Chương 3: Nhân Trệ*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hoàng tỷ, bọn họ đều không phải người, tỷ mau chạy đi!" Quân Mặc thanh âm càng nhẹ đi vài phần, Chiêu Dương thấy Quân Mặc ngã trên mặt đất đầu nghiên sang một bên.
Một tên lính tới kiểm tra một chút, hắn nhăn nhăn mày đưa ánh mắt lên nói: "Đã chết."
Đã chết
Chiêu Dương nước mắt tuông rơi.
Phụ hoàng, mẫu hậu cùng đệ đệ nàng đều đã chết, nàng sống còn có ý nghĩa gì? Bất quá chỉ là để cho người khác vũ nhục mà thôi. Chiêu Dương nhìn thấy cảnh Quân Mặc cùng mẫu hậu chết đi hoảng sợ đến mức chỉ biết trừng lớn hai mắt, cắn chặt hàm răng nhìn về phía mấy người phía trước: "Đức phi, Sở Lâm Mộc các ngươi được phụ hoàng sủng sí đến như vậy, vì sao lại vẫn giết cha soán vị, các ngươi liền không sợ bị trời phạt sao?"
"Vô cùng sủng ái? Trời phạt?" Đức phi đột nhiên nở nụ cười, tiếng cười điên dại lại mang theo tràn đầy hận ý: "Thế nhân toàn cảm thấy bổn cung cùng hoàng nhi được sủng ái, không nghĩ tới hết thảy đều là tên cẩu hoàng đế che mắt thiên hạ. Hoàng nhi của bổn ưu tú như thế nào, một kẻ phế vật suốt ngày chỉ biết ăn uống chơi bời không thể so sánh! Bổn cung đã sớm hận không thể đem mẫu tử ba người các ngươi ra xé sát! Hôm nay bổn cung đã làm được! Sở Chiêu Dương, như thế nào, nhìn mẫu thân cùng đệ ngươi bị chịu nhục mà chết trước mặt tư vị không dễ chịu đi! Thời điểm bổn cung bị mẫu tử các ngươi chà đạp dưới chân, tư vị kia càng không dễ chịu."
"Mẫu hậu ta khoan dung, mặc dù ngươi được sủng ái người cũng chưa bao giờ hạ độc thủ với ngươi, vì sao ngươi ngoan độc như thế?" Chiêu Dương thanh âm hầu như đã khàn khàn.
"Khoan dung? Nàng vẫng luôn độc chiếm vị trí hoàng hậu, đó là đối với bổn cung không khoan dung! Nàng dựa vào cái gì? Còn không phải là dựa vào quyền thế ngập trời của nhà mẹ đẻ sao? Bổn cung trừ bỏ gia thế có gì không bằng nàng? Đúng rồi, bổn cung nói cho ngươi gia thế tốt cũng không có là cái gì ghê gớm, nhà ngoại quyền thế ngập trời kia của ngươi cũng là một tay bổn cung vặn đảo, ha ha ha ha! Có phải hay không không nghĩ tới?"
Chiêu Dương hai mắt đỏ bừng, cắn chặt hàm răng để mới ngăn thống khổ bùng phát.
Đức phi vừa dứt tiếng, Thuần An ở bên cạnh liền cười lạnh: "Mẫu phi cùng ả nói làm cái gì? Vẫn là nhanh đem ả đẩy xuống địa ngục là tốt nhất, hoàng tỷ luôn được phụ hoàng yêu thích, Thuần An đã sớm nhìn không thuận mắt, Thuần An chuẩn bị nhiều cách chết cực kỳ đau khổ, chỉ chờ hoàng tỷ hảo hảo hưởng thụ.
"Ồ? Nói nghe một chút?" Đức phi nhướng mày, nở nụ cười.
Thuần An khóe miệng nở nụ cười sáng lạng thêm vài phần: "Nữ nhi cảm thấy đau khổ nhất hẳn là đem ả cắt hết tứ chi, đào mắt ra, dùng đồng rót vào lỗ tai, dùng độc dược rót vào yết hầu, cắt lưỡi, cắt mũi, cạo trọc đầu, cạo sạch lông mày, cho vào trong bình rượu ngâm thành rượu,... *" (con này quá biến thái _ dịch giả)
Chiêu Dương cảm thấy trong lòng buồn nôn, nàng không ngờ người muội muội vô cùng ngây thơ của nàng thế mà như vậy ngoan độc.
Đức phi ha ha cười to: "Hảo, dùng cách ngươi nói mà làm."
Chiêu Dương nghe thấy kinh hoảng vô cùng, binh lính nhanh chống tiến tới đè chặt nàng lại, đau đớn truyền đến từ tay nàng, chân nàng, Chiêu Dương không kiềm chế mà hét lên!
"Ta có làm ma cũng quyết không ta cho các ngươi!" Chiêu Dương đau tới tột cùng, vẫn nghiến răng mà hét to.
Đức phi nghe vậy, nhướn mày, đầy phong tình mị hoặc: "Bổn cung há có thể sợ ngươi thành ma, ngươi muốn đến tìm ta báo thù, cứ mặc ngươi đến. Ngươi có thành ma, bổn cung cũng khiến ngươi thành tro."
"Mắt! Mắt!" Thuần An ha ha cười to.
Chiêu Dương cả người không ngừng truyền đến cảm giác đau đớn, thanh âm xung quanh đều trở nên mơ hồ.

*Nhân trệ = lợn người, người lợn: hai điển tích kể lại màn ghen tuông của hai vị hoàng hậu nổi tiếng của Trung Quốc, mọi người có thể lên google để hiểu thêm, phần này tác giả không có viết, mình thêm vào để mọi người hiểu nhân trệ là gì.
- Thời nhà Hán, Lữ hậu cho người đem ái phi mà Hán cao tổ Lưu Bang vô cùng sủng ái Thích phu nhân chặt hết tay chân, móc mắt, cắt mũi, hủy tai, lại cho uống thuốc độc làm bị câm rồi ném vào nhà xí.
- Võ hậu Võ Mị Nương học theo Lữ hậu cặt hết tay chân, bà còn đem tình địch ngâm vào trong rượu để họ nếm trải cảm giác đau đến tận xương tủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#những