Mười sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Loay hoay cả buổi chiều cũng chỉ là mấy việc ăn, uống, ngủ, nghỉ nhưng mà thật ra cũng chỉ có Masew và Đạt G ngủ thôi chứ Thanh Bảo ngủ đủ cho một ngày hôm nay rồi, giờ mà ngủ nữa thì chắc tối chỉ có mà nằm chơi điện thoại đến sáng mới thôi, đã khó ngủ mà còn ngủ nhiều thì chắc có mà ngủ ngày cày đêm chứ sáng thức gì nổi

Hai thằng em ăn uống no say xong thì đánh một giấc đến tận 8 giờ đêm mới chịu mở mắt, đúng là mấy người dễ ăn dễ ngủ, đụng đâu ngủ đó chẳng bù cho ông anh, có việc ăn với ngủ thôi cũng khó khăn

"Hai đứa mày ngủ đủ rồi thì vô trong rửa mặt cho tỉnh táo rồi ra gọi cho ông Hiếu nè, đừng có lề mề"

"Biết rồi, đợi chút"

"Gấp cái gì không biết"

"Gấp để giữ mạng cho cả ba thằng, đm"

Thì ra gắt ngủ nó không tự nhiên mất đi, nó chỉ truyền từ một người sang cho nhiều người khác mà thôi. Nhưng xui cho hai thằng là anh chúng nó là Trần Thiện Thanh Bảo chứ không phải một ai khác, nên chúng nó có gắt ngủ cũng chỉ có thể nói một hai câu chứ chẳng làm gì được

"Nhanh cái chân lẹ cái tay lên giùm, xong việc thì đi bay xả chét"

"Sống ở Mỹ là người ta nói tiếng anh vậy đó hả ?" Đạt G nhanh gọn lẹ ra khỏi nhà vệ sinh đi vào phòng ngồi lên chiếc ghế trống kế bên cậu, thuận miệng đâm chọt mấy câu

"Xong việc không đi ngủ mà còn bay lắc cái gì nữa ông nội" người tỉnh táo lúc nào cũng là người trẻ tuổi hơn nên bắt trọng tâm vấn đề khác hẳn với Đạt G

"Ông nội chán, con có đi chung với ông không cháu trai yêu dấu"

Thanh Bảo chỉ đợi hai đứa em quý hóa yên vị là bấm mở cái máy tính mà Bao Chan thường dùng để livestream pressing thằng B Ray đến từng hơn thở. Không biết do thần giao cách cảm hay sao mà máy tính vừa mở lên là nhận được ngay một cuộc gọi, không ai khác là của Nguyễn Khắc Hiếu aka Hiếu nhỏ aka Ếch aka Young H aka anh trai yêu của Thanh Bảo. Ba thằng nhìn màn hình sáng trưng trước mắt rồi quay sang nhìn nhau, cả ba bắt đầu run Masew và Đạt G tay bắt đầu bấu chặc vào đùi mình nhìn bàn tay của Thanh Bảo đang di con chuột đến chỗ cái nút màu xanh trên màn hình

Chấp nhận cuộc gọi

Màn hình máy tính bắt đầu thay dổi, mặt cả ba bây giờ không khác gì một con tắt kè hoa cả, nó từ đỏ chuyển sang xanh rồi bây giờ là trắng con mẹ nó luôn rồi, chúng nó không còn thiết sống nữa, chúng nó muốn xuống tóc đi tu, chúng nó muốn thoát khỏi trần gian đầy khổ ải này, chúng nó không muốn đối mặt với hiện thực của cuộc sống này nữa, cuộc sống này quá là mệt mỏi rồi. Giờ còn bay lắc cái gì nữa, giờ chỉ có nước bay từ đỉnh Landmark 81 xuống đất còn nhanh hơn

"Cá mập cắn đứt cáp quang Việt Nam rồi hả ?" Khắc Hiếu nhìn ba cái mặt cứng đờ làm gã thấy ba thằng như ba thằng hề, mặt thì như miếng thịt bò nhúng lẩu, tái mét ra

"Ba thằng mày muốn anh về Việt Nam để dễ nói chuyện hơn không"

"Hai anh bình tĩnh có gì thì mình từ từ nói" Tuấn Anh hoàn hồn trước, giơ chân đập hai ông thần kế bên một cái lôi hồn đang đi vi vu đâu đó trở về để đối diện với hiện thực trước mắt. Có chết thì cũng phải chết chung chứ chết một mình cô đơn

Là hai anh chứ không phải một, bây giờ khó khăn phải đối mặt không phải một mà là hai người cùng một lúc. Bên kia không chỉ có Young H mà còn có cả LJ, khó khăn gấp đôi nỗi lo dâng lên gấp bội, giờ nên mở lời như nào thì mới hợp lý nhỉ ?

"Tụi mày muốn nói trước hay để anh nói trước ?" Khắc Hiếu nhìn cả ba thằng đang giả nai giả hưu mà cũng thấy mắc mệt

"Anh muốn tụi em nói cái gì cơ ?" Đạt G bắt đầu khờ khờ khạo khạo mà

"Ví dụ như chương trình Rap Việt chẳng hạn" LJ cười hiền từ chóng cằm chờ đợi câu chuyện thú vị

"Thì tui em nay tính gọi để nói với hai anh, mà chưa gì thì hai anh đã gọi trước rồi" Thanh Bảo quyết định rồi nói cũng chết, mà không nói thì cũng sống không nổi nên thôi nói luôn chứ để lâu càng chết khó coi

"Ủa mà khoan đi, sao hai người biết"

"Tụi tao sống ở Mỹ không phải trên rừng Siu ơi Siu" Khắc Hiếu tự hỏi là sao anh lại chơi chung với cái đám vô tri vô giác này, anh đã quá mệt mỏi rồi

"Thằng Long trước khi về casting nó có nói" SMO trước khi đăng khi cũng đã nói với hai người trước rồi, cũng để hỏi ý kiến, nó cũng có nói luôn là có Thanh Bảo làm huấn luyện viên nên hai người mới đồng ý ủng hộ nó, mà thằng này cũng hay lắm nó nói anh em nó thôi còn người cần nói nó giấu nhẹm đi, đếm khi LJ lướt Facebook vô tình thấy hình ảnh chương trình đăng, đến lúc gọi cho nó thì nó xách đồ lên máy bay mẹ rồi, hay lắm

"Quên là hai ổng cũng biết xài Internet"

"Lâu ngày không gặp sao mày ngày càng thẳng niêu vậy Đạt ?!" LJ nói thật lòng là nếu thằng Đạt đang đứng trước mặt gã thì gã không ngần ngại mà cho nó một chưởng hộc máu đâu

Cuối cùng ba thằng phải ngồi vừa năn nỉ ỉ ôi vừa giải thích đủ thứ nào là lợi ích nào là tác hại, hai ông chì ngồi nhàn nhã mà coi ba thằng nhỏ múa may quay cuồng, diễn tuồng cải lương không thèm phải mở lời hỏi hay nói gì. Đúng ra là cũng tính mắng cho một trân nhưng thôi, dù gì thì cũng thấy được độ phủ sóng của cái chương trình này mang lại cho thằng em B Ray cũng có ích cho sự nghiệp bán beat dạo của Masew nên thôi nguôi ngoai cho chúng nó lần này

"Được rồi, nhưng tao không muốn mày thua thằng kia" coi tấu hài nhiêu đó cũng mệt rồi, sáng sớm nhìn chúng nó làm khùng làm điên vậy đủ cho một ngày tràn đầy sự vô tri rồi

"Bạn thân anh LJ á, anh yên tâm không có tuổi mà thắng em"

"Bạn thân cđmm" chọc tức được ông anh thì cậu cười như được mùa, mà trong mắt hai người bên cạnh thì được đánh giá là cười như vong nhập

"Rồi kia nào phát sóng ?"

"Cuối tuần anh ạ, mà anh đợi coi đi tầm mấy tập sau của vòng 1 này có nhiều cái hay ho lắm"

"Nhìn mắt mày là tao thấy đéo có mẹ gì tốt lành"

Kết thúc cuộc gọi của hai người anh lớn thì cả ba cũng thoải mái hơn hẳn, trút bỏ được tảng đá đè nặng trong lòng mấy ngày nay. Giờ thì lên đồ đi nhậu, có lẽ là các bạn không biết thì Trần Thiện Thanh Bảo là một con ma men, không cần biết có dịp gì hay không, cũng chẳng cần có lí do gì đặc biệt, chỉ cần là thích và có hứng thì sẽ đi nhậu, cũng hên là tửu lượng không kém nên cũng lo được tuy là vậy nhưng không phải là người ngàn ly không say, rượu mạnh quá là quên luôn tên cha mẹ, quên luôn mặt anh em, quên luôn bản thân là ai nữa mà

Nhưng cũng may mắn hơn là Thanh Bảo còn chút lý trí, cụ thể hơn là biết xài não đúng lúc nên lần nào đi cũng sẽ rủ thêm một hai người anh em phòng trường hợp cậu hăng máu quá mà say cắm đầu xuống đất. Lúc còn ở Mỹ thì nạn nhân của những trận say sưa không phải Young H thì cũng là LJ, còn khi ở Việt Nam không cần nói dù mọi người có khờ cũng biết là ai rồi đó, top 1 không ai khác là phù thuỷ âm nhạc Masew, top 2 gọi tên Phạm Hoàng Khoa với rapname Karik. Anh em còn hay trêu cậu là kiếp nạn lớn nhất của bốn người, chắc kiếp trước ác với Thanh Bảo lắm nên kiếp này ông trời phái cậu xuống hành hạ lại họ

Sau khi thay đồ, chỉnh trang lại tóc tai, mặt mũi thì bây giờ cậu đã ngồi an ổn trên ghế lái phụ chỉ đợi Tuấn Anh đạp ga đến LOCO Complex để xã stress và cụ thể hơn là ăn mừng không bị hai ông anh bên nữa kia trái đất bóp cổ hay treo ngược lên trần nhà

...

Doris
26/09/2023

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người rất nhiều luôn ấy. Mà duma tui nói thiệt là idea nó nhảy trong đầu nhiều lắm nhưng tới cái khúc mà đặt tay lên máy là chữ nó bay mẹ đâu mất tiêu, cay thế là cùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro