5 - 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

No Hero – Vol5-6
Thiên Sứ Sa Đọa chương thứ sáu: Thỉnh cầu ngây thơ; yêu cầu ngang ngạnh

“Anh, bên ngoài có cô gái rất xinh đẹp tìm anh đó!”

Cô gái rất xinh đẹp? Chẳng lẽ là Melody… Không đúng, Lạc Luân biết Melody.

“Quý Lạc Sơ, anh theo a Dạ đi night club đúng không? Anh tốt nhất nói rõ cho tôi ngày hôm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, một chữ cũng không được bớt, nếu không anh chờ bị đút cho cá đi!”

Thì ra là vợ nhỏ của a Dạ. Đút cho cá… Hẳn sẽ không là cô muốn há mồm ăn tôi chứ? Người cá hẳn cũng tính là cá?

“Chị Poseidy, chị đừng như vậy nữa!” Jingji ở bên cạnh bạt mạng nắm tay của Poseidy.

“Không bớt một chữ mà nói ~ cho ~ tôi!”

Không bớt một chữ? Mình thấy chỉ cần đề cập chuyện có liên quan tới a Dạ đi? A Dạ, mau chóng mang vợ nhỏ nhà cậu về bể cá trong nhà đi! Tôi công việc rất nhiều còn phải làm anh hùng, không rảnh nuôi cá!

Ầm!

Lạc Luân la hét: “Anh ơi! Mọi vòi nước và ống nước trong nhà đều nổ tung rồi!”

…Hôm đó, a Dạ đột nhiên muốn đi night club, chúng tôi đến một night club tên là Hải Biên… Đúng rồi! Ông chủ nơi đó hình như quen cô.

Poseidy lửa giận ngút trời mà rống: “Anh nói dối! A Dạ làm sao lại muốn đi night club!”

Hôm đó cậu ta chính là muốn đi à! Sau khi đến cũng không làm gì, chỉ có khiêu vũ với Melody, sau đó hát bài vampire.

“Anh nói dối! Chuyện của tay trống nữ đó thì sao?”

Tay trống nữ gì…

“Anh ơi! Bồn tắm cũng vỡ tung rồi!”

Trời ơi, a Dạ, mau mang cá nhà cậu về đi!

¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤

Thiếu gia chỉ mặc một cái quần đùi nằm ở trên cái bàn trắng thuần, An Đặc Khiết tiên sinh thì đang bày biện rất nhiều công cụ, ta đứng ở một bên, tuy muốn giúp đỡ, nhưng nhìn công cụ phẫu thuật bày la liệt, thậm chí ngay cả cưa điện nhỏ và máy tính xách tay đều có, ta cũng thực sự không biết nên bắt đầu giúp từ đâu, chỉ có an tĩnh mà đứng ở bên cạnh, cho đến khi nhìn thấy An Đặc Khiết tiên sinh thật sự sắp động thủ, ta vội vàng hỏi: “Xin hỏi tôi phải chăng nên tránh đi đây?”

Cấu tạo thân thể của Huyền Nhật hẳn nên coi như là bí mật thương nghiệp đi?

“Tránh đi?” An Đặc Khiết tiên sinh trợn lớn mắt nhìn ta, như thể nghe thấy cái chuyện gì khó có thể tin: “Anh đi rồi tôi dạy ai?”

“Dạy?” Ta khó hiểu hỏi: “Dạy cái gì?”

“Đương nhiên là dạy anh!” An Đặc Khiết như chuyện đương nhiên nói: “Nếu không tương lai tôi nếu như đi tong rồi, ai tới giúp a Dạ điều chỉnh thân thể? Mặc dù a Dạ tự mình có thể xử lý phần lớn chuyện, chẳng qua nếu nó bị trọng thương hai tay đều phế, chung quy không thể để cho nó dùng chân tự giúp mình giải phẫu đi?”

Giải phẫu? Ta có chút kinh hoàng mà nói: “Tôi không có đọc qua kiến thức liên quan tới y học, cùng lắm chỉ biết một số kiến thức bảo vệ sức khỏe mà thôi.”

“Haizz!” An Đặc Khiết tiên sinh không kiên nhẫn mà phất tay nói: “Cho dù anh đọc qua thì lại làm sao? Anh cho rằng thân thể của a Dạ là người đọc qua mấy năm sách y học là có thể động chạm sao?”

Ngay cả mấy năm sách y học cũng chưa đọc qua không phải càng gay go sao?

“Quan trọng không phải đọc qua mấy năm sách, là anh sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh a Dạ, đúng đi?”

Nghe thấy lời này, thiếu gia cũng từ trên bàn phẫu thuât chống người dậy, thẳng tắp mà nhìn ta.

Ta gật đầu nói: “Đương nhiên.”

An Đặc Khiết tiên sinh dứt khoát mà hạ kết luận: “Vậy có đọc qua mấy năm sách hay không cũng không quan trọng chút nào, dù sao anh liền từ bây giờ bắt đầu học tới tám mươi năm, cho dù là thằng ngốc cũng học thành thiên tài rồi. A Dạ con nằm sấp xuống.”

Chờ sau khi thiếu gia từ nằm chuyển thành tư thế nằm sấp, An Đặc Khiết tiên sinh vẫy vẫy tay với ta, sau đó “mở ra” phía sau tai trái của thiếu gia, chỉ khối ổ cắm na ná như mạch điện nói: “Nhìn chỗ này, đây là nơi duy nhất trên toàn cơ thể không cần cắt ra đã có thể kiểm tra, cũng là điểm tiếp thu chủ yếu, chẳng qua nếu như muốn chủ động liên kết mạng hoặc là tuyến điện thoại, trên người a Dạ còn có càng nhiều điểm liên kết, như là tóc đầu ngón tay vân vân đều được.”

Ta cố gắng đè xuống thần sắc nhạ dị, nhất là khi An Đặc Khiết tiên sinh nối một đống đường dây vào sau tai thiếu gia.

“Được rồi, a Dạ con cứ ngủ một lát đi!”

An Đặc Khiết tiên sinh sau khi nối xong đường dây vỗ vỗ đầu thiếu gia, tiếp đến liền quay đầu nói với ta: “Thừa dịp lúc kiểm tra, tôi thuận tiện nói thêm một số tri thức liên quan với anh. Thân thể của a Dạ không phải dao phẫu thuật thông thường có thể sử dụng, sẽ rất khó cắt, cho nên phải sử dụng đao phẫu thuật đặc chế. Nếu như anh muốn làm phẫu thuật lớn, vậy có thể phải dùng đến cưa máy thậm chí là dao phẫu thuật năng lượng, chẳng qua đây tốt hơn cố gắng dừng dùng, bởi vì sẽ tạo thành vết thương có tính bỏng, không dễ lành lắm.”

Dao phẫu thuật năng lượng… ta vẫn là lần đầu tiên nghe qua.

“Sử dụng những công cụ này đều phải đặc biệt cẩn thận, cắt a Dạ là không dễ cắt lắm, chẳng qua tự cắt phải mình là rất dễ dàng bị đứt lìa đấy! Khoan khoan, tôi nhớ a Dạ hình như từng nói anh không phải loài ngươi? Vậy rốt cuộc là…”

Ta lập tức trả lời: “Tôi hiểu rồi, nhất định sẽ vô cùng cẩn thận.”

An Đặc Khiết tiên sinh ngớ ra một chút: “Oh, vậy thì tốt… tôi nói đến đâu rồi?”

“Vừa mới nói xong dụng cụ phẫu thuật.”

“Ah oh, vậy tiếp đến nói về xử lý vết thương đơn giản. Thật ra a Dạ bị thương vào da thịt đều không sao cả, sau khi cầm máu bổ sung thêm da thịt mới đã nuôi cấy, rồi phun lên lượng lớn thuốc tái sinh cơ thịt, mấy ngày là ổn rồi. Thương thế khó xử lý nhất là bị thương đến xương cốt, xương cốt của a Dạ pha trộn lượng lớn kim loại, cho nên xương cốt nếu xảy ra vấn đề, vậy vẫn phải động đến tinh luyện kim loại, cho nên anh còn phải học tinh luyện kim loại.

Tinh luyện kim loại?

“Không sai, chính là tinh luyện kim loại!” An Đặc Khiết tiên sinh gật đầu nói: “Hơn nữa còn phải rất chuyên tinh mới được, bởi vì mọi động tác của Huyền Nhật đều là vô cùng chuẩn xác, có thể nói cho dù da thịt có bị thương làm sao, đều sẽ không ảnh hưởng đến động tác của nó, nhưng nếu như xương cốt có một chút nghiêng lệch, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới động tác của nó, nhất là vị trí khớp xương, không thể có một chút sai lầm.”

Tinh luyện kim loại chuyên tinh…

“Còn có điều chỉnh chip máy tính, cho nên anh còn phải học lập trình máy tính, chẳng qua cái đó tôi cũng không rành lắm, tôi chỉ biết xử lý một số vấn đề cơ bản mà thôi, chẳng qua Nhật Hoàng nói với tôi thế này không được, anh nhất định phải học mọi thứ, tránh cho tương lai chip của a Dạ xảy ra vấn đề, không có người có thể xử lý, cho nên hắn sẽ tìm người khác để đến dạy anh tri thức máy tính uyên thâm hơn.”

Lập trình máy tính…

“Làm gì mặt tái nhợt thế?” An Đặc Khiết ra sức vỗ lưng ta nói: “Yên tâm đi, anh có tám mươi năm có thể học à… nếu như tôi không ngủm mất ở trước đó, ha ha ha!”

Nhưng mỗi lần nhìn thấy ngài, tám chín phần đều là dáng vẻ thoạt nhìn sẽ chết ngay một giây sau vì lao lực quá mức.

“Trở lại anh xem thử chỗ này, chỗ này là…”

An Đặc Khiết tiên sinh hình như không chỉ là kiểm tra mà thôi, ông ấy còn làm rất nhiều hành động, ví dụ như tiêm vào mấy ống thuốc không rõ vào tay thiếu gia thậm chí là trong cột sống, ta càng nhìn càng hoảng, chỉ có thừa dịp lúc An Đặc Khiết tiên sinh nhìn máy tính, khe khẽ đánh thức thiếu gia, sau đó thấp giọng nói cho cậu ấy.

Thiếu gia lại không để ý, cậu ấy nói: “Không có gì, dù sao papa chỉ sẽ sửa cho tôi càng mạnh, ông ấy không dám làm thí nghiệm trên người tôi, bởi vì ca ca sẽ bằm thây ông ấy thành vạn mảnh.”

Cậu ấy ngừng một chút, dùng giọng nghiêm túc nói: “Là thật sự bằm thây thành vạn mảnh, không phải từ hình dung đâu!”

Tôi thật sự tin ngài.

“An Đặc Khiết tiên sinh, xin hỏi kết quả kiểm tra như thế nào vậy?”

Mặc dù An Đặc Khiết tiên sinh sẽ không làm bậy, nhưng công việc trên tay ông ấy hình như vĩnh viễn không giới hạn, cho nên ta trực tiếp lên tiếng dò hỏi, dù sao làm cho rõ thiếu gia có phải bị khống chế hay không là việc quan trọng hàng đầu.

Ta hỏi mấy lần, cho đến khi thiếu gia dùng giọng khá trầm gọi “papa”, An Đặc Khiết tiên sinh lúc này mới như tỉnh mộng mà nói: “Oh oh! Thân thể của a Dạ không làm sao, vẫn vô cùng khỏe mạnh như cũ, đây thế nhưng là thân thể của ta chế tạo ra, không phải ta muốn khoe, a Dạ con mạnh đến nỗi muốn chết cũng rất khó…”

Ta ahem một tiếng.

Ông ấy lần nữa trở lại đề tài: “Về phần năng lực có thể khống chế người, ta đoán có thể là một loại thuật thôi miên, căn cứ tình huống của con nói, cái người đó có lẽ có giọng nói đặc biệt, cho nên có thể lợi dụng nói chuyện để thôi miên người khác, chẳng qua đây cũng không sao, thuật thôi miên có mạnh cũng không thể hữu hiệu quá lâu, chỉ cần qua một thời gian, thuật thôi miên tự nhiên sẽ mất hiệu lực thôi.”

Nghe vậy, chung quy khiến người an tâm rất nhiều, tình huống của thiếu gia bây giờ vốn không phải rất nghiêm trọng, vừa lại nghe thấy qua một thời gian sẽ mất hiệu lực, vậy thì hình như cũng không có gì phải lo lắng nữa.

Thiếu gia có chút nghi hoặc hỏi An Đặc Khiết tiên sinh: “Papa, ca ca làm sao không tới?”

Đây cũng khiến cho ta cảm thấy rất tò mò, lão gia đối với chuyện của thiếu gia luôn là căng thẳng quá độ, ta cũng cho rằng ngài ta hẳn sẽ đi theo.

An Đặc Khiết nhún vai nói: “Anh con gần đây đang sứt đầu mẻ trán, công việc hình như bận muốn chết, nhưng thư ký của hắn vẫn đang bất hòa với hắn, nói muốn bãi công không làm.”

“Kyle tiên sinh?” Ta vô cùng vô cùng nhạ dị, vị Kyle tiên sinh đó lại bất hòa với ông chủ?

Thiếu gia cười hì hì nói: “Anh Kyle làm sao có thể bất hòa với ca ca, là một thư ký khác, anh ấy họ Bạch. Anh Kyle là tay phải của ca ca, Bạch thư ký chính là tay trái của ca ca đó!”

Ta có chút nghi hoặc hỏi: “Tay trái của Nhật Hoàng? Hình như chưa từng nghe qua.”

An Đặc Khiết tiên sinh giải thích: “Bởi vì chuyện do tay trái của Nhật Hoàng xử lý đều là phương diện không thể đặt công khai, chuyện lung tung gì cũng có, có một số làm ăn ngay cả Nhật Hoàng cũng chưa làm rõ, cho nên tay trái vừa bãi công, Nhật Hoàng bây giờ thế nhưng mệt rồi, sắc mặt gần đây đều khó ngửi như shit.”

Thiếu gia gật đầu nói: “Chẳng trách sau khi chuyện con bị khống chế lúc trước xảy ra, ca ca ngay cả gọi điện cũng không có gọi tới, anh ấy không nhìn thấy tin tức đi?”

“Không nghe hắn nói, hẳn là không có nhìn thấy, hắn bận rộn một thời gian rồi.”

“Bạch thư ký vì sao bất hòa với ca ca?”

An Đặc Khiết tiên sinh gãi gãi đầu, không chắc nói: “Hình như là ông anh con vừa lại lỗi hẹn bữa tối của người ta, hay là quà sinh nhật hứa sẽ tặng lại quên rồi, cụ thể không rõ lắm, dù sao tay trái nổi khùng rồi, ngay cả Nhật Hoàng uy hiếp muốn đuổi việc hắn, hắn cũng rống lại “muốn giết muốn lăng trì gì thì tùy”.”

Đây nghe lên hình như không phải cách đối xử của thư ký và ông chủ, chẳng lẽ Bạch thư ký là nữ giới, quan hệ với Nhật Hoàng cũng không chỉ là ông chủ và cấp dưới mà thôi?

Thiếu gia thở phào nhẹ nhõm nói: “May là ca ca không nhìn thấy tin tức, như vậy anh ấy sẽ không gọi điện thoại tới bảo con đừng làm anh hùng nữa.”

Nghe vậy, An Đặc Khiết tiên sinh kỳ quái mà liếc thiếu gia một cái, nói: “A Dạ con thật sự quai quái.”

Thiếu gia lặng đi một chút, vội vàng hỏi: “Chỗ nào quai quái?”

“Bình thường nếu là nghe thấy anh con không vui, con hẳn sẽ nói “tiêu rồi, có cần về thăm ca ca một chút” gì gì đó đi? Lần này lại có thể nói may là… nếu anh con nghe thấy có thể sẽ khóc đi.”

Nghe vậy, thiếu gia nhíu mày, hình như cũng có chút phát giác mình không ổn, lo lắng hỏi: “Papa, ba vừa mới nói qua một thời gian sẽ ổn, là thật chứ?”

“Không sai không sai, là chuyện của con, ta đâu dám làm bậy? Bằng không lát nữa anh con vừa lại muốn giết ta rồi.” An Đặc Khiết tiên sinh suy nghĩ một chút, vừa lại bổ sung: “Dù sao có gì không ổn gọi điện thoại cho ta là được rồi! Yên tâm yên tâm!”

An Đặc Khiết tiên sinh, ngài thật sự không có chỗ nào khiến người yên tâm.

“Không có chuyện gì ta đi trước đây, trong nhà còn có mấy cỗ thi thể đang thí nghiệm, nếu quá lâu không ghi chép, thí nghiệm này liền tiêu tùng rồi.”

Sau khi thiếu gia gật đầu đồng ý, ta vội vàng nói với An Đặc Khiết tiên sinh: “Tôi tiễn ngài.”

Tiễn xong An Đặc Khiết tiên sinh, ta thử gọi điện thoại cho Yue Gang, điện thoại thông rồi, nhưng lại lập tức bị ngắt. Ôi!

Đi vào nhà, không ngờ lại nhìn thấy thiếu gia đang gọi điện thoại, nhưng cậu ấy lại không có mở miệng nói chuyện, chỉ là gọi rồi lại gọi, hình như có vẻ không ai tiếp điện thoại.

“Thiếu gia, hôm nay không có công việc sao?”

“Không có, lát nữa muốn đi tìm Đinh Đinh.”

Nghe vậy, ta chần chừ một chút, vẫn là không có khuyên thiếu gia đừng đi, dò hỏi: “Thiếu gia, tôi rót sữa cho ngài, được không?”

“Không cần đâu.” Thiếu gia rầu rĩ không vui nói. Tiếp đến, cậu ấy vừa không có đi cải tạo súng giới cũng không định ra ngoài, chỉ là vươn tay mở tivi, sau đó vậy mà chuyển đến kênh phim ảnh, xem một bộ phim phát lại vô cùng cũ kỹ.

“Thiếu gia, vậy thì tôi đi quét dọn phòng của ngài…”

Không ngờ, thiếu gia lại phản ứng kịch liệt nói: “Đừng! Anh ở đây cùng tôi.”

“… Vâng.”

Ta đứng ở bên cạnh thiếu gia, không có bất cứ chuyện gì có thể làm, đành cũng xem phim theo, bộ phim này là một bộ phim tình yêu cũ kỹ, tuổi phim mặc dù không đến mức già như ta, chẳng qua có thể cũng bằng tuổi của Tencha tiên sinh rồi.

Thiếu gia hình như xem đến có vẻ nhàm chán vô vị, ta nghĩ cậu ấy thà rằng xem tin tức còn hơn, nhưng không biết vì sao lại không chịu chuyển kênh.

“Thiếu gia, có thể hỏi ngài chuyện đã xảy ra một năm qua không?” Ta thử cùng trò chuyện cùng thiếu gia, thiếu gia không thể chờ mà gật đầu, cậu ấy quả nhiên không muốn xem phim.

“Tối qua tôi từng nghe thấy Poseidy nói cô ấy sẽ chờ ngài lần nữa đơn thân, mà ngài cũng đáp ứng cô ấy rồi, có thể hỏi ngài đã đáp ứng cô ấy cái gì không?”

Thiếu gia gật đầu nói: “Poseidy thích tôi, nhưng tôi có Jingji rồi, cô ấy liền nói dù sao cô ấy có thể sống rất lâu, không ngại chờ đến khi hôn nhân của Jingji và tôi kết thúc, cho nên tôi liền đáp ứng cô ấy, chờ đến lúc đó sẽ cưới cô ấy.”

Thì ra như thế, Poseidy thân là phi nhân loại hình trường thọ vừa lại đúng lúc ở tuổi cường tráng, xác thực có thời gian từ từ chờ. Nhưng mà, thiếu gia, ngài mới hai mươi ba tuổi, lại ngay cả cô dâu thứ hai của một trăm năm sau cũng quyết định xong rồi sao?

Đột nhiên, ta nhớ tơi chuyện càng quan trọng, vội vàng hỏi: “Poseidy làm sao biết ngài có thể sống rất lâu? Là ngài nói cho cô ấy sao?”

Thiếu gia nghiêng đầu, nói: “Tôi không có nói cho cô ấy, là cô ấy đoán được đi? Có thể mọi người đều có chút đoán được rồi, bởi vì Yahan thoạt nhìn đã lớn hơn tôi mấy tuổi rồi.”

Ta có chút lo lắng, vội vàng nhắc nhở: “Thiếu gia, vẫn là cố gắng che giấu đi! Loài người theo đuổi trường sinh bất lão đã rất lâu rồi, nếu như biết thật sự có người có thể trường sinh bất lão, sợ rằng sẽ mang đến phiền phức không nhỏ cho ngài.”

“Thật ra cho dù biết phương pháp, bọn họ cũng không dám.” Thiếu gia lắc đầu nói: “Loại tỷ lệ thành công của cải tạo hoàn toàn như ta có lẽ chỉ có một phần trăm, kết cục của không thành công chính là chết, bọn họ dám sao?”

Một phần trăm? Nhưng lão gia hẳn có thể đầu tư rất nhiều nhân lực đi chế tạo đi? Nghĩ đến trên tay lão gia có mười, thậm chí mấy chục cái Huyền Nhật… thật là chuyện khiến người run rẩy.

Thiếu gia tò mò nói: “Charles, giữa lông mày anh nhíu 0.5 cm đó! Anh đang nghĩ chuyện gì rất nghiêm trọng sao?”

Thật là không thể giấu được thiếu gia, mặc dù có chút đắn đo, nhưng ta vẫn nói ra chuyện lo lắng, thiếu gia nghe xong lại cười, cậu ấy giải thích: “Tỷ lệ thành công là một phần trăm, nhưng vẫn phải tốn rất nhiều rất nhiều tiền đó! Chỉ là giá thành đã nhiều đến khó tin rồi, hơn nữa phí duy tu càng khó tin. Nếu như tôi không phải em trai của Nhật Hoàng, so với duy tu tôi, không bằng vứt đi còn tiết kiệm nhiều hơn, đội tài quyết của ca ca chính là như thế, hỏng 30% trở lên liền vứt đi rồi, bởi vì sửa chữa thật sự quá đắt.”

Ta hỏi sơ qua giá tiền đại khái một chút, lập tức cảm thấy mình quả nhiên lo lắng quá nhiều, loại giá thành này nghe lên như là dự trù quốc phòng, sợ rằng người có năng lực đi chế tạo vẫn thật không nhiều, chẳng trách số lượng của đội tài quyết của Nhật Hoàng hình như không nhiều, thiếu gia càng là chỉ có một người, giá thành phẩm thực sự đắt đến khó tin rồi.

Thiếu gia suy nghĩ một chút, lại nói: “Chẳng qua vẫn là phải che giấu, lúc thật sự che giấu không được thì giả trang mình cũng là vampire được rồi, bằng không vẫn là sẽ có rất nhiều phiền toái.”

Đúng vậy, ít nhất những người đang theo đuổi trường sinh trước khi biết rõ tỉ lệ sống sót một phần trăm và giá thành vô cùng khổng lồ, bọn họ sẽ không từ bỏ.

Ý định giả trang thành vampire cũng tương đối không tệ, thiếu gia thiện trường bước trượt, hơn nữa có thể uống máu người mà không chút biến sắc, sắm vai vampire hẳn là không phải chuyện quá khó.

“Thiếu gia, vậy ngài thật sự thích Poseidy sao?”

Vấn đề này đã quá đường đột rồi, không phải vấn đề quản gia nên hỏi, nhưng lấy tình huống của thiếu gia xem ra, ta cho rằng mình vẫn cần phải hỏi một chút, chỉ hi vọng thiếu gia không phải ôm theo ý nghĩ chỉ cần có người muốn kết hôn với cậu ấy, cậu ấy liền đáp ứng để cho đối phương xếp hàng.

Ta vốn cho rằng thiếu gia sẽ do dự, sẽ trả lời mơ hồ “tôi cũng không biết” hay là “vẫn rất thích” gì gì đó, nhưng không ngờ cậu ấy không chút do dự gật đầu nói “Phải! Poseidy rất mạnh vừa lại rất thú vị.”

Rất mạnh? Ta có chút do dự hỏi: “Vậy Jingji….”

“Đương nhiên càng thích à!”

Ta khó hiểu hỏi: “Nhưng Jingji cũng không mạnh.”

“Cô ấy rất mạnh à!” Thiếu gia lẩm bẩm: “Jingji cái gì cũng đều hiểu, đều biết phải làm sao làm mới tốt, ít nhất mạnh hơn ta nhiều.”

Thì ra như thế, nếu như không phải lấy thân thủ mà là các phương diện mà nói, Jingji đích xác là rất mạnh, mặc dù tuổi cô bé còn nhỏ, nhưng xử sự lại rất chín chắn, đã có thể nhìn ra tương lai chắc chắn là cô gái rất biết làm việc. Đây phân loại lên… Chẳng lẽ thiếu gia thích con gái mạnh mẽ sao?

“Tại sao Poseidy đột nhiên tức giận đây?” Thiếu gia dùng hai tay chống cằm, ưu sầu nói: “Tiểu Ji cũng phớt lờ tôi, cô ấy cũng tức giận rồi sao?”

“Thiếu gia, ngài có thích Lâm Đinh không?” Ta có chút lo lắng, Lâm Đinh thoạt nhìn hình như cũng thuộc loại con gái mạnh mẽ, chẳng lẽ thiếu gia thật sự ngay cả vợ thứ ba cũng quyết định rồi?

“A?” Thiếu gia trợn lớn mắt, nói: “Tôi mới quen Lâm Đinh có hai ngày à!”

Thiếu gia, ngài mới quen Jingji có nửa giờ đã ngay cả hôn ước cũng định xong rồi.

“Tôi thật sự không có thích Đinh Đinh, chẳng lẽ Jingji cũng cho rằng tôi thích Đinh Đinh sao?” Thiếu gia khổ não đến ngay cả mặt cũng suy sụp.

Ta cười khổ nói: “Jingji có lẽ bán tín bán nghi, nhưng Poseidy sợ rằng đã rất tin rồi.”

Thiếu gia lắc đầu nói: “Poseidy không sao, chỉ cần nói rõ với cô ấy là được rồi, Jingji mới đáng sợ đây! Chuyện của Poseidy lúc trước khiến cho cô ấy tức giận một lần, lúc đó cho dù tôi nói cái gì, cô ấy đều một câu cũng không trả lời tôi, cũng không cho tôi ôm, cũng không tiếp điện thoại, còn sẽ rưng rưng nước mắt nhìn tôi, thấy vậy tôi thật rất buồn.”

Quả nhiên là vợ lớn lợi hại hơn, chẳng trách Tencha tiên sinh một chút cũng không lo lắng.

Nói đến đây, thiếu gia vừa lại cầm lấy điện thoại gọi mấy lần, nhưng hình như vẫn là không có người tiếp, cậu ấy nhíu mày thở dài: “Haizz…”

Thấy vậy, ta cũng nhớ tới chuyện vừa rồi bị cúp điện thoại, trong lòng cũng lặng lẽ thở dài một hơi.

“Yo! Thật không hổ là hai chủ tớ, biểu tình thảm như nhau là làm sao rồi?”

Thiếu gia và ta đều sửng sốt, Melody đã đi vào phòng khách cùng với tiếng giày cao gót vang dội, cô ta thoạt nhìn thật là dáng điệu phơi phới, như thể đang muốn xuất phát đi tham gia lễ hội.

Thiếu gia vô cùng đáng thương nói: “Poseidy và Jingji đều phớt lờ tôi, gọi điện thoại cũng không tiếp.”

Melody che miệng cười, quay đầu hỏi ta: “Vậy còn anh? Quản gia.”

Ta cười khổ nói: “Yue Gang phát hiện tôi là vampire, chạy đến đấm tôi một cái.”

Thiếu gia kinh hô một tiếng, sau đó lo lắng mà cùng ta liếc nhau một cái.

“Ha ha ha!” Melody đột nhiên bật cười.

Thiếu gia vừa oán giận và tò mò hỏi: “Melody, cô cười cái gì thế! Thật sự có buồn cười như thế sao?”

Melody vừa cười vừa nói: “Tôi cười đôi chủ nhân và quản gia các người vẫn thật là giống nhau, rõ ràng chính người khác mới phải sợ chọc giận các người, nhưng lại là các người bị nhân vật nhỏ làm cho sức đầu mẻ trán, chủ tớ còn cùng nhau ở đây thở dài, chẳng lẽ đây không buồn cười sao?”

Thiếu gia lại khó hiểu mà nghiêm túc trả lời: “Chẳng buồn cười à, ai là nhân vật nhỏ?”

Nghe thấy trả lời của thiếu gia, đổi lại là Melody cười không nổi rồi.

Lúc này, ánh mắt của thiếu gia đột nhiên từ Melody chuyển sang cửa sổ, ta cũng tự nhiên nhìn qua theo, một bóng người nhảy lên ban công, áo bó màu đỏ và kính bảo hộ màu bạc… là Huyền Nhật!

Nhưng thiếu gia rõ ràng ở ngay chỗ này! Ta dò xét qua lại giữa thiếu gia và Huyền Nhật, lại không biết nên làm phản ứng gì, hơn nữa thiếu gia cũng không có dùng hành động nào, thậm chí ngay cả Melody cũng không có lộ ra một chút thần sắc kinh ngạc.

Huyền Nhật đó đẩy cửa sổ dài chạm đất tiến vào, mở miệng nói: “A Dạ, nói với cậu một chút, NC và Cô Điệp cãi lộn rồi đó!”

Thiếu gia nhíu mày, hỏi: “Bọn họ cãi cái gì?”

Là DSII! Ta bừng tỉnh.

“NC muốn Cô Điệp giao ra phạm nhân lúc trước, Cô Điệp không chịu.”

DSII tháo kính bảo hộ, khuôn mặt phía dưới y như đúc với thiếu gia, nhưng cảm giác lại hoàn toàn khác nhau, hoàn toàn sẽ không nhận nhầm. DSII cười hì hì nói: “Căn cứ phân tích, có thể là P29 gây áp lực với SCIP, SCIP đành đi gây áp lực với NC, muốn bọn họ giao phạm nhân ra.”

Nghe thấy đống tên gọi tiếng Anh thật là khiến người cảm giác đầu hỗn loạn, hẳn là bệnh viện tâm thần P29 gây áp lực với ngành tội phạm đặc biệt quốc tế, ngành tội phạm đặc biệt lại đang hiềm khích với Huyền Nhật, cho nên đành đi gây áp lực với tiểu tổ NC chuyên môn đối phó phi nhân của Tà Dương thị đi?

Thiếu gia nhíu mày suy nghĩ một chút, cầm lấy điện thoại, sau khi điện thoại được nối liền lập tức nói: “Anh Kyle, anh bảo P29 đừng ầm ĩ nữa!” Nói xong, cậu ấy nhấn nút khuếch âm, để cho bọn ta cũng có thể nghe được trả lời.

“P29? Là tổ chức của liên minh Thái Dương sao?”

“Uh!”

Trong điện thoại truyền đến một hồi tiếng gõ bàn phím, sau đó thư ký Kyle mới nói: “Đó có lẽ là sản nghiệp của Bạch thư ký phụ trách, bên tôi không có cơ cấu gọi là P29, nhưng Bạch thư ký trước mắt đang bỏ nhà đi, nhất thời nửa khắc có thể không liên lạc được anh ta, nếu như là cơ cấu bí mật, tôi phải tốn một chút thời gian để tiến hành liên hệ.”

“Bỏ nhà đi?” Thiếu gia lặng đi một chút: “Làm gì cho đến bỏ nhà đi?”

Trong điện thoại truyền đến giọng bất đắc dĩ của thư ký Kyle: “Nhật Hoàng chết cũng không nhận sai, Bạch thư ký lại chết cũng muốn ngài ta nhận sai, cho nên diễn biến thành cục diện như thế, may là của Bạch thư ký phụ trách phần lớn là cơ cấu bí mật, cho dù tạm đình trệ cũng không đến nỗi sẽ ảnh hưởng đến liên minh Thái Dương, chỉ là trường kỳ đình trệ có lẽ sẽ xảy ra vấn đề lớn.”

Thiếu gia nhíu mày, nói: “Tóm lại liên hệ với P29, không cho bọn họ náo loạn ở Tà Dương thị!”

Bên kia điện thoại trầm mặc khoảng chừng ba giây, truyền tới trả lời: “Vâng, thiếu gia.”

Thiếu gia cúp điện thoại, thoạt nhìn vẫn không vui lắm.

“A Dạ, cậu quai quái.” DSII nói như thế. Thật không ngờ, DSII thật sự là người máy sao?

“Tôi biết tôi quai quái rồi!” Thiếu gia có chút phẫn nộ nói xong, đối mặt với hai mắt trợn to của DSII, cậu ấy cũng lặng đi một chút, dùng giọng không vui lắm lẩm bẩm: “Dù sao papa nói qua một thời gian là ổn thôi.”

DSII thẳng thừng hỏi ngược lại: “Lời daddy nói có thể tin sao?”

An Đặc Khiết tiên sinh, vậy mà ngay cả người máy cũng không tin tưởng ngài.

Thiếu gia mặt suy sụp, cậu ấy thoạt nhìn rất khổ não.

“A Dạ, cậu bây giờ không đi tìm Cô Điệp sao? Cô ta và NC nổi lên ầm ĩ rồi đó!” DSII nhạ dị hỏi.

Thiếu gia do dự một chút nói: “Đã bảo anh Kyle cảnh báo P29, hẳn là không sao nữa, tôi bây gờ phải đi tìm Đinh Đinh mới được. DSII cậu biến thành xe máy, phải biến thành cỗ bình thường, không phải cỗ kia của Huyền Nhật.”

DSII ra sức gật đầu một cái, thần sắc cao hứng đầy mặt, lúc đi vào phòng làm việc, trong miệng còn ngâm nga khúc nhạc không thành điệu: “Có thể biến thành xe máy la~~ mình yêu xe máy, tốc độ xe máy thật nhanh ~~”

Thiếu gia cũng đi vào phòng làm việc theo, trên đường đột nhiên ngừng lại, xoay người căn dặn ta: “Charles, nếu như Jingji và Poseidy hỏi tôi đi đâu, nhớ nói với bọn họ là tôi biến thành Huyền Nhật đi xử lý sự tình rồi, không phải đi tìm Đinh Đinh đó!”

Ta sửng sốt, vội vàng trả lời: “Vâng.”

Melody cười như không cười nói: “Thiếu gia, ngài cũng còn chưa cưới vợ đấy! Đã bắt đầu nghĩ biện pháp giấu vợ rồi à?”

Nghe vậy, thiếu gia nhíu mày, nhưng không có nói cái gì liền đi vào phòng làm việc, ta cũng đi theo, sau đó giúp thiếu gia mặc trang phục Huyền Nhật.

“Charles, anh đi tìm Yue Gang đi!” Thiếu gia lại nói với ta như thế: “Nói hết mọi chuyện cho anh ta.”

Ta sửng sốt, khó hiểu hỏi: “Mọi chuyện?”

Thiếu gia hỏi ngược lại ta: “Anh tin Yue Gang chứ?”

Ta trầm mặc một chút, trả lời: “Thiếu gia, tôi tin anh ta, cho nên chuyện của tôi nói cho anh ta không sao cả, nhưng chuyện của ngài lại không thể dễ dàng nói cho người khác.”

Thiếu gia nghiêng đầu nói: “Oh, dù sao tôi không ngại anh nói cho anh ta, cho nên anh nói cái gì cũng được. Tôi rất thích Yue Gang, anh không cần tuyệt giao với anh ta đâu!”

Thì ra như thế. Ta cười nói: “Vâng, thiếu gia.”

Tiễn thiếu gia xong, lúc ta trở lại phòng khách, Melody ngồi ở trên salon, đang ngắm nghía móng tay của mình. Ta cười khổ nói với cô ta: “Thiếu gia cứ như vậy, thật sự không biết cuối cùng sẽ có mấy người vợ rồi.”

“Nào có? Thiếu gia lúc trước đã thề với Jingji sẽ không có người khác nữa, hơn nữa Poseidy chỉ là xếp hàng, chỉ cần Jingji vẫn còn, cô ta tuyệt đối sẽ không có quan hệ tiến sâu hơn với thiếu gia, cho nên Jingji lúc này mới chịu nguôi giận đây!”

Melody không để ý lắm mà nhìn sơn móng tay của mình, nói: “Anh cũng biết thiếu gia là người nói là làm, cậu ấy nói sẽ không tìm người khác thì chắc chắn sẽ không tìm, chẳng qua đây thật có chút đáng tiếc, vốn nghĩ sau này có thể tìm thiếu gia chơi đùa.”

Ta gật đầu, nhưng vẫn không phải tán đồng lắm, cho dù Poseidy trước mắt sẽ không có quan hệ với thiếu gia, nhưng đối với Jingji mà nói, sợ rằng Poseidy vẫn là kẻ thứ ba… mặc dù cô bé và Poseidy chung sống với nhau không tệ?

Melody cười như không cười mà nhìn ta nói: “Tuổi anh chỉ bằng nửa tuổi tôi, nhưng tính cách thế nhưng thật già hơn tôi một nửa, những năm này, con em nhà giàu có quyền thế như thiếu gia chỉ có hai phụ nữ, đã coi như là hiếm đến khó tin rồi, hơn nữa anh trai duy nhất của cậu ấy thế nhưng là có phụ nữ khắp thiên hạ, ném cục gạch vào giới thời thượng có thế đánh trúng ba cái phụ nữ từng lên giường của ngài ta, xem xem lần này chẳng phải ngay cả Bạch thư ký cũng bị chọc giận rồi sao?”

“Không phải bởi vì lỗi hẹn sao?”

Melody khinh khỉnh liếc ta một cái, nói: “Lỗi hẹn cái gì, Bạch thư ký ngày ngày đều ở bên cạnh Nhật Hoàng làm việc, đây còn có thể lỗi hẹn?”

Đúng là không thể.

“Tôi thấy thiếu gia sau này chắc chắn “bị vợ quản kỹ”! Ngay cả bị thôi miên cũng không dám đắc tội vợ, còn phải dùng lừa gạt, hô hô, con bé Jingji này thế nhưng thật có bản lĩnh, thật là không thể trông mặt…” cô ta ngừng lại một chút nói: “Không đúng, là không thể “trông tuổi” bắt hình dong.”

Ta cười cười. Mặc dù Jingji đích xác chín chắn hiểu chuyện, chẳng qua phần lớn nguyên nhân vẫn là tính cách của thiếu gia lương thiện đi.

“Tôi phải ra ngoài một chuyến, đi tìm Yue Gang.”

Melody nhấc mắt, nói: “Đi giáo đường? Vậy thuận tiện giúp tôi hỏi xem linh mục Yue có thể cho mượn giáo đường để quay MV không, người chế tác dĩa nhạc nói phải đến nhà thờ lấy cảnh. Anh cũng biết, giáo dường vẫn chưa có cũ nát đến sụp đổ trong Tà Dương thị cũng chỉ có tòa đó thôi.”

Ta có chút nhạ dị: “Thật sự phải ghi dĩa nhạc?”

“Thiếu gia cũng nói muốn làm ca sĩ rồi, đây còn có thể giả?”

“Thiếu gia bây giờ quai quái, có lẽ qua mấy ngày sau liền sẽ đổi ý.”

“Cho dù cậu ấy bây giờ điên mất rồi, chúng ta cũng phải nghe lệnh.” Giọng của Melody trầm xuống: “Đừng không hiểu trạng huống! Chúng ta thế nhưng là thuộc hạ của thiếu gia, cho dù cậu ấy muốn ta chết, vậy cũng phải chết… đúng rồi, anh không phải thuộc hạ.”

Cô ta nhìn ta một cái, nói: “Chức trách của quản gia tôi thế nhưng không biết, nhưng những thuộc hạ chúng tôi thế nhưng không nghe lệnh không được.”

Nghe vậy, ta có chút lo lắng nói: “Tên phạm nhân khống chế người kia vẫn còn ở Tà Dương thị, nếu như hắn vừa lại khống chế thiếu gia…”

Melody bực mình nói: “Yên tâm đi! Thiếu gia đã có phòng bị, đâu dễ bị khống chế như thế. Ý là anh cứ luôn lo lắng cho thiếu gia làm gì? Cậu ấy thế nhưng là người đánh ngang tay với Alkus vampire ngàn tuổi của nhà anh, so với anh với tôi đều cường đại hơn gấp mấy lần, anh lo lắng cho cậu ấy còn không bằng lo lắng cho chính mình, huyết năng luyện ra làm sao rồi?”

Ta ahem một chút, vội vàng nói: “Tôi ra ngoài tìm Yue Gang đây.”

“Hứ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro