Nhật, nếu như là loại vũ khí năng lượng mảnh như tóc, số lượng lại lớn như thế, muốn đột phá bao vây của huyết năng, tiến tới đánh vào bản thể của vampire, sợ rằng thật sự không phải chuyện gì khó.

Liếc về phía Alkus, anh ta giờ phút này đúng là chật vật không chịu nổi, đuôi tóc cháy rụi một mảng lớn, vết bầm bị ẩu đả trên mặt có thể thấy được, thậm chí ngay cả quần áo phần vai cũng cháy hết một miếng lớn, xem ra bộ phận Huyền Nhật chủ yếu công kích vừa rồi là vai của anh ta.

Anh ta hít sâu mấy hơi, lạnh lùng nói: "Ngươi vừa mới nói, ngươi là người?"

Nghe thấy lời này, ta nhìn hướng Huyền Nhật, cậu ấy lộ ra mỉm cười hết sức kỳ diệu, chỉ vào tóc và móng tay của mình, nói: "Ngoài người ra, còn có chủng tộc nào có thể làm ra thứ công nghệ cao thế này?"

"Nói như thế cũng phải."

Alkus cũng cười theo, nhưng đồng thới, huyết năng đen đặc của anh ta đột nhiên bạo phát, như là bom nổ tập kích Huyền Nhật, Huyền Nhật căn bản cũng vẫn chưa kịp phản ứng, thoáng cái đã bị đánh bay ra, ngã khỏi tầng thượng, thẳng tắp rơi xuống dưới.

Ta biến sắc, đứng lên.

"Thiếu gia!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro