5 - 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

No Hero – Vol5-7
Thiên Sứ Sa Đọa chương thứ bảy: một vai chịu trách nhiệm; xoay người rời khỏi

“Sơ Phong, anh có thể giúp tôi không?”

Cô Điệp? Xảy ra chuyện gì rồi?

“NC muốn tôi đem Yossi… chính là tên phạm nhân lần trước giao ra, tôi cự tuyệt rồi.”

Vì sao muốn cự tuyệt? NC gần đây hợp tác với chúng ta rất tốt, hẳn là không có vấn đề đi?

“Tôi cảm giác sự tình không đơn giản, Yossi mặc dù có năng lực kỳ quái, nhưng tính cách của hắn rất đơn thuần, gần như giống một đứa trẻ, hắn nói hắn từ khi còn rất nhỏ đã bị nhốt ở P29, vất vả lắm mới có ngươi giúp hắn chạy ra, chỉ là hắn chơi đùa quá mức, quên đi hội họp với người kia.”

Cô muốn lợi dụng hắn bắt cái người giúp hắn bỏ trốn sao?”

“Không chỉ vậy, tôi còn hoài nghi P29 có vấn đề, tôi đã tra hồ sơ của Yossi, hắn là giết hại cha mẹ bị phán tử hình, nhưng bởi vì hắn có bệnh tâm thần nghiêm trọng cộng với khuynh hướng bạo lực nặng đô, cho nên bị nhốt vào P29, nhưng lấy biểu hiện mấy ngày gần đây của hắn để xem, hắn căn bản không có khuynh hướng bạo lực!”

Cô Điệp, hắn biết khống chế người, thực sự quá nguy hiểm rồi, đừng giữ hắn ở trong nhà!

“Anh hoài nghi tôi bị khống chế rồi sao? Yên tâm đi, hắn đều là dùng âm thanh để khống chế người, cho nên tôi tiếp xúc hắn đều mang nút tai, cho nên mọi giao tiếp đều là dùng viết.”

Nhưng… haizz, quên đi, tôi đoán cô cũng sẽ không nghe tôi, trước đến giờ đều vậy. Cho nên cô cần tôi giúp cái gì?

“Tôi gần đây không thể thường ra ngoài lắm, giúp tôi trông nom khu bắc một chút. Còn có, đừng nói chuyện của Yossi cho Huyền Nhật, quan hệ của cậu ta và NC quá tốt, tôi sợ cậu ta nói cho NC. Cứ thế nhé, Bye!”

Khoan khoan… này, lại có thể cúp điện thoại của mình! Có lộn không vậy, tôi cũng rất bận à! Tin tức a Dạ muốn làm ca sĩ bị rò rỉ, đột nhiên tuôn vào một đống quảng cáo, công việc cứ như bạo tạc rồi!

Lúc trước Huyền Nhật cũng muốn mình giúp trông coi, bây giờ đổi lại Cô Điệp muốn mình giúp trông coi, mình, mình… đành gọi điện thoại rồi.

Alo. Yahan à? Giúp tôi trông khu bắc và khu tây.

“…”

¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤

Nhìn giáo đường trước mắt, ta thật là có chút không biết làm sao, thói quen trăm năm nuôi dưỡng vẫn là khó đổi, xa xa mà né tránh giáo đường hẳn là đạo lý sinh tồn cơ bản nhất của vampire, nhưng bây giờ ta lại sắp bước vào giáo đường, có lẽ sẽ hàn huyên mấy câu với linh mục Yue, sau đó xin con của linh mục tha thứ cho dối lừa của ta.

Nếu Sadina mà biết, nhất định sẽ cười không ngớt đi?

Thở dài, trong khi ta đi vào giáo đường, nhìn trái phải một chút, hình như không có tín đồ, chỉ có phòng giải tội truyền ra một ít ánh đèn. Ta đi vào phòng giải tội nho nhỏ, cách vách quả nhiên có người, hình như có vẻ là Yina. Ta khẽ giọng hỏi: “Xin hỏi Yue Gang có ở nhà không?”

Yina từ trong kẽ hở liếc ta một cái, lạnh lùng nói: “Vào phòng giải tội không xưng tội cũng không sám hối, còn muốn hỏi vấn đề? Xưng tội trước rồi hỏi.”

Ta cười khổ, có chút bất đắc dĩ ngồi xuống, không khỏi nghĩ đến Sadina nếu là biết ta ngay cả xưng tội cũng làm rồi, cô ấy sẽ cười thành thế nào đây?

“Tôi lừa gạt Yue Gang, khiến cho anh ta tưởng rằng tôi là loài người, thật sự rất xin lỗi.”

Không ngờ Yina lại nói: “Anh chung quy không thể gặp người liền nói mình là vampire, cho nên đây không có gì phải xưng tội, hơn nữa tôi thấy linh mục Yue hẳn nên sám hối, lại có thể ngay cả con ruột của mình cũng giở trò đùa nghịch! Yue Gang bây giờ là giận anh không sai, chẳng qua nếu anh ta biết linh mục Yue đã biết chuyện này từ lâu, tôi thấy anh ta phần lớn sẽ đổi lại giận cha mình.”

Lời này thật là khiến người không thể phản bác, nhưng mà, Yina cô có phải quên mình cũng là một trong những người biết chân tướng nhưng lại không có nói cho Yue Gang đây?

“Vampire, anh vì sao đi vào phòng giải tội?” Giọng của Yina hình như hòa hoãn một chút: “Nếu là chỉ cần tìm Yue Gang, trực tiếp đi vào căn phòng phía sau giáo đường là được rồi đi? Yue Gang vừa lại đâu có ngủ ở phía dưới thập tự giá.”

Ta trầm mặc… vừa lại không nhịn được mở miệng than thở: “Lúc đó tôi có lẽ đã làm quyết định sai lầm, rời khỏi cô ấy là sai, nhưng không rời khỏi cô ấy, chuyện lại càng ngày càng gay go. Bây giờ xem ra, rời khỏi với không rời khỏi, hình như hai cái đều là sai lầm.”

Yina lạnh lùng mắng: “Rời khỏi với không rời khỏi đều là sai cái gì, anh thật sự rất không hiểu ra làm sao cả, tự chuốc lấy phiền toái!”

Ta chỉ có cười khổ.

“Mỗi cái lựa chọn vốn sẽ có lợi có hại, căn bản không thể hoàn toàn làm đúng! Anh cái gã này rõ ràng chính là vampire, đừng cho rằng sẽ có quyết định hoàn mỹ!”

… Không có quyết định hoàn mỹ? Ta sửng sốt, quay đầu muốn từ khe hở nhìn sáng cách vách, nhưng trước mặt lại đột nhiên tỏa sáng mạnh. Cửa của phòng giải tội được người mở ra.

“Yina rất tuyệt đi?” Linh mục Yue cười hì hì nói: “Có cô ta tới giúp đỡ thật là quá tốt! Dáng vẻ lạnh như băng của cô ta dọa chạy rất nhiều gã nhàm chán, bây giờ bớt đi rất nhiều người dùng giáo đường như khoa tâm thần! Ha ha ha!”

Tòa giáo đường này rốt cuộc là thu hút tín đồ hay là để cho tín đồ rời xa giáo hội đây?

Ta đi ra phòng giải tội, dò hỏi: “Tôi là đến tìm Yue Gang, xin hỏi anh ta có ở nhà không?”

Linh mục Yue bực mình nói: “Thằng nhóc đó từ sau khi tham gia NC, liền chỉ có ngủ mới về nhà, hơn nữa thời gian ngủ của thằng nhóc khó ưa đó rất bất định, từ sáng sớm đến tối đều có khả năng. Thằng này tương lai nếu như không phải bị tội phạm thủ tiêu, vậy nhất định là bể gan chết! Mẹ của nó rõ ràng có thể quản được nó vừa lại ra nước ngoài du lịch rồi… A! Trong một năm qua mẹ thằng bé có về, thật là tiếc anh không nhìn thấy cô ấy.”

“Đích xác rất đáng tiếc.” Ta thật sự cảm thấy có chút tiếc nuối, có thể trở thành mẹ của Yue Gang và vợ của linh mục Yue, cô gái như thế thực sự đáng giá nhìn thấy.

“Sau này còn có rất nhiều cơ hội mà!” Linh mục Yue ha ha cười lớn: “Chẳng qua anh muốn tìm thằng con nhà tôi, làm chi không gọi điện thoại cho nó? Điện thoại của nó thế nhưng là có ba cái cục pin dự bị, hai mươi bốn giờ không tắt máy.”

“Nhưng anh ta không tiếp điện thoại của tôi.”

Linh mục Yue nghiêng đầu nói: “thế à? Thằng nhóc đó lần này thực sự tức giận không nhẹ, chẳng qua đây cũng biểu thị nó thật coi anh như anh em, cho nên đừng để ý! Để nó giận một hồi là được rồi, thằng nhóc đó tức không được bao lâu.”

Chỉ hi vọng như thế. Nếu như có thể, ta vẫn hi vọng có thể giữ lại cái người bạn Yue Gang này. Ta thành khẩn thỉnh cầu: “Nếu như Yue Gang có vẻ nguôi giận, có thể xin ngài thông báo cho tôi một tiếng, để cho tôi có thể gọi điện thoại cho anh ta.”

Linh mục Yue một hơi đáp ứng: “Không vấn đề!”

“Vậy thì tôi đi trước đây.”

“Charles.”

“Vâng?”

“Đây hẳn không phải chuyện tôi nên nhúng tay, chẳng qua…” Linh mục Yue đến gần vài bước, nói ở bên tai ta: “A Dạ gần đây thực sự quá thuận lợi rồi, có lẽ đã có người chú ý đến thân phận chân thực của cậu ta.”

Thân phận chân thực? Là chi chuyện thiếu gia là Huyền Nhật sao… thật sự bị người khác biết rồi? Ta kinh ngạc mà nhìn đối phương.

Linh mục Yue mỉm cười nói: “Mặc dù người nào đó dồn hết tâm trí bảo vệ a Dạ, chẳng qua chính là bởi vì quá trót lọt rồi, thế lực cường đại như thế thực sự không có mấy lựa chọn để đoán, cho nên đã có không ít thế lực phỏng đoán a Dạ có lẽ có liên quan với “vị đó”.”

Thì ra không phải biết thiếu gia chính là Huyền Nhật, mà là phát hiện thiếu gia có liên quan với Nhật Hoàng sao? Ta nhíu mày, hỏi: “Ngài cũng là một trong những người phỏng đoán như thế sao?”

“Tôi không phải phỏng đoán.” Linh mục Yue khẽ giọng nói.

Không phải phỏng đoán? Nói như thế… Là khẳng định sao? Ta suy nghĩ một chút, khẽ giọng hỏi: “Từ giáo hội biết được sao?”

Chuyện với gia tộc Endless lúc trước rất là ầm ĩ, hơn nữa thiếu gia cũng từng thông qua thư ký Kyle gây áp lực với giáo hội, nếu nói giáo hội hoàn toàn không phát giác thiếu gia có liên quan với Nhật Hoàng, sợ rằng là chuyện không có khả năng lắm.

Linh mục Yue cười cười nói: “Giáo hội sẽ không từ bỏ truy bắt Yi Alkus, mặc dù không dám động vào anh nữa, chẳng qua mang đến cho anh và a Dạ một chút phiền toái thì rất sẵn lòng.”

Là giáo hội phóng tin tức ra?

Thật không ngờ linh mục Yue thân ở tòa giáo đường bị vứt bỏ này, lại có thể biết nhiều chuyện như thế, có lẽ thân phận của ông ấy không phải đơn giản là linh mục bị trục xuất mà thôi, nhưng bây giờ so với linh mục Yue, càng khiến ta nhạ dị chính là thái độ của giáo hội.

“Vậy mà có thể không tiếc đối kháng với hai đại thế lực cũng muốn truy bắt Yi Alkus sao? Alkus và giáo hội rốt cuộc có thù hận kiểu gì?”

“Thù hận năm này qua tháng nọ dây dưa thành một khối đặc đến cũng tan không nổi.”

Trong nhất mắt, thần sắc của linh mục Yue thoạt nhìn vô cùng mệt mỏi.

◊◊◊◊

Alkus, tôi tỉnh rồi.

Anh và giáo hội rốt cuộc có thù hận gì đây?

Lúc trước tôi luôn cảm thấy không nên hỏi quá nhiều, nhưng bây giờ chuyện hình như dính líu đến người thiếu gia và tôi rồi, giáo hội hình như tiết lộ ra một số chuyện gây phiền toái cho thiếu gia.

Nếu mang đến nhiều phiền toái như thế, anh có phải có nghĩa vụ nên nói rõ một chút không đây?

Gõ chữ xong, ta nhấn xuống nút gửi đi, không ngờ gửi đi không bao lâu, Alkus liền trả lời thư rồi, xem ra anh ta hình như đúng lúc cũng đang dùng máy tính.

Trên thư chỉ có một câu: “Đôi chủ tớ các người biết chọc tới phiền toái còn hơn cả ta, thêm một chuyện tí xíu này cũng không nhiều.”

Rất hiển nhiên, Alkus không muốn trả lời.

Xem ra không có biện pháp rồi, chuyện Alkus không muốn trả lời, dù là ai cũng không thể bức anh ta nói.

Điện thoại vang lên, ta cầm lấy nhìn, người gọi tới là Curtis. Sau khi tiếp điện thoại, đối phương dùng giọng cung kính nói: “Tộc trưởng, tôi là Curtis, mấy ngày không có liên lạc, thực sự rất xin lỗi, gần đây có khỏe không?”

Ta cười khổ nói: “Đừng gọi tôi là tộc trưởng nữa, anh mới là tộc trưởng, tôi cũng không có ý để anh làm tộc trưởng đại diện.”

Đối phương trầm mặc một chút, hô: “Ông bác.”

“… Anh cứ gọi tôi là tộc trưởng đi!”

“Vâng, tộc trưởng.” Curtis hình như cũng thở phào, dò hỏi: “Gần đây có chuyện gì phiền lòng không?”

“Tôi gần đây rất ổn…” Nói đến đây, ta do dự một chút.

Ngoại trừ thiếu gia là lạ, Yue Gang tuyệt giao với ta, tin tức thiếu gia và Nhật Hoàng có quan hệ rò rỉ, giáo hội thà đắc tội hai đại gia tộc cũng muốn bắt được Alkus, hình như đích xác không có chuyện gì lớn.

“Có phải là có chuyện đây?” Curtis bình tĩnh nói: “Bà nội từng nói “cho dù trời sập, anh ta cũng sẽ nói không có chuyện”, cho nên chỉ cần ngài hơi chút do dự, vậy thì chắc chắn có chuyện, hơn nữa chuyện còn không nhỏ.”

Ta không nói gì một chút, nói: “Sadina luôn là quá lo lắng cho ta rồi.”

Curtis hiển nhiên không tin, dò hỏi luôn mãi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nếu ngài không nói, tôi liền bảo người tới báo cáo với tôi.”

“Báo cáo?”

“Mặc dù bà nội theo chỉ thị của ngài, không trực tiếp phái người theo ngài, nhưng người trong gia tộc ở Tà Dương thị đợi lệnh có mười lăm người, bọn họ bất cứ lúc nào cũng đang chú ý chuyện liên quan đến ngài, ví dụ như thiếu gia ngài phục vụ gần đây hình như muốn bước chân làm ca sĩ.”

Ta đích xác biết trong gia tộc có người chú ý ta, nhưng không ngờ vậy mà có nhiều người như thế, mười lăm người cái gì cũng không làm chỉ chú ý theo động hướng của ta, đây cảm giác thực sự rất lãng phí.

“Hà tất hao phí nhiều nhân lực như thế, tôi không cần…”

“Không có cái chuyện không cần này!” Giọng của Curtis có chút cứng rắn nói: “Xin đừng coi thường quyết tâm bảo vệ một người của gia tộc Alexis! Nếu như ngài không muốn có người đi điều tra hay theo dõi ngài, xin chủ động ra lệnh tôi đi xử lý phiền toái. Chỉ cần ngài đáp ứng sau này không giấu diếm nữa, tôi có thể giảm số người trong gia tộc để ở trong Tà Dương thị xuống mười người, đặc biệt chuyện này tuyệt đối không thể đáp ứng!”

Bớt đi năm người chung quy đỡ hơn không bớt. Ta đồng ý rồi, thành thật cho biết: “Được rồi, gần đây giáo hội hình như muốn gây phiền phức cho thiếu gia và tôi, bọn họ phóng ra tin tức thiếu gia có liên quan với Nhật Hoàng.”

“Hiểu rồi, xem ra cảnh cáo cho bọn họ hình như vẫn không đủ lắm.”

Nghe vậy, ta thực sự có chút lo lắng, vội vàng nói: “Xin đừng vì tôi mà khởi xung đột với giáo hội.”

“Xin yên tâm, đây khác với tình huống của gia tộc Endless, chúng ta và giáo hội không quá có khả năng xung đột chính diện.” Anh ta dừng lại một chút, vừa lại bổ sung thêm: “Trừ khi bọn họ dám trực tiếp động thủ với ngài, vậy Alexis tuyệt đối sẽ toàn lực phản kích!”

Nghe vậy, ta yên tâm hơn nhiều. Curtis và Sadina mặc dù có rất nhiều điểm tương tự, chẳng qua anh ta quả nhiên ôn hòa hơn Sadina nhiều. Nếu là Sadina, có thể sẽ nói “Dám động vào anh? Bà đây từ trên xuống dưới diệt toàn tộc chúng nó ngay cả chó canh cửa cũng đừng hòng thoát” gì gì đó.

Nói đến đây hình như là nói đến cuối rồi, nhưng Curtis lại không có cúp điện thoại, hình như là có lời muốn nói? Ta chỉ là kiên nhẫn chờ anh ta mở miệng, tránh cho nếu ta mở miệng trước, sẽ khiến anh ta bỏ đi ý định lên tiếng.

“Tộc trưởng, có thể thỉnh giáo ngài một cái vấn đề không?” Anh ta cuối cùng vẫn là mở miệng hỏi rồi.

“Mời nói.”

“Tôi từng hỏi bà nội, bà có phải thật sự một chút cũng không yêu ông nội, nhưng bà lại không trả lời mà là muốn tôi hỏi nguyên nhân chân chính của ngài năm đó rời khỏi gia tộc.”

Nguyên nhân chân chính?

“Bà nói nếu như ngài nói cho tôi nguyên nhân chân chính, đến lúc đó thì bảo tôi truyền đạt di ngôn của bà cho ngài.” Curtis bất đắc dĩ nói: “Mặc dù lời bà nội nói thật sự có chút mâu thuẫn, nếu tôi không biết nguyên nhân chân chính là gì, đây phải phán đoán thật giả làm sao? Nhưng bà nói tôi tuyệt đối có thể phán đoán nguyên nhân ngài nói là thật hay giả, nếu như ngài nói lời giả, vậy tuyệt đối sẽ không nói cho ngài di ngôn của bà là cái gì.”

Di ngôn của Sadina? Ta có chút do dự nói: “Nguyên nhân… rất nhiều.”

“Rửa tai lắng nghe.”

Ta trầm mặc một hồi, nhưng vẫn không nhịn được muốn biết di thư của Sadina, chỉ có thành thật khai báo: “Sadina thích trẻ con, nhưng tỉ suất sinh dục của vampire rất thấp; Mặc dù cô ấy đã ba mươi lăm tuổi cố gắng kiềm nén, nhưng vẫn không nhịn được soi gương ấn nếp nhăn ở khóe mắt; cô ấy có cái vệ sĩ ngưỡng mộ cô ấy nhiều năm, tôi biết cô ấy cũng có hảo cảm với vệ sĩ đó, nhưng chỉ cần có mặt tôi, phần hảo cảm này liền không thể phát triển thêm… cho nên tôi đã rời khỏi.”

Nhưng không ngờ, vệ sĩ đó chỉ cùng Sadina hai mươi năm liền chết vì trọng bệnh, bây giờ ta không biết lúc đó rời khỏi rốt cuộc là đúng hay sai…

“Em rất hạnh phúc, cám ơn.”

Ta sửng sốt. Sadina?

Curtis nói: “Đây là lời bà nội muốn tôi truyền đạt, tôi cũng nhận được đáp án rồi, vệ sĩ đó chính là ông nội?”

“Đúng vậy.”

“Cảm ơn ngài.”

“Huh?” Ta sửng sôt, không hiểu Curtis đột nhiên cảm ơn ta cái gì đây?

Curtis khúc khích cười nói: “Nếu như ngài lúc đó không có nhường đường, giờ đây sẽ không có tôi rồi, chẳng lẽ đây không nên cảm tạ ngài sao? Như thế, tộc trưởng xin ngài yên tâm, bên phía giáo hội, tôi sẽ cố dốc toàn lực phòng ngừa bọn họ gây ra chuyện bất lợi với ngài.”

“Vậy thì phiền anh rồi.” Nói xong, điện thoại ngắt rồi.

Quyết định không hoàn mỹ… nhưng hình như không có chọn sai. Thật là tốt quá rồi.

“Charles.”

Ta giật mình, quay đầu nhìn thấy thiếu gia, vội vàng đứng lên nói: “Thiếu gia, ngài về rồi à.”

Trong lúc nói chuyện, ta thấy rõ sắc mặt của thiếu gia, lần này là thật sự có chút kinh hoảng rồi, sắc mặt của thiếu gia vậy mà tràn ngập phẫn nộ?

“Đi!”

“Đi đâu đây?” Ta có chút nhạ dị. Thiếu gia đang tức cái gì?

Thiếu gia vậy mà nói: “Đi night club, đi tán gái, đi… tóm lại chính là rất vui vẻ mà chơi!”

“Thiếu, thiếu gia?”

Thiếu gia túm lấy tay ta, nói: “Bây giờ hãy đi tìm Yahan, chúng ta cùng đi chơi!”

Nói xong cậu ấy như một cơn gió phóng sang cách vách, ngay cả gõ cửa cũng không có liền tiến vào, Yahan đầu tiên là giật nảy mình một cái, sau đó nhìn thấy là thiếu gia, hình như thở phào một hơi, nhưng tầm nhìn của cậu ta lúc chuyển đến người ta thì lại lần nữa giật mình, hơn nữa còn vội vàng mà từ bên cạnh lôi một cuốn sách để che cái cuốn cậu ta vốn đang đọc.

Thiếu gia đi qua, thần sắc phẫn nộ hơi chút lui đi, thay vào đó là biểu tình tò mò, hơn nữa cậu ấy còn vươn tay lôi cái cuốn sách mà Yahan che giấu.

“Gì thế! Không có gì để coi đâu!” Yahan vội vàng đoạt cuốn sách lại.

“Tôi muốn coi!” Thiếu gia lại không từ bỏ ý định mà túm lại cuốn sách.

Bọn họ mỗi người kéo một bên sách, cuốn sách đó thoạt nhìn thật là vô cùng nguy ngập, bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành hai mảnh.

Yahan dùng đuôi mắt len lén liếc ta, ta mỉm cười với cậu ta một cái, cậu ta lúc này mới ngượng ngùng buông tay, nói: “Xem thì xem đi, cũng không có gì… tập chân dung mới ra gần đây nhất.” Trên miệng cậu ta tuy nói không có gì, nhưng lại không dám nhìn ta.

Ta cảm giác có chút buồn cười. Không sợ thiếu gia nhìn thấy, lại sợ ta nhìn thấy sao? Nghĩ đến Yahan là đã coi ta là bề trên rồi đi?

“Cái này có gì hay?” Thiếu gia lật mấy trang, nhíu mày nói: “Cô nào cũng thật gầy, đều toàn là xương xẩu, ôm lên nhất định rất không thoải mái!”

Nghe vậy, Yahan lườm một cái, bực mình nói: “Làm ơn đi, cậu không nhìn thấy bộ ngực của bọn họ vừa to vừa mềm sao?”

Thiếu gia hùng hồn nói: “Chỉ có bộ ngực mềm nhũn thì có ích gì? Chẳng lẽ lúc ôm họ có thể chỉ ôm bộ ngực sao?”

Yahan không chịu yếu thế phản bác: “Jingji nhà cậu nếu là lớn lên, có thể ngay cả bộ ngực vừa to vừa mềm cũng không có!”

Không ngờ, thiếu gia gầm lên: “Đừng nhắc tới Jingji nữa!”

Yahan sửng sốt, nhìn ta một cái, ta lắc đầu biểu thị mình cũng không biết.

“Gì thế? Cậu cãi nhau với Jingji rồi sao?” Cậu ta lắc đầu nói: “Cãi nhau với con bé mười ba tuổi, cậu không cảm thấy rất mất mặt sao?”

“Tôi mới đâu có muốn cãi nhau với cô ấy… Là Poseidy mắng tôi trước, Tiểu Ji cũng mắng tôi!”

“Hai người họ làm gì mà mắng cậu?” Yahan có chút nghi hoặc hỏi: “Jingji và Poseidy đều sẽ không tùy tiện mắng cậu đi?”

Thiếu gia trầm mặc một chút, thấp giọng nói: “Bởi vì tôi đi Hải Biên tìm Đinh Đinh, kết quả Poseidy và Tiểu Ji sau đó cũng đến…”

Yahan “wow” một tiếng, không nhịn được nói: “Bị bắt gian tại giường sao?”

“Mới không có tại giường! Bọn tôi chỉ là cùng ngồi ở trước dương cầm mà thôi à!” Thiếu gia khẽ hô: “Kết quả Poseidy vừa lại tát tôi, Jingji còn nói tôi không giữ chữ tín, cô ấy không bao giờ muốn quan tâm tôi nữa!”

Yahan gãi gãi đầu, nói: “Poseidy thì không nói, nhưng Jingji tức giận cũng là đương nhiên đi! Cậu lúc trước tìm Poseidy xếp hàng, bây giờ còn thân mật quá mức với cô gái khác, con bé đương nhiên sẽ lo cậu có phải lại là muốn cho người ta xếp hàng rồi! Nói thật, nếu là bạn gái của tôi nói với tôi có một đống ngươi xếp hàng làm chồng cô ấy, tôi chắc chắn sẽ bỏ cô ta! Lúc trước Jingji không có bỏ cậu đã là may rồi.”

Nghe lời của của Yahan, thiếu gia lộ ra thần sắc do dự, thì thào: “Là lỗi của tôi sao? Nhưng tôi rất không vui… Yahan, chúng ta đi chơi! Đi, đi tán gái!”

Yahan trợn lớn mắt, khẽ hô: “Gái? Cậu học từ này đâu ra?”

“Người của night club nói.” Thiếu gia túm lấy tay của Yahan, kéo cả người cậu ta dậy, còn cố chấp nói: “Đi, chúng tôi đi tán gái thôi!”

Yahan lườm một cái, khẽ hô: “Cậu cái đồ lolicon này! Tôi nghĩ không ra có thể mang cậu đi đâu tán gái, chẳng lẽ muốn đến trường tiểu học sao? Sẽ bị cảnh sát bắt đó!”

“Cảnh sát mới không dám bắt tôi!” Thiếu gia phẫn nộ nói: “Bọn họ dám bắt tôi thì cứ thử coi!”

Nghe vậy, Yahan nhíu mày, nói: “A Dạ cậu thật sự quai quái.”

Thiếu gia trầm sắc mặt, lúc này ta vội vàng nháy mắt với Yahan, cậu ta hiểu ý, nói với thiếu gia: “Được rồi được rồi, cùng cậu đi tán gái là được rồi chứ gì? Tôi biết một cái nơi tốt đấy!”

◊◊◊◊

“Đây chính là tiệm đàn ông nên tới!”

Đứng ở trước một căn tiệm, Yahan mới hăm hở nói xong, quay đầu liền liếc thấy ta, cậu ta lập tức hoảng loạn không biết làm sao nói: “Oái! Anh Charles anh cũng muốn vào sao?”

“Đừng để ý tôi.” Ta cười nói: “Tôi từng giúp chủ thuê thu thập vật dụng sex đầy trên giường, hơn nữa là đồ đã dùng đấy!”

“… Quản gia thật là nghề vất vả.”

Yahan kéo thiếu gia đi vào, ta tự nhiên cũng đi vào theo, căn tiệm này dán đầy áp phích truyện tranh hoạt hình, chủ đề phần lớn là khỏa thân, nữ người thật cộng với truyện tranh hoạt hình đều có, đặc điểm là đều có bộ ngực đẫy đà, eo nhỏ và mông nở.

Mặc dù căn tiệm này tổng thể mà nói không phải thích hợp cho thiếu gia tới lắm, chẳng qua chung quy so với để cậu ấy đi “tán gái” tốt hơn nhiều. Tính cách của thiếu gia thật sự quá nghiêm túc rồi, cậu ấy hẳn là không hiểu “chỉ là chơi đùa” là ý gì, đến lúc đó nếu người ta muốn cậu ấy chịu trách nhiệm, cậu ấy sợ rằng sẽ gật đầu.

“Thế nào, đây là gối ôm hình vú, sờ thử xem, sờ rất đã đó!”

Dưới giựt dây của Yahan, thiếu gia thật sự sờ mấy cái, lại nhíu mày nói: “Sờ đã chỗ nào? Jingji mềm hơn nhiều, hơn nữa cô ấy còn thơm thơm…” Nói đến một nửa, cậu ấy lại đột nhiên ngậm miệng còn căng cứng sắc mặt, hình như rất không thích mình nhớ đến Jingji.

Yahan vội vàng nói sang chuyện khác: “Vậy cái này thì sao? Đệm dựa lưng hình vú lập thể! Lúc làm bài tập dựa vào cái này thoải mái nhất!”

“Còn có, một loạt này là áp phích chân dung những cô nàng mới nhất.”

“Đó là búp bê bơm khí mới nhất… Oái, cái này cậu tốt hơn đừng coi.”

Dưới giới thiệu nỗ lực của Yahan, thiếu gia miễn cưỡng mua hai tấm áp phích còn có đệm dựa lưng hình vú lập thể, sau đó liền chán nản nói muốn về nhà.

Nghe vậy, ta và Yahan đều thở phào một hơi, vội vàng mang thiếu gia về nhà.

“Cái này thật đáng yêu!”

Thiếu gia đột nhiên dừng chân, hai mắt phát sáng mà nhìn áp phích căn tiệm bên đường dán, trên áp phích là… một em bé tròn vo. Bên ngoài căn tiệm này treo chuông gió đáng yêu, dán các loại áp phích đáng yêu, còn có đủ loại đồ chơi nhỏ, hình như là một căn tiệm con gái sẽ thích.

Yahan ngạc nhiên nói: “Cậu đã tiến hóa từ thích trẻ con thành thích em bé rồi?”

“Tôi muốn vào xem.”

Thiếu gia sau khi nói xong liền thật sự bước vào căn tiệm đó rồi, còn dẫn lên một trận kinh hô, ở trong căn “tiệm của đàn ông” vừa rồi còn không có mấy ai chú ý thiếu gia, nhưng căn trong tiệm này có mấy cô gái, bọn họ hình như liếc một cái liền nhận ra thiếu gia rồi.

“Chờ một chút!” Yahan kinh hoảng: “Loại tiệm này không phải nơi chúng ta nên đi vào!”

Nhưng thiếu gia sớm đã vào rồi, ta cũng vội vàng vào theo, Yahan mặc dù lộ ra biểu tình cười cay đắng, nhưng cũng đi theo vào.

“Cái kia cũng thật đáng yêu!” Thiếu gia vừa lại nhìn trúng một tấm áp phích. Trên đó là một cô gái nhỏ đang cười tít mắt. Cậu ấy nhìn áp phích, như chuyện đương nhiên mà nói: “Hm, chẳng qua vẫn là Jingji càng đáng…”

Cậu ấy trầm mặc, sau đó không nói lời nào bắt đầu chơi đùa những thứ trong tiệm một cách không e dè, so với “tiệm của đàn ông nên đi” vừa rồi còn muốn cao hứng hơn nhiều.

“An Hướng Dạ đồ cái con nhỏ này!” Yahan tức đến suýt nữa hộc máu.

Thiếu gia chẳng thèm để ý rống giận của Yahan chút nào, trái lại càng như bé gái mà đến khắp nơi chơi đồ chơi, còn không ngừng kinh hô: “Cái này thật đáng yêu!”

“Cái kia chơi thật hay!”

“Còn có cái này cái này…”

Cuối cùng, thiếu gia đã mua mười bức áp phích em bé, tám bức bé gái cộng với năm bức con chuột nhỏ và cún con, còn mua ba con búp bê lớn, bốn con búp bê đồ gốm và hai búp bê chậu hoa biết lắc đầu.

Yahan rất buồn bực, bởi vì vóc người cường tráng hơn một mét chín của cậu ta khiến cho con gái trong tiệm đều dùng ánh mắt nhìn cậu ta như nhìn tên biến thái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro