Phần I: Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Ôi trời ơi, tiểu thư Carol! Chuyện gì vậy? Sao con trông xanh xao thế?" Bà Mary vội vã chạy ra khi thấy Carol bước xuống từ chiếc xe sang trọng. Bà hơi khựng lại khi nhìn thấy một chàng trai cao lớn bên cạnh cô.

"Con không sao, nãy con bị choáng nên được ngài Izmir đưa về. Tiện hôm nay anh ấy cũng có hẹn với anh Ryan tại nhà mình." Carol giải thích qua để cho bà không lo lắng. Vương tử Izmir mỉm cười chào bà Mary, cử chỉ duyên dáng lịch thiệp khiến đến bà Mary cũng cảm thấy đáng tin cậy.

"Điện hạ... à không anh Izmir, cảm ơn anh rất nhiều vì hôm nay. Trong lúc chờ đợi anh Ryan, mời anh nếm thử ít trà bánh nhé." Carol cảm thấy thân thiết hơn với vương tử, giọng nói cũng gần gũi hơn. Không đời nào Izmir từ chối lời đề nghị của Carol. Izmir lặng lẽ ra lệnh cho Luca hủy các lịch trình tiếp theo và theo Carol vào phòng khách của gia đình Reed.

"Vương tử, để tôi liên hệ với Ngài Reed nhé." Luka hỏi nhỏ. Izmir lắc đầu, ra hiệu không cần, Ruka đành cười khổ. Thư ký như hắn chỉ có thể nghe theo lệnh mà làm việc. Khi hắn nhìn thấy cô gái tên Carol này ở trong lớp, hắn đã hiểu ý định của vương tử. Lần đầu tiên sau hơn chục năm làm việc, hắn thấy vương tử Izmir lại hành xử tùy hứng như vậy. Cô gái đó rất đặc biệt sao?

Trong phòng khách Reed, Izmir vui vẻ nhấp một ngụm trà và ăn một miếng bánh. Bình thường hắn không thích đồ ngọt, nhưng lúc này chúng đặc biệt ngon.

"Anh thấy thế nào?" Carol hồi hộp hỏi

"Bánh rất ngon kết hợp với trà Anh rất hợp, giống vị trước đây tôi từng trải đi du học." Izmir chia sẻ. Sự lo lắng của Carol tan biến trước nụ cười của vương tử, cô hơi đỏ mặt, thực ra những chiếc bánh do cô tự tay làm.

"Cảm ơn. Tôi rất vui." Carol di di đầu mũi chân.

Bà Mary rót thêm trà và cười tươi

"Bánh này do chính tay tiểu thư nhà tôi làm đó."

Nghe vậy nụ cười của Izmir càng đậm.
"Tôi không nghĩ rằng em lại biết làm bánh. Em có hay làm đồ ngọt như thế này không?"

"Có. Anh Ryan làm việc rất căng thẳng, nghe nói đồ ngọt tốt cho hoạt động trí óc nên tôi đã học để làm bánh." Carol mỉm cười ngọt ngào.

Sau đó, cả hai nói về nhiều thứ khác nhau. Izmir vô cùng hạnh phúc khi kể cho cô gái những câu chuyện về quê hương và những đất nước xa lạ mà hắn đã đến.

"Anh thích thật đấy, đã đến nhiều nơi và trải nghiệm rất nhiều thứ. Điều đó thật tuyệt vời!" Carol tán thưởng, ánh mắt cô sáng lên khi nghe những câu chuyện

"Những gì tôi biết chỉ là một phần rất nhỏ của tri thức . Tôi còn muốn học hỏi thật nhiều và tạo nên một thứ gì đó có giá trị cho đất nước tôi, người dân của tôi." Izmir không ngần ngại chia sẻ với Carol. Ngày hôm đó là thời khắc vui vẻ nhất trong gần 30 năm cuộc đời của hắn, điều duy nhất khiến hắn không vui cho lắm đó là tần suất xuất hiện của anh Ryan trong câu chuyện của Carol. Hắn cười khổ

Thật buồn cười, tôi thậm chí còn ghen tị với anh trai của cô ấy

Sau một lúc trò chuyện , Izmir đề nghị.

"Tôi hy vọng em sẽ ghé thăm đất nước của tôi một ngày nào đó. Em nhất định sẽ thích nó."

Đây là ngày thứ 2 họ gặp nhau và đã là lần thứ 2 hắn mời cô đến với vương quốc của mình. Cô cười khẽ.

"Không phải đạo luật của người Al Shahar là không cho phép phụ nữ trẻ, chưa chồng, dưới 40 tuổi được đến vương quốc sao?

"Như tôi đã nói với em, đạo luật là do người ta đặt ra, và lúc nào cũng sẽ có ngoại lệ. Nếu vì em, tôi sẽ thay đổi đạo luật. Tôi sẽ không thể chịu đựng được việc để em đến đất nước của tôi khi em đã hơn 40 tuổi đâu."

"Tôi rất vinh hạnh thưa điện hạ" Carol giả vờ nhún người "Nhưng tôi nghĩ tôi có thể đi cùng anh Ryan đến sớm hơn, chứ không phải chờ đến năm 40 tuổi?"Carol tươi cười.

Em vẫn còn là một đứa trẻ. Ngay cả khi em nói chuyện, em vẫn luôn nghĩ đến anh trai mình. Đến bao giờ, tôi mới trở thành người em không nỡ rời xa.

Các cuộc trò chuyện của họ không ăn khớp lắm. Carol đang nghĩ đến việc đến Al-Shahr với tư cách "một người phụ nữ đã có gia đình", khi cô trở thành vợ của Ryan, và Izmir đang nghĩ đến việc chào đón Carol, một "cô gái độc thân trẻ trung", đến đất nước này làm vợ.

Lúc họ vẫn đang trò chuyện vui vẻ, thì bà Mary bước vào thông báo Ryan và Roddy đã trở về.

***

Khi Ryan lái xe trở về nhà, hắn nhìn thấy một chiếc xe hơi sang trọng đậu trong biệt thự của hắn. Xe có biển hiệu của đại sứ quán Alshar. Xe của vương tử Izmir, sao hắn ta lại đến nhà mình. Ryan nheo mày. Hắn vốn đang có ý định hẹn gặp vương tử để bàn việc làm ăn, nhưng lịch trình của vương tử luôn kín đặc gần như rất khó có điều gì có thể chen vào.

"Anh Ryan, kia đúng là thư ký của Vương tử Izmir. Vậy anh ta đang ở nhà chúng ta. Anh đã hẹn được vương tử sao?" Roddy thắc mắc nhưng Ryan không trả lời. Người con trai thứ 2 nhà Reed nhìn thấy ánh mắt của anh trai mình trầm xuống, trở nên sắc lạnh hơn. Ryan không nói gì sải bước đi thẳng vào biệt thự. Trong phòng khách, hắn nhìn thấy Carol đang cười tươi trò chuyện với Izmir. Đúng như hắn dự đoán, vương tử quan tâm đặc biệt đến cô ấy. Mắt hắn tối đi, răng khẽ nghiến lại.

Cô ấy là của ta.

"Izmir điện hạ, thật là bất ngờ, sao hôm nay ngài lại xuất hiện tại dinh thự Reed mà không thông báo để chúng tôi kịp đón tiếp." Ryan cất giọng sang sảng, hắn kiềm chế cơn nóng giận dưới đáy lòng, thể hiện thái độ chuyên nghiệp, hiếu khách.

Thấy Ryan trở về, Carol vui mừng đứng lên chạy lại đón, nhưng cô không cẩn thận vấp, Izmir lập tức đỡ lấy cô. Bàn tay to lớn ôm quanh eo cô gái

"Cẩn thận chứ!" Izmir giọng đầy quan tâm. Carol nhìn hắn cười gượng. Tình cảnh ấy ngay trước mắt khiến cơn ghen Ryan bùng lên. Hắn bước đến kéo Carol một cách mạnh mẽ hơn bình thường.

"A... anh Ryan.. đau em."

"Carol, giờ này sao em không ở trường, mà lại ở nhà cùng Izmir điện hạ?" Ryan chất vấn, không đợi Carol kịp trả lời, Izmir đã nói đỡ thay nàng.

"Hôm nay tôi có chuyến viếng thăm không chính thức tại Học viện Cairo, có tình cờ tham dự lớp học của tiểu thư. Cô ấy đột nhiên bị ngất trong phòng học nên tôi đưa về. Hơn nữa hôm nay chúng ta chẳng phải có cuộc hẹn tại dinh thự Reed sao?" Izmir thản nhiên nói.

"Em bị ngất?" Ryan mềm giọng xuống. Hắn để ý kỹ thấy gương mặt của cô gái hơi xanh xao. Carol khẽ gật đầu, cô nắm tay Ryan.

"Em bị choáng chút, chắc do thiếu máu thôi."

"Vậy em mau trở về phòng đi, chúng ta sẽ nói chuyện sau."

"Đúng vậy, em hãy về phòng nghỉ ngơi." Izmir cũng quan tâm nhìn Carol, dù hắn không muốn để nàng đi, nhưng lúc này có việc cần hắn làm. Thấy vậy Carol liền gật đầu chào vương tử và trở về phòng. Ryan nhìn thấy ánh mắt lưu luyến của Izmir nhìn theo Carol, đáy lòng cuộn sóng.

Theo phép lịch sự, hắn cùng Roddy mời vương tử về phòng làm việc.

"Thú thật với điện hạ, tôi khá bất ngờ khi gặp ngài ở đây hôm nay. Tôi đã cố đặt lịch với thư ký của ngài, nhưng nhận được thông tin là ngài đã kín lịch đến cuối tuần. Vậy mà khi nãy ngài lại nói có cuộc hẹn với tôi tại dinh thự Reed?" Ryan vừa rót rượu cho vương tử, vừa thăm dò. "Tôi không nghĩ là mình nhận được thông báo có cuộc hẹn nào cả." Ryan khẽ lắc đầu.

"Vậy hẳn thư ký của tôi đã sơ suất trong việc gửi thông báo. Tôi rất hứng thú về đề án phát triển dầu khí của ngài nên đang chờ ngài về đây. Trong thời gian đó, thực sự tôi rất vui vì có thể trò chuyện với cô Carol." Vương tử không chút nao núng nói.

Tình cờ, sơ suất, Ryan thừa hiểu với người như Izmir, hoàn toàn không thể có những chuyện như vậy. Tất cả là do hắn cố ý, nhưng hắn không vạch mặt của vương tử.

"Nhắc lại thì, cảm ơn ngài, Vương tử Izmir. Tôi thực sự cảm kích vì sự giúp đỡ của ngài với Carol của tôi, nhất là khi ngài vô cùng bận rộn. "

Ryan cố tình nhấn mạnh chữ Carol của tôi khiến Izmir hơi cau mày, đó không giống cách người anh trai bảo vệ em gái; người đàn ông như đang muốn khẳng định chủ quyền với cô gái đó. Cùng là đàn ông, vương tử hiểu rất rõ thái độ này; tuy nhiên hắn là anh trai nàng mà, phải không. Tuy không khí có chút căng thẳng, cả hai đều là những tay lão luyện, Izmir nhanh chóng ra dáng một chính khách lạnh lùng.

"Xin thứ lỗi cho sự sơ xuất từ phía tôi. Tôi rất mong có cơ hội trao đổi với anh, để đưa ra lợi ích về những mối quan tâm chung của chúng ta. Đề án của tập đoàn Reed thực sự rất hấp dẫn."

Mặc dù đó là một cuộc gặp không báo trước, nhưng hóa ra lại thuận lợi hơn tưởng tượng. Ryan Reed đang xem xét nghiêm túc việc chuyển đến Al Shahar, tuy nhiên Izmir tìm cách lấy được những điều kiện thuật lợi nhất cho đất nước của mình. Cả Izmir và Ryan đã sử dụng tất cả kiến ​​thức của mình, cuộc đàm phán như một cuộc chiến không vũ khí không bên nào chịu thiệt hơn bên nào. Một cuộc trao đổi đầy kích thích, Tuy nhiên, cuối cùng hai người trao cho nhau một cái bắt tay chắc chắn.

"Chà ... với những gì chúng ta thảo luận. Tôi hoàn toàn tin vào một viễn cảnh tươi sáng cho hai bên. Đất nước chúng tôi hoan nghênh việc gia nhập của tập đoàn Reed. Mong chúng ta có thể hợp lực cùng phát triển."

"Tôi rất hân hạnh và kỳ vọng vào phiên đàm phán tốt đẹp này." Ryan tiếp lời.

"Tôi rất mong chờ chuyến viếng thăm của ngài đến cung điện hoàng gia Al-Shahar." Izmir tươi cười đáp. "Nếu có thể, tôi cũng rất muốn mời tiểu thư Carol đến thăm cung điện của chúng tôi."

Hừ, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định.... Đừng hòng ta để bất kỳ ai đưa Carol đi... Nhưng tại sao hắn lại có hứng thú với Carol đến vậy... hắn mới gặp cô ấy lần đầu tiên.

Im lặng một lúc. Ryan cuối cùng cũng mở miệng, Ryan đã vứt bỏ sĩ diện của một ông chủ tập đoàn khổng lồ và trở thành một người đàn ông muốn thể hiện sở hữu với người con gái của mình.

"Điện hạ, một lần nữa tôi xin cảm ơn ngài vì đã đưa Carol về. Nhưng tôi có chút băn khoăn tại sao người thừa kế của Al Shahar, trẻ tuổi, độc thân và sở hữu trí tuệ ưu việt lại quan tâm đến người con gái duy nhất của gia đình chúng tôi như vậy? Cô ấy không cùng một thế giới với ngài đâu. Xin hãy tránh những hành động gây hiểu lầm như ngày hôm qua và hôm nay. Scandal sẽ không lợi cho sự hợp tác giữa chúng tôi với quý quốc."

Izmir khẽ nhướng mày trước sự khiêu khích của người đàn ông mà hắn đang coi là "anh rể tương lai", dấu hiệu cảnh báo sự nguy hiểm

"Anh Ryan" Roddy cố gắng ngăn Ryan nhưng hắn không để ý. Tại sao Ryan lại nói như vậy, Izmir không phải là nhân vật có thể xúc phạm. Anh trai hắn phát điên vì Carol rồi.

"Tôi không hiểu ý anh, tại sao lại gọi đó là scandal." Izmir hỏi với giọng điệu trầm lặng, một khuôn mặt bình thản với những cảm xúc bị kìm nén. Nhưng bên trong là của những làn sóng cảm xúc mãnh liệt đang cuộn trào.

"Tôi nghĩ rằng việc giúp đỡ khi người khác gặp khó khăn là một hành động tự nhiên không phân biệt tôn giáo. Còn về việc hôm qua ngài nói, hôn bàn tay không phải là biểu hiện của sự kính trọng sao. Scandal là từ chỉ áp dụng khi tôi đã làm ô danh tiểu thư Carol." Izmir nói với một cảm giác lạnh lùng, đáng sợ khiến bất cứ ai cũng phải quặn lòng. "Tôi không có ý định đối xử bừa bãi với cô ấy. Tôi sẵn sàng đối xử với cô ấy bằng sự tôn trọng và chân thành."

...! Người đàn ông này ...! Quả nhiên!

Ryan nhanh chóng hiểu rõ ý nghĩa mà Izmir muốn biểu đạt, đây là cách mà hoàng tộc nói khi họ muốn cầu thân một ai đó. Ryan đánh gãy ý định của Izmir.

"Thưa điện hạ, xin lỗi nếu lời nói của tôi đã xúc phạm đến ngài. Tuy nhiên, tôi nghĩ đó là cảm giác tự nhiên của một người đàn ông khi muốn bảo vệ người phụ nữ mà anh ta đã sắp lấy làm vợ. Ngài là một đối tác quan trọng của công ty chúng tôi, và cá nhân tôi muốn chúng ta có thể duy trì mối quan hệ bạn bè." Lời nói của Ryan sặc mùi thuốc súng

"Điện hạ, xin hãy tha thứ cho sự thô lỗ của anh trai tôi." Roddy cũng chen vào, những lúc này những lời của Ryan làm Izmir thức tỉnh.

Vợ ...?! Ryan Reed sẽ lấy Carol Reed làm vợ.. Cái gì vậy ... thế thì hai người họ không có quan hệ huyết thống sao?... Ta hiểu rồi, đó là lý do tại sao cuộc trò chuyện không có kết quả!

Thảo nào Carol và Ryan hoàn toàn trông không giống nhau, cách Ryan nhìn cô ấy, cách hắn kéo cô ấy khỏi Izmir cũng đều thể hiện điều đó. Đối với Izmir, anh rể tương lai Ryan giờ đã trở thành tình địch. Ryan quan sát biểu hiện trên mặt Izmir. Tuy gương mặt hắn vẫn bình thản, nhưng Ryan có thể cảm nhận chấn động dữ dội dưới khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc ấy, là do thân phận và địa vị của hắn nên vương tử không bao giờ biểu lộ ra ngoài.

"Điều này... thật đáng... ngạc nhiên ..." Cuối cùng Izmir nói.

"Tôi chưa bao giờ nói cô ấy là em gái tôi... cô ấy là người con gái duy nhất của nhà Reed. Chúng tôi không cùng huyết thống." Ryan hài lòng đáp, hắn lúc này cao giọng tuyên bố chủ quyền của mình.

"Ha ... vậy nhưng ... trên lý thuyết thì hai người vẫn là anh em. Hai anh em kết hôn sẽ là một chủ đề bàn trong xã hội. Tôi không nghĩ phương Tây cởi mở đến thế." Izmir cười nhạt. Những sợi dây leo đen tối, xấu xí của sự ghen tị đã quấn lấy trái tim của Izmir.

Ta có thể nói gì đây! Người con gái trong mộng của ta, người cuối cùng ta cũng đã tìm thấy, đã đính hôn với anh trai không cùng huyết thống của cô ấy ! Mối quan hệ này là gì đây... Chết tiệt ... Bình tĩnh!, ta sẽ không bao giờ để cô ấy đi

Izmir mỉm cười một chút, hắn không sợ cạnh tranh, hắn phải giành lấy nàng. Ryan đáp trả bằng một nụ cười của kẻ chiến thắng.

"Chà, đó là sự thật. Mối quan hệ của chúng tôi được gia đình và người thân của tôi công nhận. Trên hết, Carol chấp nhận và đã đồng ý lời cầu hôn của tôi. Cô ấy là vợ sắp cưới của tôi. Chúng tôi đã đính hôn vào năm em ấy 16 tuổi. Đám cưới sẽ được tổ chức sau gần hai tháng nữa, khi cô ấy tròn 18 tuổi. Tôi sẽ rất hân hạnh nếu vương tử có thể chung vui cùng chúng tôi. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro