Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Off Jumpol mơ thấy một giấc mơ, trong giấc mơ ấy là một biển hoa mênh mông. Biển hoa có rất nhiều loài hoa đẹp, tưởng chừng như vô tận không có kết thúc. Nhưng thật kỳ lạ, chúng đều không có mùi hương. Chỉ có một loại mùi hương trong trẻo từ xa chậm rãi bay tới, dường như nó đang gọi anh tới.
Off Jumpol từ từ đi theo mùi hương, đập vào mắt anh là một cánh đồng hoa cát cánh màu tím. Những bông hoa cát cánh theo gió thổi qua lắc lư nhẹ nhàng, giống như những cái chuông tím đung đưa trong gió nhẹ.
Anh ngồi xổm xuống và đến gần những bông hoa để ngửi mùi hương của chúng. Anh sờ vào nụ hoa của hoa cát cánh, đúng lúc này, anh nhìn thấy trong bụi hoa trước mặt vậy mà lại có một con nai nhỏ toàn thân trắng như tuyết đang nằm.
Nai nhỏ ngủ say trong bụi hoa, nghe thấy tiếng động của anh, mở mắt ra đứng lên.
“Là em, đang gọi tôi sao?” Off Jumpol nhìn nó hỏi.
Đôi mắt xinh đẹp của nai nhỏ chớp chớp, lông mi thật dài rũ xuống, nghiêng đầu nhìn anh, dường như không hiểu lời anh nói.
Off Jumpol cười tiếp tục hỏi: “Em là bé cưng của nhà nào vậy?” Lập tức đưa tay qua bụi hoa muốn chạm vào nó.
Không nghĩ tới nai nhỏ bị động tác của anh dọa sợ, kêu to hai tiếng “Hư hư...”, nâng chân lạch cạch bỏ chạy.
Khi Off Jumpol tỉnh lại, phát hiện mình đang ngủ trên sàn phòng ngủ. Anh ngẩng đầu mình sau cơn say, bắt đầu suy nghĩ về lý do tại sao mình lại ngủ ở chỗ kỳ lạ này. Suy nghĩ dần dần trở lại, anh nhớ ra, đêm qua Gun hôn anh, Off xác định loại xúc cảm này không phải là mơ.
Off Jumpol ngồi dậy, khuỷu tay đặt trên đùi, bàn tay đặt ở sau gáy bóp đầu đang đau nhức. Anh bắt đầu suy nghĩ vì sao Gun lại hôn anh.
Gun Atthaphan, em ấy thích mình sao?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, anh cảm giác được máu khắp người mình đều sôi trào.
Anh lập tức đứng lên, trực tiếp đi vào trong phòng ngủ Gun tìm cậu, nhưng không có ai trong phòng. Nhìn đồng hồ treo trên tường, mười giờ rồi Gun Atthaphan cũng đã tới lớp dạy từ lâu.
Điện thoại liên tục rung không ngừng trong túi quần, tất cả đều là cuộc gọi mà thư ký gọi tới, anh vội vàng tắm rửa thay quần áo chạy tới công ty.
Nhà Vihokratana và Nhà Poonsawas mở một hội nghị về phương án hợp tác, kéo dài hai giờ, cuối cùng mới hoàn toàn quyết định hợp tác, còn có kế hoạch tài chính hậu kỳ.
Off Jumpol rõ ràng có chút không yên lòng, sau khi hội nghị kết thúc trở lại văn phòng bắt đầu trả lời email mà buổi sáng gửi tới.
“Off, buổi tối mày có muốn đi uống vài ly với tao không?” Vẻ mặt Tay Tawan mang theo nụ cười đi vào, ngồi ở một bên sô pha tiếp tục nói: “Vì chúc mừng hai nhà chúng ta hợp tác với nhau, tao sắp xếp rất nhiều Omega xinh đẹp, so Omega lần trước tao đưa cho mày lại càng hăng hái hơn nha. ”
Động tác trong tay Off Jumpol khi nghe thấy lời hắn nói vẫn không dừng lại, chỉ lạnh lùng trả lời: “Không đi. ”
“Hiện tại mày kết hôn rồi nên thủ thân à, chẳng lẽ quay đầu rồi? Tao tưởng chỉ là kết hôn thương nghiệp? Không ngờ luôn, há há há...” Tay Tawan cười lớn, rồi nghĩ đến cái gì đó, nhanh chóng hỏi: “Lại nói tiếp, mày có biết bạn tốt của Gun Atthaphan – New Thitipoom đang học thạc sĩ ở nước ngoài không? Tao phát hiện cậu ta thoạt nhìn cũng rất đáng yêu, đặc biệt tính tình rất ác liệt.”  Mày không biết là nửa tháng trước câu ta về nước, tao với cậu ta đã "đấu kiếm" như nào đâu, hahaha... Nhưng mà giờ Tay Tawan này bị người ta.... ghét cay ghét đắng.....
Tay Tawan càng nghĩ càng bi ai, không có chỗ trêu đùa thì bắt đầu trở nên cợt nhả với thằng bạn: “Không biết khi bị phát tình có phải cũng sẽ ác liệt như vậy không... Off, lúc mày và thiếu gia nhà Poonsawas làm tình thì thế nào? Chắc chắn sẽ không thoải mái như bên ngoài đúng không?”
“Mày cmn đang nói bậy bạ gì đó?!” Lông mày Off Jumpol nhíu lại rõ ràng không hài lòng, tuy anh bình thường không hay để ý mấy lời nhảm nhí của thằng dở Tay này, nhưng nó cũng đừng có nói mấy lời khốn nạn như này chứ!
Anh lập tức nâng mắt nhìn Tay, ngữ khí tàn nhẫn nói: “Sau này nếu để cho tao nghe thấy mày bàn luận về em ấy, đừng trách tao không khách khí mà bảo với bác trai bác gái rằng mày đã làm chuyện sai trái với con trai của nhà Techaapaikhun.”
Nhà Techaapaikhun là một trong số ít những gia tộc đang cầm quyền phần lớn của quân đội Thái Lan, việc Tay Tawan chọc tới một người nằm trong gia đình không nên chọc sẽ khiến cho ông bà già nó phản ứng thế nào, nó cũng tự hiểu rồi....
Tay Tawan thoáng một cái câm miệng lại. Hắn như nói chuyện bằng ánh mắt với Off Jumpol: "Sao, sao mà mày lại biết?!"
"Vì tao là bố mày." Off Jumpol nhìn lại
Lúc này thư ký của Off Jumpol đi vào, Tay Tawan nhân cơ hội chạy một mạch ra ngoài, không dám ngó lại.
“Thưa sếp, những thứ này cần ngài ký tên.” Thư ký đưa tay đưa tài liệu trong tay cho Off Jumpol.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro