Oán hận của Tiểu thư Lam gia tộc (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Hạ tiếp nhận xong cốt truyện liền thở dài, vị cô nương này đúng là số khổ, vớ phải một tên Vương Bát Đản, hỏi sao lại không chết oan uổng đi ?

Có điều, cô gái, tôi sẽ giúp cô làm lại từ đầu, khiến cho đôi cẩu nam nữ đó không thể ngẩng đầu lên được nữa.

Qua lời kể của Tiểu Triệu - Một cô hầu gái bên cạnh Lam Diệu, Thẩm Hạ mới biết được rằng tối nay Lam gia sẽ tổ chức yến tiệc giữa hai nhà, đồng thời cũng là để công bố chuyện hai nhà liên hôn.

Mà đó cũng là lúc nam nữ chính '' tranh thủ '' với nhau.

Nhưng Thẩm Hạ đã ở đây, bọn họ dám làm, cô sẽ dám bóc bộ mặt thật của bọn họ ra.

Nguyên chủ chỉ có hai nguyện vọng, một là có thể cắt đứt toàn bộ mối liên hệ với Hứa gia, hai là không để Lam gia phải sụp đổ.

Đối với Thẩm Hạ thực hiện hai điều này là quá dễ, kiếp trước cô xuất thân từ một gia tộc lớn trong Hắc đạo, thủ đoạn không từ, chút việc nhỏ nhoi này chẳng có gì là khó.

Cô sai người đi đặt trang phục, sau đó từ từ bước ra khỏi giường, trong lòng thầm nhủ thân thể nguyên chủ thật sự quá yếu ớt, chẳng trách một tháng lại vào viện một lần !

Nhưng lúc này  thân thể của nguyên chủ  vẫn còn có thể hoạt động bình thường mà không cần đến xe lăn. Chỉ kể từ khi Hứa Thừa Phong giải trừ hôn ước thì cơ thể của Lam Diệu mới ngày càng một yếu đi.    

Thẩm Hạ đúng trước gương, nhìn kĩ bộ thân thể của nguyên chủ một lần. Người này quả thực dù có hơi xanh xao nhưng so với đám tiểu thư quý tộc chỉ biết nịnh hót thì cũng rất thanh tú, thừa sức níu được chân của Hứa Thừa Phong kia, tại sao lại không làm, kết quả lại phải chết oan ?

Cô nương này, quá ngốc, cho nên mới bị người ta đánh tới chết đi ?

Thẩm Hạ mặc dù nghĩ vậy nhưng chẳng biểu hiện gì, chỉ gọi người vào trang điểm cho mình, sau đó mặc bộ y phục kia vào, quyết định tới yến tiệc trêu chọc đôi nam nữ kia một phen.

Buổi tối, trong đại sảnh trang hoàng lộng lẫy, âm nhạc du dương dịu dàng, hàng tốp nam nữ đứng nói chuyện với nhau.

Thẩm Hạ mới đến liền không suy nghĩ  liền ngồi luôn trong góc, khuôn mặt thanh tú, biểu cảm hệt như một con rối, không chút buồn vui.

Nếu người khác nhìn vào sẽ nghĩ cô đang không chú ý, nhưng thực ra Thẩm Hạ đang ngầm tính toán xem, tối nay nên làm gì để cho hai con người kia được toàn bàn dân thiên hạ '' ngắm nhìn ''.

Hôm nay, cũng là lúc Hứa Thừa Phong đưa Trương Thiên Linh tới đây nhằm giải trừ hôn ước với Lam Diệu, bày tỏ nguyện vọng cưới Trương Thiên Linh về làm vợ với ba mẹ Hứa.

Di nguyện của nguyên chủ chính là muốn báo thù hai người này, để cho bọn họ cảm nhận được nỗi thống khổ của cô ấy.

'' Tiểu Diệu, sao cậu lại ngồi đây ? Không đến bên Hứa thiếu sao ? '' - Một bóng người nhỏ nhắn dễ thương ngồi xuống bên cạnh cô, tóc uốn xoăn, gương mặt xinh đẹp, đáng yêu.

Thẩm Hạ lục tìm trong kí ức của nguyên chủ về người này.

Triệu Di Ngân, có quan hệ bạn bè với nguyên chủ, đương nhiên, đó là do nguyên chủ nghĩ vậy.

Em gái này nói thật ra chính là một Lục Trà nữ, thấy người khác gặp hoạn nạn liền mỉa mai. Chuyện của đôi nam nữ kia cũng là do cô ta nói cho nguyên chủ biết.

'' Không quan tâm. '' - Thẩm Hạ lạnh nhạt trả lời.

Cách xa đám kỹ nữ tâm cơ xảo quyệt !

Cách xa đám Bạch Liên Hoa thích giả nai !

Lam Tuyết không nghi ngờ nhiều, chỉ nghĩ là cô không khỏe nên liền tiếp tục ba hoa. Làm gì có ai lại chịu nổi việc nam nhân của mình ôm ấp nữ nhân khác chứ !

'' Tiểu Diệu, vừa rồi mình có gặp Trương Thiên Linh, cậu là hôn thê của Hứa thiếu, nhất định không được để cô ta chiếm chỗ ! '' - Triệu Di Ngân nói với vẻ lo lắng, nhưng vẻ mặt của cô ta không những không lo lắng mà còn có chút hợm hĩnh.

Thẩm Hạ liếc nhìn cô ta đầy khinh bỉ, Triệu Di Ngân này căn bản chưa từng che giấu sự giả dối, nguyên chủ làm sao mà lại không nhận ra vậy nhỉ ?

Nói chỉ số thông minh của nữ phụ thấp, quả thật đúng là không sai.

'' Sao cậu ta lại vào đây được ? '' - Thẩm Hạ cũng đang rảnh rỗi, liền thuận miệng hỏi cô ta một câu.

Cô đương nhiên biết Trương Thiên Linh vào đây bằng cách nào, trong mỗi cuốn tiểu thuyết ngôn tình, chẳn phải ngoài nam chính ra còn rất nhiều nam phụ thích nữ chính sao ...

Trương Thiên Linh là đi theo Diệp Sở - Nam phụ số 1 kim quang lấp lánh chỉ thua mỗi nam chính.

  "Tới cùng với tiểu thiếu gia của Diệp gia. Tiện nhân đó quyến rũ Hứa thiếu mà còn chạy đi quyến rũ cả Diệp thiếu, cũng không biết học được cái thủ đoạn này ở đâu, thật không biết xấu hổ là gì." Triệu Di Ngân tỏ vẻ giận dữ .

Thẩm Hạ đang định mở miệng hỏi tiếp thì bên tai lại vang lên một giọng nói đàn ông, cẩn thận nghe thì có thể thấy ngữ điệu của anh ta rất không kiên nhẫn.

"Cô ở đây làm gì?"

"Hứa thiếu." Triệu Di Ngân  lập tức đứng lên, trong lòng thấp thỏm, không biết những lời cô ta vừa nói có bị Hứa thiếu nghe thấy không nữa?

 Hứa Thừa Phong  lãnh đạm gật đầu với Triệu Di Ngân, cô ta làm mặt quỷ với Thẩm Hạ rồi xoay người rời đi, để  lại mình cô và nam chính bốn mắt nhìn nhau .

Thẩm Hạ ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, quả là là nam chính, dù là dung mạo hay khí chất đều hơn hẳn những người khác.

 Cô cũng không định đứng dậy,  thờ ơ đáp lại: "Không thoải mái, đang ngồi nghỉ."

Vẫn là thanh âm mà anh ta đã quen thuộc nhưng lại không phải kiểu dịu dàng nhu thuận như trước kia nữa, mà chỉ có sự lạnh nhạt, cực kỳ lạnh nhạt.

"Mẹ tôi tìm cô."  Hứa Thừa Phong nhớ ra mục đích mình đi tìm cô.

Trước kia chẳng bao giờ anh ta phải đi tìm, anh ta ở đâu thì cô sẽ xuất hiện ở đó, vừa ngẩng đầu liền có thể thấy ngay lập tức.

Hôm nay chẳng thấy bóng dáng cô đâu, anh ta còn phải tự đi tìm, trong lòng anh ta vô cùng  tức giận.

Vừa rồi nhìn thấy Trương Thiên Linh  xuất hiện cùng Diệp Sở ở đây, tư thế của hai người bọn họ còn  có chút ám muội, chỉ cần nghĩ lại thôi anh ta đã không kìm được tức giận, ánh mắt nhìn Thẩm Hạ lại càng thêm sắc bén.

"Nhìn tôi như thế làm gì?  Tôi cũng có chọc gì anh đâu !" Thẩm Hạ bị Hứa Thừa Phong  nhìn chằm chằm tới mức gai ốc nổi đầy người, cực kỳ khó chịu.

Nam chính cũng ghê gớm quá nhỉ ? Nam chính còn dám ở bên cô gái khác khi đã có hôn ước với người khác cơ mà ! Nếu không thích đối tượng đính hôn kia thì cứ giải trừ hôn ước trước đi rồi hãy cùng người mình thích ở bên nhau. Đây là trách nhiệm của anh ta đối với người mình thích, cũng là trách nhiệm đối với đối tượng đính hôn.


"Hôm nay cô an phận một chút."  Hứa Thừa Phong thấp giọng cảnh cáo.

"Ha ha..."

 Lão nương ta đây là người nhàm chán tới mức ấy sao? Ta cũng rất bận đấy, không có thời gian để chơi đùa với lũ ngốc các ngươi đâu.

Hứa Thừa Phong  ra hiệu cho Thẩm Hạ đi cùng hắn lên tầng hai, dọc đường đi Thẩm Hạ rất yên lặng , không cùng anh ta nói câu nào, cũng không động tay động chân với anh ta, quả thực cứ như một người khác vậy.

 Hứa Thừa Phong nghĩ cô chỉ đang lạt mềm buộc chặt nên chẳng thèm để ở trong lòng, người anh ta thích vĩnh viễn không phải cô.

Lúc Thẩm Hạ đang nghĩ xem phải làm thế nào để  lật mặt nam nữ chính nên không để ý đằng trước, cho đến khi Hứa Thừa Phong đột nhiên dừng lại, cô không để ý nên đâm phải vào anh ta, vội vàng lùi về sau hai bước mới đứng vững được.

"Mẹ kiếp, sao anh ..."

Nhìn về phía đối diện, Thẩm Hạ lập tức nghẹn lời.

Cái này có thể gọi là oan gia ngõ hẹp không? Trương Thiên Linh và  Diệp Sở đang đứng đối diện hai người, lại còn đang nắm tay nhau âu yếm nữa kìa.

Nữ chính có thân hình nhỏ nhắn, mặc một bộ váy màu xanh lam được cắt may rất tinh xảo để lộ ra vòng eo mảnh khảnh, trang điểm nhẹ nhàng, khí chất thuần khiết không tì vết.

Nhìn thấy nữ chính, Thẩm Hạ liền có dự cảm không lành, nếu chẳng may bọn họ gây lộn với nhau ở đây thì chẳng phải kế hoạch của bổn cô nương tan tành à ?

Nhìn thấy Hứa Thừa Phong, Trương Thiên Linh liền ngẩn người, đôi mắt như con nai con vừa ngơ ngác vừa sợ hãi, nhưng thấy Thẩm Hạ đứng đằng sau anh ta thì lại lộ ra thần sắc đau khổ.

Thẩm Hạ mím môi, nhẹ nhàng bước qua người Hứa Thừa Phong : "Tôi sẽ tự đi gặp bác gái."

"Hứa tiểu thư, xin cô đừng hiểu lầm." Trương Thiên Linh ủy khuất nói, vẻ mặt đầy bất lực như thể đang sợ người ta hiểu lầm mình vậy.

Thẩm Hạ hơi dừng lại,  bước tới trước mặt Trương Thiên Linh, nghiêng đầu hỏi: "Trương tiểu thư, cô nghĩ tôi hiểu lầm gì à? Lẽ nào cô nghĩ tôi hiểu lầm rằng cô với hôn phu của tôi có tình ý với nhau ? "

Lão nương còn chưa nói gì, tiểu cô nương, sao cô lại tự suy tự diễn vậy ?

"Tôi..." Trương Thiên Linh nghẹn lại, hiển nhiên bị thái độ của ngang ngược của Thẩm Hạ làm cho không biết phải thế nào.

" Lam Diệu, cô đừng có quá phận!" Hứa Thừa Phong ở đằng sau lớn giọng.

Mẹ nó, bản cô nương đã làm gì chứ hả?

 Nam chính đại nhân, anh chắc chắn là mình không bị thiểu năng chứ ?

Thẩm Hạ nhẫn nhịn: "Tôi đang  không khỏe,  không có hứng đi so đo với các người."

[Ký Chủ, mời bỏ ngay ý định giết chết nam chính.] Âm thanh lạnh băng của hệ thống lập tức dập tắt suy nghĩ vừa dâng lên trong lòng Thẩm Hạ.

Thẩm Hạ  hừ lạnh một tiếng , trực tiếp đi thẳng về phía phòng  ngủ của Hứa phu nhân.

Hứa Thừa Phong nhìn theo bóng dáng của cô, trong lòng có chút cảm giác kì lạ, hôm nay  Lam Diệu quả thật không bình thường.

"Giúp tôi chăm sóc cô ấy." Hứa Thừa Phong nhìn Diệp Sở, lãnh đạm nói.

"Không cần anh nói, thiếu gia tôi đây sẽ chăm sóc tốt cho tiểu bạch thỏ đáng yêu này."

Ánh mắt châm chọc của Diệp Sở  xua tan hoài nghi trong lòng Hứa Thừa Phong, anh ta trừng mắt với Diệp Sở một cái rồi xoa nhẹ đầu Trương Thiên Linh: " Bảo bối, anh sẽ mau giải quyết vấn đề, đừng lo lắng."

Trương Thiên Linh cắn cắn môi, khẽ gật đầu.

Hành lang lại một lần nữa khôi phục vẻ tĩnh lặng. Một cửa phòng bị người ta đẩy ra, hai bảo vệ cao lớn bước ra, cung kính đứng ở hai bên.

Vài giây sau, một người đàn ông bước ra. Trên người hắn không mặc đồ tây, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, cổ tay áo hơi xắn lên để lộ ra chiếc đồng hồ sang trọng và tinh xảo, tư thái lười biếng. Hắn nhìn hành lang trống rỗng, khóe miệng cong lên rồi cất bước rời đi.  

Nếu Thẩm Hạ nhìn thấy người này, nhất định sẽ nghĩ hắn là đồ thần kinh.

Hệ thống: Tư duy của Ký chủ quả nhiên không được bình thường....



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hài