Chap 9 Nhật kí Ngọc Nhi và ra đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở trang nhật kí , tôi viế từng dòng mà kèm theo những giọt nước mắt

"Đúng là cuộcđời có nhiều trắc trở thật .Đến cả tình yêu đầu đời và vẫn thế !

Thế là lát nữa tôi sẽ xa Phong vĩnh viễn rồi!.Những hình ảnh của Phong lại  ùa về suy nghĩ  và trái tim tôi . Tôi sẽ hối tiết vì đã mất đi hắn , mất đi vòng tay của hắn , mấ đi sự che chở quan tâm của hắn .Nhưng tôi biết rằng , tôi chĩ sẽ đau đớn nhường này thôi , vì sẽ không bao giờ tôi gặp hắn nữa rồi .Nếu có đau thì chỉ sẽ đau trong thầm lặng trong suy nghĩ .Có lẽ người ta nói đúng , tình đầu là cuộc tình để lại cho người ta nhiều ấn tượng nhất như khổ đau , hạnh phúc và đặc biệt tình đầu sẽ không bao giờ có thể trọn vẹn . "Oan gia tương phùng" ư ? Như tôi và hắn , bây giờ có tương phùng được đâu , có chung bước được không ?. Tôi mong sao những gì tôi vừa trải qua chỉ là một giấc mơ để tôi có thể được Phong yêu thương và bảo vệ . Nhưng không đó chỉ là mong ước. Rồi mai đây Phong cũng sẽ quên tôi thôi và Ngọc Hiền cũng sẽ là người thay thế tôi bên cạnh Phong hoặc Phong cũng có thể quen mộ người con gái khác . Nhưng đó chỉ là chuyện của tương lai , hãy để tương lai sắp đặt tất cả , sắp đặt điểm đến của những thứ mà ta sẽ có trong tương lai . Tôi cũng không muốn làm như thế với Phong đâu .Vì tôi không muốn Phong vì tôi mà mang gánh nặng bấ hiếu với mẹ mình và một phần cũng vì tôi đã chịu đau khổ quá nhiều trong khoảng thời gian này rồi . Tôi mong rằng Phong sẽ luôn hạnh phúc với những gì mà Phong đã chọn , đã quyết định . Tôi biết Phong sẽ hận tôi rất nhiều , hận vì tôi là mộ đứa con gái lẵng lơ , vô tâm . Nếu có một điều ước tôi sẽ ước tôi sẽ không bao giờ được gặp Phong để mọi chuyện không thành ra thế này !.

                                                                                                    Mong cho anh luôn sống tốt và hạnh phúc nhé! Và em xin lỗi vì tất cả và đặc biệt là ra đi mộ cách bí ẩn mà không một lời giả biệt như thế này !

 Tạm biệt anh tình đầu của em . Hãy luôn là Hoàng Phong mà em đã từng ghét cay ghét đắng và em đã từng yêu nhé!

                                                                                             Tạm biệ anh ! Tạm biệt những kĩ niệm và những ngày tháng cay đắng để bắt đầu một tương lai tươi đẹp hơn mà không có nhau trên quãng đường còn lại !"

Tôi viết xong nhật kí ở những trang cuối cùng của quá khứ cũng là lúc ra đi , tôi cất cuốn nhật kí vào va ly rồi lên taxi ra sân bay đến Đà Lạt.

Đến sân bay , ở đó có sự hiện diện của Sơn và Hân .Chắc tôi sẽ nhớ hai người bạn này lắm khi sau này cuộc sống của tôi sẽ không có họ và đặc biệt là Phong . Tôi vẫn luôn thấy áy náy khi không chấp nhận tình cảm của Sơn à đã nhờ vã và làm buồn lồng cậu rất nhiều .

Con Hân ôm cvai1 mặt đầy nước mắt tiễn tôi còn Sơn thì ôm tôi thật chặt tiễn tôi ra đi .

Cũng gần đến giờ bay , tôi cùng mẹ vào sân bay .

Đến giờ bay , tôi chầm chậm lên máy bay vì còn luyến tiết tình đầu .Nhưng vẫn phải bước đi vì một cuộc sống mới của tôi .

Trên máy bay , tôi khóc :

"Tạm biệt Phong ! Nếu có gặp lại hãy xem như người lạ nhé ! Xin lỗi anh rấ nhiều !"

                                                                        #

Cuộc sống là một chuỗi bất ngờ mà không ai lường trước được điều gì

Qúa khứ , khổ đau và hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#heo