🍯16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Chu Tử Thư rất chi là chủ động, thậm chí còn vịn cánh tay Ôn Khách Hành, cưỡi trên người hắn cạ nhấp từng chút. Sữa dưỡng mát lạnh chưa tán đều ban đầu đã bị nhiệt độ cơ thể ủ ấm. Ôn Khách Hành ước thời gian có thể ngừng lại ngay khoảnh khắc này.

Nhưng biết đâu được...... Lòng hắn trào dâng một ít suy tưởng viển vông, biết đâu mỗi ngày của mai sau sẽ còn tốt hơn cả hôm nay?

Chu Tử Thư ngồi trên đùi Ôn Khách Hành, hỏi hắn chuyển động thế này có phải tương đối dễ hơn không. Ôn Khách Hành chỉ cảm thấy bị hút đến chặt thít, chẳng muốn động đậy. Dễ là dễ ra sớm đúng không.

"Mỗi lần húp A Nhứ là em phải trải qua cay đắng trăm bề, nếu dễ được thì tốt quá." Ôn Khách Hành thúc vào càng sâu, cảm giác xương mu đều đập phải mông anh. Chu Tử Thư nửa híp mắt, theo động tác của Ôn Khách Hành mà khẽ thở dốc. Bởi vì lỗ tai để gần, mỗi một tiếng thở dốc đều hết sức rõ ràng với hắn.

Ôn Khách Hành càng nghe càng không nhịn được, một tay ôm Chu Tử Thư trước sau nghiền ép, tay còn lại đưa ngón giữa thăm dò, trên dưới thọc vào rút ra. Bụng hắn dán đồ vật đã ngẩng cao đầu của Chu Tử Thư, thường thường dùng cơ bụng cho đối phương một ít kích thích. Nghe được Chu Tử Thư hít hà, Ôn Khách Hành cảm giác như trái tim mình bị lấp đầy. Hắn dồn lực, khiến cho Chu Tử Thư cạp một phát vào đầu vai hắn, lại vẫn mất khống chế phát ra tiếng ư ử như mèo.

Chu Tử Thư cảm thấy tầm mắt mình mờ nhoẹt, lông mi ướt mướt. Đèn led trắng trong phòng trở nên quá chói, anh muốn tắt nó đi, đổi qua đèn đầu giường mờ dịu hơn, lại không có sức duỗi tay. Thật ra chính tay cũng không muốn rời đi bả lưng Ôn Khách Hành, say mê vuốt ve vai lưng hắn.

Ôn Khách Hành thậm chí còn dùng đầu vú cọ nhũ hoa đã săn cứng của Chu Tử thư. Chu Tử Thư vừa suy nghĩ cách chơi này từ đâu ra, vừa không nhịn được bật ra tiếng hừ nhẹ.

"Em... Em mau chút được không..." Chu Tử Thư đang nói về đầu vú, không phải thân dưới, Ôn Khách Hành lại tăng tốc làm điều ngược lại. Đôi tay Chu Tử Thư luồn qua dưới nách Ôn Khách Hành quặp lấy bả vai, nơi vốn đã có dấu răng in đỏ.

Đầu anh và thân trên đều ngã về sau, theo động tác tăng tiến Ôn Khách Hành mà hai mắt trợn trắng. Hắn đoán anh muốn nói gì đó, nhưng tràn đến bên môi chỉ là tiếng rên rỉ đứt quãng không thành câu.

Chu Tử Thư rất nhanh đã bắn ra, lại quấn lấy Ôn Khách Hành làm thêm một chập. Hiện tại là mỹ nhân đã chủ động, không còn ỡm ờ như trước, Ôn Khách Hành sao có thể từ chối.

Thời điểm Ôn Khách Hành ôm Chu Tử Thư đi súc rửa, anh đã vì thể lực tiêu hao mà hơi váng vất, đến nước uống cũng là Ôn Khách Hành ngậm trong miệng đút cho.

Ôn Khách Hành sờ soạng thân dưới Chu Tử Thư một phen, khoe dịch nhầy trong lòng bàn tay tới trước mặt anh, rì rầm nói đúng là rất giống lọ sữa dưỡng kia nhỉ. Chu Tử Thư miễn cưỡng mở to mắt lườm Ôn Khách Hành, rồi rúc lại vào lòng hắn nhắm mắt nghỉ ngơi. Tối nay anh đã 'ăn' đến bội thực, hậu huyệt gần như không khép, đến bây giờ vẫn còn đang ào ạt trào chất lỏng ra ngoài, căn bản không muốn chấp nhặt cậu bạn trai cứ thích chơi xấu mình nhặt về.

Từ niên thiếu Chu Tử Thư đã biết bản thân không phải tay chơi, người trong giới đều nói anh Chu thoạt nhìn chả có thú vui đặc biệt nào. Đúng vậy, thời điểm Chu Tử Thư buông thả nhất chính là khi uống rượu, có khi say khướt, nhưng cũng sẽ không vì vậy mà hỏng việc. Thậm chí mấy năm nay anh cũng bớt lại rồi, ngẫu nhiên thèm mới tự rót một ly, còn không chỉ uống mỗi trà.

Anh cho rằng bản thân sẽ không 'nghiện' bất cứ thứ gì.

Sự xuất hiện của Ôn Khách Hành đã khuynh đảo thế giới của anh.



(hết chương 16)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro