Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tùy cha, nhưng trước tiên con phải phế Kiko"

Hôm sau Ji Yong đã đích thân đến nhà lao gặp Kiko. Ả thấy anh thì mừng lắm, nghĩ anh đã tha thứ cho mình nên làm khuôn mặt đáng thương biết lỗi. Ji Yong chẳng thèm nhìn ả lấy 1 cái, chỉ dạo mắt khắp nhà lao rồi lắc đầu thở dài

"Yongie" ả ôm cổ anh

"Tránh ra"

"Chúng ta là phu thê, chẳng lẽ không được như vậy?"

"Nói mà không ngượng miệng sao Kiko? Phu thê? Cô thấy bản thân xứng đáng à? Nực cười" anh đầy ả té

"Chẳng phải anh đến đây đón em về sao?"

"Đúng, tôi đến đây đón cô về với phụ hoàng cô"

"Là sao? Cha em biết chuyện này rồi?"

"Ông đã nói lời xin lỗi và xử lí chuyện này êm đẹp nên tôi đến đây tìm cô. Tất cả tôi sẽ không truy cứu nữa, cô về với địa vị ngày xưa của mình, 2 chúng ta không liên can đến nhau. Tôi chính thức phế cô"

"Ji... Ji Yong, em cầu xin anh, van anh đừng phế em, em biết lỗi của mình rồi, anh muốn thế nào cũng được, xin anh đừng phế em mà" ả hoảng hồn bò lại nắm chân anh

"Muộn rồi Kiko, tội lỗi của cô cả hoàng cung ai ai cũng biết. Nếu tôi tuyệt nhiên giữ lại cô thì bọn họ sẽ nói tôi ra sao đây? Cô trở về nơi của cô đi, đó là cách tốt nhất. Cô nghĩ xem, cô ở đây thì tôi sẽ yêu thương cô sao? Chi bằng tìm người khác phụ hợp có thể cùng mình đi hết đoạn đường còn lại" anh nhìn cô nói

"Quay về sao? Mặt mũi nào mà quay về. Tôi làm mọi thứ là vì anh, vì anh suốt ngày chỉ biết đến RiRi của anh, có thèm nhìn tôi đâu? Thành thân với tôi làm gì rồi bây giờ phế tôi"

"Cô nói hay lắm, tôi sẽ chấp nhận mình sai. Từ đầu cô cũng biết tôi yêu RiRi vậy mà cô còn nhẫn tâm hại em ấy? Chẳng lẽ cô phủ nhận tất cả à?"

"...hahahahahaha" ả cười hắc nhìn anh, la hét inh õi, đập phá đồ đạc

"Tôi sai, tôi sai, tôi sai. Tôi sai là tại sao không lấy dao đâm RiRi tới chết, dại dột thả nó ngoài sông làm gì để rồi nó về đây giành giật mọi thứ của tôi. Tôi ngu quá, tôi sai rồi. Hahahahahaha" ả đã mất hết lí trí rồi

"Người đâu?" anh hét to

"Dạ có" vài tên lính bước vào

"Đem thái tử phi ra xe, nhớ phải bảo vệ cô ấy" anh ra lệnh, nhìn ả thế này anh cũng không đành lòng, dù sao cũng là nữ nhi.

"Dạ rõ"

Kiko được đem lên xe ngựa, bên trong có cung nữ mà khi trước đến đây cô mang theo. Bên ngoài hơn chục tên lính hộ tống, tất cả đều là tinh nhuệ được rèn luyện nghiêm ngặt. Kiko im lặng không nói gì, chỉ ngồi cười như kẻ điên, hết đánh người này lại chọc phá người kia, thật là ả đã bị kích động đến mê mụi rồi.

Ji Yong mệt mõi về Thái Long cung, trên đường đi thì gặp Seung Hyun dắt theo 1 nam nhân rất quen mắt đang tiến lại gần.Có vẻ hắn đang vui trong lòng đây, có khi nào Choi công tử chịu cười đâu chứ, lần này còn chọc phá nam nhân đi cùng.

"Anh đi đâu thế?"

"Đến thăm RiRi"

"Bái kiến thái tử điện hạ" nam nhân đi cùng hắn lễ phép cúi đầu

"Đây là... Dae Sung mà nhỉ?" anh nhéo mắt

"Đúng vậy" hắn vô vai anh 1 cái

"Chắc RiRi sẽ mừng lắm, mau đi thôi"

Seung Ri rất đảm đang luôn nha, nhờ Hyorin đến dạy thêu nên chẳng để ý xung quanh. 3 người kia đã đến trước cửa mà cậu không hay biết, chỉ cấm đầu với đống chỉ thêu kia.

"RiRi" Dae Sung nhẹ nhàng gọi

"..." cậu ngước mắt nhìn y, vài giây đơ người

"Em bị sao hả?"

"Anh Dae Sungggggg" cậu chạy lại nhảy lên người y

"Ấy khoan, em đáng có thai đó, cái bụng cái bụng" y đặt cậu xuống nhắc nhở

"Hihi, em quên" cậu cười trừ

"Anh có đem vài món ăn đến cho em nè"

"Thương anh nhất nha, nhớ thức ăn anh nấu lắm lắm đó" cậu dụi vào ngực y

"Nịnh là giỏi" y xoa xoa đầu cậu

"Dae Sung lâu lắm mới gặp lại, càng ngày càng đẹp ra" Hyorin trêu

"Chị quá khen rồi" y ngại ngùng

"Đương nhiên phải đẹp ra, phủ Thái úy của em toàn người đẹp mà" Seung Hyun gay gắt

"Biết rồi, biết rồi, chị có khen em đâu mà" cô nhết miệng cười

"Thích thì nói thôi" hắn quê gần chết

"Các người... mà hình như Young Bae không ở đây? Nhớ tên đó thường ở hoàng cung 24/24 mà?" Ji Yong thắc mắc

"Nghe nói là cùng Dong thừa tướng đi đến vùng núi phía Tây thăm họ hàng" cô nói

"Huynh đệ bao nhiêu năm còn chưa rõ vậy mà Min tiểu thư đây rõ mồn một" Seung Hyun chề môi

"Là do ăn ở thôi" cô không thua gì

Thế là cả hoàng cung bị đám người đó quậy tưng bừng chả cho ai nghỉ ngơi. Hoàng thượng và hoàng hậu phải dùng vải bịt tai lại nữa chứ, chả ai ngăn được đám yêu đó. Tối đến, sau khi cho Seung Ri ăn uống đầy đủ thì anh nằm cạnh ôm cậu vào lòng mà cưng chiều. Tính ra đây là lần đầu tiên anh hoàn toàn tự do kể từ khi cậu thất lạc trở về. Ôm bảo bối trong tay anh không được nụ cười hạnh phúc của mình nhưng anh vẫn có chút buồn phiền, anh không biết làm cách nào để đường đường chính chính cho cậu 1 danh phận

"Anh suy nghĩ gì mà đâm chiêu vậy?" cậu vuốt mặt anh

"Chỉ là thấy có lỗi với em" anh cười nhìn cậu

"Lỗi gì?"

"Em đã vì anh mà chịu bao đau khổ lẫn tinh thần và thể xác, lại vì anh mà mang nặng đứa bé này. Còn anh chẳng cho em được gì, thậm chí cái danh phận thôi cũng không. Em xem, anh có phải là nên xin lỗi em" anh kéo cậu gần mình hơn, hít hà hương thơn dễ chịu từ cậu

"Danh phận là gì chứ? Nó có thể làm anh và em bên nhau mãi mãi sao? Nếu vậy thì Kiko đã không phải rời bỏ nơi này rồi. Nó chỉ là những sợi dây gai trói buộc ta lại với nhau nhưng cũng làm ta vô cùng đau đớn. Em muốn ở đây là tình cảm tận trái tim của anh chứ không phải cái xác không hồn. Có được làm thái tử phi hay không, không quan trọng. Quan trọng nhất là bản thân chúng ta biết rằng rất cần người kia bên cạnh" cậu dựa vào ngực anh thì thầm

"Cảm ơn đã hiểu cho anh RiRi" anh hôn nhẹ lên tráng cậu

"Mà khó chịu lắm nha, tự nhiên em lại có thai chứ. Đang yên đang lành thì cái bụng lại to ra, còn chứa cả đứa bé nữa, em là nam nhi mà" cậu phụng phịu đánh vào ngực anh

"Sao lại tự nhiên được. Phải có gì đó thì cái bụng này mới to ra chứ a" anh nham nhỡ

"Thôi đi, đừng trưng cái mặt đó với em" cậu né tránh

"Anh chỉ muốn yêu em thôi mà" anh hôn môi cậu

"Bỏ ra, như vậy mà đòi hỏi gì chứ" cậu chỉ chỉ bụng mình

"Anh hứa sẽ không bất cứ thứ gì vào trong em đâu"

"Sắc lang, không là không" cậu nhảy xuống giường la hét

"Nào nào, bảo bối đừng chạy"

Ở đây có ai ship 2Jae không vậy???? Tự nhiên bị con bạn cho coi Got7 xong cái thích Jaebum với Youngjae ghê luôn, dễ thương :)))))) Có ai thích không ủng hộ fic về 2Jae nhé :)))) Link phía dưới. Thích vậy thôi chứ t yêu với tin NyongTory nhất :-***

Còn về fic này thì còn 1 chap nữa sẽ hoàn luôn nh, cảm ơn mọi người đã ủng hộ t :-***** 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro