Chương 101

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo H+

Khi đàn ông giận thì phụ nữ nên làm gì đây? Đây quả là một vấn đề đau đầu quá mà, Bên trong thuyền, trong căn phòng nào đó ở trên thuyền nơi mà Katakuri đang xem một cuốn sách nào đó...

Woffy đã mặc lại xong quần áo cho mình rồi, nó không biết nên phải nói gì vì nó biết là mới vừa nãy thôi chính cái miệng nhỏ của nó đã thốt lên là không cần đàn ông đặt biệt là trái tim nó không thuộc bất cứ ai (trong đó có Katakuri).

Cái miệng nhỏ hại cái thân, Katakuri giờ mới biết từ đó tới giờ anh đối xử với nó quá tốt như vậy thậm chí anh còn yêu nó còn hơn yêu chính bản thân của mình nữa vậy mà không có được trái tim của nó dù chỉ một ít.

Căn phòng ấy giờ lạnh lẽo vô cùng do sát khí của Katakuei đã tăng cao làm người ở ngoài bên phòng phải hoá đá khi đi ngang qua đây, Woffy đang chịu như vậy ở trong phòng nhưng nó không dám kêu ca gì đâu.

Dù sao thì chuyện tự gây ra thì tự chịu trách nhiệm thôi nên nó nảy ra một ý định ngu ngốc đến khó tin là sẽ vào lòng của Katakuri và ngồi ở đó vì anh ngồi trên giường đang cầm cuốn sách để đọc mà.

Máu liều nhiều hơn máu não nên nó đi tới nhìn lên anh một hồi, thấy không động tĩnh thì nó leo lên và ngồi vào lòng Katakuri như muốn chuộc lỗi.

Từ nãy đến giờ Katakuri đã thấy hết những gì mà nó làm, ánh mắt anh tuy dán lên cuốn sách như vậy nhưng vẫn biết nó đang muốn làm gì, thấy nó ngồi vào lòng mình nên Katakuri đã đẩy nó ra khỏi chỗ khác.

Dĩ nhiên là đẩy qua ngồi kế bên, nó nhất quyết là phải ngồi vào lòng anh nên đã thử lại thêm lần nữa. Katakuri vẫn cố tình đẩy nó ra như ban nãy, từ nãy đến giờ dù đã thử bao nhiêu lần rồi mà nó vẫn bị anh đẩy ra không thương tiếc.

Mà Woffy cũng lì đòn và nhay thật, nó cả gan đứng lên giật lấy cuốn sách của anh đang đọc dở liền vứt sang một bên. Hôm nay quả là nó ăn gan hùm gan hổ chứ không phải là gan heo gì nữa, Katakuri hầm hực nhìn nó với sát khí cùng nộ khí toát ra.

Nó cũng không phải dạng vừa gì khi đứng khoanh tay dùng ánh mắt toát lên khí chất của một bậc đế vương nhìn anh như một vị vua nhìn người ở bên dưới mà không có chút khinh thường nào mà chỉ có gây nổi khiếp sợ cho người nhìn thấy thôi.

Cả hai cứ hậm hực với nhau đã gần 10 phút mà không thèm chớp mắt dù chỉ 1 giây, lần này anh nhường nó. Quả là chịu thua mất rồi.

"Được rồi anh thua, em muốn gì?"

"Em không muốn gì hết!"

"Không muốn gì thì làm gì gây sự với anh?"

"Em thích!"

"Thích sao?"

"Phải! Em thích!!!"

"Em đang làm phiền anh..."

"Anh thấy phiền thì mau nói với mama là anh không muốn em là vợ anh nữa đi!"- Nó khiêu khích anh.

"Em điên à?"

"Ừ em điên đó! Anh làm được gì em?"

"Không làm được gì em thì..."

"Thì sao?"

"Anh sẽ ăn em..."- Anh dùng tay đón lấy đầu nó như mãnh thú dùng tay bắt lấy con mồi của nó vậy, vừa nói xong Katakuri liền đè nó xuống bên dưới của mình nhanh chóng cởi hết những mảnh vải trên người của nó ra.

"Á! Anh đang làm gì hả đồ biến thái??!!!"

"Anh ăn em? Vậy có gì là sai sao?"

Katakuri dứt khoát không khoan dung lượng thứ liền cởi cái khăn che miệng rồi lấp đầy cái miệng nhỏ của nó rồi hôn tới tấp, anh hôn nó muốn nuốt nó hết vào trong khoang miệng của mình.

Woffy ở bên dưới quẩy đạp lung tung nhưng bị bàn tay to lớn của anh đã kiềm lại không cho hư hỏng di chuyển lung tung nữa, anh vừa hào cường vừa là ác bá khi tung hoành trong khoang miệng nhỏ của nó nhưng vẫn cảm thấy là chưa đủ với mình.

Dứt khoát một nụ hôn tàn bạo thú tính đầy ái tình đan xen sự ganh tị trong mình, Katakuri dùng lưỡi của mình di chuyển từ từ từ vùng mang tai nhạy cảm của nó rồi mút lấy chúng.

Chưa đủ thoả mãn anh di chuyển xuống cái cổ nhỏ của nó rồi mút lấy mút để để nếm thử vị ngọt trên cái cổ ấy, những dấu vết mà anh mang lại khiến chúng hằn đỏ trên cái cổ trắng của nó hơn chục dấu lớn nhỏ in trên đó.

Cái lưỡi to lớn sau khi đã thoả mãn liền trãi dài xuống dưới bả vải rồi lại ấn tiếp thêm nữa vài dấu lên đó rồi thẳng xuống cặp nhũ hoa nhỏ đang mời gọi mình.

Anh nằm úp xuống rồi lấy cặp ngực nhỏ kia rồi cho hết vào miệng, Woffy chưa kịp hét lên thì anh đã cho ngón tay miệng lại để không thể hét được nữa, dù sao ở bên ngoài vẫn còn có người trên tàu nên anh không muốn cho ai nghe được tiếng rên rỉ đầy dục vọng của nó phát ra.

Có vẻ Katakuri là một kẻ tham lam nhưng anh biết anh tham lam đến mức nào rồi, vừa ghen vừa tham lam nhưng mà Woffy là vật nhỏ của anh và lại còn là vợ sắp cưới nên anh phải trở thành một kẻ ích kỷ như vậy thôi.

Ở phía dưới nó không yên vị, hai chân liên tục cự quậy làm cho anh hơi khó chịu rồi dùng một tay túm lấy hai cái chân nhỏ như hai que củi ấy lại, Katakuri vẫn tiếp tục chơi đùa trên cặp nhũ hoa bé nhỏ ấy nữa.

Woffy như muốn nổ tung, nó dùng bàn tay nắm nhẹ lên tóc anh. Với Katakuri thì đó như một khích lệ làm cho anh cảm thấy muốn được nhiều hơn nữa, cảm thấy đủ thoả mãn rồi thì anh nhả ra.

Cặp nhũ hoa nhỏ bị anh bú liếm không thương tiếc mà bây giờ thì đã trở nên ướt át do nước miếng của anh vẫn còn động trên đó, những dấu cắn rồi dấu hôn vẫn còn đỏ ửng lên trên đó chưa dức được.

Hơi thở trở nên khàn đục, giọng trầm hơn, khuôn mặt đã tối sầm lại như muốn trở thành thú ăn thịt đang bị bỏ đói lâu năm làm cho Woffy nhìn thấy lại càng sợ hơn.

Nó biết lần này không thoát được đâu nên đành khướt phục trước con thú đang điên lên kia thôi, thấy nó hôm nay ngoan ngoãn biết lỗi như vậy thì anh cũng tha cho nhưng vẫn tiếp tục công việc của mình.

Katakuri tháo bao tay ra rồi dí lên trên cái bụng nhỏ của nó từ từ như đang thăm dò cái gì đó rồi nhẹ nhàng tách hai chân của nó ra đưa ngón tay vào trong nơi tử cung toả ra một mùi hương như mùi của thuốc kích dục ấy.

Anh nhìn xuống, quả nhiên là Olap vẫn chưa ra bên trong nó vì bên trong của vật nhỏ hiện giờ vẫn chưa có thứ gì đó ví dụ như tinh dịch của hắn ta tiết ra bên trong nó, nhưng để chắc chắn thì bây giờ sẵn tiện anh dùng ngón tay để kích dục cho vật nhỏ để nó ra thẳng bên ngoài luôn.

Ngón tay của anh tuy có to nhưng lại rất điêu luyện làm cho cơ thể của nó chẳng mấy chốc lại nóng lên rồi mồ hôi lại toát ra, cả cái cơ thể nhỏ ấy ưỡn người lên theo phía ngón tay của anh đang được kích dục phía dưới.

Từ sâu bên trong nó chịu không nỗi liền giải phóng ra hết bên ngoài, có vẻ đã đủ rồi nên anh rút ngón tay của mình ra, ngón tay của anh cũng rút ra khỏi miệng nó. Cứ tưởng là thoát rồi nhưng không! Anh vẫn chưa cho nó thoát đâu.

Katakuri lật người nó lại, anh dùng thân dưới của mình đè nó xuống và giải thoát cho cơ thể mình ra khỏi mớ lớp vải chật chội này, cự vật phía dưới đã sẵn sàng lâm trận, lấy ngón tay vừa nãy được thấm nước miếng của nó, dùng chúng như một thứ nước bôi trơn làm cho đầu cự vật như một luồng điện chạy ngang qua rồi cương cứng hơn nữa, anh liền mạnh mẽ nhét vào bên trong nó một cách nhanh chóng.

Cự vật ấy xuyên đến điểm giữa bụng của Woffy, nó muốn hét lên cũng không được mà chỉ biết có hai hàng nước mắt là chảy xuống không ngừng thôi vì Katakuri đã bịt kín miệng của nó mất rồi còn đâu.

Sau khi thấy nó đã bình tĩnh trở lại được một lúc không còn thở gắp nữa thì anh mới tiến hành cuộc đi săn của mình, Bên dưới bắt đầu những cú đẩy hông điệu nghệ làm cho cô bé nhỏ của nó được kích thích chảy thêm nhiều nước hơn nữa.

Quả là làm với người có nhiều kinh nghiệm thì vẫn hơn là không có gì cả, hiện giờ thì nó vẫn ổn hơn so với ban nãy. Cả tuần nay rồi nên nó quên mất cách làm tình cho nên cảm thấy hơi khó khăn, còn Katakuri thì lại khác.

Trong suốt cả tuần đâm đầu vào núi công việc khiến cho anh vừa mệt mỏi vừa nhớ nó không thôi mặc dù buổi tối tuy về muộn và nằm cạnh nó nhưng mà anh mong cho xong qua hết công việc càng sớm càng tốt để được bên nó nhiều hơn.

Bây giờ cả hai như hoà vào nhau, tiếng cọt kẹt từ chiếc giường sang trọng phát ra do lực đẩy khá là mạnh nên đã làm cho cả căn phòng chìm vào thứ dục vọng u tối ấy, nó và anh không còn màn đến những gì vừa xảy ra ban nãy nữa.

Cả hai cứ như vậy cho đến gần đến buổi tối mới dừng lại hẳn, anh xuất ra bên trong của nó quá nhiều đến nỗi phải ra bên ngoài vì nó không thể giữ được hết, nhìn bây giờ thì không khác gì đống hỗn độn trên giường cả.

Máu và tinh dịch hoà vào nhau như hai mảnh hắc dụ tình khiến người khác phải đỏ mặt, trên người của nó hằn lên những dấu ấn đến đáng sợ cực kì còn trên người anh thì toàn những vết cào đến rách da làm chảy máu trên những vết cào ấy, những vết cắn cho đến những vết hôn của trên người cả hai không nơi nào là không có cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro