47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap47


Taehyung nhờ phước Simon trở về Jeon gia an toàn nhưng mà chưa vào đến cổng đã thấy Jeon đại thiếu gia vác ghế ngồi khoanh chân giữa cổng, trên tay còn cầm thêm cái chổi lông gà, mặt rất ư nghiêm trọng.

"Cậu làm gì vậy?"-Taehyung ngây thơ.

"Trốn học đi đâu?"-JungKook vút cây lên không trung như người cầm kiếm, ánh mắt sắc như dao phóng về phía Taehyung.

"Tớ về nhà một chút, Hoseok không nói cho cậu à?"-Taehyung rút cả người lại nhỏ giọng nói.

"Nói? Nó còn bận bám vào mông Yoongi kia kìa, nói cái gì mà nói."-JungKook nhíu mày lại.-"Cậu với thằng Jimin đi đâu? Về nhà thật không hay là định diễn phim 'tình yêu không có lỗi lỗi ở bạn thân' hả?"

"Dẹp mẹ đi."-Taehyung phồng má thở một hơi lớn ra từ mũi.-"Jimin là em họ của tớ đấy."

"Tầm này không họ hàng gì hết. Anh em ruột chúng nó còn loạn luân đầy ra, ở đấy mà họ với chả hàng."-JungKook díp mắt nói.-"Có phải là cậu đi sinh con cho Jimin mà không sinh con cho tớ đúng không?"

"Jeon JungKook."-Taehyung nghiến răng nghiến lợi uất ức như oán phụ.

"Lại còn dám gọi tên cúng cơm của người ta? Muốn chết sao?"

Cậu đang dơ nắm đấm lên không trung thì Taehyung bất ngờ cúi người xuống bế bổng JungKook vào trong nhà.

"Này này, cậu bị gì đấy? Thả tớ xuống, nặng quá gãy tay bây giờ."-JungKook vỗ vỗ vai Taehyung, cậu tuy giận nhưng không đến nỗi mất trí muốn người yêu của mình tàn phế đâu, cân nặng của cậu cũng xấp xỉ Taehyung rồi còn gì nữa?

"Còn nghĩ được như vậy nữa à?"-Taehyung bĩu môi, xốc JungKook lên để ôm cho chắc.-"Đi nào, coi như tập thể dục."

Vào đến phòng, Taehyung ném JungKook lên giường, trực tiếp ép sát hôn cuồng nhiệt làm cậu mù mịt cả đầu óc, đã thế bàn tay hư hỏng còn chui vào áo vuốt ve lưng, cơ bụng và cả hai điểm hoa cao cao kia nữa, tay của hắn cầm bút nhiều nên đầu tay có chút chai, vuốt đến đâu xúc cảm khó tả chạy qua đến đấy, tự nhiên cậu thấy thốn thốn, trừng mắt đẩy hắn ra nhưng không được, hắn ép sát vào người cậu, tiếp tục dùng bàn tay không an phận tiến sâu xuống lãnh địa quan trọng phía dưới kia, thật không chịu nổi, JungKook hét lên, muốn tát chết Kim Taehyung ngay bây giờ.

"A."-Taehyung ôm mồm nằm ngửa ra giường. JungKook cư nhiên dám cắn lưỡi hắn.

"Dám sờ con chim nhỏ của ông. Cậu đúng là quá biến thái."-JungKook dơ bàn tay ngọc ngà lên nhằm má Taehyung vả xuống.

"Đừng."-Taehyung hô lên.-"Tớ đau đấy, cậu chẳng thương tớ gì hết."

Bàn tay của JungKook ngưng đọng trên không trung, thôi bỏ đi, dù sao cậu cũng không nỡ chà đạp đôi má mềm mại đầy xúc cảm của hắn.

Thấy JungKook mềm lòng, hắn liền cười hì hì.

"Như thằng ngộ."-Cậu nhéo má hắn.-"Lần sau còn chạy nhảy lung tung tớ sẽ xích cậu lại đấy."

Taehyung kéo cậu vào lòng, cọ cọ má của hắn vào má của cậu, mềm mại và ấm áp cảm giác như kì cọ cục bông gòn rất thoải mái.

"Thích không?"-Taehyung hỏi.

"Thích."-Cậu gật đầu, cái này là nghĩ gì nói đấy.

"Tớ cũng thích."-Taehyung tiếp tục cọ cọ.

"..."-JungKook chớp chớp mắt ngu.-"Cậu thấy tớ với cậu có giống hai thằng điên không?"

"Hợp nhau quá còn gì."-Taehyung tiếp tục cọ cọ.

"Dẹp đi."-Cậu ngồi dậy, nhặt cái áo khoác cuối giường ném lên đầu Taehyung.-"Thay đồ rồi vào viện thăm mẹ và cục cưng."

"Đi liền."-Hắn đội áo lên đầu, nhảy lên ôm lấy lưng cậu tiện thể hôn mấy phát vào cổ.-"JungKook thơm thật đấy."

"Còn cậu thì rất thối."-JungKook giả vờ bịt mũi.

"Vậy để tớ ôm tiếp đi, bao giờ tớ thơm giống cậu mới buông."-Taehyung rúc sâu mặt vào cổ của cậu dùng giọng hết sức đáng yêu nói.

"Tớ cũng phải thay quần áo."-JungKook bất lực vỗ vỗ vào tay hắn. "Ứ bỏ, cứ thích ôm ôm cơ."-Taehyung lắc đầu.

*Hự* Một khuỷu tay vào bụng.

"Lần sau đừng nhây."-JungKook giật áo trên đầu của Taehyung thẳng tiến vào nhà tắm, ở với hắn lâu lâu cậu cảm tưởng như cậu đang nuôi một con chó to đùng vậy nhưng mà được cái con chó to đùng này rất ngoan ngoãn an phận lại dễ nuôi, chỉ cần ôm ôm với thơm thơm hôn hôn, cưng nựng một chút là vẫy đuôi nhặng lên rồi, rất đáng yêu.

Cậu tủm tỉm vừa sắp xếp quần áo cho hắn vừa nghĩ cách dỗ con cho bự nhăn nhó ngoài kia, chắc là hôn mấy cái vào má là được rồi nhỉ?

____________

"Junie, con muốn bế em."

JungKook chưa vào đến nơi đã sốt sắng dang hai tay, chớp chớp đôi mắt long lanh.

"Em đang ngủ."-Mẹ Junie vuốt ve tiểu cục cưng của mình, hoàn toàn bỏ mặc JungKook.

"Mẹ à."-JungKook kéo dài âm cuối, làm mặt đáng thương.-"Tí nữa bố đến sẽ lại đá con về nhà đấy, mẹ cho con bế xíu xíu thôi, sẽ không làm em tỉnh."

Mẹ Junie nhìn mặt JungKook có chút động tâm đành gật đầu đồng ý.-"Lại đây."

"Yeahhh."-JungKook hô thật nhỏ, trèo lên giường dơ tay đón em.

"Phải để tay thế này, nhẹ nhàng thôi không em tỉnh dậy sẽ khóc rất lớn."-Mẹ dạy cho JungKook cách bế em rồi điều chỉnh lực tay cho cậu để tránh trường hợp JungKook bấn loạn quá bóp méo cục cưng.

Cậu trầm trồ nhìn em bé đỏ hỏn, nhỏ tí ti, mềm mại quá đi. Cậu cảm thán.

"JungKook, mau thở đi."-Taehyung ở đằng sau vỗ lưng cậu. Tên ngốc này cuồng cục cưng đến nỗi quên cả thở luôn mới kinh chứ.

Nhắc đến thở mới nhớ, cậu ngẩng đầu lên trời thở một hơi thật lớn xong quay ra hỏi mẹ.-"Junie, con thơm cục cưng một cái được không?"

"Miễn không làm méo cục cưng là được."-Junie nghịch điện thoại, lười quan tâm.

"Méo cục cưng? Khụ khụ."-Taehyung bịp mồm nhịn cười, hắn đang tưởng tượng môi của JungKook bị thay vào thành hai cái xúc xích to đùng treo lủng lẳng, haha...

Cậu cũng lười quan tâm đến Taehyung, nhẹ nhàng từng tí một nhấc cục cưng lên, đặt môi vào trán cục cưng và thơm một cái, cậu chép chép môi, mềm quá, thơm thêm cái nữa, chết rồi, cậu vẫn muốn hôn nữa...

"JungKook à, đừng thèm khát quá mà ăn thịt cục cưng nhé, tớ thấy cậu có hiện tượng rồi đấy."-Taehyung lên tiếng nhắc nhở.

Nghe thấy vậy mẹ Junie liền dùng tốc độ ánh sáng cướp lại cục cưng trở về lòng của mình và nhìn JungKook bằng đôi mắt kì thị.

"Con chỉ thơm mấy cái thôi mà."-JungKook trề môi tội nghiệp.

"Ai mà biết tiếp theo em định làm gì?"-Junie lè lưỡi, cọ cọ má của mình vào má cục cưng.-"Nào, Taehyung muốn bế em không?"

"Con sao?"-Taehyung tròn mắt chỉ vào mặt mình.-"Nhưng con không biết..."

"Lại đây."-Junie đạp JungKook ra chỗ khác nhường chỗ cho Taehyung. Mẹ cũng tỉ mỉ dạy hắn cách bế em bé, hắn cũng rất tập trung ôm em bé vào trong lòng lại còn vươn ngón trỏ vuốt nhẹ má cục cưng xong tủm tỉm cười.

"Sao? Thế nào? Cục cưng rất mềm đúng không?"-JungKook ngó đầu xuống hỏi Taehyung.

"Hyungie thích em bé đúng không? Con bé rất đáng yêu a."-Mẹ Junie đầy tự hào, mẹ đẻ đứa nào cũng đáng yêu hết á.

Hắn ngẩng đầu lên trời cười rung giường.-"Mẹ à, tự nhiên con muốn làm bố quá."

"..."-JungKook và Junie nhìn nhau xong đồng loạt ngất riêng em bé thì lập tức tỉnh dậy trợn tròn mắt nhìn hắn như muốn nói 'Gia, khẩu vị của anh nặng quá rồi đấy'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg