5.3 Ba tháng năm cuối cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gun đang dọn sách vào tủ cá nhân trước khi bước ra khỏi thư viện. Hôm nay là một ngày oi ả nên cậu đã tự kiếm cớ cho bản thân được ra ngoài giết thời gian. Cậu nghe thấy tiếng nói lớn của các bạn cùng lớp đang ngồi ngoài bãi cỏ, nhưng cậu đi ngang qua họ, nhìn quanh tìm người gác cổng.

Cậu ấy biết Off thân thiết với các nhân viên của nhà trường. Cậu đã nghe thấy Off cười đùa với những người lao công sau giờ học. Nếu Tay và Arm không biết tên ngốc cao lớn đó ở đâu thì có lẽ nhân viên sẽ thấy Off rời khỏi trường ở đâu đó.

'Ông Ko', cậu ấy bước tới khi cuối cùng cũng tìm thấy người gác cổng đang đi trên hành lang, 'Ông Ko, hôm nay ông có nhìn thấy Off không?'

'Off?', người gác cổng nhớ lại, 'À, sáng nay cậu ấy đã ở đây'

'Cậu ấy về chưa ạ?'

'Về?', người gác cổng đùa cợt, 'Không, cậu ta hỏi tôi chìa khóa để lên sân thượng'

'Chìa...khoá?', Gun hỏi, 'Ông được phép đưa nó cho học sinh à?'

'Không, nhưng đó là Off', người gác cổng giải thích, 'Cậu ấy nói cậu ấy cần nó và cuối ngày sẽ đến tìm tôi để trả lại', Off không những thân thiết với đội ngũ nhân viên nhà trường , nhưng Gun nhận ra rằng họ cũng sẵn sàng làm rất nhiều thứ cho hắn, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc vi phạm quy tắc. Off đã thân thiết với họ đến mức nào?

Cậu ấy không thực sự muốn nghĩ về điều đó. Cậu chỉ biết rằng Off rất có thể sẽ ở trên tầng thượng nếu chưa đưa lại chìa khóa cho ông Ko. Vì vậy, cậu đã tận dụng thời gian còn lại của giờ nghỉ trưa để chạy lên cầu thang đến đỉnh tòa nhà trường học. Không ai thèm lên đến tầng trên cùng cả, nó đầy những phòng học trống và những đồ dùng cũ đầy bụi cần phải vứt đi. Gun ngay lập tức nhìn thấy cánh cửa khép hờ và cậu chạy tới mở nó ra.

Tầng thượng của trường rất rộng nhưng nóng như đổ lửa. Nắng nóng không chịu nổi khiến Gun phải nheo mắt một chút và tự quạt cho chính mình. Off làm gì ở đây vậy? Cậu mở ba lô và tìm cái dù của mình. Cậu luôn mang theo nó để phòng hờ. Cậu mở nó ra che nắng cho mình trong khi đi vòng quanh để tìm kiếm tên ngốc cao lớn đó.

'Cái quần gì đây?', cậu thì thầm ngay khi thấy Off đang nằm trên một trong những chiếc ghế dài ở ngoài rìa, mắt hắn nhắm nhưng da thì đã bị cháy nắng. Cậu lao tới chỗ hắn, quỳ trên nền gạch đang nóng như thiêu đốt. Cậu chạm vào ngực Off và cảm thấy nó phồng lên. Hắn ta vẫn còn thở, nhưng sao có thể không chết vì cái nóng này vậy. Mặt Off đỏ bừng và sẽ phồng rộp lên nếu hắn ta không bôi kem chống nắng, 'Tên khốn này đang nghĩ cái quái gì vậy?', cậu thì thầm với hắn khi đặt cái dù xuống bên cạnh, cảm nhận được nắng nóng đang chiếu vào lưng mình trong khi lục lọi trong túi, biết rằng mình có mang theo một hộp sơ cứu nhỏ ở đâu đó.

Hơn nữa, làm sao ai đó có thể ngủ được dưới cái nóng khủng khiếp này? Gun nóng lòng muốn hét vào mặt Off khi hắn tỉnh dậy, nhưng lúc này, hắn cần phải được chăm sóc cho làn da của mình trước đã. Cuối cùng cậu cũng tìm được tuýp kem chống nắng, lấy vừa đủ lên ngón tay rồi từ từ bôi lên má Off. Cậu thấy hắn nhăn mặt lại vì xót nhưng hắn vẫn ngủ.

'Mày là một tên ngốc', cậu thì thầm với Off khi lướt kem trên mặt hắn. Làn da ửng đỏ vẫn còn hiện rõ nhưng ít nhất nó sẽ không bị rộp lên. May mắn là Off mặc áo dài tay nên tay chân hắn được bảo vệ, nhưng vệt đỏ đang lan xuống cổ và cậu biết những vết cháy nắng dọc xuống cổ đau đớn thế nào. Cậu lấy thêm kem lên tay trước khi bôi dọc xuống cổ Off.

Cái cảm giác đột nhiên có gì đó lạnh buốt ở cổ khiến Off tỉnh dậy. Hắn mở mắt ra và phải nheo lại trước ánh nắng chói chang, nhưng hắn nhìn thấy một bóng người chặn nó lại từ bên cạnh. Phải mất vài giây hắn mới nhận ra đó là gì, đôi mắt hắn cuối cùng cũng tập trung vào khuôn mặt đang nhìn xuống mình.

'Cái quái-!', hắn hét lên vì sốc rồi chụp lấy bàn tay đang chạm vào cái cổ nhạy cảm của mình. Phản ứng đột ngột khiến cả hai người đều bất ngờ, Off ngã nhào ra khỏi băng ghế và đáp xuống Gun người đang nằm trên sàn gạch nóng bừng.

'Chỉ là tao thôi!', Gun hét lên, cố gắng giật tay mình ra khỏi cái nắm chặt của Off.

'Gun? Mày đang làm gì ở đây vậy?', Off hỏi ngay khi lấy lại được sự tỉnh táo. Hắn tựa người vào hai cánh tay mình đặt ở hai bên Gun, cơ thể hắn áp xuống cậu bé.

'Bọn nó nói với tao là mày đã trốn học', Gun nói, khoanh tay lại và cố gắng đẩy ngực Off ra khỏi người mình, 'Mà tại sao mày lại lên đây?'

'Tao không muốn lên lớp'

'Nhưng mày vẫn còn ở trường mà?'

'Tao không còn nơi nào khác để đi', hắn ta nói và có một khoảnh khắc im lặng giữa cặp đôi cho đến khi họ nhận ra họ đã gần sát nhau đến mức nào. Off cảm nhận được bàn tay của Gun đặt lên ngực mình và hắn nhớ lại nó đã mềm mại như thế nào khi cậu chạm vào cổ hắn. Hắn đột nhiên cảm thấy nóng bừng và định đứng dậy thì nghe thấy Gun thở hổn hển bên tai mình.

'Đó là gì vậy?',Gun hỏi khi nhìn xuống. Off nhìn xuống theo cậu và hắn ta cảm giác cả thế giới như sụp đổ xuống mình, 'Có phải đó là!?'

Off ngay lập tức rời khỏi cậu, xấu hổ trước phản ứng đột ngột của mình. Chết tiệt, sao đột nhiên hắn lại cứng lên như thế này? Có phải hắn thực sự cứng lên khi nghĩ đến việc Gun chạm vào cổ mình không? Không đời nào.

'Mày bị điên à?!', Gun hét vào mặt hắn, ném tuýp kem chống nắng vào hắn, 'Đồ biến thái!'

'Mày là người đã chạm vào tao khi tao đang ngủ!', Off tự bào chữa, bắt chéo chân và lấy tay giấu chỗ cứng của mình.

'Tao đang bôi kem chống nắng! Thứ đần độn mày đã dành cả ngày để ngủ dưới nắng!', Gun vặn lại, giọng họ to và hét lên với nhau, 'Mày là đồ kinh tởm!'

'Mày có lẽ không thể nào trách tao được chứ?', Off cãi lại, 'Tại tay mày mềm quá'

'Cái đó thì có liên quan gì?!'

'Tao chỉ đang nói thôi! Mày chưa bao giờ cương cứng sau khi thức dậy vào buổi sáng à?'

'Tao sẽ không trả lời câu hỏi đó', Gun đứng dậy, cầm lấy dù của mình, 'Tốt nhất mày nên xuất hiện vào tiết buổi chiều trước khi bạn bè mày lo lắng', đó là điều cuối cùng cậu ấy nói trước khi lao đi, đóng sầm cửa sân thượng và bỏ Off lại một mình với tuýp kem chống nắng còn một nửa.

'Chết tiệt', Off tự trách mình, nắm chặt tóc và đá vào băng ghế vì xấu hổ, 'Bởi vì tay mày mềm à? Thật sao Off? Có nhất thiết phải thêm vào không?!', hắn ta hét lên với chính mình, chửi rủa vào không khí và cầu xin mặt đất ăn thịt mình luôn đi.

Gun tựa người vào cánh cửa rỉ sét, thở hồng hộc, đầu óc gợi nhớ lại cảm giác có vật gì đó cứng cứng đè lên chân mình. Mẹ kiếp. Cậu không thể tin được mình lại bị ảnh hưởng bởi điều đó. Cậu nhìn xuống tay mình và thấy một chút kem vẫn còn dính trên tay, cậu lập tức lau nó lên đồng phục, lắc đầu cố xua đi những hình ảnh đang bắt đầu len lỏi trong tâm trí.

Không. Không phải là Off Jumpol chứ. Không không không. Chết tiệt, không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro