15. Nhường tôi thắng đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Xin lỗi vì đã ích kỹ nhưng làm ơn, Choi Wooje, làm ơn đừng như thế, anh chẳng chịu nổi đâu.

Choi Wooje muốn cười, chỉ gọi tuyển thủ Oner thôi mà đã không chịu nổi, vậy mấy câu tàn nhẫn ngày đó từ miệng hắn thốt ra thì tính là gì? Mun Hyeon-jun nói như thể người hôm ấy bảo rằng sẽ chẳng bao giờ thích Choi Wooje là một ai khác vậy. Em rất muốn đem mấy lời tối hôm đó Mun Hyeon-jun nói toàn bộ trả lại cho hắn. Nhưng em không làm được, em không tàn nhẫn như Mun Hyeon-jun được.

- Vậy thì nhường đi

- G-gì chứ?

- Mun Hyeon-jun, tôi nói, vậy thì đánh nhường tôi đi. Để tôi thắng ván này thì tôi sẽ suy nghĩ lại.

Choi Wooje điên rồi mới nói ra những lời như thế, em thấy mình thật sự bị Mun Hyeon-jun bức đến điên rồi.

- Anh...

Wooje không có can đảm nghe câu trả lời, em sợ Mun Hyeon-jun từ chối, càng sợ Mun Hyeon-jun đồng ý. Em vùng vẫy, em trốn chạy, em mở cửa thoát hiểm lao ra ngoài.
Choi Wooje nép sau bức tường nhìn Mun Hyeon-jun loay hoay tìm kiếm bóng dáng mình. Em cũng rất muốn ở lại bên cạnh hắn, nhưng làm sao có thể. Em yêu Hyeon-jun mà, Hyeon-jun thì đâu có yêu em.
Ta có thể yêu mà không ở bên nhau
Chứ làm sao có thể mỗi ngày đối diện với nhau mà ép mình ngừng yêu người kia cho được?

Mun Hyeon-jun không đuổi kịp em thì ngậm ngùi trở lại phòng chờ. Choi Wooje định đến nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo, vừa bước ra thì cảnh tượng đập vào trước mắt khiến em sợ hãi lùi lại.

Đ-Đằng kia là ai vậy?

Người cao lớn khoát áo đấu T1 rõ ràng là anh Sanghyeok, còn người đang bị anh ấy ép vào tường hôn kia là ai vậy? Thân hình nhỏ bé trong chiếc áo HLE đó có thể là ai?

- Lee Sanghyeok!!

- Han Wangho!!

Wangho đẩy Sanghyeok ra, gằn giọng gọi tên anh. Lee Sanghyeok cũng không kiêng dè mà đáp trả.

- Mẹ nó, ai cho anh chạm v...

Han Wangho còn chưa gào xong thì đã bị Lee Sanghyeok cúi đầu hôn tiếp. Chẳng phải cái hôn ngọt ngào của những cặp tình nhân, mà là cái hôn trừng phạt. Lee Sanghyeok nghiến răng cắn mạnh, Han Wangho đau đến chảy nước mắt. Đến khi cảm nhận được vị máu tanh nồng tràn vào khoang miệng, Lee Sanghyeok mới buông ra

- Han Wangho, em biết đó, tụi nhỏ là giới hạn cuối cùng của anh.

Han Wangho có thể làm loạn kiểu gì cũng được, rời đội, unfriend, chửi mắng hay thậm chí làm bất cứ điều gì với Lee Sanghyeok, anh ta cũng sẽ dung túng, bởi vì em là Han Wangho. Nhưng tuyệt nhiên, đừng động vào lũ trẻ

- Anh lấy tư cách gì mà ra lệnh cho tôi? Anh tưởng anh còn là bạn trai của tôi chắc? Lee Sanghyeok anh quên rồi, chính anh là người kết thúc mối quan hệ này

Lee Sanghyeok chau mày, ai là người kết thúc? Ai là người đột ngột rời đi?
Năm tháng ấy, Lee Sanghyeok khổ sở tính toán tương lai, nghĩ cách mang em ra ngoài ánh sáng, muốn cho Hang Wangho một danh phận rõ ràng. Còn Han Wangho? Chẳng biết em ta nung nấu ý định chuyển nhượng từ bao giờ. Chỉ biết một ngày không mấy đẹp trời, Han Wangho chẳng nói một lời, kéo vali rời khỏi.
Hơn 7 năm rồi, Han Wangho, hơn 7 năm dài đằng đẵng Lee Sanghyeok vẫn canh cánh trong lòng, rốt cuộc ngày đó vì sao lại muốn bỏ lại anh. Để giờ đây em chạy đến trước mặt anh trách móc rằng anh mới là thằng tệ bạc

- Mẹ nó, thật sự rất muốn bóp chết em.

..........

Lee Sanghyeok không giải thích, cũng chẳng kịp truy hỏi xem đến cuối cùng là có chuyện gì. Bởi vì rất nhanh thôi ván đấu sẽ bắt đầu, anh phải quay lại sân khấu
Sanghyeok xoay người vuốt thẳng quần áo. Trước khi đi còn không quên cảnh cáo Han Wangho

- Anh lặp lại một lần, đừng động đến tụi nhỏ, đừng động đến Wooje

Wangho hét vọng theo

- Tôi cứ động vào đấy, Choi Wooje hay 4 đứa nhà anh cũng vậy, tôi cứ động vào chúng đấy. Anh cố mà bảo vệ chúng đi.

Tôi sẽ huỷ hoại tất cả
Han Wangho cũng vội vã rời đi mà không biết rằng sau lưng đang có cặp mắt nhìn mình
Choi Wooje đã làm gì sai mà họ lại đối xử với em như vậy?
Có phải kiếp trước lúc Mun Hyeon-jun tạo nghiệp cũng dẫn em theo cùng?
Wooje lạc lõng như một đứa nhỏ bị bỏ rơi giữa đầu đường xó chợ
Hoá ra em chỉ là con cờ trong trò chơi tình ái của Han Wangho. Hoá ra T1 không phải nhà, mà HLE cũng chẳng phải chốn dừng chân.
Lee Sanghyeok và Han Wangho thật đúng là được anh được ả được cả đôi bên.
Dối trá
Lọc lừa
Tại sao Choi Wooje phải là người chịu đựng? Dựa vào cái gì mà em phải đối mặt tất cả những chuyện này?

.....................

Choi Wooje là người cuối cùng quay lại sân khấu. Han Wangho lo lắng nhìn em

- Bé ổn không?

- Ổn

Nếu không va phải các người
Choi Wooje nhìn vết rách màu máu chói chang trên môi người đi rừng, khẽ cười tự giễu

Han Wangho lo lắng cho em sao?

Phía bên kia, Mun Hyeon-jun vẫn ngồi thẩn thờ suy nghĩ về lời đề nghị vừa rồi. Choi Wooje bảo gì ấy nhỉ? Chỉ cần để em ấy thắng đúng không? Chỉ cần để Choi Wooje thắng thì em ấy sẽ không né tránh hắn nữa đúng không?

- Hyeon-jun, rớt mạng rồi hả?

- À! Đ-Đây!!

Mun Hyeon-jun giật mình, mặt mũi hết trắng lại xanh hệt như kẻ vừa làm chuyện xấu bị người ta bắt gặp
Ryu Minseok hạ giọng hoà hoãn

- Ván cuối cùng rồi, đánh cho tử tế

Ryu Minseok không sợ thua. Nó sợ người chưa kịp ra trận đã vội đầu hàng.

.............

"Để xem ai sẽ là nhà vô địch giải mùa hè năm nay"

"K'sante"
"K'sante dành cho Zeus"

"Phía bên kia chúng ta có gì nào?"

"Nocturneeeeeeee"
"Oner Nocturne"

"Neeko dành cho Keria"

"Không! Neeko trong tay Faker"

"Tôi đang được xem trận đấu thần thánh gì đây?"

Lee Sanghyeok xoay xoay cổ xay, đưa mắt nhìn về phía người đối diện. Như đã nói, anh không muốn tụi nhỏ nhà anh phải khóc, vậy thì chỉ có thể để người kia chịu uất ức rồi.

Đầu trận, T1 điên cuồng farm. Vừa lên cấp 6, Lee Sanghyeok đã kêu gọi rừng nhà mình tới gank mid đối phương.

"Faker từ trong bụi cỏ lao ra, nổ hoa ép tốc biến, hoang tưởng được bật đến từ Nocturne, Keria đại băng tiễn xuyên nửa bản đồ. Tất cả mọi thứ bồi vào đến từ T1, sát thương là đủ để tiễn Zeka lên bảng đếm số"

Phút thứ 10, Park Ruhan dịch chuyển xuống hang rồng. HLE biết điều đó và họ cũng di chuyển ra

"Con rồng đang được khởi động đến từ bên phía của T1. Morgan đang bọc cánh"

Lee Sanghyeok đứng trong cái bụi ở bờ sông chờ cơ hội

"Tắt đèn, mở đến từ Faker, nổ hoa quá đẹp và Viper đi ngay lập tức. Delight cũng đang thấp máu, doublekill dành cho Oner. Oner bị hạ gục bởi Peanut, nhưng Peanut cũng bị vây và anh ta nằm xuống dưới họng súng của Gumayusi"

"Gì đây? Zeus, Zeus!!!! Zeus anh ta quẩy quá lực với con bài K'sante của mình. Một mình anh ta lao vào giữa đội hình T1 và 3 người bên phía T1 phải nằm"

"3 đổi 3 đến từ 2 đội"

Phút thứ 13, Mun Hyeon-jun ra sức gank top, Mun Hyeon-jun mặc kệ tất cả để gank top.

"Morgan dí Zeus còn đúng một chấm máu phải núp sau trụ bấm B về. Nhưng mà Oner tới. Oner tắt đèn. Oner lao vào Zeus. Oner không lấy được mạng Zeus. Oner bị trụ bắn. Oner lên bảng đến số. Shutdown dành cho người chơi đường trên của HLE. Oner đã quá tham lam trong pha vừa rồi"

"Boomerang vào người Zeus, Gnar tí nị của Morgan có sát thương, Morgan tốc biết, K'sante cũng phải tốc biến để lùi về"

"Morgan đã về nhà mua trang bị. Oner làm cái gì đây? Oner lại tắt đèn, Oner lại lao vào Zeus. Nhưng Peanut tới, Oner gank top không thành công bị Zeus và Peanut phản gank"

- Tao đã nói là chơi cho tử tế kia mà

Ryu Minseok vừa bào trụ vừa nghiến răng

Mun Hyeon-jun nhìn màn hình trắng đen trước mặt. Trong đầu toàn là hình ảnh Zeus với đôi mắt phím hồng ở lối thoát hiểm

######
"Vậy thì nhường đi"

"Đánh nhường tôi đi. Để tôi thắng ván này thì tôi sẽ suy nghĩ lại"
######

Oner mím chặt môi, mặc kệ mắc cài cọ vào da thịt tứa ra cả máu. Hắn thều thào

- Xin lỗi

Lời xin lỗi chẳng biết đang nói cho ai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro