Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mái tóc nâu của Sarah, trước đó được buộc rất đẹp, giờ đây đã nới lỏng và tung bay trong gió. Đôi mắt xanh của cô, được bao quanh bởi gió thổi qua khung cửa sổ, lấp lánh một cách cuốn hút.

Những người hầu của Ambrosia nhìn vào khung cảnh đó như thể họ đã bị mê hoặc.

"......"

"......"

Trong đế chế, không, ngay cả trên lục địa này, các pháp sư được cho là những người rất hiếm khi xuất hiện. Pháp sư là một gia tộc không thích xuất hiện trên lục địa này và họ đã tự xây dựng một tòa tháp cho chính bộ tộc của họ và ẩn nấp trong tòa tháp đó. Họ không hòa hợp với mọi người. Đa số bọn họ đều có tính cách rất lập dị, xấu tính và vô cùng điên rồ.

Do sức mạnh to lớn mà bọn họ sở hữu, tin đồn đã lan truyền rằng có vô số vị trí trong vùng đất này là nơi mà các pháp sư đang cư trú. Bất kể những người thèm muốn và khao khát có khả năng đó, dù họ đã đi tìm kiếm nhưng vẫn không một ai biết vị trí của tòa tháp. Ngay cả khi người tìm kiếm là hoàng đế vĩ đại nhất của bất kỳ lục địa nào cũng không thể tìm ra họ.

Pháp sư mà họ biết là một sinh vật bí ẩn. Một thứ gì đó rất vĩ đại, giá trị của họ có thể nói là tương đương với hoàng gia bất kể họ ở nơi nào.

"Trong nhà Công tước Ambrosia, có một pháp sư..."

Bỏ lại sau lưng những lời nói của những người hầu đang lẩm bẩm một cách trống rỗng, Sarah tiến lại gần Claude. Sau đó, từ từ, với một cái nhìn đầy dịu dàng, cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của đứa trẻ.

Mái tóc bạch kim rực rỡ đặc trưng của Công tước xứ Ambrosia đang bám vào đôi má đẫm nước mắt của cậu. Đôi mắt của đứa trẻ, mở to trong sự ngạc nhiên, có màu xanh lá cây giống như Dieline đáng yêu.

Trái tim Sarah đau nhói khi cô nhớ lại quá khứ cùng với người bạn thời thơ ấu của mình dưới hình dáng của một đứa trẻ.

"Đẹp quá..."

Thật khó để tin rằng đứa trẻ giống như một chú chó con tội nghiệp này lại trở thành một nhân vật phản diện, tiêu diệt hết tất cả những người ở Đế chế trong tương lai.

Claude Ambrosia, 6 tuổi, không giống như trong tưởng tượng của cô, đứa trẻ này giống như một thiên thần thật sự rất dễ thương, chỉ cần nhìn thôi liền muốn cưng nựng.

"Fufu..." *cười nhẹ* [không biết tả sao hết]

Một nụ cười nhẹ thể hiện rõ trên môi Sarah. Sarah đã yêu mến cậu ngay khi cô bắt gặp đôi mắt xanh trong trẻo và xinh đẹp của Claude. Cô từ từ vươn tay và đưa ra lời chào đầu tiên mà cô đã chuẩn bị trong một thời gian rất dài.

"Xin chào, ngài Ambrosia nhỏ tuổi? Tên tôi là Sarah Millen, người sẽ là bảo mẫu kiêm gia sư của ngài từ hôm nay."

Nhìn thấy khuôn mặt của một đứa trẻ giống với người bạn Dieline của cô, cảm giác tội lỗi dần khiến cô cảm thấy khó chịu.

Sarah nhớ lại đêm cô quyết định trở thành bảo mẫu của Claude.

***

Đó là một đêm với một cơn mưa lớn cùng những tiếng sét dữ dội.

"Không, không... Mình phải quay lại, mình phải quay lại nơi đó. Làm ơn, làm ơn!"

Sarah rên rỉ khi cô kéo tóc và đấm vào ngực mình.

"Mình phải sửa lại nội dung, mình không có thời gian...".

Sự tuyệt vọng được thể hiện rõ trong lời nói của cô. Cô có một bí mật mà cô không thể nói với bất cứ ai. Một bí mật rất lớn và sẽ không ai hiểu được, đó chính là cô là một pháp sư.

"Tại sao mình không thể thức dậy trong cơ thể Park Hyeyeon?"

Sarah Millen, một cô gái trẻ trong một gia đình Bá tước có lịch sử lâu đời tại Đế chế, cũng là Park Hyeyeon, một công dân bình thường của Hàn Quốc.

Đó là bí mật của cô. Cô là một người có hai linh hồn và cô có thể sống trong hai cơ thể khác nhau đó là Sarah Millen và Park Hyeyeon.

"Nhưng bây giờ mình không thể quay trở lại với cơ thể của Park Hyeyeon. Rõ ràng, có điều gì đó không ổn ở đây."

Thời gian cứ thế dần trôi qua, đáng lẽ cô có thể kiểm soát hai cơ thế theo ý muốn của mình. Nhưng giờ đây nó không có ý nghĩa gì, khi linh hồn cô không thể trở lại cơ thể kia, trừ khi cơ thể đó đã chết.

Cô vẫn có thể cảm nhận rõ ràng về sự kết nối giữa hai linh hồn của Park Hyeyeon và Sarah Millen. Khi cơ thể của Park Hyeyeon bị tai nạn giao thông, cô cảm thấy có điều gì đó làm rung chuyển tâm hồn của mình, nhưng sợi dây liên kết đấy dường như chưa bị cắt đứt hoàn toàn mà bằng một cách nào đó nó vẫn được kết nối với nhau.

"Mình phải quay lại. Mình chỉ cần quay lại và chỉnh sửa cuốn tiểu thuyết. Dieline, mình không thể để Dieline phát điên như thế này... Ahhh!"

Sarah mất hết lý trí và rơi nước mắt trước sự bất lực mà cô phải trải qua lần đầu tiên trong cuộc đời mình.

"Có lợi ích gì khi có tất cả sức mạnh của một pháp sư chứ...".

Ngay từ khi sinh ra, cô đã nhận ra rằng mình có năng khiếu để trở thành một đại pháp sư, cô sở hữu một nguồn mana mạnh mẽ trong cơ thể của mình. Cũng vì sức mạnh đó quá lớn mạnh, đã khiến linh hồn của cô dần kiệt sức, vì thế theo bản năng của chính mình, cô đã tách đôi linh hồn của mình ra làm hai và đưa một nửa linh hồn của mình đến một chiều không gian khác.

Bằng một cách nào đó mà một nửa linh hồn là Park Hyeyeon được sinh ra ở Hàn Quốc còn một nửa còn lại là Sarah Millen được sinh ra ở Đế chế Crombell.

Khi Sarah Millen ngủ thiếp đi thì cô sẽ tỉnh dậy ở trong cơ thể của Park Hyeyeon. Trong khi sống trong cơ thể của Park Hyeyeon, đến lúc cô đột nhiên ngủ thiếp đi thì cô lại thức dậy trong cơ thể của Sarah Millen và cứ thế lặp đi lặp lại trong một khoảng thời gian.

Mặc dù cô đã sống cuộc sống của Park Hyeyeon và Sarah Millen cùng lúc trong một thời gian dài, nhưng chỉ có một ngày đã trôi qua trong thế giới của họ. Đó là lý do tại sao Sarah sống lâu gấp đôi những người khác và cố gắng cân bằng hai cuộc sống của mình một cách tốt nhất.

Không giống như Sarah Millen, người có thể tự do sử dụng mana mạnh mẽ của mình, Park Hyeyeon, người có khả năng dự đoán trước được tương lai, cơ thể ấy đã dự đoán tương lai của thế giới nơi Sarah Millen sống.

Đó là một cuộc sống rất yên bình.

*Cốc cốc*

Sarah thoát khỏi suy nghĩ của mình khi nghe thấy tiếng gõ cửa cẩn thận.

"Mời vào."

"Ừm, thưa quý cô. Người có một vị khách."

"Tại thời điểm này, ai sẽ đến đây mà không thông báo trước vậy?"

"Đó là Nữ công tước Dieline Ambrosia."

Miệng người hầu nói ra một cái tên và đè nặng lên trái tim của Sarah. Sấm sét và mưa bão vẫn đang hoành hành bên ngoài cửa sổ. Người bạn thân của cô chắc hẳn đã vội vã đưa kỵ sĩ vượt qua thời tiết khắc nghiệt này.

Quả báo vì tội lỗi của Park Hyeyeon gây ra đã đến với Sarah Millen.

"...... Hướng dẫn cô ấy vào phòng khách."

"Người có muốn tôi giúp người rửa mặt không ạ?"

"Được rồi."

Sarah được các hầu gái khéo léo chăm sóc, tự hỏi tất cả những điều này đã sai ở đâu.

Trong đế chế này, không, cô có được phép thuật mạnh nhất trên thế giới này. Nó cho phép cô có quyền năng vinh quang vô hạn. Nhưng chính cô cũng không biết rằng việc không biết giới hạn quyền lực của chính mình cũng có thể dẫn đến một thảm kịch bất ngờ như vậy.

Tất cả đều đến từ đó.

Trong tương lai mà cô đã nhìn thấy qua 'tầm nhìn xa' của mình, Đế chế xinh đẹp này sẽ bị ném vào một cuộc hỗn loạn lớn. Trong tương lai, Sarah phải che giấu quyền lực của mình và sống ẩn dật, lặng lẽ nuôi dưỡng các đệ tử của mình. Cô chắc hẳn đã rất lo ngại về sự cân bằng của thế giới. Bởi vì sự tích cực can thiệp của người có quyền lực mạnh mẽ như cô sẽ rất dễ làm xáo trộn mọi thứ.

Cuối cùng, cô sẽ cố gắng cứu thế giới này cùng với các đệ tử của mình.

Sarah biết rõ rằng cô không thể giúp nó mặc dù cô không thích. Vì vậy, với một trái tim đã tan vỡ, cô đã viết một cuốn tiểu thuyết dựa trên tương lai của lục địa mà cô đã thấy trước đó khi cô vẫn còn tỉnh táo để không nhập vào cơ thể Park Hyeyeon. Cô muốn xem những câu chuyện của những người thông minh vượt qua một tình huống tuyệt vọng mà không cần sự giúp đỡ của một ai.

Giống như những lời sáo rỗng của những cuốn tiểu thuyết giả tưởng lãng mạn phổ biến vào thời điểm đó, đây là câu chuyện về một người đàn ông ôm lấy tất cả sự tuyệt vọng của thế giới này được cứu rỗi bởi một người phụ nữ. Cuối cùng, đó là một câu chuyện vượt qua mọi khó khăn và khôi phục hòa bình.

"Bông hoa của bóng tối".

Cuốn tiểu thuyết này được viết bởi cô và không ai khác.

* * *

"...... Đi thôi."

Sarah từ từ đứng dậy và đi vào phòng khách. Bây giờ là lúc để đối mặt với tội lỗi đầu tiên mà cô đã phạm phải.

Cánh cửa phòng khách mở ra và cô có thể thấy một người phụ nữ đang lo lắng kéo ra kéo vào một chiếc quạt. Sarah nhắm mắt lại một lúc khi cô cảm thấy ngực mình thắt lại.

"Công tước phu nhân."

Sarah từ từ tiếp cận người phụ nữ và thể hiện sự lịch sự bằng cách cong đầu gối xuống một chút.

"Sarah, xin đừng gọi tôi như vậy. Tôi đã luôn yêu cầu cô đừng gọi như vậy."

Dieline, Công tước phu nhân xứ Ambrosia và là bạn thân lâu năm của Sarah, nhanh chóng nắm tay cô và dẫn cô đi tới bàn trà. Trước khi Sarah ngồi lên ghế sofa, Dieline nắm chặt tay cô và lắc nhẹ.

"Sarah, người bạn quý giá của tôi. Cô đứng về phía tôi, đúng không? Phải không? Cô nói cô có thể làm bất cứ điều gì cho tôi. Đúng chứ? Vậy xin cô hãy giúp tôi, Sarah!"

"...... Công tước phu nhân."

"Đừng gọi tôi như vậy!"

Dieline hét lên và cô ấy bắt đầu run rẩy. Cô ấy đang trách Sarah.

"Đừng gọi tôi như vậy. Chỉ có cô, cô không được làm điều đó với tôi."

"Được rồi, Dieline. Tôi xin lỗi. Đó là lỗi của tôi."

Khi Sarah gọi tên cô một cách trìu mến, Dieline thực sự hít một hơi thật sâu. Nhìn thấy Dieline từ từ lấy lại bình tĩnh, Sarah có trực giác rằng hiện tại cô đang ở rìa của một vách đá.

"Tôi đã giữ lời hứa với Công tước. Bây giờ tôi sẽ tìm Hugel. Ngay cả khi tôi phải từ bỏ gia đình của mình và đứa con của Hugel!"

"Dieline!"

"Cô không biết điều này khủng khiếp như thế nào. Nhưng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm điều này. Ambrosia cần một người kế nhiệm, và tôi sẽ sớm sinh con. Sau đó, tôi sẽ có thể rời đi."

"Cô có nghĩ rằng Hugel và đứa con của anh ta có thể trở thành người của gia đình Ethan Ambrosia không? Điều gì sẽ đến nếu sự thật này thật sự xảy ra!?"

"Tôi là Công tước phu nhân xứ Ambrosia và Hugel là con trai thứ hai của Công tước Ambrosia! Một đứa trẻ mang trong mình dòng máu của Ambrosia được sinh ra bởi một người vợ chính thống và hợp pháp. Có vấn đề gì à? Hả?"

Đôi mắt của Dieline bây giờ đã nhuốm đầy sự điên rồ.

"Tôi có thể làm được. Ngay cả khi tôi sẽ không bao giờ trở lại vị trí Công tước phu nhân sau khi rời khỏi đứa trẻ ấy... Tôi vẫn sẽ quyết định từ bỏ mọi thứ."

#VUILONGKHONGREUP

#NhaCharyybanchaydeadlinenovel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro