17.2 Ba Tuần Trước Khi Khởi Hành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba Tuần Trước Khi Khởi Hành.

Mẹ của Off đã rời đến London từ hai tháng trước. Bà muốn hắn đi cùng nhưng Off đã từ chối. Hắn hứa sẽ đến vào thời điểm mùa hè kết thúc. Hắn nói với bà rằng hắn muốn dành vài tháng cuối cùng với bạn bè. Phần lớn thời gian hắn ở chợ đêm, dọn dẹp cửa hàng của bà Pho và chuẩn bị sẵn để bán nó. P'Pik và những người khác cố gắng an ủi hắn, nhưng hắn biết họ cũng đau buồn như mình vậy.

'Khi nào anh đi?', một ngày nọ, Cherry hỏi hắn và hắn nhận ra rằng chắc hẳn ai đó đã nói với cô bé ấy rằng hắn sẽ sớm đến London. Khi hắn nói với cô bé là sẽ đi vào cuối tháng, cô bé bắt đầu nức nở, khóc hết nước mắt cho đến khi Off phải đưa mẹ cô bé qua. Hắn sẽ nhớ cô bé – hắn sẽ nhớ tất cả mọi người – nhưng hắn cần phải làm điều đó cho bản thân mình. Hắn không muốn ở với người cha đã làm tan nát trái tim mẹ mình và hắn cũng không còn bà Pho bên cạnh nữa. Hắn cảm thấy như thể nếu ở lại Thái Lan, hắn sẽ chỉ nhớ về bà ấy và điều đó lần nào cũng giết chết hắn.

'Thôi nào anh bạn. Mày có thực sự phải đi không?', Arm rên rỉ, anh và Tay nằm trên giường của Off khi họ nhìn hắn thu dọn những món đồ cuối cùng của mình.

'Này, đừng chỉ ngồi đó và nhìn tao', Off rên rỉ, ném chiếc áo cũ vào anh, 'Mày nói sẽ giúp tao đóng gói mà'

'Sao mày không để lại ít quần áo ở đây?', Tay hỏi, 'Dù sao mày cũng sẽ quay lại mà'

Off không nói gì. Hắn không trả lời Tay khi chuẩn bị phần quần áo còn lại để quyên góp. Tay và Arm nghe thấy sự im lặng của Off mà cảm thấy khó chịu. Họ muốn Off nói với họ rằng hắn ta sẽ quay lại, nhưng khi người kia không trả lời, điều đó đã mang lại cho họ câu trả lời mà họ không mong muốn. Tay và Arm có thể đấu tranh, họ có thể tranh cãi và hỏi Off tại sao hắn lại hành động quyết liệt như vậy, nhưng họ đã biết tại sao. Bất chấp nụ cười mạnh mẽ của Off, chỉ mất một giây để nhận ra rằng người bạn thân nhất của họ đã gần như kiệt sức.

'Mày có cần phải quyên góp tất cả không?', Tay hỏi khi đứng dậy. Anh ấy biết rằng một khi Off đã quyết định xong mọi việc, hắn sẽ giải quyết nó, vì vậy chẳng ích gì khi tranh cãi để bắt hắn ở lại nữa. Họ chỉ còn vài tuần nữa và họ có thể tận dụng tối đa thời gian đó.

'Chỉ là những cái cũ mà tao không cần tới ở London', Off giải thích, 'Rõ ràng là ở đó quá lạnh để mặc áo ngắn tay', hắn giải thích, và họ bắt đầu nói đùa về thời tiết và việc Off sẽ thấy tuyết rơi lần đầu tiên như thế nào.

'Này, tụi mày có thể mang những cái thùng này đến cửa hàng từ thiện dưới phố được không? Tao sẽ nói chuyện với mẹ', Off gọi từ trong bếp. Tay đi theo và xách một cái thùng ra trước cửa, rên rỉ vì thời tiết nóng bức và cái thùng nặng nề.

Mặt khác, Arm quyết định lấy một cái thùng và đi lên gác mái. Anh biết người bạn nhất của mình sẽ không đến đó kiểm tra nên đã chộp lấy những thùng quần áo cũ và giấu chúng trong các góc của căn gác, hy vọng ba Off sẽ nhìn thấy và giữ chúng an toàn. Tên bạn thân của anh ấy nói rằng hắn có thể sẽ không quay lại, nhưng dù người kia có trơ tráo thế nào đi chăng nữa, không ai có thể nói trước được tương lai sẽ ra sao, vì vậy anh ấy vẫn nuôi một chút hy vọng rằng có thể trong vài năm nữa người bạn thân nhất của mình sẽ quay trở lại. Thái Lan và hắn sẽ cần lại quần áo cũ của mình.

————————————

Off: Tao không ngủ được

Gun: Tao cũng vậy

Off: Có sự chênh lệch sáu tiếng giữa Thái Lan và Anh

Gun: Vậy à?

Off: Tao chợt nghĩ là khi mày ngủ thì tao sẽ thức.

Gun: Đó là cách mà chênh lệch múi giờ hoạt động.

Off: Chà, có kì lạ không? Khi biết rằng chúng ta sẽ không bao giờ thức cùng một lúc nữa?

Gun đã không dám nói chuyện với mẹ khi bà thấy cậu đang khóc trong phòng xem lại những tin nhắn của mình với Off. Cậu dần dần cảm thấy đã quá muộn để thổ lộ tình cảm của mình với Off khi sự ra đi của chàng trai ấy đã đến gần. Cậu nghĩ mình sẽ có vô số thời gian để nói với Off, nhưng bây giờ thời gian đang trôi qua, cậu muốn từ từ lùi lại.

Thậm chí làm thế nào cậu có thể làm điều đó?

Off, tao biết mày sẽ rời đi, nhưng tao muốn nói với mày rằng, tao yêu mày.

̶O̶̶f̶̶f̶, ̶t̶̶a̶̶o̶ ̶b̶̶i̶̶ế̶̶t̶ ̶m̶̶à̶̶y̶ ̶s̶̶ẽ̶ ̶r̶̶ờ̶̶i̶ ̶đ̶̶i̶, ̶n̶̶h̶̶ư̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶a̶̶o̶ ̶m̶̶u̶̶ố̶̶n̶ ̶n̶̶ó̶̶i̶ ̶v̶̶ớ̶̶i̶ ̶m̶̶à̶̶y̶ ̶r̶̶ằ̶̶n̶̶g̶, ̶t̶̶a̶̶o̶ ̶y̶̶ê̶̶u̶ ̶m̶̶à̶̶y̶̶.

̶T̶̶a̶̶o̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶m̶̶u̶̶ố̶̶n̶ ̶m̶̶à̶̶y̶ ̶r̶̶ờ̶̶i̶ ̶đ̶̶i̶, ̶n̶̶h̶̶ư̶̶n̶̶g̶ ̶n̶̶ế̶̶u̶ ̶b̶̶u̶̶ộ̶̶c̶ ̶p̶̶h̶̶ả̶̶i̶ ̶l̶̶à̶̶m̶ ̶v̶̶ậ̶̶y̶, ̶c̶̶h̶̶ú̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶a̶ ̶c̶̶ó̶ ̶t̶̶h̶̶ể̶ ̶g̶̶i̶̶ữ̶ ̶l̶̶i̶̶ê̶̶n̶ ̶l̶̶ạ̶̶c̶ ̶đ̶̶ư̶̶ợ̶̶c̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶̶?̶̶

̶O̶̶f̶̶f̶, ̶m̶̶à̶̶y̶ ̶t̶̶h̶̶ấ̶̶y̶ ̶t̶̶h̶̶ế̶ ̶n̶̶à̶̶o̶ ̶v̶̶ề̶ ̶m̶̶ố̶̶i̶ ̶q̶̶u̶̶a̶̶n̶ ̶h̶̶ệ̶ ̶y̶̶ê̶̶u̶ ̶x̶̶a̶̶?̶

Mối quan hệ yêu xa cái khỉ mốc. Họ gần như còn không phải mập mờ là tình nhân chứ đừng nói đến việc yêu nhau, hơn nữa, liệu Off có đủ kiên nhẫn để giữ liên lạc với cậu trong khi hắn có thể sống cuộc sống của riêng mình ở London không? Có phải cậu đã đánh giá bản thân mình quá cao không? Hay cậu đã ước rằng Off sẽ đánh giá cao về cậu?

'Này, Gun?', cậu nghe thấy tiếng gõ cửa và thấy New đang đứng ở phía bên kia. Bạn của cậu vẫy tay chào khi anh ấy bước vào, 'Mẹ mày nói mày đang ở trong phòng... Khoan đã, mày ổn chứ?', nụ cười anh biến mất khi nhận ra Gun đang sụt sịt trên giường.

'Tao ổn', cậu thì thầm, mặc dù cái mũi bị nghẹt của cậu đang nói lên điều gì đó khác hẳn.

'Ít nhất mày có muốn thử làm cho điều đó đáng tin hơn không?', New nói đùa, cố gắng giảm bớt sự căng thẳng và anh ấy đã thành công được một chút, 'Gun, thôi nào, kể tao nghe đi'

'Không có gì đâu', Gun thở dài, 'Nhưng... Giả sử, điều gì sẽ xảy ra nếu tao nói với mày rằng có ai đó...'

'Mày thích ai đó à?', New ngắt lời cậu trước khi cậu kịp nói xong, bàn tay anh đã đưa ra nắm lấy tay cậu một cách hào hứng, 'Mày thực sự thích một ai đó à? Cô ấy là ai?'

'Cậu ấy...', Gun sửa lại bằng một giọng nói nhẹ nhàng để rồi nhận được ánh mắt sửng sốt từ bạn mình, 'Sốc hả?'

'Một chút', New trả lời, 'Xin lỗi vì đã mặc định về mày'

'Đừng như vậy. Tao đã không nói với mày'

'Vậy... anh ta là ai?'

'Mày không biết cậu ấy đâu', Gun nói dối, 'Cậu ấy không học trường mình'

'Chà, tất nhiên là không rồi', New cười lớn, 'Mày quá tốt so với bất kỳ chàng trai nào trong trường trung học của chúng ta', New cảm thấy hơi có lỗi. Anh ấy quá bận tâm đến những vấn đề của riêng mình để chú ý đến Gun. Lẽ ra anh ấy nên biết chuyện đó sớm hơn nếu dành thời gian lắng nghe, 'Cậu ấy làm tổn thương mày à? Đó có phải là lý do khiến mày khóc không?'

'Không', Gun lắc đầu, 'Chỉ là... Cậu ấy sắp rời đi'

'Rời đi?'

'Để học đại học', Gun nhanh chóng nói thêm. New rất thông minh và nếu cậu đưa ra bất kì gợi ý nào, anh ấy sẽ nhanh chóng ghép mọi thứ lại với nhau và cậu không biết mình sẽ làm gì nếu New phát hiện ra đó là Off, 'Bọn tao sẽ không học cùng một trường đại học'

'Ồ... Đúng rồi', New thở dài. Anh ấy đã gặp phải vấn đề nan giải này trong suốt năm cuối cấp và phải đến khi anh ấy ngồi lại với Tay, họ mới quyết định rằng họ muốn tiếp tục mối quan hệ của mình cho dù họ có học trường đại học nào đi nữa. Anh ấy biết Gun có lẽ đang gặp khó khăn, 'Chà, vậy cậu ấy muốn gì?'

'Tao không biết'

'Và mày muốn gì?'

'Tao... tao không biết'

'Nào Gun, mày phải biết mình muốn gì', New ra hiệu. Gun luôn thẳng thắn trong mọi việc cậu làm, đặc biệt là khi cậu biết mình muốn gì. Cảm giác thật mới mẻ khi thấy người bạn thân nhất của mình hành động do dự trước bất cứ điều gì, 'Mày muốn gì?'

'Tao muốn cậu ấy ở lại đây với tao', Gun cuối cùng cũng thú nhận, 'Nhưng, tao biết điều đó là ích kỷ đối với tao. Cậu ấy muốn chuyển đi và tao là ai mà có thể ngăn cậu ấy?'

'Ai đó mà cậu ấy thích chăng?', New gợi ý, 'Nếu cậu ấy thích mày, thì cậu ấy sẽ cân nhắc cảm xúc của mày'

'Tao không biết liệu cậu ấy có thích tao không nữa', Gun thừa nhận. Off có thể là người ngọt ngào nhất xung quanh cậu nhưng cậu đã nhìn thấy cách hắn cư xử ở trường. Hắn ngọt ngào với tất cả mọi người. Cậu biết Off không bao giờ từ chối bất cứ ai ngỏ lời với hắn, thậm chí ngay cả khi bản thân hắn không thích người kia. Gun bắt đầu nghĩ rằng có lẽ cậu cũng chỉ giống như bao người khác.

'Nếu cậu ấy chưa nói rõ cảm xúc của mình thì có thể là cậu ấy không quan tâm đến mày, hoặc cậu ấy chưa biết cảm xúc của mày ra sao', New chỉ ra, siết chặt tay Gun, 'Gun, có nhớ mày đã nói với tao phải mạnh mẽ lên và tỏ tình với Tay như thế nào không?', anh nhắc nhở khiến Gun bật cười khi nhớ lại ký ức về việc New đã rất hoảng hốt khi vô tình tỏ tình trước mặt toàn trường.

'Ừ'

'Chà, hãy nghe lời khuyên của chính mày một lần thôi và nói cho người đó biết mày cảm thấy thế nào', New mỉm cười, 'Ai biết được? Có lẽ cậu ấy chỉ đang đợi mày nói với cậu ta đấy'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro