Chương 48: Cương thi đột kích (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Băng Ly tới trước cửa, ấn chuông một cái, lập tức có giọng nói của một người phụ nữ truyền tới:

“Xin hỏi, cháu tìm ai?”

Băng Ly không chút nghĩ ngợi trả lời:

“Cháu tên Băng Ly, cháu tìm bạn Lục Hoàn Vũ, cháu là bạn học của cậu ấy!”

Người phụ nữ khinh thường nói:

“Bạn học? Mỗi ngày không biết có bao nhiêu bạn học nữ tới tìm Hoàn Vũ nhà chúng tôi, chao ôi, Hoàn Vũ nhà chúng tôi lớn lên chỉ đẹp trai một chút, điều kiện gia đình tốt một chút, vậy mà cứ dây dưa không tha, tiểu quỷ như mấy cô, thì nên tập trung học hành đi, đừng nên yêu sớm làm gì, hiện tại không phải là thời điểm thích hợp đâu. . . . . .”

Băng Ly cảm thấy bất đắc dĩ, lớn tiếng nói:

“Cháu tới là để cứu mạng mọi người, làng Thanh Thủy, mộ tổ tiên, cương thi, nói vậy mọi người hiểu chưa?”

“Băng Ly, là cậu sao, đúng là cậu?” Đúng lúc này, giọng nói kích động của Lục Hoàn Vũ vang lên, nói:

“Cậu chờ một chút, tớ lập tức đi xuống!”

Đợi một lúc, Băng Ly đang chuẩn bị rời khỏi nơi này, đột nhiên, cửa hàng lang mở ra, ba người: thị trưởng và một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, Lục Hoàn Vũ tất cả đều xuất hiện ở trước mặt Băng Ly.

Vẻ mặt thị trưởng Lục Văn Hoa nghiêm túc, nói:

“Cháu gái, xin mời, chúng ta vào trong nói chuyện!”

Băng Ly không từ chối, theo một nhà ba người lên lầu. Sau khi đóng chặt cửa, Băng Ly  ngồi ở trên ghế salông, đi thẳng vào vấn đề:

“Chuyện xảy ra ở làng Thanh Thủy cháu đã biết hết rồi, thị trưởng, người có biện pháp đối phó nào không?”

“Tôi không biết, thành thật mà nói, giữa trưa vừa nãy tôi cũng không biết nên làm gì?”

Thị trưởng lắc đầu nói, sau đó lại hỏi ngược lại: “

Cháu gái, cháu có quan hệ gì với An đại sư, cháu có cách nào không, vì sao cháu nói là tới cứu mạng chúng ta?”

Vẻ mặt Băng Ly hờ hững, nói:

“Cháu với An đại sư có quan hệ gì mọi người không cần để ý tới, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là con cương thi kia, cương thi kia là trưởng bối của mọi người, một khi đã thoát ra, mục tiêu đầu tiên muốn ra tay chính là vãn bối của mình, vì thế, mọi người phải hết sức cẩn thận!”

Lục Hoàn Vũ tuy trước đây cũng đã nhìn thấy dáng vẻ này của cô, cũng rõ chuyện coi có pháp lực uyên thâm còn cao cường hơn cả An đại sư gấp nhiều lần nhưng cũng ko khỏi ngạc nhiên.

Vậy ra là cư nhiên có lẽ sau sự việc đó An đại sư và Băng Ly cô chính là có quan hệ hợp tác đi.

Dựa vào kinh nghiệm sống, thị trưởng cảm thấy Băng Ly không có nói dối. Trong lòng hắn đang vô cùng hoang mang, ngay cả một biện pháp hắn cũng chưa nghĩ ra, chỉ có sự sợ hãi bủa vây.

“Băng Ly, ông nội sẽ thật sự hại chúng ta sao?”

Lục Hoàn Vũ bỗng mở miệng hỏi. Hắn vẫn chưa chấp nhận nổi sự thật rằng ông nội đã biến thành cương thi.

Băng Ly cười nhạo một tiếng, nói:

“Cương thi vốn là vật không có ý thức, nó chỉ dựa vào bản năng mà hành động, thậm chí, có thể cảm ứng được người thân cùng huyết thống để hạ độc thủ, mọi người nên chuẩn bị tâm lý đi.”

Tiếp theo, cô lại nói:

“Thị trưởng, phu nhân thị trưởng, thành thật mà nói, phỏng chừng tối hôm nay cương thi sẽ tìm tới cửa, thừa dịp hiện tại vẫn còn thời gian, nên nhanh chóng báo cảnh sát đi, lúc báo cảnh sát không nên nhắc đến cương thi, cảnh sát có thể sẽ không tin, chỉ cần nói trong làng có tên điên, đáng sợ như dã thú, gặp người liền cắn. Làm như thế, một mặt cảnh sát có thể phái người đến bảo vệ người dân của làng Thanh Thủy, mặt khác tối hôm nay, mọi người hãy trốn ở trong cục cảnh sát để cảnh sát có thể bảo vệ mọi người dễ dàng hơn!”

Nghe cô nói như vậy, người phụ nữ đối diện đã sợ đến mặt như màu đất, không còn cao cao tại thượng như trước, run rẩy nói:

“Cháu gái, không, không, Tiểu Thiên Sư, ngài nói thật hay nói giả vậy, đêm nay cương thi sẽ đến sao? Tiểu Thiên Sư, xin ngài cứu chúng tôi, tốn bao nhiêu tiền cũng được!”

“Sợ, phu nhân sợ thật sao?”

Băng Ly cười lạnh một tiếng, nói:

“Yên tâm, coi như cương thi có đến, thì cũng sẽ đi tìm ông xã và con trai bà trước tiên, bà sợ cái gì? Nếu như bà sợ, cứ ở nhà là được rồi!”

“Không, không, tôi không muốn ở nhà!”

Người phụ nữ điên cuồng lắc đầu. Người phụ nữ lúc này đã là chim sợ cành cong, nghe Băng Ly cô nói vậy, nào còn có lá gan dám ở trong nhà?

Ngược lại, thị trưởng có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn suy nghĩ một lúc, nói:

“Tiểu Thiên Sư, tôi sẽ làm theo lời của ngài, tôi sẽ gọi điện thoại ngay cho cục cảnh sát!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro