Chương 80: Nhu tình như nước 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng thở dốc của Phong Nhã Vân mềm nhẹ như tiếng mèo kêu, khiến nụ hôn của hắn càng thêm sâu thẳm. Albaric nâng cổ Phong Nhã Vân lên, cô phối hợp với hắn đem cánh môi mình hé mở, đầu lưỡi non mềm nhẹ nhàng mô phỏng cánh môi hắn, dừng lại ở khóe miệng.

Ánh mắt cùng hơi thở của Albaric dần trở nên nóng bỏng. Hắn đem lưỡi mình cuốn vào trong khoang miệng cô, câu lấy đầu lưỡi triền miên mút mát thật dài, sau lại dùng đầu lưỡi đảo loạn khuấy tung hơi thở. Nụ hôn của hắn nồng nàn mãnh liệt, không mang theo bất kỳ kỹ xảo nào nhưng chuyên sâu nghiêm túc lại thành kính, như thể đây là điều hắn tôn thờ, là tín ngưỡng và là chấp niệm của hắn. 

Mật dịch ngọt ngào trong miệng cô bị hắn quấn quít dây dưa, lúc thoát ra giữa hai người vương lại sợi chỉ màu bạc, nhỏ xuống cổ áo trắng tinh của hắn.

Những ngón tay thon dài của Albaric vân du trên khuôn mặt ửng đỏ của Phong Nhã Vân. Đôi mắt cô sương mù mờ mịt, giữa hàng lông mày bất giác nhíu lại thành đường nhỏ, mang theo vẻ phụng phịu hờn dỗi với ý tứ làm nũng.

Tâm tình Albaric bị ánh mắt như mèo con này câu đi mất. Hắn luồn tay ra sau ghế, đem tấm bạt che chắn cửa kính thật cẩn thận, một tay cố định trên eo cô giữu chặt, một tay nắm lấy ghế tựa kéo ngửa ra sau, tạo thành một tư thế thoải mái.

Phong Nhã Vân hôm nay chỉ vận một váy sa mỏng, cô áp người vào lồng ngực hắn, mềm mại cầu xin. "Kéo xuống giúp em nhé."

Albaric chỉ cảm thấy cô làm gì cũng gây nên sát thương với hắn. Bàn tay hắn di chuyển đến sau lưng, lướt qua bả vai dừng lại ở khóa kéo còn đang vắt vẻo sau gáy. Hắn đem váy cô kéo xuống, động tác chậm rãi, che giấu đi hơi thở đang dần rối loạn của mình.

Váy sa mỏng ở trên người Phong Nhã Vân trượt xuống, để lộ bả vai trắng nõn mịn màng như ngọc cùng khớp xương quai xanh đang hiện lên rõ ràng. Albaric hôn lên từng tấc da thịt Phong Nhã Vân, ở trên cổ trượt dần xuống vai, sang đến xương quai xanh, sau cùng mút nhẹ một cái ở bầu ngực đang phập phồng nhô cao.

Albaric nhìn chằm chằm vào dấu hôn đỏ nhạt vừa hiện lên trên bầu ngực trắng nõn, hắn vươn tay chạm vào rồi ấn xuống, khóe miệng cong lên thành một nụ cười chói mắt. "Thật đẹp."

Khuôn mặt Phong Nhã Vân ửng hồng, cô thẹn thùng đem hai tay chạm tới móc cài áo ngực sau lưng. Tách một tiếng, áo ngực bị tháo bỏ. Bầy thỏ ngọc rung rinh nhảy nhót, ở trước mắt hắn dập dờn thành một luồng sóng nhũ mê người. Albaric hít thở sâu, yết hầu khó nhìn di chuyển lên xuống.

Từng nút thắt trên áo sơ mi của hắn bị cởi bỏ. Phong Nhã Vân vươn tay chạm lên lồng ngực hắn, nơi đó có một trái tim đang gióng từng hồi trống mạnh mẽ. Cô yêu thích hạ lên ngực hắn một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước.

Cảm giác xúc động và nóng bỏng theo từng cú chạm của Phong Nhã Vân đang dần lan ra toàn thân hắn vô cùng mãnh liệt. Albaric nhìn cô yêu thích hôn lên từng ngóc ngách cơ thể hắn, không lưu tình để lại những dấu hôn màu hồng nhạt, trong mắt tràn ngập sủng nịnh cùng yêu chiều, ngọn lửa dưới thân cũng càng lúc càng âm ỉ đau đớn.

Bàn tay nhỏ xinh của Phong Nhã Vân sờ tới đũng quần hắn. Albaric hít sâu một hơi, run run nhìn cô đem khóa quần hắn kéo xuống giải phóng cho ngọn lửa tích tụ từ nãy đến giờ, từ sâu trong cổ họng bật ra tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ thoải mái.

Quần lót hình chữ nhật bao bọc gọn ghẽ lấy phân thân dưới háng của Albaric, phía đó dựng lên thành một cái lều nhỏ. Phong Nhã Vân đem quần lót của hắn kéo xuống, cự long ngay lập tức bật ra bên ngoài, đánh lên mu bàn tay cô một tiếng bang thanh thúy.

Albaric ngượng ngùng nhìn phân thân mình nằm gọn trong tay cô, bàn tay cô nhỏ nhắn xinh xắn, ở dưới đó bo lại chưa đến một nửa. Phong Nhã Vân dùng hai tay thật cẩn thận bao bọc côn thịt, phía trên quy đầu ở mã mắt đã chậm rãi tiết ra dâm dịch bóng loáng, chảy xuống dọc theo thân cự long hắn, một ít chui tọt vào trong lòng bàn tay cô dinh dính.

Phong Nhã Vân nhích người tạo thành một tư thế thoải mái, bàn tay khẽ di chuyển trên côn thịt hắn, dần dần đẩy nhanh tốc độ. Albaric hơi thở ngày càng rối loạn, một tay hắn đưa lên che mặt, một tay đặt xuống ghế âm thầm chống đỡ.

Côn thịt nóng bỏng thô cứng, đối nghịch với bàn tay mềm mại lại mát lạnh. Hai sắc thái này vần vò Albaric phát điên. Ngón tay cô vô tình hữu ý khẽ lướt qua mã mắt của hắn vài lần. Albaric thở dồn dập, dưới đê mê xúc cảm nhanh chóng bắn ra, đợt tinh nồng đậm bắn thẳng lên bầu ngực trắng nõn đung đưa của Phong Nhã Vân.

Albaric ngước nhìn, nuốt nước bọt.

Hắn với tay lấy khăn giấy trong hộc xe, thật cẩn thận lau đi sạch sẽ vết tinh trên người cô, sau đem nó nhét vào chỗ để rác.

Đối diện với sự săn sóc ân cần của Albaric, Phong Nhã Vân thoáng ngẩn ngơ. Cô nhìn hắn dù đã bắn một lần vẫn ưu tiên quan tâm đến cơ thể của cô trước, không khỏi cảm thấy xúc động. Albaric chưa kịp hoàn hồn quay lại liền thấy cô dịch người cúi xuống, há miệng đem phân thân hắn ngậm lấy, không quên hướng hắn để lại một ánh mắt yêu mị.

Nữ nhân hơi thở thanh thuần, trên người tràn ngập hoocmon thiếu nữ nay vì nhuốm màu tình dục mà chậm rãi lắc mình biến thành một bông hoa diễm lệ yêu kiều, ở dưới thân hắn nắm lấy người anh em bé bỏng vứt cho hắn mị nhãn như tơ. Khắp cõi lòng cũng tất cả các giác quan trên người Albaric lúc này chỉ đang kêu gào tên người con gái trước mặt. Hắn khát khao bấy lâu nay, nhưng lúc nào chạm vào cũng sợ mất.

"Em không cần phải làm như vậy đâu." Albaric gian nan lên tiếng. Xúc cảm thoải mái truyền tới đại não hắn, cự long được bao bọc trong khoang miệng ấm nóng mềm mại. Sóng lưng Albaric thẳng tắp, hắn run run đưa tay chạm tới mặt người đối diện nâng lên. Ánh mắt Phong Nhã Vân mờ mịt không hiểu, lúc buông côn thịt hắn kéo theo một sợi chỉ dài màu bạc. Albaric trông thấy, phía dưới lại phình to thêm một vòng.

"Sao vậy?" Phong Nhã Vân ngơ ngác nhìn hắn.

"Anh không nỡ. Em lại đây đi." Albaric dùng tay kéo cô đặt lên trên đùi mình, đem hai chân cô mở rộng. Bàn tay hắn xoa nhẹ một bên ngực cô, đầu ngón tay đỉnh lên hai đóa hồng mai khảy một cái, thành công khiến Phong Nhã Vân kiều suyễn kêu thành tiếng. Hắn đem bầu ngực cô dâng tới trên miệng, dùng đầu lưỡi vo tròn trên đỉnh, sau đó hé răng nghiền quanh đầu nhũ.

"Để anh làm cho." Albaric thương yêu hôn lên má cô một cái. Cự long dưới thân hắn đã thức tỉnh hoàn toàn, vươn mình ngạo nghễ đứng thẳng, nhưng Albaric không thèm để tâm vào mắt.

Quần lót của cô sớm đã ướt sũng. Albaric đem quần lót cô thoát ra, đôi mắt dán chặt lên hai cánh môi hồng hào đang không ngừng phập phồng kịch liệt. Hơi thở hắn trở nên trầm đục, ánh mắt tối tăm, khóe miệng mấp máy không nói thành lời.

Đầu óc Albaric lúc này trì độn không ít. Phong Nhã Vân nghiêng đầu nhìn phản ứng loading quen thuộc của hắn, liền bật cười.

"Anh còn định nhìn nó tới bao giờ?" Cô thấp giọng châm chọc.

Hoa môi theo cử động đóng ra rồi lại mở vào, mật dịch trong suốt từ bên trong chảy xuống quần dài của hắn, thấm xuống dưới lớp da bọc trên ghế thành một mảng ướt sẫm màu. Ánh mắt Albaric sâu thêm mấy phần, hắn nhích người đem côn thịt kề sát tiểu huyệt, quy đầu ở ngoài cửa động cọ sát.

"Anh vào nhé." Albaric kiên nhẫn đợi cô gật đầu đồng ý, hắn dùng dâm dịch chảy ra từ tiểu huyệt thấm ướt bao phủ lấy quy đầu hắn, tách ra hai mảnh hoa môi chen người lách vào.

Cảm xúc tê dại nhanh chóng từ dưới thân truyền lên trên đầu, theo dọc sóng lưng từng trận rùng mình tê tái. Hai người phát ra âm thanh rên rỉ thỏa mãn, thanh âm hắn khàn khàn quyến rũ, còn của cô lại nũng nịu yêu kiều.

Côn thịt thô dài cứng rắn trong hạ thể cô dựng đứng thẳng tắp, thân gậy nhạt màu mang theo quy đầu phớt hồng nong tiểu huyệt căng ra tràn đầy. Bên dưới hắn bẩm sinh có một đường cong tuyệt đẹp, đỉnh đầu hơi giương lên kiêu hãnh, chỉ mới chen vào đã dễ dàng chạm ngay tới gần sát mép tử cung. Phong Nhã Vân đối với côn thịt bị nong ra vừa trướng vừa ngứa ngáy, cô khó chịu vặn vẹo lưng, đem hai mảnh hoa môi nghiền ép côn thịt, khiến Albaric phải nắm chặt tay kiềm chế.

Tầng tầng nếp uốn trong tiểu huyệt cô bị côn thịt cưỡng chế căng ra. Albaric ôm cô vào lòng, bàn tay ở trên lưng cô vuốt ve vỗ về, phía bên dưới chậm rãi đong đưa.

Ánh mắt dịu dàng của Albaric như một tấm lưới bao trùm lấy toàn bộ tâm trí Phong Nhã Vân. Ngón tay hắn chạm nhẹ lên bầu ngực căng tròn của cô, từ giữa kẽ ngón tay tràn ra lớp thịt non trắng nõn. Hắn dùng tay gảy nhẹ, ở nhũ tiêm trêu đùa, ngón cái và ngón trỏ thay phiên nhau kẹp lấy, sau đó kéo nhẹ về phía trước, lúc buông ra bầu ngực rung rinh đánh thành luồng sóng dập dờn. Albaric híp mắt nhìn, bàn tay nhanh chóng phủ thêm lực đạo. Phong Nhã Vân dần dần rên rỉ thành tiếng, dưới sự trêu đùa của hắn run rẩy kẹp chặt côn thịt, khiến cho hắn hít lấy vài hơi.

Albaric từ tốn hôn lên cần cổ duyên dáng thon dài của Phong Nhã Vân. Thân hình cô bé nhỏ, kích thước chênh lệch với hắn khá nhiều, hiện giờ nằm gọn lỏn trong vòng tay hắn. Nụ hôn nóng rực của hắn vờn quanh chọc cô khó chịu, từ trong yết hầu phát ra âm thanh mị hoặc làm nũng, bên dưới âm thầm đem hai đùi khép chặt dùng sức, bị hắn phát hiện bật cười khanh khách.

------------------

Trời ơi cứu với, lâu không viết H, căng não thật sự :(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro