4 - 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu đài chương thứ tư: Melody, diễn tấu tạo bởi hạnh phúc cùng đau khổ xen lẫn

Chị Melody khắp nơi rêu rao quan hệ đặc thù của An Hướng Dạ và anh Charles.

Chẳng qua, mình hoàn toàn không tin, bởi vì An Hướng Dạ cả ngày đều ôm Jingji, căn bản chính là tên biến thái thích trẻ con!

Mình cảnh cáo Jingji phải cách An Hướng Dạ xa một chút, nhưng cô bé cười ha ha nói An Hướng Dạ chỉ là thích ôm đồ vật, còn kéo mình đến phòng của cậu ta xem… trên giường của cậu ta lại có thể toàn là búp bê vải bông! Trong tủ đều là sách truyện trẻ con! Phòng tắm còn có con vịt nhỏ đồ chơi! Ngay cả xà phòng đều làm thành tạo hình con rùa nhỏ!

Cậu tốt xấu gì cũng chơi người máy, dùng xà phòng tạo hình quái thú chứ?

An Hướng Dạ, cậu là bé gái mười hai tuổi sao?

¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤

Đêm khuya, khi Huyền Nhật đuổi bắt cướp ngân hàng ở bên ngoài, ta dành thời gian gọi điện thoại cho Sadina, chủ yếu là muốn nói cho cô ấy chuyện có liên quan phản bội, nhưng đồng thời cũng nói đã gặp phải Cung Phượng Hương cộng với chuyện nhận được phim.

“Trong gia tộc có phản bội?”

Ta “ừ” một tiếng, nói: “Người của gia tộc chết trên máy bay là nói như thế.”

Bên kia điện thoại trầm mặc rất lâu, Sadina sâu kín mà thở dài nói: “Anh họ, anh đừng về gia tộc nữa, em sẽ phái người đi bảo vệ anh.”

Ta trầm mặc một chút, hỏi: “Vậy còn em?”

“Em sẽ ở lại gia tộc tìm ra tên phản bội kia, hoặc là tìm ra cả gia tộc Endless, một lần cho vĩnh viễn mà giải quyết bọn chúng!”

Sẽ không nhìn thấy Sadina. Ta thở phào, nhưng nghĩ đến, bây giờ nếu không gặp Sadina, có lẽ về sau cũng sẽ không còn thấy được dáng vẻ cô ấy mở mắt nữa… trong lòng lại thấp thoáng đau nhói. Ta khuyên nhủ: “Sadina, không cần bởi vì anh mà dấy lên đại chiến của hai gia tộc…”

Cô ấy gầm lên: “Câm miệng! Nếu như muốn ra lệnh cho em, thì trở về lấy lại vị trí tộc trưởng! Hơn nữa đây cũng không coi là đại chiến của hai gia tộc, gia tộc Endless còn không xứng làm đối thủ của Alexis!”

Đích xác như thế, cho nên ta không muốn nhìn thấy một trận tàn sát lớn, chỉ có cố gắng khuyên: “Cho dù thế nào, tiêu diệt cả một cái gia tộc cũng hơi quá đáng.”

Gia tộc Endless cũng không phải gia tộc nhỏ, trong đó có mười mấy vampire và rất nhiều phi nhân chủng tộc khác, nếu như muốn một lần cho mãi mãi mà giải quyết bọn họ, đó sợ rằng sẽ là một vài trăm sinh mạng mất đi, cộng thêm gia tộc Alexis cũng không thể không thương vong… mấy trăm sinh mạng mất đi, lại đều chỉ là vì ta, đây đáng không?

Cô ấy lạnh lùng nói: “Bọn chúng trói anh lên thập tự giá, muốn phơi nắng chết anh, bây giờ còn gửi đoạn phim đó cho anh, những hành động này thì không quá đáng sao?”

Ta trầm mặc xuống, nghĩ đến cuốn phim đó, liền thật sự không thể mở miệng nói giúp gia tộc Endless nữa, bọn họ bức ta nhớ đến đoạn hồi ức kinh khủng nhất, mà ta còn vì thế mà mất khống chế, vậy mà nói nhiều lời vô lễ với thiếu gia như thế… mấy ngày sau đó, thiếu gia mặc dù đều không nhắc tới chuyện của ngày đó nữa, nhưng ta lại vẫn cảm thấy hết sức áy náy, thiếu gia vẫn còn trẻ tuổi như thế, cậu ấy căn bản không nên nghĩ đến chuyện chết chóc như vậy.

“Anh họ.” Sadina dùng giọng khẩn cầu nói: “Để cho em làm chuyện nên làm được không? Em già rồi, không có rất nhiều thời gian có thể bảo vệ anh nữa, nếu không tiêu diệt gia tộc Endless, em không thể yên tâm ra đi.”

Đừng nói phải đi… Ta nắm chặt điện thoại, vất vả lắm mới nặn ra một câu: “Từ trước đến nay đều khiến cho em lo lắng rồi.”

Bên kia điện thoại yên lặng cả một hồi, cô ấy mới nói: “Xin lỗi, em không nên nhắc đến chuyện…”

“Không sao.” Ta ngắt lời cô ấy, cười nói: “Em muốn làm cái gì thì làm đi! Dù sao, em từ nhỏ đã là cô bé không nghe lời, anh làm sao quản được em đây?”

Sau khi Sadina khe khẽ mà cười một hồi, mới lại mở miệng nói: “Biểu hiện của Curtis đến bây giờ còn được không? Thằng bé đó không phải em tự mình dạy dỗ, thực sự khiến em có chút lo lắng, mặc dù thầy của nó đều cho nó điểm số rất cao, nhưng điểm số dù sao cũng chỉ là điểm số, không thể lấy làm tình huống thực tế, nhất là tính cách của thằng bé đó vốn đã rất nghiêm túc, sau khi cha mẹ nó tai nạn xe qua đời, càng ngay cả cười cũng không hay cười.”

Ta vội vàng nói: “Đừng lo lắng, Curtis biểu hiện rất khá, mặc dù có chút không đủ kinh nghiệm, cũng đích xác không có tươi cười… Chẳng qua, có rất nhiều chủ thuê đều thích quản gia bảo trì nghiêm túc, cho nên theo thời gian, Curtis nhất định cũng là quản gia vô cùng tốt.”

Sadina lộ ra tươi cười mừng rỡ, thở dài nói: “Vậy thì tốt, nếu không em cũng thật không có nhân tuyển khác có thể tiếp nhận cái vị trí tộc trưởng đại diện này rồi.”

Vừa lại nghe thấy bốn chữ “tộc trưởng đại diện” này, ta không nhịn được mở miệng nói: “Vì sao không trực tiếp truyền vị trí tộc trưởng cho Curtis? Sadina, đương nhiên anh là thật sự muốn đem vị trí tộc trưởng cho em, mà không phải muốn em làm tộc trưởng đại diện, cho dù đến bây giờ, anh cũng không có ý muốn lấy lại vị trí tộc trưởng.”

“Em cũng đương nhiên như vậy, trừ phi là tộc trưởng đại diện, nếu không em tuyệt đối sẽ không giúp anh quản lý gia tộc.” Sadina kiên định nói đến đây, chuyển thành khẽ giọng nói: “Curtis là cháu của em, cho nên nó cũng như em, đều không phải Alexis chân chính, làm sao có thể truyền vị trí tộc trưởng cho nó?”

Sadina vậy mà vẫn để ý loại chuyện này…

Gia tộc Alexis vẫn luôn là nhân số ít ỏi, có lẽ liên quan đến nghề nghiệp mấy đời đều là quản gia, một quản gia tận trách chân chính thật sự không quá có thể kiêm lo cho gia đình mình.

Đến đời của cha ta, trong gia tộc người chân chính có huyết thống Alexis chỉ còn lại ông ấy và em gái, cũng chính là cô của ta, mẹ của Sadina. Nhưng thật ra cô từ nhỏ đã thân thể yếu đuối, căn bản không quá có thể sinh con, hơn nữa lúc cô và dượng kết hôn, cũng đã hơn bốn mươi tuổi rồi, cũng không thích hợp sinh con, cho nên bà ấy cũng không phải mẹ ruột của Sadina, Sadina là con vợ trước của dượng.

Cho dù như thế, cô vẫn đối với Sadina như con của mình, thậm chí không cho phép bất cứ người nào ở trước mặt bà ấy nhắc đến Sadina cũng không phải con ruột bà ấy.

“Nói đến đây, anh rốt cuộc lúc nào muốn đổi tên? Anh là Charles Alexis, không phải Charles Endless!”

Ta theo thói quen giải thích: “Phụ thân đại nhân năm đó đã đáp ứng Avrisila phu nhân…”

Sadina đột nhiên giận dữ nói: “Đối với Avrisila loại người đó còn giữ lời hứa cái gì?”

Ta cười khổ nói: “Hơn nữa anh cũng quen dùng tên này rồi, cần gì phải nhất định muốn anh đổi đây?”

“Anh họ, anh là người cuối cùng có huyết thống Alexis trong gia tộc, Alexis cuối cùng đấy! Nhưng họ của anh lại không phải Alexis, đây thực sự quá châm chọc rồi.”

Chính bởi vì như thế, cho nên ta mới không muốn đổi họ, vì đem vị trí tộc trưởng xác thực truyền cho Sadina, ta không thể mang họ Alexis đi nhắc nhở mọi người, ta có huyết thống của Alexis.

Sadina không muốn trở thành tộc trưởng chính thức đã đành, nhưng người tiếp đến sắp tiếp nhận vị trí là Curtis, anh ta hẳn sẽ không muốn cứ mãi làm tộc trưởng đại diện. Khi mọi người đã gần như quên ta cái Alexis này, trong gia tộc cũng không có người khác có huyết thống của Alexis, Curtis đã có thể danh chính ngôn thuận mà tiếp nhận vị trí tộc trưởng.

Có lẽ không lâu sau, gia tộc Alexis sẽ không tồn tại nữa, mà là bị gia tộc Christopher thay thế, đến lúc đó, ta lại đổi tên cũng không muộn.

“Anh họ!”

Rầm!

Ta quay người nhìn, cửa chính bị tông ra, Melody dựa ở trên khung cửa, đây không khiến người bất ngờ, trong nhà chỉ có cô ta sẽ dùng kiểu mở cửa này. Nhưng, tình huống của cô ta có chút kỳ quái, cô ta mặc một bộ lễ phục khá trang nhã, kiểu cổ xưa, sớm đã không phải lễ phục người ngày nay sẽ mặc nữa.

Mặc dù lễ phục trang nhã, nhưng chủ nhân của lễ phục lại uống đến say như chết, không chút nào liên quan đến hai từ trang nhã.

“Sadina, lát nữa anh gọi lại cho em sau.” Vội vàng mà nói xong, ta liền cúp điện thoại.

Melody đi vào, cả người lắc lư như thể sẽ ngã bất cứ lúc nào, nhưng cô ta cuối cùng vẫn bình an vô sự mà đi đến trước mặt ta, hỏi: “Quản gia, anh đang gọi điện với ai?”

“Em họ của tôi.” Ta cúi đầu nhìn Melody, cô ta hôm này thực sự khiến người rất kinh ngạc, ngoại trừ lễ phục cổ điển, cô ta còn búi tóc, cũng là kiểu cổ đến sớm đã không có phụ nữ nào sẽ búi, hơn nữa chỉ có son phấn mỏng, khác xa với kiểu tô son môi đỏ chót bình thường của cô ta.

“Oh… cái người thích anh kia?” Melody cười ha ha, sau đó lại chọc ngực của ta, chất vấn: “Anh nói coi, anh vì sao không ở cùng với cô ta? Chê cô ta già à? Đàn ông chính là như thế…”

“Tôi là vampire, cô ấy là loài người.” Ta đơn giản giải thích một chút, cô ta hẳn sẽ hiểu rồi, nhưng cô ta lại ngửa mặt cười lớn. Ta thở dài, nói: “Melody, cô say rồi, tôi mang cô về khoang kim loại đi!”

“Tôi không cần ngủ!” Melody lại cố chấp mà nói, nói xong, cô ta thậm chí ôm lấy ta, ngay cả cánh tay của ta cũng cầm cố lại, chính là không để cho ta bế cô ta về.

Dựa gần như thế, ta ngửi thấy rõ mùi rượu trên người cô ta, nồng đến như thể bản thân cô ta là một bình rượu Vodka, nếu cô ta không phải vampire mà là loài người, có lẽ sớm đã trúng độc cồn rượu rồi.

“Melody… xin buông tay.” Ta có chút bất đắc dĩ nói: “Tôi nên đi nấu bữa khuya cho thiếu gia, cậu ấy có thể sắp về rồi.”

Cô ta không biết rốt cuộc có nghe thấy lời của ta hay không, cô ta không có hồi ứng, mặc dù buông lỏng hai tay đang ôm chặt, lại đem tay nhè nhẹ mà đặt ở bên hông ta, sau đó dán mặt ở trước ngực ta, đây khiến cho ta cảm giác càng thêm không tự nhiên, cũng không phải bởi vì bị ôm, mà là trong nhận thức của ta, Melody tuyệt đối không phải cô gái sẽ ngoan ngoãn dựa vào trong lòng đàn ông.

Cho dù cô ta thật sự có khi ngoan ngoãn mà nhoài vào trong lòng đàn ông, đó cũng nên nhoài ở trong lòng lão gia hoặc là Sơ Phong đi? Vì sao đột nhiên ôm ta đây?

“Quản gia, tôi hỏi anh, anh tin đầu thai chuyển thế không?”

Đầu thai chuyển thế? Ta lắc đầu nói: “Tôi không có tín ngưỡng tôn giáo.”

“Tín ngưỡng tôn giáo… ha ha ha! Tôi cũng không có, vampire nào lại có tín ngưỡng tôn giáo? Ha ha ha… ha ha… ha!”

Cô ta cười, cười không ngừng, cười đến nước mắt cũng rớt ra, cười đến gào khan, cười đến khóc… Vùi mặt ở ngực ta, nghẹn ngào khóc lóc.

Nếu như, ta hồi nãy là không tự nhiên, bây giờ chính là kinh hoàng rồi. Melody lại có thể đang khóc?

Dưới kinh hoàng, ta cuối cùng nhớ phải đưa lên một cái khăn tay, cô ta đoạt lấy khăn tay liền chùi qua loa lên mặt một hồi, sau đó trực tiếp ném khăn tay xuống đất, lần nữa vươn tay ôm lấy ta, lẩm bẩm nói: “Nhưng mà, tôi phải tin có chuyện như thế, như vậy, có lẽ có một ngày tôi còn có thể gặp được anh ấy.”

Anh ấy?

Melody đột nhiên ngẩng đầu lên, chất vấn: “Quản gia, anh rời khỏi em họ là bởi vì cô ta là loài người, không bao lâu sẽ chết đúng chứ? Vì sao không biến cô ta thành vampire? Anh không có dũng khí vĩnh viễn yêu cô ta sao?”

Melody nhìn ta chằm chằm, hình như kiên quyết muốn nhận được đáp án. Ta không nghĩ đến cô ta lại hỏi cái vấn đề này, có chút không biết trả lời thế nào, chỉ có thể nói: “Có rất nhiều nguyên nhân…”

“A! Phải rồi, chung quy có rất nhiều nguyên nhân, chuyện đó không phải cũng vậy?” Cô ta hừ một tiếng, một phát đẩy ta ra, quay người nhìn ra ngoài cửa sổ chạm đất, dùng giọng ngọt ngào nói: “Anh ấy thì không có nhiều nguyên nhân như thế, muốn làm cái gì thì làm cái đó, một chút cũng không quan tâm cảm nhận của người khác, vô cùng độc đoán!”

Ta thở dài nói: “Melody, cô thật sự say rồi, trở về khoang kim loại ngủ được không?”

Cô ta căn bản không để ý lời của ta, quay người qua, mở đầu liền hỏi: “Quản gia, nếu như lúc đó anh không rời khỏi cô em họ, anh trước sau tổng cộng sẽ cùng cô ta chung sống bao lâu?”

Ta trầm mặc một chút, nhưng Melody lại vẫn nhìn chằm chằm ta, hình như không nhận được đáp án thì không bỏ cuộc, ta chỉ có chiếu thực trả lời: “Không lâu, khoảng chừng tám mươi đến hơn một trăm năm đi.”

“Không lâu? A, quản gia anh biết không?” Cô ta tiếp cận mấy bước, hùng hổ hăm dọa mà nói: “Người yêu của tôi là vampire sống mãi, vì để cho tôi có thể vĩnh viễn cùng với anh ấy, anh ấy cho tôi sở hữu sơ cấp, biến tôi thành vampire… anh đoán tôi và anh ấy đã chung sống bao lâu?”

Ta cười khổ nói: “Tôi không biết, hai ba trăm năm?”

“Một năm rưỡi.”

Melody nói ra đáp án, ta sửng sốt, trong mắt cô ta chảy ra nước mắt, nhưng cô ta hình như không biết mình đã chảy nước mắt, chỉ là mặt vô biểu tình tiếp tục nói: “Sau đó anh ấy liền chết rồi, thôn xóm anh ấy thường đi săn cầu cứu với giáo hội, giáo hội phái tổ trừ tội tới. Lúc đó, anh ấy vừa mới cho tôi sở hữu sơ cấp không lâu, sở hữu sơ cấp tốn quá nhiều huyết năng của anh ấy, anh ấy căn bản không có sức chống lại, cho nên, tổ trừ tội đã giết anh ấy đến ngay cả tro cũng không còn.”

Thì ra là thế, nhưng ta cũng không quá bất ngờ, chuyện vampire bị giáo hội giết chết có nghe qua, đây cũng là vì sao vampire luôn sẽ tổ thành gia tộc mà không phải tự mình hành động đơn độc, vampire đơn lẻ dù cho thực lực có mạnh, ban ngày cũng sẽ suy yếu rất nhiều, nếu bị tổ trừ tội phát hiện hành tung, vậy chỉ có kết cục tan thành tro bụi mà thôi.

“Lúc đó, tôi trốn ở trong tủ quần áo, tôi không nhìn thấy, nhưng nghe thấy được, tôi bạt mạng bụm miệng của mình, không thể khóc ra tiếng, sau đó nghe anh ấy chết đi… Giáo hội không biết tồn tại của tôi, cho nên sau khi giết anh ấy liền rời khỏi.”

Nghe thấy lời này, ta hoàn toàn có thể biết cảm nhận của cô ta lúc đó. Khi cha của ta nằm trên giường, ta nhìn ông ấy từng ngày từng ngày mất đi sức sống, nghe bác sĩ nói khoảng chừng chỉ có thể chống giữ mấy tháng… mấy tháng đó, mỗi một ngày ta đều muốn khóc, nhưng lại phải cười trò chuyện với cha, bởi vì ông ấy nói ông ấy rất kiêu ngạo, con trai ông ấy dưỡng ra có nụ cười tuyệt vời nhất.

Nếu như có thể lựa chọn, ta thà rằng lần nữa bị cột lên thập tự giá phơi nắng chết, cũng không muốn nhìn thấy người yêu nhất từng ngày suy yếu, cuối cùng ở trước mặt ta nhắm mắt, vĩnh viễn đều không tỉnh lại,

Lúc này, Melody đột nhiên vươn tay một cái kéo cổ áo ta, kéo ta tới, sau đó cô ta gầm lên: “Cho dù anh ấy và tôi đều là vampire sống mãi, thì lại làm sao? Anh là cái đồ ngu xuẩn, vậy mà bởi vì cái lý do cô em họ chỉ có thể sống hơn một trăm năm ngu xuẩn như thế mà rời khỏi cô ta. Một trăm năm rất ngắn sao? Tôi và anh ấy chỉ yêu nhau một năm rưỡi! Vì một năm rưỡi này, tôi nhớ đến anh ấy hơn ba trăm năm… nhưng tôi chưa từng hối hận gặp gỡ anh ấy, chưa từng hối hận yêu anh ấy!”

Một năm rưỡi… ta cũng không hối hận năm đó cùng cha về nhà, nhưng ta và ông ấy ít nhất đã chung sống chín mươi năm, nhưng Melody lại chỉ có một năm rưỡi, sau đó đau khổ hơn ba trăm năm. Nếu như là ta, phần lớn không dám chọn một năm rưỡi đó đi! Ta từ đáy lòng khen ngợi: “Cô thật dũng cảm.”

“Dũng cảm?” Melody lại bật cười: “Tôi không dũng cảm, lúc anh ấy chết, tôi thật sự điên rồi, ý nghĩ duy nhất trong lòng là trả thù.”

Ta lắc đầu, nói: “Không có gì để trả thù, loài người cũng chỉ là muốn mạng sống mà thôi, bọn họ cũng không có sai.”

“Sai? Đây cùng sai hay không sai không có quan hệ!” Melody nhìn ta, đáy mắt tràn đầy khinh thường, đây không phải thần sắc cô ta bình thường sẽ có.

“Giống như thợ săn lên núi săn thú, lại bị heo rừng mình muốn săn giết chết, vợ hoặc là con của thợ săn đó chẳng lẽ nói đây không phải là lỗi của heo rừng, heo rừng phản kích chỉ là muốn sống sao? Không! Bọn họ sẽ hô hào thôn dân, cầm lấy mọi vũ khí, lên núi đem con heo rừng đó đập thành bã! Đó chính là chuyện tôi làm, mỗi một người giết anh ấy đều đáng chết!”

Cô ra phát ra tiếng gầm không như người: “Tôi tàn sát cả cái thôn! Bởi vì đối với tôi mà nói, bọn chúng đều là heo rừng đã giết người tôi yêu! Bọn chúng đã gọi người của giáo hội tới!”

“Người yêu của cô có lẽ đã giết người yêu của người khác.” Ta khéo léo nói.

Nghe vậy, Melody lại phá lên cười, cười đến khóe mắt rớt ra lệ, vừa cười vừa nói: “Charles Endless, anh thật không nên họ Endless, đi làm cái Alexis đi! Anh không phải một vampire, không phải bởi vì nguyên nhân nào khác, như là cha của anh là người hay là anh ở thế gia loài người ở hơn năm mươi năm, anh không phải phi nhân chỉ là bởi vì anh không có đem loài người giết như heo rừng! Cho dù anh phát điên, sa đọa rồi cũng làm không được, đúng chứ?”

Ta không có biện pháp phủ nhận, mặc dù mình từng giết người, số người còn không ít, những mỗi một lần đều là có nguyên nhân, nguyên nhân chân chính, mà không phải chỉ là bởi vì đem loài người trở thành đồ ăn.

Ở cái thời đại ngay cả người giết người cũng chưa chắc cần lý do, ta đích xác là vampire rất kỳ quái, nhưng phụ thân đại nhân lại vì thế rất cao hứng, mỗi khi có người nói với ông ấy con của ông ấy là vampire nguy hiểm, ông ấy luôn trả lời thế này: “Con của tôi là vampire, nhưng hãy tin tôi, một bé gái mười tuổi cầm dao rọc thư cũng nguy hiểm hơn nó.”

Cha nói như thế, là bởi vì lúc Sadina mười tuổi vừa mới đến gia tộc, đứa trẻ khác lấy thân phận vampire của ta dọa cô ấy, kết quả cô ấy bên người đều mang theo dao rọc thư làm bằng bạc.

Khi chúng ta lần đầu tiên ở trên hành lang tình cờ gặp, cô ấy thoạt nhìn rất sợ hãi, ta thử mỉm cười làm yên lòng cô ấy, ngồi xổm xuống, đang muốn xoa đầu cô ấy, cô ấy lại thình lình cho ta một dao, hơn nữa còn vô cùng chuẩn xác mà chọc trúng động mạch cổ của ta, bạc tiếp xúc với máu cộng thêm trong nháy mắt mất lượng máu lớn, ta gần như lập tức ngất đi.

Nếu như không phải người khác của gia tộc đi qua ngăn cản, cô ấy kỳ thực muốn tiếp tục bổ ta mấy dao. Sadina về sau thừa nhận với ta như thế.

Mới đầu, phụ thân đại nhân rất sốt ruột cũng rất tức giận, nhưng lúc ta không sao, ông ấy bảo Sadina đưa đến một bó hoa làm xin lỗi, trên thiệp còn ghi: “Tặng cho vampire suýt nữa bị bé gái mười tuổi giết chết.”

Từ đó trở đi, Sadina không còn sợ ta nữa, thậm chí ngay cả người khác trong gia tộc cũng hình như không sợ ta, né tránh ta như thế nữa.

“Bởi vì đem loài người làm đồng loại, cho nên anh làm không được!”

Lực chú ý của ta trở lại Melody, cô ấy lúc này bỏ cổ áo ta ra, sau đó lùi mấy bước, ngã ngồi ở trên salon, lẩm bẩm: “Từ sau khi tôi tàn sát người, tôi mới hiểu, sở hữu sơ cấp cũng không có biến tôi thành vampire, tàn sát loài người mới biến tôi thành phi nhân chân chính. Chờ sau khi anh làm như thế, anh mới sẽ hiểu, khác biệt của người và phi nhân rốt cuộc ở đâu.”

Nếu là như thế, ta thà rằng vĩnh viễn không muốn hiểu khác biệt của người và phi nhân.

“Chẳng qua… Thiếu gia nhà chúng ta phát điên lên, trái lại vẫn thật sự có thể đem người giết như heo rừng.” Cô ta cả người nằm ở trên salon, che miệng cười: “Anh và thiếu gia, hai người các người vẫn thật là… ha ha ha!”

Tiếng cười dần dần dừng lại, cuối cùng, Melody không nói chuyện cũng không động đậy nữa, hình như là ngủ rồi, đột nhiên, tay của cô ta trượt ra khỏi ghế salon, một sợi dây chuyền từ lòng bàn tay cô ta rơi xuống.

Ta cúi người nhặt dây chuyền lên, đây là một cái dây chuyền khắc hoa vô cùng cổ điển, mặt dây chuyền hình bầu dục, trung gian có chạm nổi một đóa hoa lan, loại dây chuyền này thông thường có thể mở ra, bên trong là dùng để bỏ tấm ảnh.

Ta mở nó ra, bên trong không phải ảnh chụp, mà là một bức họa, chàng trai tóc vàng mang theo thần tình cao ngạo, khuôn mặt và khí chất vậy mà cũng có chút tương tự với lão gia, mặt khác còn khắc chữ: Phi Lan Đóa, tình yêu vĩnh hằng của ta.

Xem ra, Melody hình như không phải tên thật. Sau khi đóng lại dây chuyền, ta đem nó đeo lại cổ của Melody, sau đó bế Melody lên, đi về phòng của cô ta.

Đóng lại khoang kim loại, ta hẳn nên đi nấu bữa khuya cho thiếu gia rồi… Lại liếc thấy trên cửa khoang có một đóa hoa lan, Melody vẫn luôn thích hoa hồng mới phải. Melody của tối này không phải Melody, là Phi Lan Đóa đi?

Đối với lời của Phi Lan Đóa nói, mình vậy mà không có một chút đường phản bác, ta tự xưng là vampire, nhưng lại trước sau dùng suy nghĩ của loài người trải qua cuộc sống của loài người.

Cô ta nói đúng, ta không phải Endless… nhưng cô ta không biết, ta cũng không phải Alexis.

Ta dựa lên khoang kim loại, cách âm của khoang kim loại rất mạnh, Melody bên trong sẽ không nghe thấy động tĩnh bên ngoài. Ta thấp giọng nói: “Cho dù tôi cảm thấy mình là loài người thì lại làm sao? Loài người coi tôi là vampire, phi nhân lại cảm thấy tôi là nửa loài người, không phải phi nhân chân chính… Tôi thuộc về hai gia tộc, nhưng gia tộc Alexis không thể công khai thừa nhận tôi, tôi cũng không thể thừa nhận gia tộc Endless.”

Nhân và phi nhân, dùng một chữ phi làm ranh giới phân thành hai bên, ta lại đạp ở trên ranh giới, như phải mà không phải, bên nào cũng không đi được.

Ring ring… ring… ring ring…

Ta lấy ra điện thoại, tiếp nối điện thoại: “Đây là Charles Endless, xin hỏi là ai tìm?”

“Tôi đây! Làm sao lâu như thế mới tiếp?”

“Yue Gang?” Ta có chút bất ngờ sẽ là Yue Gang, người gọi điện thoại cho anh ta thông thường là ta, mà anh ta luôn là trực tiếp đến chợ đồ ăn tìm ta: “Làm sao rồi? Hẳn sẽ không là đem mười ngàn yuan tôi cho anh đi mua vũ khí, vừa lại hết tiền ăn cơm?”

“Anh coi tôi là cái gì rồi? Cuồng vũ khí sao?”

Ta mỉm cười nói: “Chẳng lẽ không phải sao?”

“Hứ! Còn mua vũ khí, dù là phát lương cũng không còn tiền trả anh rồi! Không có mua! Chẳng qua… thật sự là vấn đề hết tiền ăn cơm, anh không lấy ba mươi ngàn yuan đến cứu tôi, ông chủ sẽ móc thận tôi để trả nợ rồi!”

“… Anh đã ăn cái gì?”

“Hai ly rượu, hai dĩa thức ăn và một cái bánh mì dài.”

“Anh có thể mang cái ông chủ tiệm đó đến cục cảnh sát, tố cáo hắn cố ý lừa bịp.” Ta khéo léo kiến nghị.

“Tôi nếu đi ra khỏi cửa tiệm được, sớm đã làm như thế rồi!” Yue Gang vội vàng nói: “Ông chủ không cho tôi nói nữa! Mau đến cứu tôi, mang ba mươi ngàn yuan đến quán bar tên là Bài trên đường Tịch Nhật Nam.”

Bài? Ta thốt lên: “Anh chạy đến Bài… anh chạy đến quán bar làm cái gì?”

Điện thoại lại bị cúp rồi, ta nghĩ hẳn là không phải Yue Gang tự nguyện cúp.

Suy nghĩ một chút, ta trở về phòng, thay tây trang kiểu cổ dày nặng, nhưng lại không có đi lấy ba mươi ngàn yuan, mà là trực tiếp từ cửa sổ chạm đất của phòng khách đi ra, giẫm ở trên mặt tường của cao ốc, một mạch chạy băng băng về phía đường Tịch Nhật Nam.

Bài là câu lạc bộ của hội viên, Yue Gang tuyệt đối không thể là hội viên, cho nên anh ta hẳn là không thể tiến vào mới đúng, giờ đây, anh ta lại đi vào rồi, hơn nữa còn bị ông chủ lừa bịp, cộng thêm anh ta gọi điện thoại cho ta… Ta có chút hoài nghi, cả chuyện này sợ rằng không liên quan đến Yue Gang, mục tiêu chân chính là ta.

Nhưng ông chủ của Bài muốn tìm ta làm cái gì đây? Mặc dù số lần ta đi qua Bài cũng không ít, lại chưa từng nhìn thấy ông chủ.

Sau khi chạy băng băng khoảng hai mươi phút, ta từ tường nhảy xuống đường. Người trên đường cũng không nhiều, đường phố cũng khá âm u, đường Tịch Nhật Nam ở khu nam của Tà Dương thị, thuộc vùng khá không phồn hoa, hơn nữa trị an đặc biệt bại hoại, đường phố sau khi đêm đến rất hiếm có người lưu lại.

Bài mở ngay ở trên đường như thế. Cửa của nó khá không nổi bật, phía trên cửa chính treo một cái chữ Bài, so với tấm biển phát sáng đủ mọi màu sắc của những cửa hàng khác, cái chữ Bài này lại chỉ là bảng hiệu làm từ gỗ, cộng thêm ở đây không có ánh đèn nào, ở ban đêm là vô cùng khó thấy, ít nhất loài người sợ rằng căn bản không nhìn thấy ở đây có một quán bar.

Ta đi đến trước cửa chính, bên cửa dán một tấm thông báo, phía trên ghi: “Đêm của vampire, vampire không cần phí nhập cuộc.

Không chút nghi ngờ, đây đích xác là nhằm vào ta.

Trên cửa chính màu đen có một máy quét thẻ, ta từ trong bóp lấy ra thẻ hội viên quét một cái, cửa liền mở ra.

Muốn xin được tư cách hội viên đến Bài cũng không khó… Ít nhất đối với ta mà nói là không khó, chỉ cần là phi nhân là có thể trở thành hội viên.

Bài là quán bar chuyên thuộc của phi nhân.

Ta đẩy cửa tiến vào, sau khi đi lên một đoạn cầu thang dài mà âm u, trước mắt xuất hiện một cái đại sảnh rộng rãi, bốn phía đại sảnh là mặt tường thủy tinh, có thể trực tiếp nhìn thấy bên ngoài. Trung gian đại sảnh có một cái quầy bar hình tròn đang phát ánh sáng màu trắng nhàn nhạt, chất liệu của bản thân quầy bar cũng vô cùng đặc thù, toàn là trong suốt, ở giữa có nước lưu động, thậm chí còn có cá nhỏ, cứ giống như là một hộp thủy sinh.

Bởi vì quầy bar phát sáng, cho nên bốn phía trái lại vô cùng tối, nhìn sơ chỉ có thể nhìn thấy cảnh đêm ngoài thủy tinh, nhưng khu nam cũng không phồn hoa, ánh đèn cũng thưa thớt, cảnh đêm cũng không đẹp.

Cho dù tầm mắt không tốt, ta cũng biết xung quanh thật ra có rất nhiều chỗ ngồi, sa lon, bàn ghế khắc hoa kiểu Baroque, ghế đàn hương cao cấp, ghế mây, ghế nhân thể công học mới nhất… cho dù là phi nhân thời đại nào cũng có thể ở chỗ này tìm được vị trí mình thích. Ta thích chính là một bộ bàn ghế bằng gỗ.

Trong bóng tối truyền đến tiếng cười hì hì: “Oh oh, xem xem ai tới rồi.”

“Quản gia của thiên sứ đấy!”

Ta lặng đi một chút, mới hiểu thiên sứ là chỉ thiếu gia, xem ra tiếng tăm của thiếu gia càng ngày càng lớn rồi.

Nhìn xung quanh, phi nhân hôm nay cũng không quá nhiều, cộng thêm nhân viên phục vụ cũng không quá mười mấy người, có lẽ là đêm của vampire dán ở cửa khiến cho những phi nhân khác cảm giác không ổn lắm, cho nên dứt khoát không tiến vào nữa, nhưng đây cũng biểu thị phi nhân ở đây bây giờ đều có thực lực nhất định, cho nên bọn họ vẫn tiến vào, hoàn toàn không tránh né nguy hiểm.

Ta trực tiếp đi về phía quầy bar.

“Có gọi gì không?” Trong quầy bar chỉ có một nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ ta chưa từng nhìn thấy, da của hắn phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nhưng màu sắc con ngươi gần như là trong suốt, chỉ có một chút màu lam xám, tóc màu xanh da trời vô cùng dài, gần như buông xuống đến mắt cá chân.

Ta không phân biệt được chủng tộc của hắn… có lẽ là cô ta, ta thậm chí không nhìn ra được giới tính của phi nhân này, tạm thời coi là nam giới đi.

Hắn cười nói: “Chúng tôi có máu tươi mới nhất, thiếu nữ tự nguyện để cho ngài hút máu! Hay là ngài thích bé trai? Chúng tôi cũng có thể cung cấp bé trai xinh đẹp nhất… A! Không phải xinh đẹp nhất, ít nhất không có xinh đẹp như thiên sứ, thật là xin lỗi.”

Tiếng tăm của thiếu gia ở trong phi nhân cũng lớn như thế, hình như không phải chuyện tốt. Ta có chút lo lắng, nhưng trước mắt chuyện cấp bách nhất lại là Yue Gang. Ta thẳng thắn nói: “Ta là đến tìm người.”

“Oh?” Hắn cười nói: “Chủng tộc gì đây?”

“Người, loài người.”

“Đến Bài tìm loài người?” Hắn khẽ cười một hồi, nói: “Anh thật sự không hiểu ý tứ của cái chữ ‘Bài’ này ư? Vampire.” (Bài [俳]: chữ này được ghép bởi chữ nhân [亻] và chữ phi [非])

Ta bình tĩnh hỏi: “Ngươi xác định, ở đây thật sự không có loài người sao?”

Hắn cầm lấy một cái ly thủy tinh, vừa lại rót vào chất lỏng màu đỏ tươi, nói: “Không, là có một tên, tự ý xông vào Bài, gọi đồ còn không trả tiền được.”

Ta nhàn nhạt nói: “Cần gì nói vòng vo đây? Anh ta căn bản không nên đi vào, hơn nữa, hai ly rượu và hai dĩa đồ ăn cũng không đến mức cần ba mươi ngàn Yuan, mục tiêu của ngươi là ta.”

Hắn vừa để ly thủy tinh lên quầy bar, vừa cười nói: “Ái dà, bị phát hiện rồi à? Được thôi, ta thừa nhận, đúng là vì để dụ ngươi tới, Charles Endless. Thuận tiện nhắc tới, đây chính là máu tươi vừa mới lấy ra, còn ấm đấy! Thừa dịp còn nóng uống chứ?”

Hắn hơi hơi từ quầy bar ló đầu ra, mang theo cười nói: “Máu của bạn tốt nói không chừng đặc biệt ngon đây?”

Yue Gang… ta nắm chặt tay, nhưng trên mặt vẫn bảo trì không nổi sóng, cũng không dò hỏi tình huống của Yue Gang, chỉ là hỏi: “Là Avrisila phu nhân muốn ngươi làm như thế sao?”

“Avrisila?” Hắn nghiêng đâu, dùng tay chống đầu nghĩ một hồi, mới xòe tay nói: “Xin lỗi, ta không có nghiên cứu lắm với vampire, chưa từng nghe cái tên này.”

Không phải Avrisila dụ ta đến sao? Ta có chút kinh ngạc, ngoại trừ ân oán với gia tộc Endless, ta nghĩ mình hẳn là chưa từng kết oán với phi nhân khác. Ta mang theo nghi hoặc dò hỏi: “Xin hỏi, ngươi tìm ta có chuyện gì không?”

Hắn thu lại tươi cười, nhàn nhạt hỏi: “Nghe nói, Cornell là bị Yi Alkus giết?”

Alkus, lần sau ông nếu như nhờ ta việc gì nữa, ta nhất định một mực từ chối.

“Đúng vậy.” Ta có chút bất dĩ trả lời: “Alkus và Cornell có ân oán riêng.”

“Oh? Thì ra là ân oán riêng sao?” Hắn cười cười, nói: “Yi Alkus vừa đến liền giết thủ lĩnh người sói của Tà Dương thị, sau đó phủi mông rời khỏi, ngay cả giải thích cũng không cho, đây cũng quá coi thường phi nhân của Tà Dương thị, mặc dù người giao tình tốt nhất với Cornell là Bạch Thạch cũng không truy cứu nữa, chẳng qua đây không có nghĩa hành động coi thường phi nhân Tà Dương thị của hắn đã được tha thứ rồi.”

Bạch Thạch… chẳng lẽ là Đại Thạch tiên sinh?

Ta vội vang giúp Alkus biện giải: “Yi Alkus bị giáo hội truy sát, thực sự không có bao nhiêu thời gian lưu lại, ngoài ra, ông ta là vampire hết sức bảo thủ, cho dù là người hay phi nhân đều rất ít qua lại, cho nên xin đừng so đo với ông ta.”

“Ta muốn so đo với hắn cũng làm không được, phi nhân mà giáo hội cũng đã tìm không được, ta làm sao tìm được đây?” Hắn dùng một cặp con ngươi màu nhạt nhìn ta, mỉm cười nói: “Nhưng ngươi thì khác, Charles Endless, ngươi gần đây hình như rất tích cực đấy! Rất nhiều chuyện đều có thể nhìn thấy tung tích của ngươi, chơi nổi như thế, đối với một vampire tuổi gần một trăm năm mươi tuổi mà nói, thế nhưng thật hiếm thấy.”

Chặt chẽ mà nói, mọi chuyện đều không liên quan đến ta, ta chỉ là đứng ngoài xem, ngoài ý muốn bị cuốn vào cộng với thỉnh thoảng ra tay giúp đỡ mà thôi.

“Chẳng qua chuyện hiếm thấy của ngươi cũng thật không ít, nghề nghiệp của vampire đời năm lại có thể là quản gia, hơn nữa, còn được gia tộc của loài người bảo vệ… biết rõ đây là cái bẫy, còn dễ dàng bị dụ tới như thế, ngươi cho rằng, có bảo vệ của gia tộc loài người, thì không có phi nhân dám động vào ngươi sao?”

Hắn vừa nói, vừa phiêu lên, từ quầy bar phiêu đến trước mặt ta, sau đó đứng im bất động, nhưng chân của hắn lại vẫn không có chạm đất, vẫn là bồng bềnh… Ta chưa từng thấy phi nhân có loại năng lực này.

Hắn hơi hơi nghiêng đầu, con ngươi màu nhạt lưu chuyển một vệt lam, giống như gợn nước, sau đó tóc màu xanh da trời của hắn đều bồng bềnh lên, cả người thoạt nhìn giống như ở trong nước, thậm chí ngay cả tiếng nói của hắn nghe lên cũng giống như ở trong nước: “Ngươi cho rằng, ngươi có thể muốn làm gì thì làm ở Tà Dương thị sao?”

“Ta chưa từng nghĩ như thế.”

“Thật sao?” Hắn nhẹ giọng nói: “Nhưng ngươi lại làm như thế rồi.”

Ta chỉ là đứng ngoài xem, ngoài ý muốn bị cuốn vào cộng với thỉnh thoảng ra tay giúp đỡ, nhưng cho dù nói như thế, đối phương cũng sẽ không tin đi! Ta thở dài, dứt khoát hỏi: “Muốn làm thế nào, ngươi mới chịu thả loài người đó?”

“Cũng không có gì, chỉ cần ngươi đừng chạy trốn, ta sẽ thả hắn, chỉ là…” trên đất tuôn ra nước, nước như có sinh mệnh mà quấn quanh người ta, hắn cười nói với ta: “Ngươi có thể cùng đi với hắn hay không, ta cũng không thể đảm bảo rồi.”

Là tinh quái sống ở trong nước sao? Ta trước giờ chưa từng đối chiến với loại phi nhân thủy yêu này, nên chiến đấu làm sao mới tốt? Thật đáng tiếc, nếu có thể gặp phải chiến đấu lần này muộn hơn một chút, ta nói không chừng có thể từ trong báo cáo của thiếu gia nhìn thấy cách ứng đối chiến đấu cùng các loại phi nhân… dù sao, dân chúng của Tà Dương thị đối với tồn tại của phi nhân đã biết rõ trong lòng rồi.

Dòng nước quấn quanh thủy yêu, nửa đường chia thành năm đường theo hướng khác nhau bắn về phía ta, mặc dù thoạt nhìn hình như chỉ là dòng nước, nhưng ta vẫn né qua chúng.

Sau khi mất đi mục tiêu, những dòng nước đó giống như là rắn bò mà tránh qua chướng ngại vật khác nhau, nhưng vẫn có một dòng không cẩn thận sượt qua một cái chân ghế, chân ghế cũng không có động, khi ta đang cho rằng dòng nước thật sự không có lực sát thương, chân ghế mới bắt đầu nghiêng đổ, mà cái chân ghế đó thiếu đi một khúc, khúc thiếu đi vừa vặn là kích thước của dòng nước, càng khiến cho ta kinh ngạc chính là mặt cắt đó vậy mà như là bị mài nhẵn, vô cùng trơn láng.

Nếu bị những dòng nước này đánh trúng, vết thương hẳn là cũng rất trơn láng, mặc dù đây đối với việc nối lại đoạn đứt rất có hỗ trợ, nhưng nếu như có thể, tốt hơn vẫn là đừng bị đánh trúng.

Năm dòng nước đan xen phức tạp luồn lách khắp nơi, nhưng tốc độ lại vẫn ở trong phạm vi ta có thể ứng phó, trước khi nghĩ được cách ứng đối, ta cũng chỉ có liên tục né tránh.

“Tốc độ không tệ mà!” Thủy yêu khẽ cười nói: “Chẳng qua cứ né tránh thế nhưng không phải cách chiến đấu tốt, khi không thể né tránh, ngươi muốn làm sao đây?”

Khi hắn vừa nói xong, trên đỉnh liền xuất hiện liên tiếp âm thanh của thứ gì rạn nứt, ta ngẩng đầu nhìn, trên đỉnh không có trần nhà, mà là trực tiếp lộ ra ống nước và một số ống dây vân vân, ống nước thậm chí là trong suốt, thậm chí còn phát ra sáng nhạt, đây là thiết kế giống như quầy bar, nhưng hiện tại, ống nước lại cả đường nứt ra, vẩy xuống một vũng nước lớn, căn cứ vào tình huống vừa rồi, nếu bị nước này dính vào, sợ rằng không phải đơn giản như bị xối ướt mà thôi.

Ban đầu ta định trực tiếp dùng huyết năng ngăn chặn, nhưng chợt thay đổi ý định, hai thanh kiếm tây dương lập tức xuất hiện ở trong tay, sau đó điên cuồng mà vung múa, hai thanh tây dương kiếm đánh cho nước rơi xuống bay tứ tung, lực sát thương hoàn toàn không kém viên đạn, ta chỉ nghe thấy chung quanh không ngừng truyền đến đủ loại tiếng vỡ nát.

Ngăn đẩy, ta đem một đợt nước cuối cùng rơi xuống đẩy ngược lên, sau đó, phản kích!

Đống dòng nước đó như là pháo đạn vọt qua hướng thủy yêu, thủy yêu đầu tiên là ngẩn ra một chút, mới vội vàng mà né tránh, dòng nước vẫn đánh trúng cánh tay của hắn, tiếp đến vừa lại bắn ngược đánh vỡ một cái bàn.

Hắn ngừng công kích, ở phía trước mình dâng lên một tấm màn nước, theo ta suy đoán, đó hẳn là có công năng bảo hộ, sau đó hắn nhìn cánh tay bị thương của mình, như nghĩ tới cái gì nói: “Bây giờ ta phải sửa miệng rồi, loại tốc độ này không chỉ là không tệ mà thôi, hơn nữa còn hết sức khiến người kinh dị.”

Hắn ngẩng đầu nhìn ta, hỏi: “Vampire, đây là năng lực đặc biệt của ngươi sao? Nhưng ta nghe nói ngươi mới một trăm năm mươi tuổi, hẳn là vẫn chưa có trưởng thành mới đúng.”

Vì ta, phụ thân đại nhân khi còn sống đã điều tra ra mọi đặc tính của vampire. Khi một vampire hoàn toàn trưởng thành, sẽ sản sinh một số thay đổi, phần lớn vampire chỉ là huyết năng tăng nhiều, nhưng có một số lại có thể phát triển ra thêm năng lực đặc biệt.

Nhưng, vampire bẩm sinh lại là trường hợp đặc biệt, bọn họ gần như đều có thể phát triển ra năng lực đặc biệt, dùng “gần như” là bởi vì vampire bẩm sinh vốn đã rất hiếm, có thể lấy làm ví dụ thật sự quá ít, cho nên phụ thân đại nhân cũng không dám khẳng định điểm này.

Vampire không phải bẩm sinh khoảng chừng ở một trăm tám mươi tuổi đến hai trăm tuổi sẽ hoàn toàn trưởng thành, vampire bẩm sinh mặc dù sẽ sớm hơn một chút, nhưng cũng sẽ không sớm đến một trăm năm mươi tuổi.

Cho nên mặc dù tốc độ gần đây tăng mạnh, huyết năng cũng đột nhiên tiến bộ rất nhanh, ta cũng không có nghĩ đến nguyên nhân là trưởng thành, cho đến mấy ngày trước dùng tốc độ hơn hẳn bình thường cứu Curtis, ta mới cảm giác có chút không đúng, bởi thế đã viết thư điện tử hỏi Alkus.

Hồi âm là ghi thế này: “Năng lực đặc biệt của cậu khi thành niên lại có thể là ‘cực tốc’? Năng lực đặc biệt của vampire bẩm sinh gần như đều là phương diện chiến đấu mới đúng à! Cậu phát triển cực tốc làm cái gì? Chẳng lẽ muốn dùng để chạy trốn sao? Đồ khốn! Không được nói với người khác ta đã dạy cậu chiến đấu!”

Cho nên ta trưởng thành rồi.

Năng lực đặc biệt là tốc độ nhanh phi thường, Alkus gọi là ‘cực tốc’, ta đoán đây là gọi tắt của ‘cực hạn tốc độ’. Mặc dù Alkus chửi ầm lên, nhưng ta lại rất hài lòng cái năng lực cực tốc này, năng lực này có thể dùng để né tránh chiến đấu không muốn đánh, còn có năng lực gì có thể tốt hơn cái này đây?

Nhưng mỉa mai thay, bây giờ cho dù có tốc độ người khác không thể đuổi kịp, ta lại không thể bỏ trốn.

“Ta trưởng thành rồi.” Ta thành thật thừa nhận, hi vọng hắn sẽ bởi vì ta đã trưởng thành mà bỏ đi ý định chiến đấu.

“Vampire bẩm sinh đời năm trưởng thành, từ này nghe lên thật nguy hiểm.” Thủy yêu khẽ đọc hết, đột nhiên bật cười, hắn dùng giọng hài lòng nói: “Đây mới thú vị, nếu không giống như ta ỷ lớn hiếp nhỏ vậy.”

Ta thở dài, xem ra trận chiến đấu hôm nay không thể tránh né rồi. May là, cho dù thắng hay thua, đối phương hình như đều định cho Yue Gang đi.

Đối phương vươn ra tay phải, một dòng nước từ mặt đất chui lên, sau khi hắn nắm lấy dòng nước kia, nước biến thành một cây gậy đầu đuôi bén nhọn, ngay tiếp đến, bốn phía ta tuôn ra từng dòng nước, hiện trường như là cái suối phun khổng lồ.

Thấy vậy, ta cũng phóng ra huyết năng theo, mặc dù phóng ra huyết năng sẽ khiến cho tốc độ giảm mạnh, thậm chí không thi triển được ‘cực tốc’, nhưng dưới tình huống bốn phía toàn là nước, căn bản không thể tiến hành né tránh, chỉ có huyết năng mới có thể ngăn chặn đống nước chết người này.

Quanh người ta nhuộm lên một vùng hơi máu màu đỏ sậm, hơi máu cũng không chắc chắn như dòng nước, chỉ là một lớp hơi nước mòng mỏng mang theo màu đỏ, nhưng nó lại vững vàng mà ngăn chặn dòng nước.

“Không hổ là vampire bẩm sinh, ta cũng đã thấy qua mấy vampire, bọn chúng đều lớn tuổi hơn ngươi nhiều, màu sắc huyết năng đều vẫn không có đặc bằng ngươi.” Hắn khe khẽ cười nói: “Thấy ta sơ ý như thế, vùng nước trước mặt ta này căn bản không chặn được huyết năng của ngươi đi? Ngươi cũng thật là quý phái, lại có thể không có thừa dịp đánh lén.”

Một quản gia xứng đáng chắc chắn là người quý phái, nhưng một vampire trong chiến đấu thì chưa chắc. Nguyên nhân ta không có đánh lén và từ quý phái chẳng có gì liên quan, chỉ là làm không được mà thôi.

Huyết năng có thể tăng nhiều là một chuyện, vận dụng thực tế lại là chuyện khác, năng lực ta vận dụng huyết năng công kích vẫn không ổn định lắm như cũ, hoàn toàn không xác định mình có thể vừa ngăn chặn dòng nước, vừa để tâm công kích hay không, cho nên mới không có thừa dịp đánh lén.

Thủy yêu chậm rãi đi tới, tấm màn nước trước mặt hắn đột nhiên phân thành mấy miếng, sau đó quanh quẩn xung quanh hắn, hắn khẽ cười: “Thao túng nước và thao túng máu, năng lực của chúng ta nói thật vẫn đúng là có chút tương tự, nhưng khác biệt lớn nhất giữa chúng ta, là ta đã hơn năm trăm tuổi rồi, đúng lúc là tuổi tác cường tráng nhất trong tộc của ta. Nhưng, vampire à! Ở trong tộc ngươi, ngươi chỉ là trẻ sơ sinh mà thôi.”

Lời hắn vừa nói xong, bước chân đã ngừng rồi, cách ta khoảng chừng mười bước, sau đó hắn đột nhiên nhảy lên, nhảy qua khoảng cách mười bước này, sau đó hắn rơi xuống, giơ theo gậy băng nặng nề mà đánh xuống huyết năng… huyết năng ngăn chặn kích này, nhưng rung động truyền tới lại mạnh đến ta chịu không nổi, trực tiếp khuỵu một gối xuống.

Hắn cúi đầu, chỉ ngăn cách với ta bởi huyết năng mòng mỏng, huyết năng khiến cho mặt của hắn nhuộm lên màu đỏ máu, cho dù mặt hắn tươi cười, cảm giác cho người lại là tàn khốc.

“Trước kia ta chưa từng nhìn thấy vampire dưới hai trăm tuổi, bọn chúng quá yếu đuối, cho nên không dễ dàng xuất hiện ở trước mặt phi nhân. Đến cái niên đại hiện nay, vampire tuổi trẻ ẩn núp càng sâu, bởi vì một cái loài người đầy đủ vũ trang đã có thể dễ dàng giết chết một vampire hai trăm tuổi rồi, nếu như số đời xa hơn mười đời, loài người có thể giết chết bất cứ vampire tuổi tác nào.

Ta thu hồi mọi huyết năng, thi triển cực tốc, cuối cùng vừa lại hóa ra tây dương kiếm, ba cái động tác này gần như là hoàn thành trong cùng một giây. Ta xuất hiện ở sau lưng thủy yêu, sau đó kiếm trong tay đâm về phía ngực hắn, đồng thời nói: “Loài người có thể giết chết bất cứ tuổi tác của bất cứ chủng tộc nào, không phải chỉ có vampire mà thôi.”

Khi chỉ còn mấy cm, kiếm tây dương lại bị ngăn chặn, lá chắn nước vẫn luôn vây ở quanh thân thủy yêu vô cùng tận trung chức trách, khiến cho ta chỉ có thể lần nữa lùi lại, tránh bị phản kích.

Thủy yêu xoay người lại, lạnh mặt nói: “Đó là một lời bịa đặt, trung niên của tộc ta chưa từng chết ở dưới tay loài người! Cho dù là vampire cũng không thể đánh bại trung niên của tộc ta!”

Hắn không dùng thế phòng thủ nữa, mà là vung lên gậy băng tiến hành công kích không ngừng, mỗi một lần vung đều đi kèm với tiếng gió rít, có thể thấy sức lực cứng mạnh, nhưng, huyết năng đều từng cái ngăn chặn công kích, lần này ta thậm chí không có bị đánh lui.

Ta đã hiểu nên làm sao ngăn chặn mới là chính xác rồi. Huyết năng bao vây ở bên cạnh không còn là hơi nước mỏng manh nữa, mà biến thành hai tấm lá chắn, máu dày như mực, hình dạng giống như đúc với lá chắn nước.

Thủy yêu lộ ra biểu tình nhạ dị: “Ngươi…”

“Đó là bởi vì Huyền Nhật không muốn giết ngươi.” Ta vung hai thanh tây dương kiếm, triển khai công kích thần tốc, nói: “Đó là bởi vì Alkus cũng không muốn giết ngươi.”

Thủy yêu cũng rất nhanh mà vung gậy băng, trào phúng nói: “Ngươi không phải Huyền Nhật, cũng không phải Yi Alkus!”

“Cho nên, ngươi cho rằng giết chết một cái vampire một trăm năm mươi tuổi là vinh dự sao?”

Hắn cười lạnh một tiếng: “Đừng dùng tuổi tác làm cớ, ngươi không có thực lực thì nên ẩn mình cho sâu một chút, không phải đi ở trong thành thị, chọc ra một đống phiền toái, cũng không phải quen biết một số phi nhân nguy hiểm như Yi Alkus.”

Dòng nước đột nhiên từ bốn phương tám hướng vọt tới, ta đột ngột bộc phát ra huyết năng, ngăn chặn mọi dòng nước, hành động này khiến cho lá chắn máu biến mất tăm, lúc này, gậy băng của thủy yêu lại kèm theo sức lực như của vạn quân đột phá huyết năng mỏng manh, thẳng tắp công kích về phía ta.

Hai lớp lá chắn máu có lẽ có thể ngăn chặn, nhưng ta căn bản không kịp hóa ra bất cứ thứ gì, chỉ có thể liên tục lùi lại… đột nhiên nghiêng người một cái, vươn ra tay trái đồng thời đột tiến, trên đường đột tiến, tay trái của ta hóa ra tây dương kiếm, mũi kiếm đâm vào ngực của thủy yêu, nhưng lập tức vừa lại bị lá chắn nước xô ra. Đối với một phi nhân mà nói, tổn thương này gần như có thể xem nhẹ bỏ qua.

“Thế giới này sẽ trở nên đơn giản và dễ dàng, nếu như chúng ta có năng lực quyết định muốn gặp gỡ người nào hoặc là thích người nào.” Máu của thủy yêu nhiễm lên tây dương kiếm, đây gần như ngang với ta hút máu của hắn, ta thậm chí có thể nếm được mùi vị của máu, mùi vị thanh đạm hơn máu người một chút, hơn nữa còn có chút mặn.

“Đúng vậy, nhưng ngươi có năng lực quyết định rời khỏi hoặc không.”

Thủy yêu nhìn vệt máu ở ngực mình, sau đó đột nhiên thu hồi gậy băng, chỉ còn lại lá chắn, nhưng ta không rõ ý đồ của hắn, cho nên vẫn giữ lại lá chắn và kiếm.

“Công kích mới đầu của ngươi kém đến không tưởng, nhưng công kích về sau lại không giống cái vampire chỉ có một trăm năm mươi tuổi.” Hắn trầm mặt, thấp giọng nói: “Ngươi mới đầu lại có thể còn ẩn giấu thực lực sao? Ở lúc ta đã nói ta là phi nhân năm trăm tuổi, ngươi vậy mà còn dám ẩn giấu thực lực?”

“Không, ta không có ẩn giấu thực lực, chỉ là đột nhiên hiểu nên làm sao sử dụng huyết năng.” Ta thành thật nói: “Là ngươi đã dạy ta.”

“A!” Thủy yêu cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Bạn tốt Yi Alkus của ngươi là vampire cường đại số một số hai, đừng nói cho ta hắn lại không hề dạy ngươi làm sao chiến đấu.”

“Ông ta đã dạy ta, nhưng ta nghĩ, đại khái là bởi vì cách công kích của ông ta cũng không thích hợp ta lắm, ta học cũng không tốt.”

Alkus gần như là không phòng ngự, ông ta phóng ra huyết năng thông thường là vì để hóa ra vũ khí rất có uy lực, ví dụ như huyết trảo từng xuất hiện lần trước, lúc ông ta và Huyền Nhật chiến đấu.

Huyết trảo gần như là vũ khí cơ bản nhất và cũng thường dùng nhất của mỗi một vampire, nhưng không biết vì sao, huyết trảo mỗi lần hóa ra của ta đều… căn cứ vào cách nói của Alkus là “cứ như bàn chân mèo đáng yêu một cách chết tiệt, và cũng không có một chút xíu lực sát thương một cách chết tiệt như vậy”, cuối cùng ông ta cũng đành để cho ta hóa ra tây dương kiếm, cho dù ông ta bình luận tây dương kiếm là một loại vũ khí “phải chọc một trăm nhát mới chọc chết một phi nhân”.

Tây dương kiếm thực sự không phải vũ khí Alkus sẽ lựa chọn, cho nên thứ ông ta có thể dạy ta rất có hạn.

Khi ta nhìn thấy cách công kích của thủy yêu, lại đột nhiên cảm thấy vô cùng quen thuộc. Hắn cầm gậy băng, cứ như ta cầm tây dương kiếm; tấm màn nước hắn hóa ra cứ như là huyết năng ta bình thường dùng để bảo vệ mình; hơn nữa còn lá chắn nước, ta cũng có thể dùng huyết năng làm ra thứ tương tự.

Hắn hóa ra màn nước để ngăn chặn công kích quy mô lớn nhưng không mạnh, dùng lá chắn nước để ngăn chặn công kích cường đại, lại sử dùng dòng nước loại công kích yếu mềm này để nhiễu loạn đối phương, cuối cùng tìm được cơ hội vung ra gậy băng trên tay.

Cách công kích của hắn và Alkus hoàn toàn khác nhau, hắn không phải lấy công kích làm chủ, mà là lấy tốc độ và sách lược để giành thắng lợi. Lúc nhìn thấy cách công kích kiểu này, ta trong chớp mắt lóe qua ý nghĩ “mình có lẽ có thể làm được”, mà ta cũng đích xác làm được rồi, mặc dù vẫn không làm được điểm nhiễu loạn kẻ địch này, nhưng chỉ cần luyện tập nhiều hơn, vậy hẳn là không phải quá khó.

So với thủy yêu, ta thậm chí có ưu thế càng mạnh, bởi vì ta có tốc độ nhanh hơn, hơn nữa còn có cái năng lực “cực tốc” này. Tương lai, nếu như ta có thể thao túng càng nhiều vũ khí của huyết năng hóa thành, tốc độ phóng ra và thu hồi huyết năng càng nhanh, có lẽ…

Âm thanh của thủy yêu trầm xuống: “Xem ra, ta hình như đã chế tạo một cái kẻ địch nguy hiểm, vampire bẩm sinh đời năm, ngươi học quá nhanh rồi… Ta thật nên giết ngươi ngay bây giờ!”

Theo ba chữ “ngay bây giờ” ra khỏi miệng, nước xung quanh như là phát điên xoay tròn ở trong phòng, cuối cùng, xung quanh thủy yêu tụ tập vòng xoáy to lớn, lúc này, cảm giác áp bức hắn phát ra đã hoàn toàn khác, chênh lệch của thực lực này đơn giản không giống như là của cùng một phi nhân.

Ta đột nhiên rõ ràng, hắn mới là bên ẩn giấu thực lực, hết thảy vừa rồi có lẽ chỉ là làm nóng người hoặc là đùa giỡn mà thôi.

Dưới khí thế bức người, thủy yêu lạnh lùng nói: “Ta không biết ngươi làm sao liên lạc với Yi Alkus, nhưng ngươi nói cho Yi Alkus, hắn đã mang cho ngươi quá nhiều phiền toái, ngươi suýt nữa bởi thế mà chết mấy lần, cho nên ngươi cũng không muốn có bất cứ liên quan nào với hắn nữa.”

Ta ngẩn người, có chút nhạ dị và không dám tin nói: “Đây chính là báo thù của ngươi đối với Yi Alkus? Muốn ta và Alkus không liên lạc nữa? Ta tưởng rằng ngươi muốn giết ta.”

“Giết ngươi?” Thủy yêu khẽ cười nói: “Giết ngươi thế nhưng quá nghiêm trọng rồi, nếu Yi Alkus trở lại giúp ngươi báo thù, giáo hội sẽ lại muốn trở lại Tà Dương thị gây nháo rồi, đó thế nhưng không phải tràng cảnh ta muốn thấy.”

Ta cười khổ nói: “Ngươi không phải thật sự cho rằng Alkus sẽ quan tâm việc ta tuyệt giao với ông ta chứ?”

“Hắn đương nhiên quan tâm.” Thủy yêu không chút hoài nghi nói: “Ngươi là bạn của Alkus, chỉ là điểm này, ngươi sớm đã nên bị giáo hội bắt đi nghiêm hình tra khảo đến chết rồi, nhưng ngươi có gia tộc loài người cường đại bảo vệ ngươi, đây khiến cho giáo hội hoàn toàn không dám động vào ngươi. Mất đi người bạn như ngươi, Alkus đi đâu tìm một cái phi nhân khác được gia tộc loài người bảo vệ?”

Ta cười lắc đầu, giải thích với hắn: “Là ta cần Alkus, ông ta là vampire duy nhất ta quen biết. Alkus không cần bạn.”

“Hắn đương nhiên cần. Không có người có thể một mình vượt qua vĩnh hằng, cho dù là phi nhân cũng không được.” Hắn không nhịn được nói: “Đừng nhiều lời nữa, bây giờ ngươi rốt cuộc là muốn lựa chọn sống sót rời khỏi bạn bè hay dùng cái chết để rời khỏi đây? Ngươi nên biết, ngươi không có mảy may phần thắng, mà tiếp đến, ta thế nhưng sẽ không hạ thủ lưu tình nữa.”

Ta trầm mặc một hồi, trả lời: “Ngươi nói đúng, không có ai có thể một mình vượt qua vĩnh hằng. Alkus không được, ta cũng không được. Trong số bạn bè của ta, Alkus là người duy nhất có thể sống đến vĩnh hằng, ngươi nếu như muốn ta không liên lạc với ông ta nữa thì ra tay đi.”

“Ngươi lựa chọn cái chết?” Thủy yêu có chút nhạ dị nói: “Ngươi có thể quen biết phi nhân khác, ngươi vừa lại không phải cái phi nhân bị giáo hội truy sát kia.”

Nhưng chỉ có Alkus và ta giống nhau, là người đứng ở ranh giới, ở đâu cũng đi không được.

“Quên đi, nếu ngươi tự tìm đường chết, vậy thì đừng trách ta.”

Tốc độ vòng xoáy xoay tròn tăng mạnh, cái bàn bị quét qua vỡ nát thành một đống mảnh vụn, gió của vòng xoáy mang theo thậm chí bắt đầu cuốn lấy đồ dùng xung quanh, đại sảnh đơn giản như là bị gió lốc tập kích.

Lá chắn máu không thể dùng để ngăn chặn công kích đến từ bốn phương tám hướng, nhưng huyết năng mỏng manh sợ rằng cũng ngăn không được cú công kích uy lực cường đại như thế… chênh lệch thực lực của ba trăm năm thực sự quá lớn rồi, hành động lý trí nhất nên là bỏ chạy, cửa chính ở ngay sau lưng ta, thậm chí không có người ngăn ở cửa, chỉ cần thi triển cực tốc…

Ta không thể bỏ chạy, nếu không, Yue Gang sợ rằng cũng không ra được căn tiệm này nữa.

Có còn hơn không mà khiến cho huyết năng bao vây mình, sau đó ta nhìn vòng xoáy khí thế to lớn, tâm tình lại bình tĩnh dị thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro