Tập 3: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tập thứ ba: Phi Nhân Sát Thủ] Killer no man

Phụ thân đại nhân soi xét:

Mặc dù cảm giác cầu nguyện với ngài như thế có chút tham lam, nhưng con vẫn mong chờ mọi sự kiện đều có thể có cái kết quả viên mãn.

— Thân ái, con trai Charles Endless

.

Mở đầu

Hôm nay là buổi sáng có chút bình thường vừa lại không quá bình thường.

Bình thường chính là, ta đang nấu đủ loại bữa sáng, như mọi ngày qua.

Không bình thường chính là, lúc thiếu gia chạy bộ về, đột nhiên nói cậu ấy muốn ăn mì thịt bò. Nguyên nhân là lúc ra ngoài chạy buổi sáng, đi ngang qua tiệm bán mì thịt bò, ngửi thấy mùi vị thịt bò nấu, cảm thấy hình như ăn rất ngon.

Cho nên, ta chỉ có tạm thời bắt đầu nấu mì sợi, sau đó cố nghĩ đủ loại biện pháp để cho thịt bò có thể nấu mềm ở trong thời gian nhanh nhất, nếu không sợ rằng sẽ không kịp thời gian thiếu gia đi học... may là trong tủ lạnh vừa vặn có thịt bò dự trữ, đúng là may mắn trong bất hạnh.

Ding Dong.

Tiếng chuông cửa? Ở lúc sớm thế này, sẽ có ai đến viếng thăm đây? Ta vội vàng hướng về phòng khách hô lớn: "Tiểu Yu, phiền cậu giúp tôi mở cửa được không?"

"Ta đi mở!" Phòng khách lập tức truyền đến trả lời.

Đây là tiếng của thiếu gia... để cho thiếu gia tự mình đi mở cửa, đây đúng là một chuyện thất lễ. Chẳng qua, ở loại thời khắc bận rộn trước mặt đồng thời nấu mười loại bữa sáng, ta nghĩ hơi chút thỏa hiệp cũng không sao.

"Charles." Thiếu gia đột nhiên ló đầu vào phòng bếp.

Ta vội vàng quay người qua, trả lời: "Vâng."

"Có người tìm ngươi đó!"

Tìm ta? Ta sửng sốt, dò hỏi: "Xin hỏi, là Alkus sao?"

Thiếu gia lắc đầu nói: "Là người ta không quen biết, anh ta nói anh ta tên là Curtis Christopher."

Curtis Christopher? Ta đối với cái tên này cũng không có chút ấn tượng nào, hẳn không phải người quen biết mới đúng, chẳng lẽ là đồng tộc vampire nghe đồn mà tới?

Nếu hắn không có ngay tại chỗ dùng bạo lực, ta nghĩ hẳn là không có bao nhiêu ác ý. Nhưng, ta quay đầu nhìn thấy mười loại bữa sáng, cảm giác có chút khổ não...

Thiếu gia hình như cũng nhìn ra khổ não của ta, cậu ấy đề nghị: "Ngươi trước nấu bữa sáng, ta bảo anh ta chờ một lát đi! Nhớ phải chuẩn bị nhiều thêm một phần bữa sáng đấy! Anh ta thoạt nhìn hẳn là loài người!"

Không phải đồng tộc? Mặc kệ thế nào, ta đều thở phào nhẹ nhõm, từ đáy lòng nói: "Cảm tạ ngài."

Đại khái vừa lại bận rộn khoảng chừng mười phút, thịt bò còn ở trong nồi tiến hành nấu sau cùng, đồ ăn khác đều chuẩn bị ổn thỏa rồi. Ta bưng lên bữa sáng đã chuẩn bị xong đi vào phòng khách, vừa bước vào phòng khách, đột nhiên có một người xa lạ xông lên trước, đoạt lấy chén dĩa trên tay ta, sau đó bỏ xuống trên bàn.

Ta có chút bất ngờ, nhưng cũng không quên lịch sự mà trả lời: "Cảm tạ giúp đỡ của ngài."

Anh ta quay người lại, lập tức nói: "Xin đừng nói như thế, Endless lão gia."

... Endless lão gia?

Ta lúc này mới nghiêm túc đánh gia đối phương, bề ngoài của anh ta vô cùng gọn gàng sạch sẽ, mặc tây trang màu đen nguyên bộ, đeo nơ màu đỏ, đầu tóc chải ra sau tỉ mỉ đến từng sợi, trên mặt còn mang mắt kính hình chữ nhật. Ngoại trừ trang phục chỉnh tề, biểu tình của anh ta cũng hết sức câu nệ, gần như có thể nói là mặt vô biểu tình.

Nhưng cho dù bề ngoài anh ta thế nào, ta dám xác định chính là, anh ta không phải người ta quen biết.

Ta cười hỏi: "Xin hỏi ngài là vị nào đây?"

Anh ta đột nhiên khom lưng xuống, cúi một cung chín mươi độ, tự mình giới thiệu: "Tôi là quản gia của ngài, Curtis Christopher. Endless lão gia, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn."

Quản gia của ta? Ta hết sức mê hoặc, nói: "Tôi đúng là có quản gia, nhưng là..."

"Quản gia của quản gia?" Tiểu Yu đột nhiên kỳ quái kêu lên: "Vậy rốt cuộc tính là gì?"

May nghiêm túc trả lời: "Quản gia."

"...Thừa thãi!"

"Thừa thãi cậu lại hỏi?" May lườm anh ta một cái.

"Charles!" Thiếu gia kéo tay áo ta, vẻ mặt tò mò hỏi: "Ngươi thật sự..."

"Ngươi đây đúng là quá thất lễ rồi." Curtis đột nhiên quát khẽ một tiếng, trách cứ: "Làm sao có thể kéo tay áo của lão gia? Hơn nữa còn hỏi lung tung!"

Thiếu gia ngẩn người, nhìn Curtis một chút, sau đó vội vàng buông tay áo ta ra.

Lúc này, ta quay đầu qua, dùng giọng bình tĩnh lại hơi trầm thấp giải thích: "Christopher tiên sinh, tôi nghĩ giữa chúng ta có hiểu lầm vô cùng lớn, vị này là thiếu gia tôi đang phục vụ, cậu ấy đương nhiên có quyền đặt câu hỏi với tôi, tôi cũng không ngại thiếu gia kéo tay áo mình."

Curtis hiển nhiên là ngây ngẩn, mặt của anh ta xem ra hết sức căng chặt, nhưng lại vẫn như cũ không lộ ra bất cứ biểu tình nào, xem ra anh ta quả thật là một quản gia có huấn luyện. Lúc này, anh ta cúi một cung lớn, xin lỗi: "Hết sức xin lỗi, vừa rồi là do vị thiếu gia này đến mở cửa, cho nên tôi hiểu lầm vị này là người hầu phòng khách."

Thiếu gia trước giờ không phải là người để ý loại chuyện này, cậu ấy tự nhiên không có tức giận, chỉ là hết sức tò mò quay đầu hỏi ta: "Charles, người hầu phòng khách là cái gì?"

Ta cười trả lời: "Là đầy tớ chỉ phụ trách chuyện liên quan trong phòng khách, như là trả lời điện thoại, tiếp đãi khách, đem phòng khách chỉnh lý để có gặp khách mà không thất lễ bất cứ lúc nào vân vân."

"Thật sự có loại thứ này sao?" Tiểu Yu cười lớn: "Tôi làm sao chưa từng nghe qua? Quản gia, không phải anh đang nổ chứ? Phòng khách của ai lại chuyên môn tìm một người hầu đến hả!"

Ta còn chưa kịp trả lời, Curtis đã nghiêm túc ứng đáp: "Endless lão gia có hai người hầu phòng khách, bảy hầu gái lau dọn, bốn người làm vườn, hai đầu bếp, một vị thư ký, còn có một quản gia."

Anh ta vừa nói xong, mọi người đều trừng mắt nhìn ta, trong mắt mang theo thần sắc khó có thể tin.

Trong lòng ta âm thầm thở dài, nói: "Tôi hiểu rồi, là Sadina bảo anh tới sao?"

"Đúng vậy, là Sadina phu nhân chỉ phái tôi tới." Curtis lúc nhắc tới Sadina, còn hơi hơi cúi người, hình như hết sức tôn kính cô ấy.

"Sadina?" Thiếu gia hết sức tò mò hỏi, chẳng qua lần này cậu ấy lại không có kéo tay áo ta nữa.

Ta tỉ mỉ giải thích: "Thiếu gia, Sadina là em họ của tôi, cũng là đại gia trưởng hiện nay của quản gia thế gia tôi thuộc về, tôi nhờ cô ấy giúp quản lý hai tòa lâu đài của tôi. Tôi nghĩ có lẽ là quản gia đời trước từ chức hoặc là từ trần, cho nên mới phái quản gia mới đến để cho tôi xét duyệt."

Ta nhìn hướng Curtis, mặc dù không có mở miệng hỏi, nhưng một cái quản gia tốt chỉ cần một cái ánh mắt, thì nên biết mình nên làm cái gì.

"Không phải như thế, lão gia." Curtis lập tức trả lời: "Quản gia lâu đài của ngài vẫn đang giữ chức."

"Vậy thì, anh là vì sao mà đến đây?" Ta cảm thấy có chút mù mờ rồi, Sadina hẳn sẽ không vô duyên vô cớ phái cái quản gia cho ta, cô ấy rõ ràng biết ta đang làm quản gia mới đúng.

"Là vì người quản lý gia tộc nhiệm kỳ kế. Sadina phu nhân tuổi tác đã cao, có ý về hưu, cho nên muốn tuyển ra một người quản lý tiếp theo."

"Vậy thì, Sadina tự mình chỉ định là được rồi." Ta càng mù mờ rồi.

Curtis tỉ mỉ giải thích: "Ý của Sadina phu nhân là, bà ấy chỉ là người quản lý thay thế ngài quản lý gia tộc mà thôi, cho nên bà ấy không có tư cách chỉ định người quản lý tiếp theo, bèn chọn tôi đến tiếp nhận khảo nghiệm của ngài. Phu nhân muốn tôi phục vụ ngài một năm, nếu ngài cảm thấy tôi là quản gia có thể một mình đảm đương một phía, sẽ xin ngài chỉ định tôi trở thành người quản lý gia tộc tiếp theo."

Sadina này thật là... Mặc dù lúc đầu phụ thân đại nhân là đem gia tộc để lại cho ta, nhưng ta cũng không có ý định lãnh đạo gia tộc, cho nên bèn muốn đem vị trí cho em họ Sadina, thế nhưng Sadina lại nói, ngoại trừ cách thức lấy thân phận người quản lý thay thế hỗ trợ quản lý gia tộc, cô ấy tuyệt đối không tiếp nhận cách thức khác.

Ta cũng đồng ý rồi. Ý nghĩ lúc đó là, chỉ cần chờ thời gian lâu một chút, Sadina tự nhiên sẽ là đại gia trưởng chính thức của gia tộc rồi. Nhưng không ngờ đã qua năm mươi năm rồi, cô ấy vẫn cố chấp như thế.

"Charles." Thiếu gia nhìn đồng hồ trên tường một chút, nói: "Ta đi học sắp muộn rồi, mặc dù đến muộn cũng không sao, chẳng qua ta nếu đến muộn rồi, ngươi rất định sẽ rất khó chịu, cho nên tốt hơn vẫn là nói cho ngươi."

A!

Ta vội vàng nói: "Tôi lập tức đưa lên bữa sáng cho ngài."

"Lão gia, xin để cho tôi làm..." Curtis đột nhiên xen vào.

Ta quay đầu qua, ngắt lời Curtis, dùng giọng điệu ra lệnh nói: "Anh ngồi ở phòng khách chờ một chút, đợi ta trở lại đàm luận với anh sau."

"Vâng." Anh ta tuân mệnh mà ngồi xuống.

Lúc này, thiếu gia và Tiểu Yu đều mang tươi cười nhìn anh ta, hình như hết sức cảm thấy hứng thú với anh ta, cho nên ta trước khi vào phòng bếp, bổ sung cái mệnh lệnh với anh ta: "Nếu như thiếu gia hỏi anh, hết thảy trả lời."

Curtis có chứt cứng ngắc gật đầu, trả lời: "Vâng."

Ta vội vàng đi vào phòng bếp, sau đó ra ra vào vào mà đem mọi món ăn đưa lên bàn, khi ta để xong tất cả bữa sáng lên bàn, mọi người đều ngồi ở trước bàn ăn, nghĩ đến hẳn là đều đói rồi.

Thiếu gia trước khi dùng bữa còn vẫy tay với Curtis, nói: "Cùng ăn nhé, quản gia tiên sinh!"

Không biết vừa rồi thiếu gia bọn họ hỏi vấn đề gì? Lúc này, mỉm cười của Curtis kéo ra đã có chút miễn cưỡng, anh ta trả lời: "Tôi đã ăn rồi."

Biểu tình của thiếu gia xem ra có chút thất vọng, nhưng cậu ấy không nói thêm cái gì, chỉ là bắt đầu ăn bữa sáng.

Mãi cho đến lúc này, trên mặt của Curtis cuối cùng cũng có biểu tình, anh ta hết sức kinh ngạc nhìn thiếu gia ăn bữa sáng. Nếu là thiếu gia nhìn thấy rồi, đại khái sẽ nói thế này: "Mắt của anh ta trợn to một cm!"

Biểu tình vẫn còn phải huấn luyện. Ta âm thầm ghi nhớ điểm này, đồng thời có chút tự hào, thiếu gia luôn là nói mắt hay khóe miệng của ta thay đổi chỉ có không chấm mấy, thậm chí là không chấm không không mấy cm mà thôi.

Lúc này, mọi người an tĩnh ăn bữa sáng, Tencha tiện tay cầm lấy điều khiển, đang muốn nhấn nút mở, chuông cửa lại lần thứ hai vang lên. Đây khiến cho ta hết sức buồn bực, hình như, chuông cửa trong nhà bình thường chẳng vang lên bao giờ, mà một khi vang lên thì vang lên không ngừng.

Ta đang định tiến lên mở cửa, Curtis lại giành phía trước ta, dẫn đầu mở cửa, đây khiến cho ta cảm giác có chút không quen.

Curtis dùng động tác quản gia tiêu chuẩn mở cửa ra, sau đó hết sức lịch sự dò hỏi: "Chào ngài, đây là Endless gia, xin hỏi ngài tìm vị nào đây?"

Không phải, đây là nhà của An Hướng Dạ thiếu gia, cho nên phải là An gia mới đúng. Ta trong lòng thở dài.

Ngoài cửa có một người phụ nữ xa lạ đang đứng, chẳng những dung mạo hết sức cổ điển, phục sức cũng rất đặc thù, là một bộ sườn xám màu đỏ, phía trên còn có thêu dệt hết sức tinh mỹ, có phần phong cách phương đông.

"Endless gia sao? Vậy thì không sai rồi." Cô ta lại lộ ra tươi cười hết sức ngọt ngào, hết sức lịch sự hỏi: "Xin hỏi, Charles thiếu gia ở đây sao?"

... Charles thiếu gia?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro