Chuyến đi chơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi nhận được giấy thông báo trúng tuyển thì chỉ còn thời gian một tuần để chuẩn bị mọi thứ tiến vào môi trường mới. Để ăn mừng việc đậu đại học, nhà Nonnie tổ chức đi chơi ở biển Vlakoh hai ngày một đêm, và tất nhiên là nó rủ F5 theo. Mae Ning vui vẻ đồng ý, và xuất hiện trên xe thêm một gương mặt lạnh nhạt nhăn nhó của người lớn tuổi hơn, anh trai Nonnie.

Tôi gặp lại gương mặt cũ sau khoảng thời gian ngắn nghỉ ngơi sau khi thi, bỗng nhớ đến ngày đó anh ấy cứ đợi bên ngoài cửa nhà tôi không chịu về, vẫn quái lạ không thể giải thích, nhưng tôi đã sớm quẳng thắc mắc đó xa tít mù khơi, tuổi trẻ mà, lo học lo ăn lo chơi thôi, không lo tâm tư người khác.

Nanon và tôi chạm mắt nhau, như có ánh điện xẹt trong mắt hai người khi vô tình va phải, tôi lập tức quay đi nơi khác, làm lơ. Mà người lớn như ảnh cũng đánh mắt đi ngay, không thèm chấp nhất thằng nhóc con như tôi. Tôi cố tình chọn ghế phụ để ngồi, tôi dễ say xe khi không phải là người cầm lái, thế mà Nonnie bạo lực kéo tôi xuống khi tôi chỉ vừa đặt nửa cái mông lên ghế.

"Không được, tao phải ngồi đây, mày xuống dưới ngồi đi."

"Nhường tao đi, lâu rồi tao không gặp mae Ning mà."

"Tình thương mến thương quá ha, lý do lý trấu, cút xuống ghế dưới đi."

Tôi lẳng lặng xách va li cút xuống phía dưới, nghe lời nó răm rắp, nếu không có nhà nó ở đây, nó đã sớm bị tôi kẹp cổ bế lên quăng vào ghế dưới bạo lực và mỹ mãn, chứ không có chuyện tranh giành được với tôi đâu.

Tôi nuốt ực nước miếng, lê thân xuống hàng ghế sau cùng, sắp tới sẽ chịu đựng sự say xe điên cuồng. Bản thân tự gây chuyện tự chịu, phải chi trước đó tôi không đụng độ với Nanon mấy lần vài chuyện hiểu lầm, thì giờ đã có thể thoải mái ngồi cùng anh ấy ở hàng ghế thứ hai rồi. 

Tôi ngồi dưới anh ấy một ghế, nhìn thấy cái gáy mềm mại của anh ấy, Love ngồi cạnh tôi đã ngủ gà ngủ gật ngay từ khi lên xe. Nó đẹp nhưng mà tật xấu nhiều vô kể, điển hình là cái cách nó hả họng ngáy khò khò và tựa vào vai Perth bây giờ đây. Chimon ngồi cạnh Nanon, cũng gà gật tựa vào vai anh ấy, tôi còn tinh ý nhìn thấy một phần tóc của anh ấy bị thằng nhãi kia đè lên, thế mà Nanon hiền lành chẳng thèm nói gì, cứ đơ người đỡ cho nó ngủ trên vai. Nếu là tôi thì thằng Chimon đã sớm bị đẩy nghẻo qua bên kia, tóc bị đè khó chịu muốn chết. Chợt nghĩ tới nếu tôi cũng ngồi cạnh Nanon, cũng ngủ gật trên người anh ấy, liệu Nanon có quăng tôi xuống xe luôn hay không?

Tụi trẻ con mà, thức sớm thì đi đường một tí sẽ ngủ, tôi thấy Chimon và Love đã đi gặp Chu công rồi, Perth thì cứ im lặng nhìn xa xăm ra ngoài, tôi làm gì giờ? Tôi cũng nhắm mắt dưỡng thần chứ sao. Tôi ngủ không sâu vì bị say xe, cái đầu tưng tưng theo đường gồ ghề rồi tôi nhanh chóng mắc ói, có cục đá nghèn nghẹn ở cổ họng, thứ gì đó chặn ngay cổ đợi tôi cho nó đường thoát ra. Tôi không ngủ được nữa, cứ nhắm mắt là cảm nhận rõ bụng nhộn nhạo, chấn thủy cũng chướng đau, sau đó cổ họng bị mắc một cục đá, tôi ợ lên một tiếng nhỏ, rồi lại ợ thêm mấy lần để cục đá đó trôi tuột xuống dạ dày. Thấy không khả thi, tôi không dựa vào thành ghế nữa, người thẳng người và hai tay bám chặt lớp ghế đệm dưới mông. Đáng lẽ tôi sẽ bám vào ghế phía trước để giữ ổn định cơ thể hơn, nhưng Nanon ngủ rồi, tôi sợ sẽ làm phiền tới anh ấy. Sau một đoạn đường nữa, người tôi cứ ngả tới ngả lui vì không trụ vững, cuối cùng chịu không nổi mà chụp tay lên thành ghế trên cái bộp. Nanon tỉnh giấc, mơ màng nhìn ra đằng sau. Haha, trong phút chốc, anh ấy mơ màng đáng yêu thật đấy. Nhưng cũng được vài giây thôi, vì Nanon cau mày nhìn tôi ngay lập tức, nhưng mà tôi nhận ra được, anh ấy không khó chịu, anh ấy hình như, lo lắng.

"Có sao không? Cậu say xe à?"

Tôi khó khăn không mở miệng, cảm giác mãnh liệt rằng chỉ cần tôi cho cổ họng mình hoạt động, hòn đá bên trong sẽ không giữ nổi dòng lũ của thức ăn đang trào ngược lên miệng. Tôi nhăn nhó, miễn cưỡng gật đầu. Nanon quay lên, loay hoay làm gì đó, rồi lại quay người xuống, ngón tay mềm mại của anh ấy vấn vít bên má tôi, áp vỏ trái quít lên mũi tôi.

Mùi hương thanh mát đăng đắng của vỏ quít làm tôi tỉnh táo chốc lát, cơn say xe cứ lùi dần một chút nhưng không dứt hẳn, và tôi thì cứ trợn to mắt cảm nhận sự ấm áp từ cái chạm khẽ khàng lên da mặt dày của mình. Mềm mại, và có độ nóng nhất định. Nanon thấy tôi đơ ra, sợ tôi không chịu được mùi quít, định cầm lấy rời đi thì tôi chụp lại bàn tay anh ấy, giữ cho bàn tay ấy vẫn còn ở vị trí trên mặt tôi. Lần này tới Nanon ngạc nhiên, rồi lạnh lùng rút tay ra khỏi sự bao lấy từ tay tôi, đưa cho tôi thêm vài trái quít. Tôi nhận lấy, bỗng thấy có chút cảm động. Tôi sẽ được anh ấy chăm sóc như Nonnie chăng?

"Anh lấy quít từ đâu thế?" - Wow, câu nói đầu tiên từ sau cái gật đầu chào tới giờ. Vậy mà lấy trái quít mở bài, trẻ con ghê.

"Tôi cũng say xe nên tự chuẩn bị một chút."

Đúng là người lớn, luôn tự chăm sóc bản thân thật tốt.

Nhờ có vỏ quít mà cái đống lợn cợn ở cổ họng chịu quay ngược về dạ dày, tạm thời không hành hạ tôi nữa. Chẳng mấy chốc, mặt trời đã ở cao thật cao, nhưng tia nắng lóng lánh đổ tràn xuống mặt nước, biển hiện ra trước mắt đẹp đến bất tận.

Nonnie la lên làm tất cả mọi người đều tỉnh giấc, đánh mắt ngắm nhìn sự đẹp đẽ mà thiên nhiên ban tặng. Nếu có thể, tôi cũng muốn sống ở chỗ có biển, vậy là ngày nào cũng có thể thấy được những cái đẹp nhỏ xíu của cuộc đời.

Homestay lần này là ngôi nhà gỗ có bậc thang đi lên, view xung quanh hướng thẳng ra biển, và dưới chân là cát mềm mại bao quanh. Có lẽ nắng quá gắt, lúc bước chân lên cát chúng tôi có thấy bị bỏng đôi chút. Cả bọn nhanh chóng ổn định, nghỉ ngơi và dọn dẹp hành lý, chiều sẽ ra tắm biển. Homestay khá rộng, có hai phòng lớn, mỗi phòng đều có 2 giường đôi.

Mae Ning chia cả đám thành hai nhóm, nam 1 phòng, nữ 1 phòng. Tối đến họp ở phòng nam nhậu, rồi chia về ngủ sau. Mae Ning vốn, ừm, chịu chơi mà.

Tầm bốn giờ chiều, ánh nắng đã bớt gắt đi hẳn, giờ chỉ dịu nhẹ tung tăng cùng với gió và nước, chúng tôi chạy ùa ra biển, cảm nhận cái lạnh đẫm lên da, rồi vui vẻ bày trò với nhau mệt lả người. Mae Ning chỉ đi dạo bên bờ cát, mae bảo đã quá tuổi để có thể chơi những trò cảm giác mạnh cùng chúng tôi, Nanon thấy thế, cũng đi theo bồi mae, bầu bạn với mae, chứ không tham gia cùng đám trẻ. Thế là có hai người dạo chơi bên bờ biển, nằm trên cát trắng, nhìn ngắm chúng tôi vui đùa mà lòng cũng hân hoan theo.

Theo thói quen, chơi một lúc mệt, tôi lại ôm lấy Nonnie để nâng người thả trong nước, Perth ôm Love, và Chimon thả nổi nhìn bầu trời. Mọi thứ êm ắng, biển vắng người vì trời đã dần vào tối. Và đoán xem, tôi cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình, thiêu cháy làn da đang được chìm trong nước của tôi. Tôi quay đầu lại, đúng là ánh mắt viên đạn đó đang nhằm vào tôi, tôi buông Nonnie ra ngay lập tức, bơi ra khoảng xa nhảy lên người Chimon làm nó sặc mấy ngụm nước, xem như không có chuyện gì. Nonnie thấy lạ, cũng nhìn về phía Nanon, cảm nhận được người đang phơi nắng trên đó bỗng dưng như bị nắng nướng cháy bừng trên vỉ than, cũng ngượng ngùng ngụp lặn xuống nước bỏ trốn.

Được thêm một lúc, mae Ning kêu cả bọn về tắm rửa để chuẩn bị cho tiệc BBQ buổi tối. Chúng tôi nướng thịt ngoài trời, nhưng ngại gió cát và ghét bị dơ lại sau khi tắm nên sẽ ăn uống và nhậu nhẹt trong phòng. Sau khi đậu đại học, chúng tôi cũng không bị giám sát quá chặt về việc đụng đến cồn như hồi cấp ba nữa, cho nên F5 tối nay xác định, tới nái.

Uống không thì có hơi buồn chán, Love lôi ra bộ bài bia rượu, rút thăm lá nào phải làm theo yêu cầu lá đó. Mỗi người tới vòng là phải rút một lá. Bắt buộc làm theo yêu cầu, nếu không làm được, nốc mười ly liên tục. Mà mọi người cũng biết đó, liên tục là sẽ gục ngay tại trận, không thể lết xác đến giường dù chỉ cách có ba bước chân, và nỗi nhục này sẽ đi theo suốt đời còn lại mỗi khi gặp lại nhau. Nên chúng tôi, tư tưởng rất tránh việc phải bị phạt vì đã không làm theo yêu cầu của lá bài.

"Hôn má người bên cạnh." - Nonnie rút được lá thăm, hôn cái chóc lên má tôi ngay lập tức. Tôi sững người, lập tức cảm thấy không khí bỗng dưng lạnh cóng, tiết trời như tuyết muốn rơi, không dám nhìn nơi nào đó đang phóng ra sát khí đằng đằng.

Nonnie ngồi giữa tôi và Chimon trong cái vòng tròn này, tất nhiên giữa tôi và Chimon mà nó phải hôn má, nó sẽ chọn tôi rồi. Tôi và Nonnie là cặp bài trùng đi chung mà, với lại, nó cũng biết Chimon gay mà.

Tôi lúc này phải giả vờ như không có chuyện gì, tới lượt mình, uống một chung rượu, rút lấy lá thăm.

"Cầm lấy tay người đối diện, thổ lộ điều giữ kín trong lòng đối với người đó."

Tôi cầm lấy tay Love, khà khà cười bảo nó đúng nhiều thói hư tật xấu, ngoại trừ sự xinh đẹp ra thì chẳng được tích sự mẹ gì. Nó cầm lấy chung rượu cụng với tôi cái đùng, không hề giận dữ mà cũng cười khà khà theo vì tôi thẳng thắn chết mẹ đi được. Thế là nốc.

Thêm vài lượt của mae Ning, Perth, Love rồi tới Nanon.

Nanon uống lấy, miễn cưỡng tham gia chung vui trò trẻ con với bọn tôi. Bốc lấy lá thăm, anh ấy mặt nhăn mày nhó nhìn chằm chằm lá thăm mãi, chúng tôi không hiểu chuyện gì, Nonnie vội vã giựt lấy mà đọc to lên yêu cầu bên trong.

"Hôn người đồng giới một cái."

Đệt mẹ, đáng lẽ lá thăm này phải để sau một lượt nữa, lượt của Chimon thì hay, vậy mà nó lại xuất hiện đúng lúc này. Mà khoan, sao tôi lại thấy anh ta nhìn tôi nhỉ, chỉ một thoáng lướt qua thôi, nhưng thực sự không nhầm, tôi còn tỉnh mà, tôi chưa say, rõ ràng là Nanon nhìn tôi khẽ khàng rồi nốc mười ly rượu vì không làm được theo yêu cầu.

Đệt mẹ, rõ ràng là anh ta nhìn tôi, có ý gì nhỉ?

Tới lượt của Chimon, nhưng giờ tôi không quan tâm nữa rồi, trí não cả trái lẫn phải đều suy nghĩ đến việc vì sao anh rút phải lá thăm đó rồi lại nhìn tôi? Tôi đẹp trai? Không, thằng Perth cũng đẹp vậy, tuy là kém hơn tôi nhưng số lượng người theo đuổi cũng một chín một mười với tôi đấy. Chimon thì bỏ đi, nó chỉ hút gái ngoan, vẻ đẹp của nó cũng trung tính cần bảo bọc chết mẹ. Khoan, sao tôi lại so sánh nhỉ?

Khoan, chờ đã, tôi đang nghĩ về việc tại sao anh ta lại nhìn tôi cơ mà.

Nanon sau khi nốc hẳn mười ly rượu, cồn ập đến không kiểm soát làm anh chếnh choáng, sau vài ba vòng thì lăn quay ra đất, không biết đang ở đâu cũng như không thể tự bò về giường. Cuộc chơi giải tán khi có người ngã gục, do có hơi men trong người, vì cớ sự anh ta làm tôi băn khoăn đến thế này, nên tôi xung phong đưa anh ta về giường, còn Perth và Chimon thì tiễn các cô nàng về lại phòng. Gừng càng già càng cay, mae Ning càng uống càng tỉnh, xem xét đâu đó xong xuôi, mới yên tâm đóng cửa nhà gái đi ngủ, tắt đèn vào giấc.

Hồi sáng lúc chia phòng tôi đòi ngủ với Perth, tất nhiên chỉ thuận theo tự nhiên, vì Chimon mà ngủ với Perth thì nó sẽ ngại, mà tôi cũng ngại thay. Ai mà biết được thằng Chimon nó lại làm gì thằng Perth cơ chứ, vì sự tồn vong của F5, tôi không thể để sai sót xảy ra nha. Mà sắp xếp này cũng hợp lý khi tôi và Nanon lại có những nội tình, hiềm khích ẩn giấu ít người biết nữa, không thể nào tôi ngủ cùng giường với Nanon được, phải không?

Không, đệt mẹ. Thằng Perth nó ôm thằng Chimon cái một trong cơn say xỉn, hai đứa quằn nhau té xuống giường sau khi hoàn thành nhiệm vụ đưa đàn gái về nhà, bản thân quay lại và thả trôi xuống giường, ôm khít nhau ngủ. Biển thổi gió lạnh, tôi đéo ngủ sàn, bố đây không ngủ sàn, ngủ giường, ngủ với ai mặc kệ, ngủ sàn mai bố chết thì ai chôn. Đó là Nanon cạnh bên hay ai đi chăng nữa, đêm nay có rượu trong người, bố không muốn chết bất đắc kỳ tử. Đúng, và tôi quyết định kéo lấy chiếc chăn vừa đắp qua người anh trai Nonnie ra, chui vào cùng đánh một giấc.

Đêm buông, sự im ắng kéo đến. Bên tai tôi bỗng dưng có tiếng rên hừ hừ khe khẽ, khó chịu bởi gió ở đâu cứ vờn vờn quanh tai, tôi lật người, tìm hiểu. Gương mặt xinh đẹp phóng đại dưới mí mắt chưa mở lên hết vì ngái ngủ của tôi, Nanon quay sang đây, hết mức có thể kề sát tôi, hơi thở vẫn đều đều nhưng cuống họng thì ư ử khó chịu. Có vẻ chất cồn nồng đượm này đã đánh gục người đàn ông hung dữ và tràn đầy lạnh lùng trước mặt, làm cả sự máu lạnh hay nhìn chằm chằm vào tôi cũng trở thành máu nóng. Có lẽ đêm nay gió bỗng lớn quá, gió nâng tay tôi khẽ khàng chạm vào gương mặt xinh đẹp, cảm thấy làn da Nanon đang bị cái lạnh ám lấy, tôi trùm mền qua đầu cả hai để gió đừng hòng lùa vào. Hơi thở Nanon lúc này trong không gian kín phả vào mặt tôi nóng rẫy khiến tôi đờ đẫn và tỉnh ngủ, trong phút chốc, tôi muốn chặn đi tiếng thở nặng nề và tiếng rên rỉ khó chịu đó, tiến gần từng chút đến đôi môi mọng nước nhưng hay mím lại gắt gao.

Chạm đến, rời đi. Sự mềm mại bao quanh khiến tôi có chút đánh mất chính mình, con tim đang kêu gào gõ cửa hỏi tôi lý trí đi đâu rồi. Phần tôi á? Tôi biết đéo lý trí trốn đâu mất biệt, để giờ tôi lại thế này đây? Tôi lại chạm đến, lần này không rời đi ngay, tôi cảm nhận đôi môi chạm vào môi tôi, anh ấy có vị như những quả đào tươi chín mọng tôi sẽ đi hái vào sáng sớm, vẫn còn đọng chút hơi sương, mọng đào căng ngọt. Dù nhà tôi không phải nông dân và thực tế chẳng có khu vườn nào ở đây cả, tôi cũng chưa từng đi hái đào nốt. Tôi ngậm lấy môi trên, anh ấy không rên rỉ nữa, mà lờ mờ mở mắt. Tôi lại ngậm lấy môi dưới, mắt tôi tập trung vào thứ tôi đang ăn, không có chút gì gọi là quan sát xung quanh, Nanon mở to mắt, đờ đẫn. Có vẻ anh ấy chưa thoát khỏi cơn say, chỉ là do bị chạm nên tỉnh giấc. Tôi liếc mắt lên nhìn thấy anh ấy đã mở to đôi mắt nhìn tôi đầy kinh ngạc, vậy mà chả hiểu sự can đảm lấy từ đâu, tôi không rời ra, mà hùng hùng hổ hổ xoay người đè lên đối phương, hai tay ôm lấy gương mặt ấy, nghiền nát đôi môi xinh. Trong bóng tối, cái mền nhỏ bị phồng lên một khoảng, tất nhiên sẽ chẳng có ai trông thấy, vì đèn đã bị tắt đi.

Tôi hơi mạnh bạo, hôn lấy hôn để người dưới thân. Nanon không chỗ thoát, chỉ đẩy vai tôi để ra hiệu cần chút không khí để không ngạt. Vậy mà tôi thương tình cho, rời ra thật, thở hổn hển sau cái hôn nồng cháy, tôi hất chăn ra, gió lùa vào làm cả hai mát lạnh, đánh tan cơn nóng hầm hập từ nụ hôn lúc nãy. Nanon ngớ người nhìn tôi, có lẽ anh ấy không thấy rõ được người phía trên là ai vì quá tối, nhưng ánh trăng ngoài cửa sổ như giúp đỡ, cũng như muốn nói với anh ấy điều gì đó, nên hắt lên sườn mặt tôi một khoảng nhỏ, và hắt hẳn lên chiếc giường đôi kế bên đủ để biết hai người ngủ bên giường kia là ai.

Nanon xoay mặt, nhìn thấy Perth đang ôm một ai đó trong lòng, hơi thở đều đặn. Cái tướng nhỏ xíu đó mà Nanon tưởng là tôi thì sai quá sai, nên anh ấy quay ngoắt mặt lại lập tức, xác định lần nữa, là Ohm Pawat, tôi, đang đè phía trên.

"Ohm..."

Đệt mẹ, giờ thì anh ta rên rỉ tên tôi ư?

"Nặng..."

Ồ, là do anh ta không thở được.

Tôi tập gym không phải chỉ để đó cho đẹp, tôi tự nâng người mình lên, cách một khoảng cho anh ta thở, gương mặt vẫn đối diện mắt Nanon. Tôi những tưởng anh ấy sẽ phản ứng mạnh như kiểu đạp tôi xuống sàn, hoặc đấm tôi một cái rõ mạnh rồi ra khỏi phòng, nhưng không, anh ta rên rỉ cầu xin tôi nhấc người lên một chút vì anh ấy thấy nặng?

Mãi sau này, anh ấy mới nói với tôi, nếu lúc này anh ấy làm những chuyện mà tôi nghĩ, chẳng khác nào anh ấy đang hú kèn báo động cho cặp đôi giường bên kia rằng anh ấy sắp bị tôi hãm hiếp vì cơn say đấy.

Đúng, tôi chỉ nhấc người lên một tí, khi thấy Nanon thở đều đặn trở lại một chút rồi, tôi lại trùm mền, tiếp tục chuyện dang dở lúc nãy. Có vẻ cơn say cũng làm anh ấy hứng tình, tôi không biết, tôi chỉ biết giờ tôi đang hứng chết mất. Sau này chắc chẳng dám uống rượu nhà Nonnie.

Tôi di chuyển nụ hôn xuống cổ, rồi lại từng chút cởi áo Nanon ra, ngậm lấy hạt đậu sương ngon mắt khó cưỡng. Nanon ưỡn ngực lên, trao dâng cho tôi sự thoải mái để phục vụ anh tận tình hơn.

Giờ thì tôi hoàn toàn khẳng định Nanon là gay, anh ấy không bài xích những động chạm của một thằng con trai như tôi, không những phối hợp, mà còn rất nhiệt tình chỉ dẫn nữa. Nanon nắm lấy cậu bé đằng sau chiếc quần thun dài thùng thình của tôi, xoa bóp nó. Tôi rên khẽ một tiếng, mãn nguyện trợn mắt tận hưởng thú vui trong chăn mà kế bên lại có người thế này.

"Ohm, lần thứ hai rồi."

"?"

Tôi vẫn chìm trong sự thoải mái anh ấy trao tặng.

"Không thể cứ say là đè tôi ra ăn đâu Ohm."

"?"

Tôi nắm lấy tay Nanon, ngừng đi việc xoa bóp đang làm tâm trí tôi điên đảo đó, lặng lẽ nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu. Tôi đang không hiểu anh ấy muốn nói gì.

"Lần trước cậu say, cũng đè tôi ra mà tự thủ dâm cho bản thân."

"!!!"

Đệt mẹ, chuyện xảy ra khi nào?

Thấy tôi hoảng loạn, Nanon cười nhếch mép, như kiểu biết ngay là tôi không nhớ.

"Lần đầu gặp mặt, đã tặng quà như vậy, có hơi quá đáng không Ohm?"

Lần đầu gặp mặt? Là đợt tôi cùng F5 nhậu ở nhà Nonnie đến quắc cần câu rồi tôi tự chui vô phòng ngủ cho khách mà nằm đi? Chuyện một năm trước ? Cả năm trời, vậy mà Nanon không thèm trả thù, không thèm đòi hỏi hay trả đũa gì.

Vì tôi đơ người, Nanon chiếm thế chủ động, quật tôi xuống, trở thành người ở trên. Tiếng quật ngã hơi mạnh, cặp đôi giường kia đổi tư thế ôm, còn ưm ưm vài cái trong họng khó chịu vì bị quấy rầy. Tôi hốt hoảng, đưa tay lên miệng ra hiệu Nanon đừng tạo tiếng động. Chỉ thấy anh ta cười khẩy, mạnh bạo bóp lấy cậu em của tôi lần nữa. Cơn đau đến bất chợt khiến tôi suýt thì phát ra tiếng, tôi rùng người, tay nhanh chóng bịt lấy miệng mình để không kêu lên. Nanon hạ người, luồn tay vào ngực tôi xoa bóp, sự nóng bỏng từ ma sát khiến cả hai đều đê mê, tôi không chống cự, mặc kệ anh ấy muốn xử lý sao cũng được. Coi như tôi trả nợ cho chuyện một năm về trước, giờ tới lượt Nanon say xỉn làm bậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro