Đi Siêu Thị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Cô Lâm tôi sẽ không kết hôn cùng cô"

Bạch Tư Diên cho người gọi Lâm Vân Tuyết đến phòng sách, muốn để cô ta biết được quyết định của mình. Hắn không muốn dây dưa không rõ ràng với nữ nhân khác.

Sau khi nghe xong lời của hắn Lâm Vân Tuyết đầu tiên là ngạc nhiên sau đó vội vàng hỏi.

-"Nhưng hai nhà chúng ta đã có hôn ước từ lâu."

-"Đấy là do cha mẹ hai bên tự quyết định, còn nữa tôi không thích người lạ ở trong nhà của mình, vậy nên tôi đã bảo người thuê cho cô một phòng ở khách sạn. Ngày mai cô có thể chuyển khỏi nơi này."

Bạch Tư Diên lạnh lùng trả lời. Hắn dù chưa rõ thực hư việc Mị Nhan bị ngã xuống lầu ra sao, nhưng hắn cũng tuyệt đối không để cho những kẻ có ý đồ xấu lại gần nàng.

Thấy hắn tuyệt tình muốn đuổi cô đi, trong lòng càng thêm hận Mị Nhan. Chỉ vì cô ta mà hắn mới đối xử với cô như vậy. Bạch Tư Diên lúc đầu hắn chính là thích cô nhưng lại bị cô ta cướp đi.

Lâm Vân Tuyết xoay người bước ra khỏi thư phòng. Trong lòng giờ đây đều là âm mưu cùng tính kế. Miệng thì lẩm bẩm một mình.

-"Mị Nhan tôi sẽ cho cô vĩnh viễn biến khỏi thế giới này."

...........

-"Mao Cầu, tiểu Phong, có phải hai đứa mới vừa ăn vụng đúng không?"

Mị Nhan buồn cười nhìn hai con thú đang lăn trên người nàng, bọn nó bây giờ lớn hơn trước được một chút. Lông cũng mọc dài và nhiều ra, răng nanh đã phát triển cứng và nhọn lên. Nhìn thật đẹp mắt.

Bạch Tư Diên đi vào trong phòng thấy cảnh này, khuôn mặt đen lại. Hắn đi một mạch đến gần giường, đưa tay nhấc hai con vật đang ở trên người nàng ném sang một bên.

Mị Nhan khó hiểu nhìn hắn hỏi.

-"Chàng làm gì vậy?"

-"Sau này cấm nàng không được phép nằm dưới thân giống đực nào trừ ta, kể cả thú cũng không được"

Bạch Tư Diên bá đạo đè nàng xuống giường tuyên bố chủ quyền.

Mị Nhan khinh bỉ liếc hắn.

-"Dấm của chàng cũng thật là chua"

Hắn hôn nhẹ lên bờ môi đỏ thơm ngát kia.

-"Nàng biết là tốt rồi"

Hai người đang quấn lấy nhau thì điện thoại của Bạch Tư Diên bỗng đổ chuông. Hắn liền dừng lại động tác, có chút bất đắc dĩ với tay cầm điện thoại ấn nút nghe.

-"Alo"

-"Tư Diên là mình đây, hôm nay mình vừa về nước. Cậu nhanh đến chỗ cũ mau lên"

Bên trong điện thoại vọng ra tiếng đàn ông ha hả cười, cùng tiếng phụ nữ hò hét. Khiến cho Mị Nhan nằm ở bên cạnh cũng phải nhăn mày.

-"Để lần sau đi, hôm nay mình bận rồi"

Bạch Tư Diên không để người bên kia kịp nói đã tắt máy.

-"Là bằng hữu của chàng sao? "

Mị Nhan nghi ngờ hỏi.

-"Đúng vậy "

Hắn vừa trả lời vừa tiếp tục công việc chính của mình.

.....

Hai hôm sau.

Bạch Tư Diên dẫn theo Mị Nhan đi siêu thị để nàng dần quen thuộc với mọi thứ ở nơi đây.

-"Tư Diên chỗ này thật nhiều đồ kỳ lạ, có thể ăn được sao?"

Mị Nhan từ lúc vào trong siêu thị hết ngó đông rồi ngó tây, giống hệt người nhà quê mới lên thành phố. Cái gì cũng sờ qua, khiến cho người xung quanh phải quay lại nhìn.

Họ chỉ thấy một người phụ nữ có gương mặt hết sức xinh đẹp, cùng với dáng người nóng bỏng trong bộ sườn xám đang loay hoay cầm mấy gói mì đưa lên rồi lại đặt xuống. Trông có vẻ quái dị, hành động của cô ấy không có khớp với khuôn mặt quyến rũ chết người kia.

Bạch Tư Diên không quan tâm đến người khác chỉ trỏ, hắn đứng ở một bên nhìn nàng cao hứng, trong lòng cảm thấy ấm áp. Hai người đang lựa đồ lại nghe được tiếng gọi từ phía trước, khiến bọn họ phải ngẩng đầu lên.

-"Tư Diên không ngờ cậu cũng xuất hiện ở những nơi như thế này!"

Một đôi nam nữ đi đến đối diện hai người, nam thì anh tuấn sáng sủa, nữ thì xinh đẹp ngọt ngào.

-"Văn Húc đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ?"

Bạch Tư Diên nhìn hắn ta trên gương mặt lạnh lùng xuất hiện nụ cười nhẹ.

-"Vẫn tốt, mà vị mỹ nữ bên cạnh cậu là ai, không định giới thiệu sao?"

Trương Văn Húc gặp được huynh đệ tốt của mình liền cảm thấy vui vẻ, nhưng khi nhìn đến Mị Nhan thì lại ngạc nhiên. Hắn chưa bao giờ gặp Bạch Tư Diên thân thiết với người phụ nữ nào cả. Mà cô gái xinh đẹp này có điểm khác thường so với mấy cô gái khác, từ vẻ đẹp đến cách ăn mặc khá đặc biệt, không, mà phải nói là không được bình thường mới đúng, ai mà lại mặc sườn xám đi siêu thị bao giờ."

Bạch Tư Diên chắn trước mặt Mị Nhan, hắn không thích nam nhân khác nhìn nàng.

-"Đây là người phụ nữ của mình"

Hắn lạnh lùng giới thiệu làm cho Trương Văn Húc khà khà cười, nhìn hai người một cách mờ ám.

-"Không phải là vì mỹ nữ đây mà hôm trước cậu không đến chỗ hẹn cũ chứ, Á, đau..Giản Nguyệt sao em lại bấu anh?"

Không để hắn nói tiếp, cô gái vẫn đứng yên từ nãy giờ vội đi lên ngăn lại.

-"Xin chào, tôi là Lý Giản Nguyệt bạn gái của Văn Húc, rất vui được làm quen"

Lý Giản Nguyệt chưa có trả lời hắn ta mà quay sang hai người đối diện lịch sự giới thiệu.

Bạch Tư Diên cũng chỉ gật đầu còn Mị Nhan thì nhăn mày, bạn gái là cái gì? Nàng khó hiểu tò mò hỏi.

-" Tư Diên đây là bằng hữu của chàng sao? "

-"Đúng vậy, hắn là bằng hữu của ta"

Bạch Tư Diên ôn nhu đáp.

Hai người kia nghe xong cuộc đối thoại của bọn họ không khỏi rùng mình,"Chàng?" "Ta?". Trương Văn Húc cả người nổi da gà nhìn Bạch Tư Diên mà trêu ghẹo.

-"Tư Diên chơi với nhau bao nhiêu năm mình lại không biết cậu có sở thích ghê tởm như vậy"

Bạch Tư Diên chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của người bên cạnh.

-"Ngươi dám bảo chàng ghê tởm sao?"

Mị Nhan gương mặt chợt trở nên đông cứng, đôi mắt đào hoa hiện ra vài phần sát ý, khiến cho Trương Văn Húc cùng Lý Giản Nguyệt bị nàng dọa giật mình. Bạch Tư Diên thấy vậy vội ngăn lại.

-"Mị Nhan hắn là hay nói giỡn, nàng đừng tức giận"

-"Cho dù là đùa giỡn cũng không được"

Mị Nhan lạnh lùng nói.

-"Nể mặt ta tha cho hắn có được hay không?"

Bạch Tư Diên đành hết cách, hắn ôm nàng vào lòng dỗ dành. Thấy nàng gật đầu mới yên tâm.

Trương Văn Húc nuốt xuống một ngụm nước miếng, không hiểu sao hắn vừa rồi lại cảm thấy sợ cô gái xinh đẹp này. Thật là mất hết sĩ khí đàn ông.

-"Tư Diên bạn gái của cậu thật nóng tính"

Hắn vừa nói vừa cười trừ để che dấu sự ngượng ngùng của mình.

Cuối cùng Mị Nhan cũng hết giận, bốn người cùng nhau đi dùng cơm  tại cửa hàng đối diện.

Sau ngày hôm đó Trương Văn Húc thường kéo theo bạn gái đến biệt thự của Bạch Tư Diên chơi, mặc cho hai người kia ghét bỏ vẫn mặt dày làm ngơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro