Chương 4 - Sức khỏe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi lẩm bẩm trong miệng bài hát “Chiếc cốc màu xanh trong ký ức”, trộn xa lát chuẩn bị cho bữa tối.

Mấy ngày nay, tôi toàn ăn tối một mình.

Mùa xuân năm nay, Yuko chuyển từ nhân viên chính thức của câu lạc bộ sang làm huấn luyện viên vũ đạo tự do, thu nhập tăng lên nhưng phải làm việc rất muộn. Tôi thì trái ngược với em, ngày lại qua ngày chỉ làm một công việc tẻ ngắt, hôm nay chẳng khác gì hôm qua, nếu không có sự kiện gì đột biến, hằng ngày đúng bảy giờ tối là sẽ về đến nhà. Vì vậy, ban ngày Yuko làm sẵn đồ ăn cho tôi rồi mới đi làm.

Tối nay lại chỉ có một mình, tôi lấy đồ ăn Yuko đã làm sẵn, chuẩn bị ăn bữa cuối cùng trong ngày.

Tôi đặt âu xa lát đã trộn xong lên bàn ăn, đổ nước khoáng vào cốc.

Lúc này, ngoài cửa vọng lại tiếng bước chân quen thuộc. Tiếng leo cầu thang “cộp cộp, cộp cộp”, nghe mà chỉ muốn dùng làm hiệu ứng cho quảng cáo giầy trên ti vi.

Ngay sau đó, cửa mở ra, có tiếng Yuko vang lên: “Em về rồi.” Có lẽ do ảnh hưởng tâm lý, tôi có cảm giác em không được hoạt bát như thường ngày.

“Về sớm thế em, không phải có lớp lúc chín giờ à?” Tôi hỏi.

Yuko vào phòng khách, cởi chiếc ba lô to tướng ra khỏi vai, thở dài một tiếng, ngồi xuống ghế.

“Không ạ, em bị nhầm, từ sáu giờ chiều nay là buổi họp và kiểm tra sức khỏe định kỳ của nhân viên.”

“Kiểm tra sức khỏe?”

“Vâng.” Em nhấp một ngụm nước khoáng thấm cổ họng, vẻ mặt bấy giờ mới thư thái phần nào. “Câu lạc bộ thể dục thể thao chính là bán sức khỏe lấy tiền còn gì?”

“Đúng thế.”

“Vì vậy, họ cũng có yêu cầu tương ứng với các nhân viên, thông qua các cuộc kiểm tra sức khỏe định kỳ để nâng cao ý thức về sức khỏe của mọi người.”

“Ừ.” Tôi gật đầu, hỏi: “Thế đã kiểm tra những gì rồi?”

“Đo các số đo thân thể, so sánh với kết quả lần trước. Nghe đồn là nếu vòng eo tăng lên thì sẽ ảnh hưởng đến đánh giá thành tích. Còn phải đo tỷ lệ mỡ trong cơ thể, chỉ số sức mạnh cực đại, khả năng hấp thụ ô xy...”

Khi tôi hỏi kết quả kiểm tra của Yuko, vẻ mặt em đột nhiên trở nên phức tạp.

“Em không còn là nhân viên chính thức, lẽ ra không cần thiết phải làm kiểm tra sức khỏe...”

Ngưng một lát, em thẽ thọt tiếp lời: “Em cảm thấy không được ổn lắm, vì vậy chỉ để họ đo kích thước thân thể...”

“Ừ?”

“Kết quả, tất cả các chỉ số đều thấp hơn lần trước.”

“Đúng là gầy đi rồi.”

Em lắc đầu, nói: “Không chỉ gầy đi thôi đâu, cả vóc người cũng thấp đi nữa.”

“Vóc người?”

“Vâng ạ.”

Hỏi ra mới biết, hôm nay kết quả đo chiều cao của em là 1 mét 59,5. Ba tháng trước, khi em còn là nhân viên chính thức, chiều cao là 1 mét 61,5. Thấp đi mất hai cm, chuyện này có thể quy cho sai số được không nhỉ?

Vả lại, vòng ngực từ 81cm biến thành 78 cm, vòng eo từ 57 cm thu lại 56 cm, vòng mông từ 84 cm còn lại 82 cm, tất cả các số đo đều nhỏ đi.

“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

Yuko tựa như muốn bật khóc tới nơi, nhìn tôi nở một nụ cười kỳ lạ rồi lắc đầu.

“Dạo gần đây ăn uống thế nào?” Tôi hỏi.

“Không thay đổi, thậm chí còn thèm ăn hơn trước...”

“Ồ.” Kể cả mất cảm giác thèm ăn thì cũng không thể giải thích được hiện tượng chiều cao thấp đi. Tựa hồ đang tìm kiếm một ký ức trôi nổi giữa không trung, tôi nheo mắt lại.

“A, nhưng mà...hình như anh đã đọc ở đâu đấy, lúc người ta gầy đi, do lượng mỡ dưới gót chân giảm bớt, cơ bắp thu nhỏ lại nên có lúc chân sẽ nhỏ đi, vóc dáng sẽ thấp hơn.”

Vẻ mặt u ám đầy bất an của Yuko trong chớp mắt đã sáng bừng lên.

“Chắc là thế đấy nhỉ?”

“Chắc chắn là thế rồi.” Tôi mỉm cười với em. “Sự thay đổi nhịp độ công việc thể hiện ngay trên cơ thể đấy. Đây là tín hiệu báo rằng em không nên quá sức.”

“Đúng rồi, hay là bớt đi vài buổi dạy nhỉ?”

“Có lẽ như thế thì tốt hơn đấy.”

“Ừm, em sẽ suy nghĩ.”

Mặc dù vậy, không thể gạt đi được hết nỗi bất an trong lòng, Yuko bảo tôi rằng kể từ hôm nay trở đi, mỗi ngày em sẽ đo các số đo cơ thể rồi ghi chép lại. Có lẽ như vậy sẽ tốt hơn.

Chín mươi phần trăm nỗi bất an là những ảo tưởng không căn cứ bành trướng ra trong tâm trí người ta. Chỉ cần dùng những con số rõ ràng để chứng minh là có thể tiêu trừ hoàn toàn. Khi ấy, tôi đã nghĩ như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhat