Chương 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Katakuri biết người phụ nữ đầy thủ đoạn và toan tính đằng sau đang âm mưu gì đó đến vật nhỏ của mình, vì thế mà anh mới phải mang nó vào phòng của mình và không cho cơ hội để Roxy được nấn ná bắt chuyện.

Mang vật nhỏ về phòng anh quẳng nó xuống giường thô bạo, nó biết là lần này anh sẽ làm tình với nó mà mặc dù vậy nó sẽ chẳng dám bỏ trốn đâu.

Woffy sẽ đối diện với hiện thực, nó dù có bỏ trốn đến đâu sẽ bị anh tìm ra và phanh thây nó ra thành từng mảnh mất. Katakuri nhìn biểu hiện của vật nhỏ kia thì nhận ra nó đã quy phục.

Lần này anh không cần phải bắt buộc hay đè ép nó để nó không phải đau nữa, Katakuri bò đến chỗ của vật nhỏ. Anh cúi xuống trầm mình lấy tay vén cái khăn che mặt xuống và bắt đầu hưởng thức đôi môi vị sữa non kia đang dẫn dụ anh tìm đến.

Nó như thuận theo và hôn anh, giọt nước mắt ấy lăn dài trên má. Không biết là hạnh phúc hay đau đớn nhưng nó biết là mình phải làm gì cho tiếp theo rồi.

Giọt nước mắt của nó được ngón tay anh lau đi, Katakuri không muốn nó phải như vậy nên vừa mới hôn anh liền nhả nó ra rồi ôm nó ngồi vào lòng mình để hưởng thụ mùi hương cỏ dại ở trên cơ thể của vật nhỏ.

Anh thích mẫu người phụ nữ đơn giản chứ không phải là mẫu người chuyên đa đoan mưu tính để có được thứ mình cần muốn có, những người đó Katakuri không cần thiết phải dòm ngó đến hay là quan tâm.

Mùi hương trên cơ thể của vật nhỏ thật dễ chịu, tay lại không nghỉ ngơi, Katakuri lần mò từ phía dưới cái cặp đùi thon gọn kia nhìn trông ngon mắt.

Anh sờ sờ mò mò ở phía bên dưới làm cho nó không chút thoải mái xíu nào, Woffy cự quậy nó muốn được thoát ra hoặc là Katakuri nên dừng lại ngay cái tật sờ mò cơ thể của nó.

Biết vật nhỏ của mình không thích nhưng không thích thì đã làm sao chứ? Katakuri vẫn không bỏ cuộc, anh lần lần lên tới phía nơi bí mật đang dẫn dụ người đàn ông to lớn như gấu kia trở nên tham lam.

Katakuri vén váy của nó lên và nhanh chóng cho tay mình đút vào sâu bên trong để chơi đùa với vật nhỏ, ngón tay ấy vừa dịu dàng nhưng cũng vừa mạnh mẽ và dức khoát biết bao.

"Ah... Ư~... Anh... Em vừa về mà"

"Em không ngoan, cần bị trừng phạt"- Anh thở hoang dại.

"Em... Không ngoan ở chỗ nào?"- Woffy giả vờ như mình vô tội.

"Em bỏ anh đi, em có biết mình đã khiến trái tim anh đau đến thế nào không?"- Katakuri trách nó.

"Anh mà có tim sao? Anh có biết 2 tuần trước anh làm em đau đến mức nào không? Em trong 2 tuần đó luôn gặp ác mộng về anh hết đó..."- Nó đổ hết mọi tội lỗi lên anh.

"Phải anh có tim và đó là lỗi của em thôi, em để cho anh ở một mình nên anh mới phải tìm đến và yêu em thôi..."- Anh cắn nhẹ lên tai của nó.

"Ah! Anh!! Anh yêu em bằng cách đó sao? Anh không đợi em tỉnh dậy mà anh lại để em đau như vậy sao?"

"Em vừa nói gì chứ? Đợi em dậy? Trong khi em định bỏ trốn mà?"

"Đó là lỗi của anh, anh doạ em sợ... Nên em mới phải như vậy."

"Hừm... Cái miệng nhỏ của em lươn lẹo thật..."

"Em nói thật đó, em muốn anh nhẹ nhàng thôi... Có được không?"

"Nếu em ngoan và từ bỏ ý định bỏ trốn đi!"

"Em sẽ ngoan mà... Và không dám bỏ trốn nữa đâu..."

"Tốt lắm... Và anh nghĩ là anh đã nói chuyện với ông nội của em thành công rồi đó Woffy à..."

"Hả? Anh nói gì chứ?"- Woffy dường như không tin vào tai mình.

"Ông nội của em, là Yoseft D. Willi ấy"

"Hả??? Anh đã nói gì vậy? Sao ông không nói gì với em?"- Nó hoang mang.

"Là bàn về hôn sự của hai ta!"

"Cái gì? Em vẫn chưa muốn kết hôn đâu! Em muốn được tự do! Em muốn được đi đó đây và không muốn bị ràng buộc bởi cuộc hôn nhân này!!"- Nó nói ra hết mà không biết gân trên trán của Katakuri nổi lên từ khi nào.

"Em vừa nói gì? Nói lại anh nghe xem?"- Katakuri gằn giọng.

"Em... Coi như em chưa nói chuyện này đi... Tự anh quyết mọi việc"- Nó muốn khóc.

"Hừm... Đừng để anh phải nổi điên lên vì em đấy, anh sẽ khiến cho em sống không bằng chết đâu đó!"

Vừa nói xong Katakuri nhanh chóng xoay người nó lại đối diện với mình rồi cởi thắt lưng quần ra, lấy tay để cự vật đang cương cứng rút  ra bên ngoài.

Cự vật chạm vào âm đạo của nó, Woffy nhìn xuống thì cự vật đang hùng dũng khiêu khích âm đạo của mình cho vào trong. Anh cởi quần nhỏ của nó ra rồi lấy tay mình nắm lấy tay nó hướng dẫn để cự vật của mình luồng vào bên trong âm đạo của vật nhỏ.

Woffy ngoan ngoãn làm theo, nó làm cho cự vật hơi ướt và đặt vào ở trong mình và từ từ hạ mông xuống cho vào trong thật sau, quả nhiên là cả hai vẫn chưa đủ ướt át trơn mẫn nên không thể vào sâu dễ dàng được.

Từ trong hộc bàn, Katakuri lấy ra một chai nước lạ rồi cho ra tay một ít xoa lấy phần thân của cự vật, quả nhiên là đã vào dễ dàng khi tiếp xúc với thứ nước ấy thì mãi sau này nó mới biết đó là nước dùng để bôi trơn mà anh đã mua từ hồi nó mất năng lực và biến thành đàn ông.

Katakuri hướng dẫn Woffy lên xuống, do cự vật to quá nên khó mà di chuyển được. Phải mất một lúc khá lâu nó mới lên xuống bên dưới của anh để đẩy vào trong sâu.

Cự vật được kích thích thì cương cứng và to ra làm cho vật nhỏ khá đau, bên trong của nó giờ đây vừa khít chặt vừa co bóp nên Katakuri cảm thấy rất sướng, anh đang ngồi đó tận hưởng cảm giác ấy trong khi Woffy thì dần không còn cảm giác đau và bắt đầu di chuyển hơi nhanh.

Cự vật đâm lên đến phần bụng làm cho trướng lên trong khi đưa đẩy, Katakuri vẫn chưa đủ thoả mãn, anh liền dùng tay mình ghì chặc cặp mông của nó làm cho nó phải thét lên rồi di chuyển vừa nhanh vừa mạnh.

Cơ thể của nó muốn nát ra thành từng mảnh, Woffy sắp chịu không nổi nữa rồi, nó liền nằm lên người Katakuri và mặc cho anh cứ như vậy mà chịu trận.

Cũng sắp đến giới hạn của nó, Woffy cắn lên phần bụng đầy cơ bắp đó của anh và rên rỉ cho đến khi phần nước tinh dục ở trong nó tuông trào ra đã cho cơ hội làm anh cang dễ dàng ra vào hơn.

Katakuri tranh thủ ngừng lại một chút cho tay xuống lấy một ít nước của nó hưởng thức cái vị ngon từ vật nhỏ xuất ra, quả nhiên là rất ngon và mùi vị cũng rất kích thích.

Hơi thở của anh nặng nề khi tiếp xúc mùi hương đó của Woffy, sau bao ngày chờ đợi thì giờ anh đã có được vật nhỏ mà không tốn công truy sát nó, dù biết mình tham lam như mẹ nhưng anh vẫn muốn có vật nhỏ cho bằng được.

Suýt nữa là sẽ có một trận chiến lớn giữa nó và anh diễn ra, đương nhiên là anh biết năng lực Kì Lân ấy mạnh đến bao nhiêu nhưng khi vẫn chưa được thức tỉnh thì xem như là vẫn còn yếu lắm.

Katakuri ra vào bên trong cơ thể của nó cũng đã hơn 1 tiếng và vẫn giữ nguyên tư thế này, dĩ nhiên là dù thế nào đi chăng nữa dù có điêu luyện đến đâu thì anh vẫn mỏi và vật nhỏ bên dưới đã gục ngã từ lâu.

Anh từ từ vẫn giữ nguyên cự vật bên trong mình và di chuyển đặt vật nhỏ nằm xuống, và di chuyển nhanh hơn.

Nó bị kích thích và bên trong co bóp mạnh mẽ bóp chắc lấy cự vật như muốn hút anh vào sâu bên trong hơn nữa và muốn anh lắp đầy mình, cơ thể của nó nóng vô cùng cứ như là một ngọn lửa muốn thiêu rụi vậy.

Bên dưới Katakuri dồn dập tiến tới rồi ra lại và cứ như vậy cho đến khi cả cở thể của cả hai thú săn và con mồi gần đến đỉnh điểm và muốn được tan vào nhau.

Những tiếng va chạm vào nhau mạnh mẽ dứt khoát cũng là lần cuối cho những giới hạn mà Katakuri chạm đến và bắn ra nơi sâu nhất bên trong cơ thể bé nhỏ kia làm cho bụng của vật nhỏ chứa đầy tinh dịch mà không nổi liền tiết ngược ra bên ngoài.

Katakuri xoa đầu và đặt nụ hôn lên môi nó như được 1 phần khích lệ khen thưởng để anh được yêu nó nhiều hơn nữa, anh biết nó rất thích được xoa đầu và lẽ đó như một thói quen của Woffy.

Nó ngoe ngẩy cái đuôi nhỏ của mình mặc dù cả cơ thể thì bị anh làm cho không cử động được, Katakuri nằm xuống bên cạnh vật nhỏ rồi lấy tay mân mê cái đuôi bồng bềnh ấy mặc dù anh biết là vật nhỏ sẽ khó chịu lắm nhưng mà tại cái đuôi nhỏ bé kia dễ thương quá nên chính anh tự mình cảm thấy thật biến thái khi chạm lên 1 trong những thứ cực kì nhạy cảm của thân thể nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro