TẬP 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 42

" Hắn không làm gì được ngươi thì ta làm, được không ?" bọn chúng đang cười lớn chế giễu thì một giọng nói khác vang lên từ ngoài cửa.

Hắn đang rất tực giận vì bọn chúng nói xấu nàng thì lại nghe giọng nói quen thuộc vang lên, hắn vui mừng nói :" Ngốc tử, là ngốc tử a !"

Bọn chúng cũng cả kinh quay lại nhìn về phía khung cửa chỉ còn mỗi khung. Chỉ thấy nàng chậm rãi bước vào, trên mặt không có biểu tình gì.

Đại ca trong số chúng bước đến cân nhắc hỏi :" Ngươi là ai ?!"

Nàng khoanh tay :" Ta là nương tử của hắn, mau thả hắn ra"

" Ha ha ha..." nghe thế bọn chúng không khỏi phì cười, đại ca nói tiếp:" Thì ra lại là một ngốc tử, ha ha, hôm nay chúng ta lời to rồi!"

Nàng chậm rãi đi lướt qua bọn chúng đến chỗ hắn, bọn chúng tức giận khi nàng có thể tự do đi ngang qua bọn chúng như thế. Một tên lớn giọng hỏi :" Ngươi dám không xem bọn ta ra gì ? !"

Nàng nhìn trái nhìn phải hắn rồi hỏi :" Ngươi không bị sao đấy chứ ?"

Hắn lắc đầu :" Không a, ngốc tử đến là ta vui rồi"

Nàng gật đầu cởi trói cho hắn, thấy thế đại ca quát :" Ngươi dám cởi trói cho hắn ? Cha chả, ngươi gan lắm. Bây đâu, bắt ả cho ta !"

" Khoang !" nàng lên tiếng. Bọn chúng đang định lao vào thì bị nàng quát lớn làm bọn chúng không kịp dừng lại liền chúi nhủi về phía trước.

" Ngươi muốn gì ?!"

Nàng phát ngôn một câu làm bọn chúng há hốc :" Ta chưa chuẩn bị tâm lý"

" Con ả này to gan !" bọn chúng nghiến răng quát.

Đai ca của bọn chúng nhìn nàng chằm chằm rồi chợt nói :" Không phải nói chứ nhìn kĩ ngươi cũng là một dạng mĩ nhân đấy chứ. Đang tiếc là một ngốc tử, bất quá ta cho phép ngươi theo ta"

Nàng nhíu mày với câu nói tự kỉ của bọn chúng, hắn nghe thế liền lớn tiếng :" Ngốc tử sẽ không bỏ rơi ta !"

" Ha ha, giữa một người bình thường và một ngốc tử, cô ta sẽ chọn ai ?" đại ca của bọn chúng cười hỏi

Hắn cắn cắn môi không biết trả lời như thế nào, nàng thì lại bình tĩnh nói :" Ngươi có đẹp trai bằng hắn ?"

" Hả ?" bọn chúng mở to mắt

" Ngươi có nhiều bạc như hắn không?"

" Cái này..."

Nàng nghiêng đầu nói:" Vậy lí do gì ta phải chọn ngươi?"

" A?"

Nàng nói tiếp:" Ta dù sao cũng là một ngốc tử, nên sẽ theo một ngốc tử. Thẩm mĩ của ta cũng khá cao đấy, nhìn ngươi xem, không bằng một gốc của hắn". Nghe đến đây, bọn chúng có một cú sốc không hề nhẹ. Đúng thật là vậy, ai nấy đều là kiểu người như hổ như báo, nhìn vào điều có cảm giác không thuận mắt, với cả thân hình đều to lớn vạn vỡ, nhìn thế nào cũng nuốt không trôi.

Bọn chúng một trận tức mà nuốt không trôi liền phát hỏa chỉ đao vào nàng hét:" Phanh thây bọn chúng ra!"

Bọn chúng hùng hổ đi đến, nàng biết mình lỡ lời không khỏi đổ mồ hôi lạnh lớn tiếng nói:" Khoang!"

Rầm...! Tư thế ngã sấp màn hai cảnh một lặp lại. Bọn chúng phát cáu:" Ngươi làm cái mà khoang hoài vậy hả?!" (bọn chúng bị "não" mất rồi mới trả lời câu của nàng a)

Nàng cười trừ:" Ừm... thì... Các người cũng phải cho ta lời trăn trối cuối cùng chứ, phải không? Tử tù còn được ăn no trước khi ra hành huyết mà..."

Bọn chúng tựa hồ suy nghĩ rồi nói:" Được!"

Nàng hít một hơi quay lại nói với hắn:" Này đại ngốc tử, ta đã dạy ngươi khi được nói lời trăn trối cuối cùng, ngươi nên nói gì chưa?"

Hắn thành thật lắc đầu:" Ngốc tử chưa nói a"

Nàng gật đầu:" Được rồi, vậy hôm nay ta sẽ dạy ngươi... Nào... hít một hơi thật sâu vào..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro