Chương 10: Hải quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con thuyền gắn lá cờ của vị Tứ hoàng Big Mom dong buồm ra khơi, rời khỏi Totto Land, thẳng tiến tới Dressrosa. Vanilla thích thú nhìn cảnh biển bên ngoài, lâu lắm rồi cô mới rời khỏi Totto Land. Hồi nhỏ trước khi tới đó, cô cũng từng ở trên nhiều con thuyền lớn nhưng từ khi trở thành 'Charlotte Vanilla' thì điều này dần bị quản chế gắt gao.

"Dressrosa và Sabaody, em thích nơi nào hơn? Chúng ta sẽ tới nó đó trước, perorin ~!"

Perospero tiến tới chỗ cô, rút từ trên mũ xuống một cây kẹo và đưa cho cô. Đây là động thái dỗ trẻ con thường thấy của anh cả!! Vanilla tỏ vẻ bản thân nhìn thấy anh ấy cho kẹo những đứa trẻ con khác và dùng nó dỗ chúng rất nhiều lần rồi. Vì là con trai cả nên anh ấy rất trưởng thành và thuần thục trong việc chăm sóc những đứa em của mình.

"Chúng ta cần phải tới Dressrosa sao anh Peros?"

"Hm, chỉ là tới một lát mà thôi. Đối với chúng ta thì tới muộn hay tới sớm cũng chẳng quan trọng nên em không cần lo lắng, perorin ~!"

Dù sao tên Joker kia cũng chẳng thể ra yêu sách quá nhiều với nhà Charlotte được. Đáp ứng yêu cầu cho Vanilla tới Dressrosa đã là quá nhân nhượng rồi. Mẹ sẽ không đồng ý thêm một yêu cầu nào nữa đâu.

Hắn cũng chẳng có ý để Vanilla ở lại Dressrosa quá lâu, chỉ là gặp mặt một lúc rồi lại trở về thôi. Bởi trong số các thành viên của băng Donquixote, có một kẻ mà bọn họ cần lưu ý.

Một trong các thành viên chủ chốt, Sugar. Cô ta sở hữu năng lực của trái Hobi Hobi no Mi hệ Paramecia. Nó cho phép cô ta biến vật sống thành đồ chơi sau mỗi lần chạm tay vào chúng và thực hiện khế ước với nạn nhân. Điều đặc biệt và quan trọng nhất của năng lực này chính là việc sau khi biến thành đồ chơi, mọi ký ức về nạn nhân sẽ biến mất, hệt như việc chưa hề tồn tại trên thế gian này.

Nếu Joker hắn ta có chủ ý với Vanilla và sử dụng chiêu thức đó, e rằng băng Big Mom sẽ mất đi đứa trẻ đó.

"Vậy thì Sabaody đi anh. Em muốn tới nơi đó hơn!"

Vanilla hào hứng nói, bộ dạng phấn khích tràn đầy năng lượng như tiếp theo sinh khí cho mọi người. Một phần vì ảnh hưởng của trái ác quỷ mà ai trên thuyền cũng bị chấn động và gục ngã trước vẻ đáng yêu này của cô. Perospero mỉm cười xoa đầu cô, tràn đầy từ ái nói:

"Được thôi, vậy chúng ta sẽ tới Sabaody, perorin ~!"

"Yay!!"

.

.

Tại tổng bộ hải quân, bên phía bộ thông tin cũng đang được một phen nháo nhào hết cả lên. Bởi họ nhận được tin một chiếc thuyền của băng Big Mom đang rời Totto Land thẳng hướng tới quần đảo Sabaody. Nếu nó không có những đứa con quái vật của bà ta thì đó là chuyện hết sức bình thường.

Nhưng nhìn xem, trên thuyền họ có gì đây?!

Charlotte Perospero, con trai cả của Big Mom, truy nã 700 000 000 beli.

Charlotte Katakuri, con trai thứ của Big Mom, một trong bốn tư lệnh ngọt, truy nã 1 057 000 000 beli.

Có tận hai con quái vật trên chiếc thuyền đó, Big Mom đang âm mưu chuyện gì vậy?

Ngoài ra còn có Charlotte Brulee, con thứ tám của Big Mom. Bên cạnh cô ta là ai vậy? Họ không nhìn rõ mặt.

Bụp!

Màn hình truyền tin bỗng nhiên tối đen không còn tiếp tục dùng được nữa. Một hải quân vội vã chạy lên báo cáo:

"Báo cáo, sên truyền tin giám sát bỗng mất liên lạc! Không thể tiếp tục theo dõi được nữa!"

"Tsh! Xem ra bị phát hiện rồi. Điều thêm sên giám sát tới chỗ đó, tuyệt đối không đối để lộ!"

"Rõ!"

.

.

"Kukuku, xem ra chúng cũng phát hiện ra chúng ta rồi. Em phá hủy nó rồi chứ, Katakuri?"

Perospero bật cười tiến lại gần chỗ Katakuri nhìn thứ trên tay em trai mình. Vừa rồi hắn cũng cảm giác bị theo dõi, nhưng em trai hắn vẫn hành động nhanh hơn nhiều. Tốt nhất là chúng chưa nhìn thấy được Vanilla, bằng không hắn cũng không ngại tới chỗ Morgans bàn luận đâu.

"Vâng. Chắc chúng vẫn chưa nhìn rõ được Vanilla đâu."

"Vậy thì tốt rồi, perorin ~! Xem ra sắp tới chúng ta cũng không thể tới Sabaody một cách dễ dàng rồi. Hải quân chúng sẽ điều động lực lượng tới đó đấy."

Đúng như Charlotte Perospero dự đoán, hải quân bắt đầu tổ chức vạch ra kế hoạch để tóm hai thành viên băng Big Mom. Nói là vậy chẳng ai có khả năng bắt được hai thành viên quái vật trong băng Tứ hoàn cả. May ra chỉ có các phó đô đô, đô đốc mới có thể làm được mà thôi.

Anh hùng hải quân, phó đô đốc Garp cũng bị gọi tới họp bàn trong kế hoạch lần này, ông cầm theo túi bánh gạo vừa ăn vừa bất mãn nói:

"Tsh, việc này nên đề lớp trẻ làm chứ, tôi già rồi thì làm được gì, Sengoku. Dẹp quách nó ra một bên và uống trà ăn bánh đi, hôm nay tôi có mang theo loại trà mới đấy!"

"Garp!! Ông không thể tập trung và nghiêm túc hơn được hả?! Tôi nhịn ông nãy giờ rồi đấy!"

Thủy sư đô đốc Sengoku tức giận hét lớn, gân xanh xuất hiện đầy trên trán ông. Đối mặt với sự tức giận đó Garp chẳng hề sợ hãi, vẫn rất vô tâm, ông vừa ngoáy mũi vừa than thở:

"Thì ông cứ bàn đi, tôi ngồi một bên pha trà chuẩn bị trước nhé, ga ha ha ha!"

"Garp!!!"

Phó đô đốc, tham mưu Tsuru thở dài nhìn hai tên đồng liêu đang làm trò này, bà lên tiếng can ngăn:

"Ngừng lại đi, chúng ta còn chuyện cần phải bàn đấy, đừng có quên điều đó Sengoku, Garp"

"Ooh ~! Cần gì phải lo lắng và căng thẳng, chỉ cần lấy đầu chúng là được rồi. Lần này để tôi đi đi."

Đô đốc Kizaru nở nụ cười chủ động đề nghị. Hai đô đốc còn lại không ai nói gì. Aokiji kéo cái bịt mặt xuống ngồi ngủ rất đường đường chính chính. Akainu đội chiếc mũ hải quân che nửa khuôn mặt nên không nhìn rõ biểu cảm của ông ta.

"Đây là hai đứa con của Big Mom, chúng đều thuộc hàng quái vật. Chúng ta không thể khinh thường, đặc biệt là Charlotte Katakuri. Haki quan sát của hắn ta đã được tôi luyện tới mức thượng thừa, có thể nhìn thấu một phần tương lai. Nếu sơ suất chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn."

Nghe Sengoku nói vậy, Kizaru bày ra vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng giọng điệu vẫn chậm rãi. Lời nói thì tỏ ý sợ hãi nhưng ngữ điệu lai tràn đầy châm chọc chế giễu:

"Ooh ~, nghe đáng sợ ghê nha. Đúng là thành viên của băng Big Mom, toàn một lũ quái vật ~!"

"Lần này Kizaru sẽ đi cùng với ba phân đội tới quần đảo Sabaody ổn định tình hình. Chú ý bảo đảm tính mạng của dân chúng. Nếu phát hiện ra chúng thì hãy phát tín hiệu thông báo tới tổng bộ."

"Nghe rõ ~!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro