🍯8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa ghế lái và ghế phụ có để một túi đựng bình nước. Ôn Khách Hành duỗi tay qua thì sờ được một cục bông xù xù, lấy đèn pin điện thoại rọi thử mới phát hiện đó là một chiếc túi giữ nhiệt thỏ bông, có cả tai lẫn đuôi thỏ, toàn bộ bề mặt phủ một lớp lông dày mịn mượt.

"A Nhứ, không ngờ anh lại......" Hắn vốn định bảo không ngờ anh còn có mặt đáng yêu ngầm như vậy, nhưng Chu Tử Thư đã ngắt lời, nói anh dùng để xả stress.

"Khi tâm trạng không vui thì sẽ vần vò ngắt nhéo nó hai cái, trong lòng sẽ thoải mái hơn chút đỉnh."

Cơ mà Ôn Khách Hành vẫn cứ cảm thấy Chu Tử Thư đáng yêu xĩu.

Ngay khi vừa bước lên thang cuốn dẫn lên siêu thị, Ôn Khách Hành đã cảm nhận được nhịp thở của người đi cùng chậm lại, bước chân cũng nhẹ hẫng.

Xem ra là không thích nơi đông người.

Hắn đưa tay thử nắm lấy ngón tay của Chu Tử Thư – anh không phản kháng, vì thế Ôn Khách Hành liền một tay đẩy xe đẩy, tay còn lại dắt tay anh một cách kì quặc.

Chu Tử Thư cũng chú ý đến, nhưng sáng nay anh đã được trải nghiệm lực cánh tay của Ôn Khách Hành, hiện tại cũng không có ý kiến gì. Chẳng qua quan sát quầy nước tương ở kế bên, anh vẫn lên tiếng hỏi Ôn Khách Hành muốn dẫn anh đi đâu.

"Mình cần đến khu thực phẩm tươi sống, nhưng mà không vội." Ôn Khách Hành nhấc một chai nước tương ít muối xem thành phần trên nhãn, "Nước tương không nên dùng loại thêm chất điều vị, người có bệnh tim mạch ăn vào sẽ kích thích tim đập nhanh."

Ôn Khách Hành chỉ vào dòng chữ "chất điều vị disodium 5'- Ribonucleotides" cho Chu Tử Thư xem. Buổi sáng hắn chú ý tới trong nhà anh không có bột ngọt, khả năng cao chính là anh bị dị ứng bột ngọt —— tương tự, người nào ăn nhiều bột ngọt mà bị mệt tim thì cũng sẽ không ăn được chất điều vị. Loại nước tương này ngày thường luộc trứng gà chấm ăn cũng còn đỡ, nếu cho đúng theo định lượng công thức món cánh gà sốt thì quả thật sẽ dễ xảy ra việc ngoài ý muốn.

Đặt chai nước tương hữu cơ vào xe, lại cầm thêm một chai dấm gạo, Ôn Khách Hành kéo Chu Tử Thư qua giữa quầy đồ uống, thấp giọng hỏi anh có muốn uống gì không.

Chu Tử Thư chọn một chai trà Ô Long sấy than, rồi trở về nắm ngón tay của Ôn Khách Hành, tiếp tục tư thế dắt tay kì quặc ban nãy.

"Về nhà uống thử xem có khác trà pha tại chỗ không." Anh đặc biệt giải thích thêm một câu.

Ôn Khách Hành thật ra đang hò hét trong lòng sao mà Chu Tử Thư có thể đáng yêu quá thể đáng! Tuy hắn không thể nói ra, nhưng khóe môi lại cong lên đôi chút, hai mắt đều sắp híp lại.

Đến khu thực phẩm tươi sống, Chu Tử Thư chỉ chọn vài loại thịt, hải sản quyết không ngó ngàng, chỗ nào nhiều người tụ tập tuyệt đối không qua, thà rằng mua set lẩu đông lạnh trong tủ đông. Ôn Khách Hành nhanh tay lựa một thương hiệu được đánh giá khá, sau đó giải thích nói loại lẩu đó dầu mỡ lắm đừng nên mua, trước đây hắn cùng đồng nghiệp từng đi ăn ở tiệm lẩu cùng tên, bị váng mỡ làm cho phát ngấy.

Ôn Khách Hành còn hào hứng hăng hái chọn ớt cựa gà cùng ớt hiểm, nói chính mình không giỏi ăn cay, lát nữa về chỉ giúp A Nhứ pha nước sốt thôi. Phản ứng đầu tiên của Chu Tử Thư là sửng sốt, sau đó anh nhớ tới lọ tương ớt còn chưa ăn hết trong tủ lạnh nhà mình. Cũng không thể coi đây là Ôn Khách Hành cố tình dò hỏi.

Nghĩ nghĩ, anh vẫn dừng đôi tay đang chọn ớt của hắn lại.

"Anh không ăn cay cũng được, không lý nào lại bắt em phải chiều theo anh."

Ôn Khách Hành hơi kinh ngạc thả tay xuống, quay đầu nhìn biểu cảm của Chu Tử Thư.

Kì thực Chu Tử Thư không thích thú gì việc bị tọc mạch soi mói, nhưng từ đầu đến giờ anh không hề chán ghét việc Ôn Khách Hành quan sát hành vi của mình. Trước đây anh cũng đã nhiều lần quan sát người này lững thững đẩy xe về trên đường khuya vắng lặng, cho đến khi hòa làm một với màn đêm. Đây rõ ràng chỉ là một sự tồn tại rất bình thường, thường đến không thể thường hơn, thế nhưng ngày qua ngày, giữa dòng người ngược xuôi bên ngoài tủ kính của "Tìm mật", dường như chỉ có người này mới có thể thu hút sự chú ý của anh.

Vì thế anh đã thật sự mở cửa mời đối phương vào ngồi chơi.

"Chúng ta mua thêm ít rau củ đi," Chu Tử Thư nói, "Em thích ăn gì, ăn củ sen cắt lát nhé?"



(hết chương 8)



___


Tui sẽ cố gắng 1 tuần 2 chap, lịch up có thể là cuối tuần >o< 

Cảm ơn mọi ng đã chờ đợi và ủng hộ. Dô cmt tám chiện vs tui nhiều hơn là tui có động lực lấp hố hơn ấyyyyy 

Timeline hiện tại đang là đêm ngày 1 lăn giường > sáng ngày 2 lăn tiếp > trưa chiều bán trà bánh > tối đi siêu thị. Quen nhau chưa đầy 24h mà nhìn cái sự thân mật dính dính của hai cái con người này đi 😒😒

Nội tâm Ôn Ôn kiểu: A Nhứ ăn sự đáng iu mà lớn đúng không???

A Nhứ thì chiều em pồ được, đến khi em chiều lại thì: Tôi cho phép em chiều tôi chưa?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro