3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tình mình như mấy bài hát của sầu nữ Lana Del Rey. "

Xán ơi, Xán nói gì kì cục. Anh biết Xán buồn vì đôi ba chuyện không đâu, anh cũng buồn,mà tự nhiên thấy cái sẹo chỗ đuôi mắt Xán làm anh thấy nhẹ lòng tới lạ, chắc tại để anh biết Xán vẫn ở đây, vẫn là Xán của anh, vẫn thương anh như thuở đầu anh với Xán dúi vào tay nhau những hộp quà bé tí.

Mà Xán ơi,anh bảo, tình mình chẳng có vẹn nguyên chữ tình gì cho cam, có chăng tình mình chỉ là dang dở của đầu đôi mươi, anh cũng không dám chắc với Xán sẽ giữ tình mình nóng mãi như Mặt Trời, anh sợ tự nhiên một ngày anh với Xán chẳng còn thương, tự nhiên tình lỡ làng, tự nhiên tình đột nhiên chết đi dưới nền đất lạnh cóng. Xán ơi Xán ơi, dù rằng tình dài hay ngắn, anh vẫn mong Xán vẫn sẽ se tơ từ lúc bắt đầu cho đến khi tan vỡ, Xán ơi, anh biết tình mình buồn thượt, làm mi em ướt đẫm là sương.

Xán ơi, tình yêu là một cái gì đó, đầy gai nhọn, đâm chòng chọc vào lồng ngực em, chực chờ đưa em vào gió thoảng, đẩy em biến mất trong ánh Mặt Trời, anh và em đều biết thừa hai ta sợ tình thế nào, mộng tình gói anh và em vào một bọc sợ hãi. Anh nói Xán nghe, tình lừa được mình đến khi nào thì hay đến khi đó, để em nhìn thấy xác thân người rã rời anh chẳngg đặng, Xán ơi.

Xán ơi, anh muốn rải hoa hồng lên mắt, để em thôi nhớ nhung khổ cực, để em thôi lo toan cơm áo gạo tiền, chỉ cần nằm trên đồng cỏ xanh rồi chơi với tuổi lẻ, để ánh sáng trong mắt em quyện với ánh sao trời, để em thôi nghe cái vàng vọt triền mi.

Anh ngồi trước hiên của tòa nhà làm dở, nghe tiếng tương lai í ới gọi, để anh choàng tỉnh khỏi mộng cô liêu, để anh thấy cả Xán cả anh đều khỏ cực và chẳng biết đi về đâu.

Đi trên cát ai thì chẳng lún, lún càng sâu đi càng mệt, mà quãng đường của mình chẳng phải cát, mà là bùn lầy, kéo chân đôi mình xuống, nuốt chửng cái hi vọng vốn chẳng còn trọng lượng, anh sợ rồi tụi mình cũng chẳng còn đường ra.

Nỉ non rủ khóe môi Xán. Xán ơi, hôm nay anh vẫn yêu Xán như ngày xưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro