Chương 4: Cắt Miếng 1: Đại Sư Huynh Và Tứ Sư Muội Của Hắn (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp 1: Bảo vệ đối tượng nhiệm vụ khỏi sắc nữ (1/? lần)

Mức đánh giá: Khá.

Giá trị khen thưởng: +10.

Lưu ý: Giá trị khen thưởng có thể đổi thành xu hệ thống, tích đủ xu có thể mua bán vật phẩm trong cửa hàng hệ thống.

Xin kí chủ tiếp tục cố gắng!]

[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn sơ cấp 1: Giúp đỡ đối tượng nhiệm vụ giải trừ kịch độc.

Mức đánh giá: Khá.

Giá trị khen thưởng: +15.

Tổng giá trị khen thưởng: 25.

Xin kí chủ tiếp tục cố gắng!]

Thời điểm Ôn Linh Ngữ bôi thuốc cho Thần Tư, hệ thống 333 đột nhiên nhảy ra thông báo reo hò.

"Đánh giá được khá sao? Tính như thế nào?" Ôn Linh Ngữ hỏi.

[Hệ thống sẽ dựa theo phương thức xử lý nhiệm vụ của ký chủ mà đưa ra đánh giá.]

Hệ thống 333 giải thích: [Theo như quan sát, Ôn Linh Âm khi đó cố ý làm khó dễ ký chủ, là Thần Tư giúp đỡ ngài ngăn chặn nàng ta, nhờ vậy ký chủ mới có thời gian trợ giúp nam chủ khôi phục thần trí, giải trừ nguy hiểm. Lần này hoàn thành nhiệm vụ được xem là may mắn có người trợ giúp, hoàn toàn không phải do ký chủ tự mình hoàn tất. Chẳng qua, khi ký chủ làm nhiệm vụ đều không có quy định rập khuôn, chỉ cần kết quả là hoàn thành nhiệm vụ là được, nhưng độ đánh giá sẽ bị giảm đi.]

"Ừm." Ôn Linh Ngữ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, không tiếp tục hỏi nữa. Nghĩ tới Ôn Linh Âm khi đó sát khí đánh về phía mình, nếu không phải Thần Tư nhanh tay nhanh mắt kéo nàng một phen, có lẽ giờ phút này nàng đã trở thành hồn ma dưới tay nàng ta.

Lần đầu cọ sát với loại nhiệm vụ này, để thành công được cũng là hữu kinh vô hiểm.

Nghĩ vậy, động tác bôi thuốc của Ôn Linh Ngữ trên bả vai Thần Tư không khỏi càng thêm mềm nhẹ: "Nơi nào làm đau ngươi nhớ rõ nói cho ta biết."

"Không có." Thần Tư lập tức đáp.

Cảm nhận được tỉ mỉ cẩn thận của Ôn Linh Ngữ, hắn khoé môi hơi nhếch lên, gương mặt thanh niên trưởng thành ngoài ý muốn hiện ra nét trẻ con thuần phác. Cũng may trước đó đã có chuẩn bị sẵn che lại mắt hắn, bằng không có lẽ sẽ khiến lòng người sinh nghi.

"Tứ sư muội."

Lúc này, Đới Cát đột nhiên kêu một tiếng.

Ôn Linh Ngữ nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía Đới Cát, phát hiện hắn thế nhưng đang đi về bên này. Nàng dư quang thấy được Ôn Linh Âm ở đằng sau chật vật nhặt lên kiếm, trong lòng có chút không vui.

Nhưng một tia không vui này cũng chỉ loé qua rồi biến mất trong tích tắc. Vừa hay Đới Cát ôm kiếm đến trước mặt nàng, nàng lập tức cười với hắn một cái: "Đại sư huynh trong người có chỗ nào bị thương?"

Đới Cát lắc đầu, thần sắc nghiêm nghị: "Vết thương nhỏ bé không thành vấn đề, nghỉ chân ta có thể tự mình tiếp tục đả toạ thì tốt rồi. Cảm tạ tứ sư muội cùng với tam sư đệ kịp thời ra tay cứu trợ."

Lần này hắn được sư phụ ủy thác mang nhóm sư đệ sư muội tiến bí cảnh luyện tập thực tế cọ sát, thuận tiện xem xem ai có vận may nhặt được cơ duyên hay không.

Hắn vốn cho rằng Tinh Nguyệt bí cảnh chỉ giới hạn tu sĩ từ cảnh giới Kim Đan trở xuống sẽ đơn giản hơn những bí cảnh cao cấp khác, hoàn toàn không nghĩ tới bên trong bí cảnh này lại hung hiểm không tưởng. Thời điểm sáu người bọn họ vừa tiến vào liền lập tức bị nó mạnh mẽ tách ra.

Tinh Nguyệt bí cảnh ngày ngắn đêm dài, khắp nơi đa phần đều là hung thú hoạt động ban đêm, nguy cơ tứ phía. Hắn không rõ các sư đệ sư muội không có hắn sẽ trải qua như thế nào, chính mình loanh quanh đi tìm người, lại không may dụng phải Giao long, bị nó trong tối bất ngờ tập kích, hắn không chút suy nghĩ liền rút kiếm cùng nó phân cao thấp.

Giao long lúc này đã tu luyện đến cảnh giới Kim đan hậu kỳ, cùng hắn đánh chính là ngang tài ngang sức. Sau lại bởi vì nhân loại hình thể nhỏ bé nhưng linh hoạt, tìm được cơ hội đột phá, lại không nghĩ tới Giao long trước khi chết sẽ còn sức lực phản kháng mà phun cho hắn độc dâm.

Đới Cát tuy hạ được Giao long, nhưng lại không may trúng độc của nó, trước đó gần như ném nửa cái mạng, vì vậy hắn không kịp thời ức chế độc ra đã ngất đi, tỉnh lại sau mới lưu lạc đến như vậy. Hắn trước đó còn một ít ký ức, tan rã nhưng ấn tượng cũng không có mất đi. Trong mơ màng có người muốn khinh nhục hắn, may mắn gặp được hai vị sư đệ sư muội đi ngang qua giúp hắn qua một kiếp.

Nghĩ nghĩ, hắn mở miệng: "Ban nãy thấy tam sư đệ đánh nhau với lục sư muội, là cớ gì?"

Sư phụ ngày thường vẫn luôn nhấn mạnh làm đệ tử bọn họ yêu thương hoà thuận. Nhưng bọn họ lại nhân lúc ở nơi sư phụ nhìn không thấy chĩa mũi kiếm về phía nhau. Nếu như chuyện này đến tai sư phụ, người bị phạt trước tiên nhất định là hắn.

Vì vậy tuy rằng không muốn quản, hắn lại không thể nhắm mắt làm ngơ.

"Đại sư huynh, muội ban nãy trúng tà thuật của yêu thú, là tam sư huynh giúp muội bài trừ độc tố. Chúng ta đều là đồng môn cùng một sư phụ, tự nhiên là hoà hợp thực."

Ôn Linh Âm đúng bệnh hốt thuốc, ôm kiếm lung lay bước đến bên cạnh Đới Cát. Y phục trên người nàng ta bởi vì ban nãy giao đấu với Thần Tư có vài chỗ rách nát, một ít vết thương còn đang rỉ máu, nhưng với người tu tiên mà nói chút thương tích này hoàn toàn không đáng để mắt.

Ôn Linh Ngữ đưa mắt nhìn về phía Ôn Linh Âm, thấy trong mắt nàng ta ý tứ cầu khẩn, bỗng có chút buồn cười.

Nàng ta một cái Luyện Khí hậu kỳ nho nhỏ lại đi khiêu chiến tứ sư tỷ tu vi Trúc cơ trung kỳ và tam sư huynh Trúc cơ hậu kỳ, có thể gọi là cuồng vọng. Nhưng nàng thân mang hệ thống, dựa vào hệ thống trợ giúp mới có thể ăn gian thành công giết chết hai người.

Mà hiện tại ở trước mặt đại sư huynh lại lo sợ bị bắt gặp, thái độ giả dối mong bọn họ đứng ra giúp chính mình bao biện.

Nếu như không phải nàng theo hệ thống xuyên đến, Thần Tư bị đoạt xá, Ôn Linh Âm là muốn để hai người này im hơi lặng tiếng mà chết đi, trong lòng không chút áy náy tiếp tục chạy đi phá hoại thế giới?

Nàng ta thật sự cho rằng những người có da có thịt, sống sờ sờ ở nơi này không phải là người, chỉ là số liệu hay là hàng chữ do tác giả dựng lên nên mới tùy ý hoành hành, xuống tay không chút nương từ sao?

Ôn Linh Âm từ khi nào sẽ trở nên như vậy?

Ôn Linh Ngữ thất vọng.

[Ký chủ, nàng ta hiện tại là nữ chủ, vì đại cục, hơn nữa tài nguyên của ngài ít ỏi, hiện tại không thể hủy hoại nàng.]

Im lặng nửa ngày, hệ thống 333 đột nhiên nói.

Ôn Linh Ngữ nghe ra một tia không cam lòng, lại không thể nào thay đổi của hệ thống, trong lòng bỗng có chút áy náy. Lại nói, Ôn Linh Âm dù sao cũng là muội muội song sinh của nàng, dù nàng không tán thành Ôn Linh Âm làm chuyện xấu, ở thời điểm đặc thù này lại không thể lập tức đứng ra thị uy, chỉ có thể bất đắc dĩ.

Chẳng qua trải qua quan sát nửa ngày, Ôn Linh Âm đối nàng mười phần xa cách, giống như còn chưa nhận ra nàng là ai. Trước đó đã cùng hệ thống nói tốt sẽ không để lộ thân phận. Thay đổi một cái túi da, nàng hiện tại cùng Ôn Linh Âm hoàn toàn không có huyết thống cùng với thân phận ràng buộc, tỷ muội song sinh, tâm hữu linh tê gì đó đã không có gì dùng.

Chính là lúc này không thể phân tâm, Ôn Linh Ngữ đánh lên tinh thần, cười nói: "Đúng vậy, lục sư muội còn có nơi nào không thoải mái? Ta lại làm tam sư huynh giúp ngươi một hồi."

Nghe vậy, Ôn Linh Âm nhíu mày, lại làm như không sao khom người với Thần Tư: "Muội đã khoẻ vô cùng, cảm tạ tam sư huynh ra tay giúp đỡ."

Dựa vào tư duy của Thần Tư hẳn là không thể lý giải hai nữ tử âm thầm đưa mắt truyền ý. Hắn theo bản năng đi xem Ôn Linh Ngữ, thấy nàng hơi gật đầu liền cũng gật đầu với Ôn Linh Âm, dựa theo dặn dò của Ôn Linh Ngữ duy trì nhân thiết băng sơn không nhiều lời.

Ở đây đại sư huynh Đới Cát một lòng đại đạo, bình thường không thế nào giao tiếp với nhóm sư đệ sư muội. Ôn Linh Âm vừa mới tiến vào thế giới này nên cũng không có kịp giao thoa nhiều với Trần Vấn, không rõ hắn bình thường cùng người khác giao tiếp như thế nào. Giờ đây thấy hắn chỉ nhàn nhạt gật đầu làm đáp lại, cho rằng hắn bình thường đều là dáng vẻ này liền không rối rắm quá nhiều. Vì thế bọn họ mấy người tuy cùng là đồng môn với nhau, lại không phát hiện ra đối phương có gì bất thường. Chuyện này tuy Đới Cát đáng trách, nhưng như vậy vừa vặn giúp đỡ nàng và Thần Tư, nàng còn phải đi theo cảm tạ nữa là.

"Như vậy trời đã không còn sớm, chúng ta tìm một hang động qua đêm, ngày mai tiếp tục tìm người."

Thấy Ôn Linh Ngữ cùng với Thần Tư đều là dáng vẻ này, nghi ngờ trong lòng Đới Cát cũng giảm xuống. Nếu như bọn họ đánh lên thật chỉ vì giúp lục sư muội giải trừ độc tố trong cơ thể, vậy đánh cũng đánh rồi, đã không có việc của hắn. Còn có, người vừa rồi có ý định khinh nhục hắn, tuy hắn không biết nàng ta là ai, nhưng dù sao nàng ta cũng chưa đắc thủ, hắn cũng chỉ một lần thất thủ như vậy, về sau không để nàng ta có cơ hội ăn đậu hủ của mình là được, đã không phải chuyện gì lớn.

"Đều nghe đại sư huynh."

Ôn Linh Âm giành trước một bước nói. Ôn Linh Ngữ kéo Thần Tư đứng dậy, bốn người lập tức đi tìm chỗ trú ẩn đêm nay.

Dọc quãng đường đi, Ôn Linh Âm vẫn luôn âm thầm quan sát hai người Ôn Linh Ngữ và Thần Tư. Nàng ta vẫn luôn không hiểu thể được bọn họ vì sao còn sống? Cùng với hệ thống đồng sinh cộng tử một cái thế giới, nàng ta biết nó một khi làm việc liền xuống tay tàn nhẫn lại quyết đoán, chưa từng nhầm lẫn, mà khi đó trước khi rời đi hiện trường nàng ta đã kiểm tra mạch đập của bọn họ, xác định người đều đã chết không nghi ngờ.

Rốt cuộc là vì sao?

Chỉ nghe hệ thống trong đầu đột nhiên nói: [Có lẽ là nhân vật phụ chủ tuyến, thế giới không thể không đem bọn họ tái tạo lại.]

Ôn Linh Âm không quá tiếp thu giải đáp này, nhưng lúc này ngoại trừ khả năng này có vẻ cao, đã không còn bất kỳ khả năng nào khác.

Như hệ thống nói, dựa theo quy định, mỗi một cái thế giới chỉ giới hạn một người mang theo hệ thống xuyên đến làm nhiệm vụ. Trong thế giới này người mang hệ thống hiển nhiên là nàng, không thể lại xuất hiện người xuyên không thứ hai.

Thực ra đây là lần đầu tiên nàng ta tiếp xúc cũng như nghe đến khái niệm Tu chân giới. Trước kia không hề quan tâm lĩnh vực tiểu thuyết bên này, nàng ta đối thế giới này không có bất luận kiến thức gì, chỉ biết Tu chân giới là phản với tự nhiên khoa học, vì vậy cũng không lại nghĩ nhiều.

Chỉ là Ôn Linh Âm vẫn không nhịn được thầm nghĩ nếu như lúc này có đại tỷ Ôn Linh Ngữ ở đây, có lẽ nàng ta còn có thể xin nàng chỉ giáo một chút. Rốt cuộc trong hai người, chị gái nàng ta ngược lại lại là người thích xem mấy loại tạp văn tiểu thuyết này nhất.

[Chẳng qua nếu thật là như vậy, cho tới khi ta khôi phục được năng lực, chúng ta vẫn là nhanh chóng hành động xong thì rời đi.] Hệ thống của Ôn Linh Âm nói.

[Ký chủ, ta vừa đo lường được hệ thống bên kia của nàng ta đang tìm cách mở ra thế giới xuất khẩu. Dựa theo đo lường tính toán cho biết, không bao lâu nữa, vừa vặn các nàng phá hoại thế giới đủ rồi sẽ lập tức rời đi.]

Hệ thống 333 chợt nói: [Nhưng Ôn Linh Âm là nhân vật chủ tuyến, cốt truyện không thể thiếu mất nữ chủ. Tuy rằng ta rất phản cảm nàng ta như vậy, nhưng thế giới yêu cầu nữ chủ, không thể không có âm dương cân bằng. Ký chủ, ngài cần thiết giữ chân nàng ta, trợ giúp làm nàng ta hoàn thành nhiệm vụ. Còn ta bên này sẽ tìm cách cản trở hệ thống của nàng ta. Lại qua một đoạn thời gian, nếu như vẫn là không được, chúng ta phải gọi viện binh.]

Nếu không phải hệ thống Ôn Linh Âm tạo phản đem linh hồn nữ chủ thế giới trực tiếp bóp chết rồi cường ngạnh nhét linh hồn của Ôn Linh Âm đi vào, trước mắt không tìm được được linh hồn phù hợp, càng không thể rút dây động rừng, bọn họ nhất định sớm đã xử lý xong chuyện này.

"Ta hiểu được." Ôn Linh Ngữ nói: "Chỉ cần phía sau ngươi cung cấp đầy đủ hướng đi cốt truyện, ta nhất định sẽ góp toàn sức lực."

[Cảm tạ ký chủ.]

"Không có gì, nàng là em gái của ta, vốn dĩ nên nói xin lỗi các ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro