46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap46


Ăn xong mì, đại tổ tông quên luôn nỗi buồn không được bế em bé mà lăn ềnh ra ngủ một giấc thông đến sáng hôm sau. Khổ mỗi Taehyung, vì chiều cậu muốn hợp thể mà cả đêm cày đi càng lại mấy bộ GV mà Hoseok gửi còn tự tìm tài liệu trên mạng học thêm, thành ra dưới mắt treo nguyên hai mảng tím tím xanh xanh, tiều tụy đến kinh người. Đối với dạng người trong sáng như hắn thì GV là thứ hại não nhất trên cuộc đời này. Ngược lại với Taehyung, JungKook rất phấn khởi dậy từ sáng sớm ăn sáng rồi sách vở tử tế cho cả hai người, không có bí quyết gì đặc biệt chỉ cần nghĩ đến việc chiều về có thể bế cục cưng là cậu vui rồi, và thế là cậu kéo Taehyung như kéo một bao cát từ nhà đến trường, lại còn vừa đi vừa hát hết sức phởn. Khổ mỗi hắn, đang buồn ngủ gần chết mà còn bị tra tấn kinh hoàng, lết mãi mới vào được đến lớp, hắn lập tức ôm lấy mặt bàn ngủ liền một giấc.

"Chậc, thế này mà cũng học giỏi được mới tài chứ."-JungKook trề môi khinh bỉ một rổ.

"Hế lô."-Hoseok vừa vào lớp đã vẫy tay nhiệt liệt với JungKook, nó nhìn qua bên Taehyung.-"Sao rồi? Đêm qua có vui không?"

"Vui?"-JungKool nhíu mày suy nghĩ.-"Vui thì không có gì vui nhưng mì của Taehyung nấu ngon lắm."

"Chậc."-Hoseok làm bản mặt kì thị.-"Không nói chuyện với mày nữa."

"Xời, mày nghĩ tao thiết mày lắm không bằng."-JungKook kì thị lại.

Khó khăn lắm mới có dịp JungKook đi chơi với Jimin và NamJoon, Hoseok tranh thủ sang lay Taehyung dậy.

"Hửm?"-Hắn lèm nhèm.

"Sao rồi? Đêm qua làm gì chưa?"-Hoseok tò mò.

"Làm gì là làm gì?"-Taehyung nhíu mày. Thằng này gọi hắn dậy chỉ để hỏi vấn đề không khoa học này à? Điên không vậy?

"Xem GV tao gửi chưa?"-Hoseok nói nhỏ.

"Xem muốn đui mắt nhưng vẫn không hiểu gì cả."-Taehyung lèm nhèm ngáp ngủ.

"Tình yêu của chúng mày sao lại trong sáng đến như vậy? Chưa làm gì hết à? Hay chúng mày liệt dương?"-Hoseok bực mình đập bàn, nhưng thấy lố quá nên nhanh chóng im mồm ngồi lại bàn.

"Không phải liệt dương mà là tao không biết làm thế nào. Vấn đề này tao ngu bỏ mịa ra."

"..."- Phải làm gì với động vật trong lồng kính đây?-"Được rồi, tao sẽ tìm cho mày một khóa học trên mạng, đảm bảo ngày một ngày hai biết liền."

"Ờ."-Taehyung nhàn nhạt trả lời. Hiện tại ông đây không cần cái khỉ gì hết, ông đây muốn ngủ, muốn nghỉ ngơi vậy được không?

"Thôi được rồi."-Hoseok thở dài trở về chỗ. Nó biết tính của Taehyung, nếu lải nhải quá nhiều lúc hắn ngủ, hắn sẽ cáu và sút Hoseok ra khỏi hệ sinh thái không biết chừng. Người ta nói, người hiền lành khi nổi điên thì kinh khủng hơn người bình thường rất nhiều.

Nằm im được một chút, lại có người lay Taehyung dậy.

"Có chuyện gì?"-Hắn dụi dụi mắt.

"Siêu thị KS của nhà mình bị đập tan tành rồi, bố đang gọi em về để tìm cách giải quyết."-Lần này là SeokJin đến tìm hắn.

Vì là chủ nhân sắp tới của Kim gia nên Taehyung không ra mặt không được, hắn nhờ SeokJin xin thầy cô hộ và nhờ Hoseok nói một tiếng với JungKook rồi tự mình phóng xe về Kim gia.

"Con đã về."-Taehyung cúi đầu coi như chào hỏi các vị trưởng bối.

"Ngồi đi."-ChanBi gật đầu vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình.

"Jeon gia càng ngày càng quá đáng, bọn họ lộng hành đến nỗi không thèm cải trang mà mặc nguyên đồng phục của Jeon gia đến đập phá KS, đúng là không coi Kim gia ra gì hết."-Bác của Taehyung vừa thấy hắn liền lên tiếng mắng mỏ.-"Còn cháu, yêu ai không yêu lại yêu Jeon thiếu để chúng ta khó xử thế này hả?" "Yên lặng, con trai của tôi không mượn ông quản giáo."-ChanBi nghiêm mặt liếc người bác đó, bác nhanh nhảu ngậm mồm ngồi yên lặng. ChanBi là vậy đấy, bình thường thì ôn nhu như nước nhưng cứ hễ ai động chạm đến hai quý tử của y thì không nể nang ai hết kể cả Taeko y cũng diệt hết.

"Ban đầu siêu thị ấy mọc lên cũng đã là sự bất hợp lí rồi, nên dẹp sớm một chút vẫn là tốt hơn. Dù sao nó cũng đâu có lãi lộc gì nhiều đâu mà."-Taehyung nhún vai, hắn thấy đây là chuyện bình thường mà, ngày xưa KS còn ở đó thì người của Jeon gia đã chèn ép và không cho bán buôn gì rồi, trước cửa công ti mẹ của người ta mà xây siêu thị hải sản, đây chính là bắt nạt người, nếu không phải siêu thị KS của Kim gia thì Jeon gia đã đập tan từ khi còn ấp ủ kế hoạch rồi chứ chẳng phải đợi đến bây giờ. Hắn tin nếu đặt bố Taeko của hắn vào trường hợp như vậy ông cũng làm như thế thôi.

"Con nói vậy là quá bênh cho Jeon gia rồi đấy."-Taeko nhíu mày.

"Là con bênh Jeon gia hay là bố lấy cớ này để lên án buộc tội và ép con rời xa Jeon thiếu?"-Taehyung lạnh nhạt trả lời.

"Taehyung."-ChanBi vỗ nhẹ lên mu bàn tay của hắn nhắc nhở.

"Bố nói cho con biết, nếu con cứ ở gần Jeon thiếu thì bố cũng không chắc chắn được việc gì sẽ xảy ra với nó đâu."-Taeko uống một cốc nước.-"Vụ này bố coi như không tính toán tới, về nhà đi."

"Nếu con không về thì bố định làm thế nào?"-Taehyung kiên quyết.-"Xin lỗi bố, con yêu Jeon thiếu rất nhiều, con không muốn rời xa cậu ấy chỉ vì lí do ấu trĩ của cả gia tộc này."

Taeko nhíu mày.-"Cái gì là ấu trĩ? Cố chấp yêu thằng con trai xuất thân từ hắc bang là không ấu trĩ à? Biết cãi lại rồi, giỏi lắm rồi, đúng là ở bên Jeon gia học được bao điều tốt đẹp, nhỉ?"

"Con chỉ bảo vệ chính nghĩa mà thôi."-Taehyung nhìn ra ngoài cửa thấy có người đang từ từ đóng lại.-"Bố đang định nhốt con đấy à?"

"Cưới Min thiếu đi."-Taeko lạnh lùng ra quyết định.-"Min gia nhất định sẽ là chỗ dựa vững chắc cho con khi lên làm Kim chủ nhân."

Taehyung nghe thế liền xốc cặp đứng dậy.-"Con không cần một chỗ dựa nào hết, con muốn tự lực gánh vác Kim gia còn nếu bố cảm thấy nhốt con được cả đời thì bố cứ việc nhốt thôi. Hình như bố quên mất bản chất của con là thế nào rồi thì phải, nếu con mà không có đường ra thì con chẳng bao giờ đã quay trở về nhà đâu."-Hắn vừa dứt lời thì cánh cửa liền bật mở, bảo vệ cũng như vệ sĩ đều bị đánh bật hết một lượt.

"Cậu."-Taehyung cúi đầu chào người cao lớn trước mặt.

"Park Simon?"-Taeko nhíu mày nhìn ChanBi, ChanBi nhìn lên trần nhà ý nói:-"Chuyện của bố con anh đừng lôi em vào."

"Hây da."-Jimin bước ra từ sau lưng bố quẩy côn nhị khúc, nhưng do não thiếu chất nên tự mình đập gậy vào mồm mình.-"Bố ơi, con vêu mõm rồi."

"Bảo đi học không nghe, cứ thích hóng."-Simon khinh bỉ con trai của mình.

Jimin trợn mắt bé lên nhìn bố rồi tung tăng chạy vào nhà.-"Nghe nói Kim gia có tiệc nên bố con con đến thăm ạ."

"Kim gia thật sự có tiệc nhưng mà là tiệc khai trương nhà hàng bên Nhật chứ không phải ở đây."-ChanBi thầm khóc trong lòng, sao thằng em trai của y cho con đến quậy mà không nghĩ ra được lí do gì khôn khôn ra một chút nhỉ?

"Lằng nhằng làm gì? Nói trắng ra là được rồi, càng bịa đặt càng lòi cái ngu của nhóc ra."-Simon chẹp miệng.

"Bố yên xem nào."-Jimin dậm chân.-"Thật ra mẹ con nhớ bé Taehyung đáng yêu xinh đẹp nên lệnh cho bố con con đến áp giải...đâu, nhầm, phải là đến dắt về nhà nuôi mấy ngày mới đúng. Chậc, nhìn thằng bé này xem, bé tí tẹo teo chẳng có tí thịt nào hết."-Jimin diễn sâu nắn nắn tay chân của Taehyung.-"Về nhà với tớ, mẹ tớ sẽ nuôi cậu béo khỏe béo đẹp như tớ."

"Chứ không phải từ bé cậu ăn cơm Jeon gia à?"-Taehyung vui tính bẻ gãy.

"Cậu đâu cần phủ định ác liệt như vậy, mẹ tớ mà nghe thấy sẽ buồn đấy."-Jimin bặm môi lầm bầm.

Park Simon là chủ nhân của Park gia cũng là cậu ruột của Taehyung, Taeko không nể mặt cũng không được, cũng may trước khi đến đây hắn nhờ Jimin đánh tiếng với bố của nó là đến bê hắn về nếu không có lẽ hắn đã bị đánh ngất rồi lẳng sang nước ngoài du học rồi. Với bản tính của ông bố này không có gì là không thể đâu.

END CHAP 46

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg