#20 Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 10 tuổi

Cậu một mình ngồi trong căn phòng tối, ánh nến dập dờn mờ ảo. Cậu thổi tắt nến, căn phòng bỗng chốc tối sầm. Ngày sinh nhật của cậu trôi qua như thế.

Năm 15 tuổi

Cậu vẫn ngồi im trong căn phòng tối, vẫn là ánh nến lung linh huyền ảo, nhưng lần này có thêm một chiếc bánh kem. Mà... cũng chẳng phải là một chiếc, nó chỉ đơn thuần là bánh gato thừa lại ở tiệc liên hoan lớp. Cậu thổi tắt nến, ước nguyện. Căn phòng lại chìm trong ánh trăng mờ mờ. Ngày sinh nhật của cậu lại trôi qua như thế.

Năm 20 tuổi

Cậu ngồi nhìn chiếc bánh sinh nhật do những người thầm thích cậu gửi đến, vẫn có ánh nến lung linh. Ánh nến tắt, cả khuôn mặt cậu ngập trong ánh trăng, còn lại một nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối. Bài hát sinh nhật lặng lẽ vang lên... vang lên... đều đều trong không gian. Ngày sinh nhật của cậu vẫn trôi qua như thế.

Năm 25 tuổi

Lần đầu tiên, cậu có được một buổi sinh nhật thực sự, cùng những người bạn thật sự... và đặc biệt, là anh_người mà cậu thề yêu cả cuộc đời. Hôm đó ánh nến cũng tắt, căn phòng lại chìm trong bóng tối, nhưng ấm áp. Bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên, vui vẻ và hạnh phúc, ngân vang như tiếng chuông mùa đông... Đó là ngày hạnh phúc nhất đời cậu.

Năm 30 tuổi

Hôm nay là sinh nhật của người mà cậu yêu quý nhất. Cậu mỉm cười hạnh phúc, đặt bó hoa xuống phiến đá lạnh lẽo. ' Ji Yong à! Có lẽ vẫn chưa quá muộn để nói chúc mừng sinh nhật anh đâu, nhỉ? '

...

Hai mươi năm trước, cậu không biết rằng, có một cậu bé đã nhìn thấy cậu khóc trong căn phòng lạnh lẽo. Cậu bé đó tự hứa với lòng mình rằng sẽ không để cậu khóc lần nữa...

Mười lăm năm trước, cậu không biết rằng, có một cậu bé đã nhìn thấy cậu khóc trong căn phòng tối om. Cậu bé ấy đã nói với bản thân phải cố sống để bảo vệ cậu...

Mười năm trước, cậu không biết rằng, có một cậu bé đã bay ra nước ngoài, cố mọi cách để chữa bệnh. Cậu bé đó đã thề khắc cốt ghi tâm rằng sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu...

Năm năm trước, lần đầu tiên, cậu hiểu thế nào là yêu, là hạnh phúc thật sự...

Mãi đến bây giờ, cậu mới biết tất cả. Mà... cậu bé ấy đã không còn ở bên cậu nữa rồi. Mưa đã rơi, ngày một nặng hạt, cậu vẫn đứng đấy, ngắm nhìn gương mặt anh đang ấm áp nhìn cậu. Mưa rơi hòa cùng nước mắt cậu, rơi xuống mặt đất, và vỡ tan... Vỡ tan như hạnh phúc, như trái tim của cậu...

Năm nay cậu 30 tuổi, lần đầu tiên cậu tổ chức sinh nhật cho người cậu yêu. Lần đầu tiên... cũng là lần duy nhất.

E.N.D
Au: vote cho au nha mấy nàng, iu mấy nàng💖💖💖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro