Bí Mật Không Muốn Người Biết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bí mật không muốn người biết

[Hai anh em, cùng một kiểu]

“Vampire, người sói, thiên sứ hay nhân loại, tất cả đều là thứ như nhau, dù sao toàn bộ đều phải khuất phục ta là được rồi.”

… Có lẽ lão gia so với ta tưởng tượng càng nguy hiểm hơn.

“Không ngờ quản gia lại có thể cũng từng sa đọa.” Melody không cho là đúng nói: “Tôi nhìn làm sao cũng cảm thấy anh căn bản chính là tên gương mẫu!”

“Đúng thế, thật sự rất khó tưởng tượng đó!” Thiếu gia không dám tin nói: “Không ngờ Charles lại có thể từng làm loại chuyện hít thuốc phiện, ngược sát và cưỡng gian này đây!”

Melody lập tức trợn lớn mắt quay đầu nhìn ta, ta vội vàng làm sáng tỏ: “Thiếu gia, không có chuyện đó, tôi chỉ là say rượu, bỏ nhà và tìm tình một đêm mà thôi.”

Thiếu gia “ủa” một tiếng, nghi hoặc hỏi: “Chỉ có như thế đã gọi là sa đọa sao?”

… Có lẽ thiếu gia cũng so với tưởng tượng của ta càng nguy hiểm.

[Lấy việc công làm việc tư]

“Jingji! Nghỉ hè rồi, em tốt hơn dứt khoát tới nhà anh ở đi, thế này em đã có thể ở cùng chú Tencha nhiều hơn rồi!”

Thiếu gia thật hiểu chuyện, thấy khóe miệng của Tencha cũng vểnh lên rồi.

“Charles! Mướn thêm một chút phim hoạt hình về di, Jingji nhất định sẽ rất thích!”

“Vâng, thiếu gia, ngài nghĩ thật chu đáo.” Ta cười trả lời, cảm thấy vô cùng vui mừng.

Buổi tối vừa ăn cơm xong, thiếu gia nóng lòng thúc giục: “Jingji, em mau đi tắm rửa, tắm xong thì đến xem phim hoạt hình đi!”

“Được!”

Jingji vừa mới bước ra khỏi phòng tắm, thiếu gia liền một phát bế lên cô gái vừa tắm rửa xong, đây khiến cho cô bé có chút ngượng ngùng nói: “Anh a Dạ, em có thể tự đi!”

“Không sao, em vừa lại không nặng, hơn nữa còn thơm thơm mềm mềm, ôm lên rất thoải mái!”

Thiếu gia bế Jingji rúc ở salon, sau khi xem một giờ phim hoạt hình, Jingji hiểu chuyện nói: “Anh a Dạ, em nên làm bài tập hè rồi.”

“Không sao, xem thêm một chút đi! Anh muốn xem mà! Bài tập đợi sáng mai cùng anh viết sau.”

Thiếu gia tiếp tục ôm Jingji, sau đó vừa lại xem hai giờ phim hoạt hình, lúc này mới không cam tâm tình nguyện mà nói phải đi ngủ.

Ngày thứ hai

“Tiểu Ji, em trước đi tắm rửa, lát nữa tới xem phim hoạt hình!”

Ngày thứ ba

“Tiểu Ji, tắm rửa tắm rửa! Xem hoạt hình!”

Ngày thứ tư

Tencha xuống thông diệp: “Tiểu Ji, con sáng sớm ngày mai về nhà ngay cho ba!”

[Đầu đuôi lẫn lộn]

Mặc dù mua đồ ở cửa hàng tiện lợi khá đắt, nhưng thiếu gia lại đặc biệt thích sữa và bánh mì nướng của cửa hàng tiện lợi, cho nên ta cũng chỉ có thể đến đây mua sữa và bánh mì nướng. Vừa vặn, có thể thuận tiện thu thập loạt búp bê anh hùng.

“Còn thiếu hai mươi đồng là có thể rút búp bê anh hùng rồi! Không mua nhiều thêm một chút sao?”

Ta cười nói: “Không cần thu thập nữa, tôi đã thu thập xong đời bốn rồi.”

Nhân viên kinh ngạc nói: “Thật không? Ngay cả bản ẩn giấu siêu khó rút cũng có sao?”

“… Bản ẩn giấu?”

“Đúng thế, đời bốn có đặc biệt ra bản ẩn giấu của Huyền Nhật, là Huyền Nhật có cánh đó!” Nhân viên cưởi nói: “Chẳng qua không thu thập cũng không sao! Nghe nói cơ hội rút trúng bản ẩn giấu chỉ có một phần năm mươi! Quá khó rút rồi! Tôi cũng nên giúp ngài tính tiền…”

“Xin chờ một chút!”

Bữa sáng: trà sữa, salad trứng bánh mì nướng, bánh mì chiên, bánh mì kẹp trứng

Bữa trưa: sữa đu đủ, bánh mì tổng hợp, bánh mì salad.

Bữa tối: chè sữa thập cẩm, bánh mì bơ đậu phộng, bánh mì gà nướng, bánh mì bơ.

Tiểu Yu nhún vai, không hề gì nói: “Làm sao hôm nay là ngày bánh mì à?”

Ngày thứ hai

Bữa sáng: sữa táo, sandwich thịt hun khói, bánh mì nướng.

Bữa trưa: cà phê sữa, bánh mì nướng havana, bánh mì kẹp thịt heo nướng.

Bữa tối: trà sữa đào, cà phê trái phỉ bánh mì hạnh đào, bánh mì nướng pudding.

May nhíu mày, hỏi: “Lại là bánh mì? Còn có chế phẩm sữa?”

Ngày thứ ba, ngày thứ bốn, ngày thứ năm…

Bữa sáng: trà sữa, bánh mì nhân chà bông…

Bữa trưa: sữa dâu, bánh mì OO, bánh mì XX…

Bữa tối: sữa chuối, bánh mì &&, bánh mì nhân OO..

Tencha, May, Tiểu Yu: “…”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro